Điện chủ ở rể – Mục Hàn (full) – Truyện ngôn tình tác giả: Tia Nắng

Advertisement

Chương 364: Cấu kết với nhau làm việc xấu

Điều mà Hoàng Tiểu Minh đang lo sợ là làm mất lòng cả hai bên, trộm gà không được còn mất nắm thóc.

Hơn nữa, tập đoàn Chu Thức là một tập đoàn lớn tầm cỡ quốc tế, muốn khiến một người biết chuyện nội bộ của tập đoàn Chu Thức biến mất là một chuyện rất dễ dàng.

“Ha ha”, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Hoàng Tiểu Minh, Dương Vỹ vỗ vai anh ta rồi cười nói: “Cậu Hoàng, cậu không cần lo lắng, tập đoàn Chu Thức chúng tôi là một tập đoàn quốc tế, cũng không phải là tổ chức khủng bố giết người phóng hỏa. Vì vậy, cậu hoàn toàn không cần phải lo lắng vấn đề an toàn bản thân”.

“Cậu có thể chủ động nói về việc này với chúng tôi cũng đủ để thấy cậu là một người chính trực”.

“Còn chuyện cậu nói nuốt chửng tài sản trị giá một trăm tỷ của Tưởng Đỉnh Thiên chỉ với một trăm triệu là hoàn toàn không có thật!”, Dương Vỹ tiếp tục nói: “Sự thật là Tưởng Đỉnh Thiên đã sụp đổ, với tư cách là một người giàu có nhất tỉnh, Tưởng Đỉnh Thiên để lại số tiền một trăm tỷ tham ô hối lộ, bây giờ đã trở thành tài sản vô chủ”.

“Vì chính quyền tỉnh tin tưởng tập đoàn Chu Thức nên đặc biệt chuyển một trăm tỷ tiền tham ô cho chúng tôi để chúng tôi xử lý, đóng góp cho nền kinh tế và hoạt động từ thiện của tỉnh. Để thể hiện thành ý, tập đoàn Chu Thức đặc biệt trả một trăm triệu chi phí bảo quản cho chính quyền tỉnh”.

“Số tiền một trăm tỷ tham ô hối lộ này lấy của dân phải dùng cho dân, đó mới là mục đích thực sự của tập đoàn Chu Thức”.

“Ví dụ như chương trình biểu diễn từ thiện của các ngôi sao mà chúng tôi sắp tổ chức”.

“Hóa ra là như vậy”, vẻ mặt Hoàng Tiểu Minh như bừng tỉnh, càng thêm tức giận nói: “Không ngờ tập đoàn Chu Thức làm chuyện tốt mà không để lại tên tuổi, ngược lại còn bị đố kỵ bởi những kẻ nhỏ nhen, quả thực là không thể chấp nhận được!”

Nhìn thấy Hoàng Tiểu Minh tin tưởng không nghi ngờ gì, khóe miệng Dương Vỹ không khỏi nhếch lên.

Mặc dù việc tập đoàn Chu Thức nuốt trọn một trăm tỷ của Tưởng Đỉnh Thiên chỉ với một trăm triệu được thực hiện bí mật, nhưng nó vẫn bị lan truyền ở tầng lớp cấp cao trong xã hội thông qua một số cách.

Bất kỳ ai đến hỏi, Dương Vỹ đều nói những lời biện hộ này.

Hơn nữa phía chính quyền tỉnh có thái độ nhắm mắt làm ngơ với chuyện này, càng khiến cho lời nói không rõ ràng của Dương Vỹ tăng thêm uy tín.

“Cậu Hoàng hiểu biết sâu rộng như vậy, tôi thật sự rất cảm động!”, Dương Vỹ cười nói: “Để tỏ lòng biết ơn với cậu Hoàng, tôi quyết định nói với cậu một chuyện nội bộ”.

“Tôi nghe đây”, Hoàng Tiểu Minh lập tức có hứng thú.

“Từ khi cậu Hoàng gia nhập Giải trí Thiên Thành, tổng cộng đã đóng vai chính trong năm bộ phim chiếu mạng, nhận được tổng cộng năm trăm nghìn tệ, không biết tôi nói có đúng không?”, Dương Vỹ hỏi.

“Đúng vậy”, Hoàng Tiểu Minh gật đầu đáp.

“Ôi! Thật sự nó không đáng so với những gì cậu đã làm”, Dương Vỹ lắc đầu, thở dài một hơi nói: “So với lợi nhuận doanh thu phòng vé mà Lâm Nhã Hiên nhận được thì quả thực cậu đang bán rẻ sức lao động của mình”.

“Anh nói như vậy là sao?”, Hoàng Tiểu Minh vội vàng hỏi lại.

Nhìn thấy dáng vẻ không kiên nhẫn của Hoàng Tiểu Minh, Dương Vỹ cười thầm, biết rằng cá đã cắn câu rồi.

Thế là hắn nói tiếp: “Cậu Hoàng, cậu đã đóng năm bộ phim chiếu mạng, tổng doanh thu phòng vé là một tỷ, sau khi trừ đi chi phí, Lâm Nhã Hiên và tập đoàn Thiên Thành của cô ta có thể được chia năm trăm triệu tệ”.

“Vậy mà cậu nhận được bao nhiêu?”

“Chỉ năm trăm nghìn tệ! Là một nam chính, cậu cảm thấy họ trả như vậy có đáng không?”

“Năm trăm triệu tệ ư?”, nghe Dương Vỹ nói vậy, Hoàng Tiểu Minh lập tức nổi giận: “Tôi mang về cho Lâm Nhã Hiên một tỷ doanh thu phòng vé mà một mình cô ta ôm năm trăm triệu, chỉ cho tôi năm trăm nghìn tệ?”

Hoàng Tiểu Minh càng nghĩ càng tức giận.

Dương Vỹ biết ngọn lửa trong lòng Hoàng Tiểu Minh sắp bùng cháy nên nhân cơ hội này nói tiếp: “Cậu Hoàng đã không được coi trọng ở tập đoàn Thiên Thành như vậy, chi bằng cậu chuyển sang tập đoàn Chu Thức chúng tôi, một diễn viên nổi tiếng như cậu rất đáng giá”.

“Thế này nhé, tôi sẽ trả cho cậu Hoàng mười triệu tệ một năm. Hơn bảy mươi phần trăm thu nhập từ các buổi biểu diễn thương mại, phí hợp đồng quảng cáo, doanh thu phòng vé phim đều sẽ là của cậu”.

“Quá tốt rồi! Tôi cũng đang có ý này!”, Hoàng Tiểu Minh như chỉ đợi Dương Vỹ nói ra câu này.

Bây giờ mọi việc đã vỡ lở, hai người họ thẳng thắn đưa ra giao dịch luôn.

“Tuy nhiên, trước khi chuyển sang tập đoàn Chu Thức, tôi vẫn còn hai việc phải làm”, Hoàng Tiểu Minh nghiến răng nói: “Thứ nhất, tôi sẽ yêu cầu Lâm Nhã Hiên trả cho tôi số tiền xứng đáng với công sức của tôi. Thứ hai, tôi sẽ dẫn theo những diễn viên của Giải trí Thiên Thành đi, cho dù là vai phụ cũng không để lại cho bọn họ!”

Dương Vỹ nghe xong thì vui mừng khôn xiết.

Hoàng Tiểu Minh này đúng là một con sói.

Dương Vỹ thậm chí còn thêm dầu vào lửa, cho anh ta tạm ứng trước mười triệu trong số ba mươi triệu tiền lương.

Điều này càng khiến Hoàng Tiểu Minh cảm thấy phấn khởi.

Mười triệu tệ đấy!

Cả đời này anh ta cũng chưa từng có nhiều tiền như vậy.

Buổi tối hôm ấy.

Sòng bạc ngầm lớn nhất Sở Bắc.

Sơn Điền Quân và Trung Đảo Quân bước vào, nhưng bị nhân viên bảo vệ chặn lại.

Là một sòng bạc ngầm lớn nhất ở Sở Bắc, các quy tắc ở đây rất nghiêm ngặt, nếu đặt cược ít hơn mười triệu tệ thì không được phép vào.

Mặc dù Sơn Điền Quân và Trung Đảo Quân là lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Chu Thức, nhưng lấy ra mười triệu ngay lập tức thì cũng rất khó khăn.

“Nhóc con, hôm nay ông đây có tiền”, Sơn Điền Quân lấy thẻ ngân hàng của mình ra, đưa cho bảo vệ với vẻ mặt đắc ý: “Tự mình xem đi!”

“Nhìn thấy số dư trong thẻ của bọn tao thì chỉ sợ sẽ dọa chết mày thôi”, Trung Đảo Quân cũng hùa theo nói.

Nhân viên bảo vệ lấy máy quẹt thẻ, xem số dư rồi nhìn hai người chăm chú.

Sau khi cho hai người họ vào, bảo vệ ngay lập tức báo cáo lên cấp trên: “Ông chủ, có hai miếng mồi béo bở, số dư trong thẻ đến một trăm triệu”.

Ông chủ sòng bạc ngay lập tức sắp xếp.

Khi đổi Chip, cô lễ tân cũng rất nhiệt tình.

Hai người đàn ông đến bàn của sòng bài, bắt đầu đặt cược lớn.

 

Dưới sự sắp xếp của sòng bạc, Trung Đảo Quân và Sơn Điền Quân bắt đầu rất thuận lợi, thắng được rất nhiều tiền.

Nhưng về sau, hai người bắt đầu thua lớn.

Cho đến khi một trăm triệu đã gần như thua hết, mà hai người họ vẫn không hề hay biết gì.

“Ngại quá, hai người đã thua rất nhiều rồi, nếu còn tiếp tục chơi, không biết có còn Chip để chơi nữa hay không?”, nhà cái cười khanh khách nói.

“Sao lại không chứ?”, Sơn Điền Quân kiêu ngạo nói: “Tôi có một trăm triệu cơ mà”.

Nhìn thấy số Chip trước mặt đã hết, Sơn Điền Quân dặn dò: “Trung Đảo Quân, anh đi đổi tiếp một ít Chip rồi mang qua đây”.

Trung Đảo Quân gật đầu, đi đến quầy lễ tân.

“Đổi Chip?”, cô lễ tân cười khẩy nói: “Xin lỗi, các anh đã đổi một trăm ba mươi triệu tiền Chip, còn chưa đưa tiền đâu đấy”.

“Cái gì?”, Trung Đảo Quân lập tức biến sắc: “Chúng tôi đã thua một trăm ba mươi triệu tệ rồi sao?”

Trung Đảo Quân vừa dứt lời, lập tức có vài người đi tới, vây quanh hắn.

“Lấy thẻ ngân hàng ra, đưa tiền trước rồi đổi Chip sau”, gã đàn ông vạm vỡ dẫn đầu khoanh tay trước ngực.

“Được”, Trung Đảo Quân run rẩy lấy thẻ ngân hàng ra.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement