Điện chủ ở rể – Mục Hàn (full) – Truyện ngôn tình tác giả: Tia Nắng

Advertisement

Chương 234: Phần tử đầu cơ trục lợi

Hoàng Bá Thiên thật sự đã đoán đúng suy nghĩ của Đạo Môn Lão Cửu.

Ở thời A Thiên và anh Ba cùng đứng đầu, Đạo Môn Lão Cửu mãi vẫn không có cơ hội ra mặt.

Sau khi A Thiên và anh Ba lần lượt mất mạng trong vụ bắn giết, Đạo Môn Lão Cửu nhanh chóng hành động, càn quét thế giới ngầm Sở Bắc với khí thế như sấm đánh, nhanh chóng ngồi lên vị trí ông trùm.

Dù là vậy, Đạo Môn Lão Cửu vẫn chưa có tiếng nói là mấy.

Hắn luôn bị Hoàng Bá Thiên cản trở khắp nơi khắp chốn.

Dù Hoàng Bá Thiên đã lui về ở ẩn nhiều năm, nhưng đa số thế lực ở thế giới ngầm Sở Bắc đều có quan hệ phức tạp với Hoàng Bá Thiên, cho nên Hoàng Bá Thiên vẫn đứng sau khống chế trật tự thế giới ngầm Sở Bắc như trước.

Hoàng Bá Thiên vốn cũng không xem trọng Đạo Môn Lão Cửu ngồi vào vị trí đó.

Vì Đạo Môn Lão Cửu hành động nhanh, giành trước thời cơ, Hoàng Bá Thiên cũng chỉ đành chấp nhận sự thật.

Nếu không thì vị trí ông trùm thế giới ngầm Sở Bắc cũng không đến lượt Đạo Môn Lão Cửu lên làm.

Sau khi Đạo Môn Lão Cửu lên làm ông trùm, hắn cũng đã đến thăm Hoàng Bá Thiên vào thời gian sớm nhất, xem như là chào hỏi.

Nhưng trước thái độ đứng sau kiểm soát thế giới ngầm Sở Bắc của Hoàng Bá Thiên, Đạo Môn Lão Cửu tức giận mà không dám nói.

Hắn luôn luôn suy nghĩ, tìm cơ hội tiêu diệt Hoàng Bá Thiên.

Khi Mục Hàn bảo Đạo Môn Lão Cửu đi đưa thư tay, hắn nhanh nhạy ý thức được đây chính là cơ hội tốt nhất để lật đổ Hoàng Bá Thiên.

Thế nhưng, bây giờ Hoàng Bá Thiên đã không làm gì được Đạo Môn Lão Cửu nữa rồi.

Không còn cách nào khác, ai bảo cụ ta đắc tội với đại thống soái chứ!

“Hoàng Bá Thiên, Hoàng Thái Tử cháu ông đâu?”

Mục Hàn không để ý đến Hoàng Bá Thiên đang buồn rầu vì Đạo Môn Lão Cửu, anh ngồi xuống chỗ của Hoàng Bá Thiên, cũng bưng tách trà lên giống như cụ ta ban nãy, vẻ mặt nhàn nhã nói.

Mục Hàn vô cùng thong dong.

Nhưng trong lòng Hoàng Bá Thiên lại hết sức hoảng sợ.

Hoàng Bá Thiên biết đại thống soái sắp thanh toán mọi món nợ.

“Nhất Đồng, còn ngây ra đó làm gì!”, Hoàng Bá Thiên giận dữ quát lên với Hoàng Nhất Đồng: “Mau dẫn đứa con trai không ra gì của mày lên đi!”

“Vâng, vâng, vâng!”, Hoàng Nhất Đồng sợ hãi đến mức mặt cắt không còn giọt máu từ lâu.

Nghe Hoàng Bá Thiên quát, ông ta nhanh chóng vừa bò vừa lăn ra khỏi phòng khách.

Sau đó đưa Hoàng Thái Tử đã bị đánh đập đến sưng mũi bầm mặt lên.

Bây giờ, Hoàng Bá Thiên nào còn tâm tư đau lòng cho Hoàng Thái Tử.

Trong đầu chỉ lo suy đoán tiếp theo Mục Hàn sẽ làm gì.

“Hoàng Bá Thiên, ông nên biết đạo trưởng Cửu Dương là bảo vật của Hoa Hạ chúng ta, bất kể đi đến đâu cũng được người người nghênh đón!”

“Những thứ khác không nói, chỉ riêng tuổi thọ của đạo trưởng Cửu Dương cũng đáng để người trẻ tuổi phải chủ động quỳ lạy một cách cung kính”.

“Vậy mà Hoàng Thái Tử cháu ông lại không coi ai ra gì, làm xằng làm bậy, đánh nhau với nhân viên y tế ngay trước mặt mọi người rồi bắt cóc đạo trưởng Cửu Dương. Loại hành vi này thật táng tận lương tâm, đúng là không thể nhịn được!”

Với vẻ mặt bình tĩnh mà giọng gay gắt, Mục Hàn chỉ trích Hoàng Thái Tử không nể nang gì.

Hoàng Bá Thiên nghe mà lòng hoảng sợ không thôi.

“Về việc riêng, đạo trưởng Cửu Dương là bạn vong niên của tôi. Bạn bè bị ức hiếp, tôi ra mặt thay bạn mình, ông có phục không?”

Mục Hàn hỏi Hoàng Bá Thiên.

Hoàng Bá Thiên đâu dám phản bác, không ngừng gật đầu đáp: “Phục, tôi hoàn toàn phục cậu!”

“Nếu ông phục thì tốt rồi!”, Mục Hàn mỉm cười, đặt tách trà xuống, híp mắt nói: “Tôi cũng không chèn ép ông, nếu cháu của ông có thể chịu được một cú đấm của tôi mà không chết thì chuyện này coi như cho qua!”

“Cầu mong đại thống soái nương tay!”, Hoàng Bá Thiên ngoài đồng ý ra thì không còn lựa chọn nào khác.

Mục Hàn đi đến trước mặt Hoàng Thái Tử, đấm cho hắn một cú.

Trông như không hề dùng sức vậy, rất nhẹ nhàng.

Hoàng Bá Thiên vui mừng trong lòng, còn tưởng là Mục Hàn nương tay thật.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến Hoàng Bá Thiên trợn tròn mắt.

Hoàng Thái Tử bị Mục Hàn đấm trúng mà giống như hứng chịu sức nặng ngàn cân, cả người bay ngược ra sau, phần lưng xuyên thẳng qua tường, tạo thành một cái hố hình người ở trên tường.

“Á…”

Hoàng Bá Thiên và Hoàng Nhất Đồng đều kinh hãi vô cùng.

Vị đại thống soái này đúng là đáng sợ thật!

Một cú đấm nhìn như thờ ơ cũng có thể phát huy được uy lực khủng khiếp như vậy.

“Yên tâm đi, hắn vẫn chưa chết”, Mục Hàn thấy sắc mặt của Hoàng Bá Thiên và Hoàng Nhất Đồng đều tái nhợt, thản nhiên nói: “Mặc dù Hoàng Thái Tử đáng chết, nhưng Mục Hàn tôi cũng không phải kẻ lạm sát!”

Mục Hàn vừa dứt lời thì Hoàng Thái Tử máu me khắp mình bò dậy từ cái hố hình người.

Không ngừng ho ra máu: “Cảm… cảm ơn đại thống soái đã không giết!”

Hoàng Bá Thiên và Hoàng Nhất Đồng thấy vậy cùng dập đầu cảm ơn Mục Hàn: “Cảm ơn đại thống soái không giết!”

“Sau chuyện ở đây, nhà họ Hoàng các người rút khỏi thế giới ngầm Sở Bắc đi!”, một câu của Mục Hàn quyết định vận mệnh tương lai của Hoàng Bá Thiên.

Dù trong lòng Hoàng Bá Thiên không nỡ nhưng cũng chỉ có thể vâng theo.

Dù gì người trước mắt cũng là nhân vật có thể khiến cụ ta tan thành tro bụi trong phút chốc!

“Tôi xin vâng lời!”, trong mắt Hoàng Bá Thiên tràn ngập nỗi sầu muộn.

Trước kia lui về ở ẩn chỉ là làm ra vẻ mà thôi.

Bây giờ lui về ở ẩn là thật sự cắt đứt quan hệ với thế giới ngầm Sở Bắc.

Hoàng Bá Thiên tung hoành ở Sở Bắc bao nhiêu năm nay, tiếng tăm lừng lẫy, cũng có vô số kẻ thù.

Một khi cụ ta thất thế, không ít kẻ thù sẽ tìm tới trả thù không chút kiêng dè.

Nghe Mục Hàn sắp xếp như vậy, Đạo Môn Lão Cửu hết sức vui vẻ.

Không còn sự ràng buộc của Hoàng Bá Thiên nữa, sau này hắn sẽ nắm trọn thế giới ngầm Sở Bắc trong tay.

“Còn anh!”, trong lúc Đạo Môn Lão Cửu đang suy nghĩ linh tinh, Mục Hàn cười khẩy, nói: “Anh đừng tưởng tôi không biết anh đang nghĩ gì!”

“Sau này hoạt động của anh ở thế giới ngầm Sở Bắc phải chịu sự hạn chế của hiệp hội kinh doanh Sở Bắc!”

“…”, Đạo Môn Lão Cửu thật sự khóc không ra nước mắt.

Hắn vốn nghĩ đã tránh được Hoàng Bá Thiên, cuối cùng lại gặp phải hiệp hội kinh doanh Sở Bắc.

Hắn làm ông trùm thế giới ngầm Sở Bắc cũng ức chế quá mà.

 

Nhưng Đạo Môn Lão Cửu đâu dám từ chối, chỉ có thể gật đầu: “Tuân lệnh!”

Tin tức vua thế giới ngầm Sở Bắc – Hoàng Bá Thiên dẫn theo người thân rời đi ngay trong đêm nhanh chóng lan truyền khắp Sở Bắc.

“Mục Hàn chỉ là một kẻ ở rể nho nhỏ mà có thể điều động đại đội đặc chủng của chiến khu Sở Bắc, đánh cho Hoàng Bá Thiên bỏ chạy ngay trong đêm, đúng là khiến người ta không tưởng tượng nổi!”

Ở biệt thự nhà họ Đường.

Đường Bắc Sơn vô cùng hoài nghi.

Ngày hôm qua, cụ ta đã tận mắt chứng kiến ba người Mục Hàn, Chúc Long và Đạo Môn Lão Cửu đích thân đón đạo trưởng Cửu Dương ra.

“Ông nội, anh ta chẳng qua chỉ là một kẻ thấp kém, lòng tham không đáy mà thôi. Nếu anh ta có thể điều động đại đội đặc chủng chiến khu Sở Bắc thì sao phải cam chịu ở lại nhà họ Lâm tại Sở Dương làm kẻ ở rể chứ?”

Đường Yên Nhiên bĩu môi, nói: “Theo cháu thấy, nhất định là đạo trưởng Cửu Dương thân phận cao quý, đã kinh động đến chiến khu Sở Bắc, vì thế họ mới phái đại đội đặc chủng đến cứu viện!”

“Còn phần tử đầu cơ trục lợi Mục Hàn kia vừa khéo lợi dụng cơ hội này để đóng vai anh hùng mà thôi!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement