Điện chủ ở rể – Mục Hàn (full) – Truyện ngôn tình tác giả: Tia Nắng

Advertisement

 
             Ngay lập tức ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Mục Sảng.  

             Mục Thịnh Uy sớm đã công bố, sau khi kết thúc vụ cá cược một năm với Mục Hàn, sẽ tổ chức một buổi lễ long trọng chính thức công nhận vị trí thừa kế cho Mục Sảng,  

             Cho nên, phát ngôn hôm nay của Mục Sảng đương nhiên cũng đại diện cho gia chủ Mục Thịnh Uy.  

             “Mọi người chúng ta không thể đợi như vậy nữa”, Mục Sảng đảo mắt nhìn đám người, nói: “Nếu Mục Hàn không đến thì chẳng lẽ chúng ta phải đợi đến khi mặt trời lặn sao?”  

             Lời nói của Mục Sảng lập tức có được sự đồng tình của đám người vây xem.  

             Bọn họ nhao nhao lên tiếng hưởng ứng Mục Sảng.  

             Đám người này đến để xem Mục Hàn khiêu chiến nhà họ Mục ở thủ đô.  

             Bảo bọn họ đợi một ngày như vậy thì quả thật quá nhàm chán.  

             “Cho nên, chúng ta phải lập một quy tắc”, Mục Sảng tiếp tục nói: “Tôi thấy chi bằng thế này đi, chúng ta lấy giới hạn là ba giờ chiều, nếu sau mốc thời gian này mà vẫn không thấy bóng dáng của Mục Hàn thì đồng nghĩa với việc nhà họ Mục chúng tôi không đánh mà thắng”.  

             “Mọi người thấy thế nào?”  

             Lời nói của Mục Sảng lập tức nhận được sự đồng ý của đám người hóng chuyện.  

             Bọn họ rối rít lên tiếng hùa theo.  

             Đám người Dương Yêu Nguyệt, Diệp Chính Đạo, đạo trưởng Cửu Dương không hề để ý giới hạn thời gian lắm.  

             Trái lại Ngô Giang Hào mặc niệm trong lòng, hy vọng nhà họ Mục ở thủ đô có thể rút ngắn thời gian lại một chút, như vậy Mục Hàn sẽ không đến kịp.  

             “Được!”, Mục Sảng gật đầu: “Nếu mọi người đã không có ý kiến, thì quyết định thế đi”.  

             Sau đó mọi người cứ chờ đợi như vậy.  

             Tuy nói thời gian chờ đợi hơi nhàm chán, nhưng ba giờ chiều vẫn đến rất nhanh.  

             Đợi đồng hồ báo chỉ đến ba giờ chiều, bỗng Mục Thịnh Uy đứng dậy, ra hiệu cho Mục Sảng.  

             Mục Sảng hiểu ý, sau đó cất cao giọng, nói: “Mọi người, ba giờ chiều đã đến rồi, nhưng Mục Hàn vẫn chưa xuất hiện!”  

             “Tin chắc người này cũng sẽ không xuất hiện nữa!”  

             “Nhà họ Mục thủ đô chúng tôi đã cho cậu ta cơ hội khiêu chiến, nhưng ngay cả mặt cậu ta cũng không dám ló ra, đúng là không xứng đáng mang họ Mục!”  

             “Kể từ giờ, người tên Mục Hàn này không có bất kỳ liên quan gì với nhà họ Mục thủ đô. Ngoài ra, dòng họ Mục là dòng họ vô cùng cao quý, chúng tôi cũng không cho phép cậu ta tiếp tục mang họ Mục”.  

             Nghe thấy lời Mục Sảng nói, Lâm Thù Nhi đứng trong đám người chen chúc, cứ nhìn ngang nhìn dọc, ánh mắt tìm kiếp khắp nơi, muốn xem thử Mục Hàn có đến hay không.  

             “Anh rể đáng chết, sao anh còn không đến chứ?”, Lâm Thù Nhi sốt ruột giậm chân: “Nếu anh còn không đến thì thật sự trở thành trò cười của người khác đấy!”  

             “Doãn Nhi, cậu mau nghĩ cách đi!”  

             Lâm Thù Nhi xả giận lên người Tư Đồ Doãn Nhi ở bên cạnh.  

             “Nhưng, sao mình biết anh rể đang ở đâu chứ?”, Tư Đồ Doãn Nhi nhún vai vô cùng bất lực.  

             Còn về Dương Yêu Nguyệt, dung nhan tuyệt sắc được chiếc khăn lụa màu đen che lại.  

             Lần trước sau khi tận mắt nhìn thấy phong thái tuyệt thế của Mục Hàn, Dương Yêu Nguyệt không thể mở lòng với bất cứ ai được nữa.  

             Vì thế nên lúc này cô ta mới dùng khăn lụa đen che mặt.  

             Cho dù không nhìn rõ vẻ mặt, nhưng nhìn từ ánh mắt của Dương Yêu Nguyệt cũng biết được rằng, cô ta vô cùng trông ngóng Mục Hàn có thể xuất hiện, sau đó tiến hành nghiền ép nhà họ Mục ở thủ đô với phong thái thần tiên hạ phạm.  

             “Đại… e là trong chốc lát người kia không đến kịp”, Diệp Chính Đạo ở bên cạnh không khỏi tiếc nuối.  

             Đôi môi đỏ dưới lụa mỏng màu đen của Dương Yêu Nguyệt khẽ động, nhưng cuối cùng vẫn không lên tiếng.  

             Có vẻ như đang cố ý khoe khoang trước mặt Sở Vân Lệ, Mục Thịnh Uy đặc biệt sắp xếp chỗ ngồi của Sở Vân Lệ bên cạnh ông ta.  

             “Sở Vân Lệ, bà cũng nhìn thấy rồi đấy, không phải tôi không cho con trai bà cơ hội!”, trong lòng Mục Thịnh Uy vô cùng hả hê: “Cơ hội tôi đã cho rồi, nhưng con trai bà không cần!”  

             “Đúng rồi, tôi nhớ lúc đó có người luôn miệng nói ở trước mặt tôi, muốn cùng con trai bà ta đánh đến tận cửa nhà họ Mục thủ đô, muốn để bọn tôi phải hối hận”.  

             “Tôi nhớ câu này là bà nói phải không?”  

             “Tôi!”, sắc mặt Sở Vân Lệ đỏ ửng, không có sức phản bác.  

             Bây giờ Mục Hàn không xuất hiện, lời nói ban đầu bà ấy từng nói với Mục Thịnh Uy đã trở thành trò cười.  

             Đám người vây xem bật cười ha hả.  

             Điều này khiến lòng Sở Vân Lệ càng thấy khó chịu.  

             Giờ khắc này, Sở Vân Lệ vô cùng hy vọng Mục Hàn có thể xuất hiện.  

             Cho dù thật sự đấu không lại nhà họ Mục ở thủ đô, thì sao chứ?  

             Ít nhất đã thực hiện được trách nhiệm một người đàn ông nên có.  

             “Sở Vân Lệ, tôi nói này, con trai của bà là một đứa hèn nhát, vô dụng, ngay cả dũng khí ứng chiến cũng không có!”, lúc này Phụng Cầu Hoàng ở bên cạnh cũng không nhịn được mà châm chọc: “Còn luôn miệng nói con trai bà mạnh hơn con trai tôi, tôi thấy bà đúng là ăn nói vớ vẩn!”  

             Vừa nghĩ đến lần trước, Sở Vân Lệ đề cao Mục Hàn trước mặt bà ta, hạ thấp Mục Sảng, trong lòng Phụng Cầu Hoàng vô cùng khó chịu.  

             “Con trai của Phụng Cầu Hoàng tôi là kết hợp huyết thống chính gốc của thế gia số một và thế gia số hai, vô cùng cao quý, thiên phú tuyệt đỉnh, bà nghĩ một đứa con trai của người phụ nữ nông thôn cỏn con như bà có thể so sánh được sao?”   

             “Sở Vân Lệ, đừng nói chúng tôi không cho bà cơ hội”.  

             Thấy Sở Vân Lệ không có sức phản bác, Phụng Cầu Hoàng tiếp tục nói: “Lần này nhà họ Mục ở thủ đô chúng ta đã có đủ thành ý rồi, cho Mục Hàn thời gian trọn một năm đến thách đấu với chúng tôi”.  

             “Tôi nghĩ dù con trai bà có là cái đầu heo, cố gắng một chút cũng có thể có chút tiến bộ trong vòng một năm chứ nhỉ?”  

             “Chỉ cần hôm nay con trai của bà có thể thể hiện được năng lực, đạt được điều kiện chúng tôi lập ra, đương nhiên chúng tôi sẽ theo quy tắc, thừa nhận thân phận của con trai bà, để nó trở thành một thành viên của nhà họ Mục ở thủ đô”.  

             “Còn về bà, mẹ quý nhờ con, đương nhiên cũng có thể trở lại bên cạnh Thịnh Uy”.  

             “Phụng Cầu Hoàng tôi cũng không phải một người phụ nữ nhỏ nhen, người đàn ông ưu tú như Thịnh Uy, thêm một người vợ và một đứa con thì có tính là gì chứ?”  

             Phụng Cầu Hoàng vừa nói ra câu này, đám người vây xem liền bùng nổ.  

             Rối rít khen ngợi tấm lòng bao la của Phụng Cầu Hoàng.  

             Không hổ là phu nhân của gia chủ thế gia số một Hoa Hạ.  

             Lời tâng bốc của đám người vây xem khiến Phụng Cầu Hoàng đắc ý không thôi.  

             Phụng Cầu Hoàng tranh thủ cơ hội, tiếp tục trách mắng Sở Vân Lệ: “Chỉ là cơ hội như vậy mà con trai bà lại từ bỏ! Hừ, chúng tôi cũng hiểu, với thực lực của con trai bà, muốn đánh bại nhà họ Mục ở thủ đô chúng tôi, quả thật là mơ mộng hão huyền!”  

             “Chúng tôi chẳng qua là muốn xem thử lòng gan dạ và hiểu biết của cậu ta mà thôi”.  

             “Đầu tiên, phải có gan dạ và kiến thức, mới là điều kiện hàng đầu bước vào cửa nhà họ Mục ở thủ đô của tôi”.  

             “Nhưng bà xem con trai bà đi, ngay cả chút gan dạ cũng không có”.  

             “Người như vậy cũng chỉ còn lại một cái miệng ba hoa, ăn nói lung tung, mở miệng là khoác lác, chuyện ập lên đầu thì lại làm rùa rụt cổ”.  

             Một loạt lời nói châm chọc của Phụng Cầu Hoàng khiến Sở Vân Lệ cúi sát đầu.  

 

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement