Điện chủ ở rể – Mục Hàn (full) – Truyện ngôn tình tác giả: Tia Nắng

Advertisement

Chương 599: Nổi giận với nhà họ Mục ở Sơn Thành

Mục Vấn Đạo bỗng cảm thấy vô cùng lúng túng.

Ban ngày, hai bố con ông ta còn ân cần lấy lòng, thậm chí tặng Mục Hàn ba món quà, tưởng là đã tìm được chỗ dựa, tưởng là từ đây có thể mở mày mở mặt, ra oai trước mặt nhà họ Mục ở thủ đô.

Không ngờ buổi tối lại gặp nhau bằng hình thức này.

“Ha ha!”, Mục Hàn mỉm cười nói: “Không thể không nói, áo giáp vàng kim mà nhà họ Mục ở Sơn Thành các ông tặng tôi có hiệu quả rất tốt, tôi vô cùng hài lòng!”

“Với lại, các ông quỳ với tôi làm gì?”

“Chẳng phải các ông đến giết tôi sao? Muốn lấy đầu của tôi đến nhà họ Mục thủ đô để tranh công à? Thế còn ngơ ra đó làm gì? Ra tay đi chứ!”

Bố con Mục Vấn Đạo sao dám trả lời câu hỏi của Mục Hàn.

Lúc này bọn họ mới hiểu tại sao Mục Bá Đạo có thể một mình một kiếm khiến Đông Hải khiếp sợ, nhưng lại bị người ta giết như ngóe! Tại sao lúc ban ngày, Mục Hàn lại biết bọn họ muốn xử lý một đứa con hoang bị gia tộc vứt bỏ! Tại sao Mục Hàn còn nói với bọn họ rằng đối phương không dễ đối phó… Hóa ra anh không chỉ là đại thống soái, mà còn là đứa con hoang bị vứt bỏ trong miệng nhà họ Mục ở thủ đô kia.

Mục Vấn Đạo chỉ muốn tự vả cho mình vài cái thật mạnh.

Có khả năng dẫn Sở Vân Lệ đi từ Tân Hải, lại có thể hủy hoại linh vị của “Mục Hàn”, hơn nữa có thể giết chết Mục Bá Đạo chỉ bằng một chiêu, ngoài đại thống soái ra, còn ai dám coi thường nhà họ Mục ở thủ đô như vậy chứ?

Điều ngại ngùng nhất là ban ngày người ta đã biết người nhà họ Mục ở Sơn Thành muốn giết là mình, mà đám ông ta vẫn còn ngốc nghếch ra sức lấy lòng.

Mục Vấn Đạo cảm thấy mình thực sự quá ngu ngốc.

Tại sao trước giờ ông ta không nghĩ tới việc Mục Hàn chính là đại thống soái chứ?

“Đại thống soái, tôi đã phạm tội không thể tha thứ, chúng tôi…”

Cả người Mục Vấn Đạo run như cầy sấy, cảm thấy nhiệt độ bỗng chốc hạ xuống không độ.

Dám giết đại thống soái?

Nếu chuyện này đồn ra ngoài, đừng nói là tứ đại chiến thần, cho dù là một trăm nghìn binh lính của chiến khu Sơn Thành cũng không chút do dự san bằng nhà họ Mục ở Sơn Thành.

“Mục Vấn Đạo, ông luôn miệng nói tôi là đứa con hoang bị vứt bỏ của nhà họ Mục ở thủ đô, bây giờ tôi muốn hỏi ông, thân phận của đại thống soái so với nhà họ Mục ở Sơn Thành các ông thì thế nào? So với nhà họ Mục ở thủ đô thì thế nào?”

Ánh mắt Mục Hàn lạnh lùng liếc sang Mục Vấn Đạo.

“Đại thống soái ở tít trên cao, cho dù là nhà họ Mục ở thủ đô cũng không thể so bì với cậu được”.

Mục Vấn Đạo dè dặt trả lời.

Nhà họ Mục ở thủ đô quả thực là thế gia đứng đầu Hoa Hạ, tồn tại đã nghìn năm, nền tảng thâm sâu, nhưng Mục Hàn cũng là thần bảo vệ của Hoa Hạ, người duy nhất được nhận quân hàm “đại thống soái” từ khi dựng nước đến nay.

Xét về thân phận và thực lực thì không hề thua kém nhà họ Mục ở thủ đô.

“Vậy sao?”, Mục Hàn bỗng lớn tiếng trách móc: “Đám chi nhánh của nhà họ Mục ở thủ đô là các ông tốn bao tâm trí, muốn trừ bỏ tôi và mẹ tôi, chắc hẳn nghĩ rằng chúng tôi xuất thân thấp hèn, hoàn toàn không xứng với thân phận của nhà họ Mục ở thủ đô, sự tồn tại của chúng tôi sẽ khiến nhà bọn họ bị sỉ nhục, đúng không?”

Mục Vấn Đạo sửng sốt, không biết nên trả lời thế nào.

Bởi vì bất kể là Mục Bá Đạo hay Mục Vấn Đạo, sở dĩ bọn họ trăm phương nghìn kế giết Mục Hàn và Sở Vân Lệ cũng là vì suy nghĩ này.

Trong nhà giàu có, bọn họ có quan niệm vô cùng nghiêm ngặt về đẳng cấp.

Nhất là nhà họ Mục ở Sơn Thành, thân là hoàng tộc, bọn họ tự nhận dòng máu của mình còn cao quý hơn cả vương tộc.

Và một đứa con hoang bị vứt bỏ thì không xứng sở hữu dòng máu cao quý của nhà họ Mục ở thủ đô.

“Họ Mục các ông tự cho rằng dòng máu của mình cao quý, vừa ra đời đã ngậm thìa vàng, phải được vạn người ngưỡng mộ, đứng trên người ta, đúng không?”, Mục Hàn tiếp tục tức giận nói: “Từ đáy lòng các ông đã có suy nghĩ như vậy, các ông cao quý hơn bất cứ ai trong chúng tôi!”

“Bởi vì trên người các ông chảy dòng máu cao quý của nhà họ Mục sao?”

“Chẳng phải các ông là dòng máu cao quý sao? Vậy thì tôi muốn hỏi các ông, tôi từ một đứa con hoang bị vứt bỏ đã làm đến vị trí đại thống soái, trong số những người thuộc dòng máu cao quý của các ông, có ai đạt được thành tựu như tôi chứ?”

Bố con Mục Vấn Đạo đưa mắt nhìn nhau.

Cho dù nhà họ Mục ở thủ đô là thế gia đứng đầu Hoa Hạ, tồn tại đã nghìn năm, thì cũng không bồi dưỡng được một kỳ tài có một không hai như đại thống soái.

“Tôi lại hỏi ông”, Mục Hàn truy cứu đến cùng, từng bước ép sát, nói: “Mục Thịnh Uy thì sao?

Thân phận đại thống soái của tôi so với Mục Thịnh Uy là gia chủ nhà họ Mục ở thủ đô đương nhiệm thì thế nào?”

“Đương nhiên là đại thống soái lợi hại hơn rồi!”, Mục Vấn Đạo dè dặt trả lời: “So với đại thống soái, Mục Thịnh Uy chẳng là cái thá gì cả!”

Mục Vấn Đạo không hề tâng bốc Mục Hàn, mà nói lời thật lòng.

Nhà họ Mục ở thủ đô đúng là thế gia hàng đầu Hoa Hạ, tồn tại đã nghìn năm, nhưng sức mạnh của bọn họ cũng chỉ là lịch sử phong phú, cho dù Mục Thịnh Uy là gia chủ đương nhiệm, trong điều kiện không có bất cứ chiến công vĩ đại gì, thì so với thần khí quốc gia như Mục Hàn vẫn kém hơn một bậc.

“Vậy sao?”, Mục Hàn lạnh lùng nói: “Nếu Mục Thịnh Uy đã không có tư cách so sánh với tôi, thì ông ta dựa vào đâu mà luôn mồm nói với bên ngoài Mục Hàn tôi là đứa con hoang, là đồ bị vứt bỏ?”

“Mục Thịnh Uy có tư cách gì mà nói vậy?”

Vừa nghe Mục Hàn nói vậy, bố con Mục Vấn Đạo lại ra sức dập đầu: “Mục Thịnh Uy không có bất cứ tư cách gì cả!”

Do quá căng thẳng và dùng sức quá mạnh, mặt đất đã dính cả máu.

nhưng bố con Mục Vân Đạo vẫn không có cảm giác đau đớn gì.

“Nhà họ mục ở thủ đô đúng là hoang tưởng, muốn giết hại mẹ con tôi, đúng là mơ giữa ban ngày!”

Mục Hàn tức giận quát: “Đừng nói là nhà họ Mục ở Sơn thành các ông, cho dù là nhà họ Mục ở thủ đô cử người đến, thì tôi cũng gặp ai giết nấy!”

Mục Vấn Đạo sợ đến mức biến sắc, dập đầu càng mạnh hơn: “Xin đại thống soái tha mạng!”

“Chúng tôi xin làm trâu làm ngựa, làm nô tỳ cho đại thống soái, chỉ mong đại thống soái tha cho chúng tôi, để chúng tôi kéo dài hơi tàn trên đời này!”

Mục Vấn Đạo thực sự là lòng nóng như lửa đốt.

Đại thống soái là ai chứ? Cậu ấy hạ bừa một mệnh lệnh là có thể xóa sổ nhà họ Mục ở Sơn Thành trong nháy mắt, đến lúc đó đừng nói là giễu võ giương oai trước nhà họ Mục ở thủ đô, thì nhà họ Mục ở Sơn Thành đã không còn tồn tại rồi.

Cho dù xuống suối vàng, Mục Vấn Đạo cũng chẳng còn mặt mũi mà nhìn liệt tổ liệt tông.

“Được rồi!”, Mục Hàn xua tay, khó chịu nói: “Tôi sẽ không giết các ông”.

“Nhà họ Mục ở Sơn thành các ông còn chưa đủ tư cách để tôi đích thân ra tay. Huống hồ, các ông tự nhận mình có dòng máu cao quý, nhưng trước mặt tôi lại cực kì dơ dáy, tôi không muốn làm bẩn tay mình.”

“Hơn nữa cũng coi như nể mặt các ông có thành ý, tặng tôi ba món quà lớn, ân oán giữa chúng ta coi như kết thúc.”

Nghe Mục Hàn nói vậy, bố con Mục Vấn Đạo mới thở phào nhẹ nhõm.

Cũng may mình tặng quà mới giữ lại được huyết mạch của nhà họ Mục ở Sơn thành.

“Cảm ơn đại thống soái không giết!”, bố con Mục Vấn Đạo lại dập đầu thật mạnh.

Cút đi”, Mục Hàn xua tay, bỗng hỏi: “Các ông có thể liên lạc trực tiếp với Mục Thịnh Uy chứ?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement