Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)

Advertisement

Hạ Nhược Tuyết che kín miệng: “Dì Nguyệt…”

“Thời cơ tới rồi, tranh thủ ngay lúc này!”

Vương Bất Ly và Vạn lão quái nhìn nhau từ từ bước ra sau Sát chủ.

Cả hai đều tung ra một quyền.

Rầm! Rầm!

Sát Chủ kêu thảm lên rồi bay ra ngoài, té sầm xuống đất, mất sạch sức chiến đấu.

Ánh mắt Đường lão đỏ bừng, ông ta một bên băng bó miệng vết thương, một bên rống lên: “Vương Bất Ly, Vạn lão quái, thế mà hai người lại không ra tay!”

“Hại lão phu mất một cánh tay!”

Vương Bất Ly cười nói: “Nào có! Tôi thấy ông hét tới hét lui!”

Vạn lão quái cũng gật đầu nói: “Đúng thế, bọn tôi còn tưởng rằng ông có thể đánh được!”

“Các người!”

Đường lão suýt nữa tức chết, chuẩn bị xả giận lên người Lãnh Nguyệt và Sát Chủ: “Hai người đàn bà điên các người đều đáng chết!”

Ông ta nắm chặt con dao đi đến trước mặt hai người họ.

RỒI ông ta đưa tay lên chém xuống đầu hai người họ.

Lãnh Nguyệt hỏi: “Hối hận không?”

Sát Chủ chỉ đáp lại một câu: “Chưa bao giờ hối hận!”

“ĐI thôi, xuống dưới gặp nhau”.

Lãnh Nguyệt nhắm mắt lại.

Hạ Nhược Tuyết tiến lên: “Đừng mà!”

Đường lão thấy Hạ Nhược Tuyết đi tới đây, nhe răng cười nói: “Một kẻ bất tài còn chưa tới cảnh giới Võ Tông mà cũng dám ngăn cản lão phu a?”

“Cút mau!

n

Đường lão phẫn nộ hét lên, chân đạp về phía bụng Hạ Nhược Tuyết.

Trong khoảnh khắc sợi chỉ treo chuông ấy.

Gầm gừ…!

Một tiếng rồng ngâm quen thuộc vọng tới.

“Những kẻ nào bước vào Thanh Huyền Tông, chết!”

Một giọng nói lạnh thấu xương vang lên.

Ngay sau đó, một tia kiếm khí đỏ rực giáng từ trên trời xuống.

Rầm!

Cái chân kia của Đường lão bị chém.

“Á!”

Ông ta hét thảm lên rồi té lăn ra đất.

“Giọng nói này là của…”

Hạ Nhược Tuyết vui sướng quay đầu lại nhìn.

Sát Chủ và Lãnh Nguyệt cũng mở to mắt nhìn về phía giọng nói ấy.

Tất cả mọi người của Thanh Huyền Tông đều quay đầu lại nhìn về phía sơn môn Thanh Huyền Tông: “Tông chủ đã trở lại rồi!”

“Tỏng chủ hả?

II

Bách Lý Phong sửng sốt.

Vương Bất Ly và Vạn lão quái đều run da dầu, nhìn về phía sơn môn Thanh Huyền Tông.

Bọn họ chỉ thấy một thanh niên mặt lạnh như tiền, giết người không chút biến sắc từ từ bước tới.

Nước mắt Hạ Nhược Tuyết rơi đầy mặt: “Bắc Minh, quả nhiên là anh không chết…”

“Minh Nhi!”

Lãnh Nguyệt và sát chủ thấy Diệp Bắc Minh thì đều mừng rỡ.

“Tông chủ!”

Người của Thanh Huyền Tông như thấy được ánh sáng của Đảng.

“Anh Minh đã trở lại rồi!”

“Diệp đại ca đã trở lại rồi!”

Khi đám người Diệp Nam Thiên vừa tới thì đúng lúc thấy Diệp Bắc Minh.

Đám người Tiêu Dung Phi, Tiêu Nhã Phi và Tô Thanh Ca cũng đã đuối tới đây.

Ánh mắt mọi người đều đỏ bừng.

Mười ngày qua, bọn họ đã chịu biết bao uất ức.

Diệp Bắc Minh chậm rãi bước tới trước mặt Hạ Nhược Tuyết: “Nhược Tuyết, em chịu khổ nhiều rồi!”

Hạ Nhược Tuyết khóc nức nở: “Không sao cả, chỉ cần anh trở về là được rồi, mọi thứ đều đáng giá!”

“Mau lại xem vết thương của dì Nguyệt và sát tiền bối”.

Diệp Bắc Minh nhanh chóng bước tới chồ hai người họ.

Anh dùng Quỷ Môn Thập Tam châm ổn định vết thương trên người họ.

“Dì Nguyệt, sát tiền bối, đợi con giải quyết xong bọn họ thì sẽ chữa trị cho hai người ngay thôi!”

Cùng lúc đó, giọng nói lạnh lùng của Đường lão vang lên: “Cậu chính là tên Diệp Bắc Minh kia sao? Cậu dám chém…”

Ông ta còn chưa dứt lời, chỉ thấy một tàn ảnh lóe qua.

Rầm!

Cảnh tượng khiếp người xuất hiện, một bàn tay của Diệp Bắc Minh chọc xuyên qua trái tim của Đường

lão.

Anh nắm lấy nó rồi bóp chặt lại.

Trái tim bị bóp nát.

Ngay sau đó, anh tóm lấy cái đầu của Đường lão rồi xé rách ra.

Đầu của Đường lão như một cái bánh nát bươm.

“Chỉ dựa vào ông mà cũng dám đụng đến người của tôi à?”

Giọng nói của anh như từ sâu trong địa ngục vọng tới.

Không gian tĩnh lặng, tất cả mọi người đều sững sờ.

Bách Lý Phong hít một hơi thật sau rồi nói: “Này! Cậu… Cậu dám giết người của Tiệt Thiên Giáo bọn tôi hả!”

“Mày muốn đối địch với Tiệt Thiên Giáo bọn ta sao?”

Diệp Bắc Minh liếc mắt qua, rồi thi triển ảnh thuấn!

Chỉ mấy bước đã xuất hiện trước mặt Bách Lý Phong.

“Cậu muốn làm gì?”

Bách Lý Phong sợ hãi liên tục lùi ra sau.

Diệp Bắc Minh nâng cánh tay đầm đìa máu kia lên bóp chặt yếu hầu của anh ta.

Bách Lý Phong sợ hãi vặn vẹo khuôn mặt: “Ngăn cậu ta lại, coi chừng cậu ta cho tôi!”

“Bổn công tử sẽ thưởng một triệu!”

Có trọng thưởng ắt cỏ anh hùng, hơn mười đệ tử của Tiệt Thiên Giáo xông lên.

Con ngươi Diệp Bắc Minh rực máu, anh xé bọn họ như xé ếch, từng người từng người chết tức tưởi.

“Á…Ị”

Bách Lý Phong nhìn đống xác chết la liệt khắp mặt đất mà sợ đến choáng váng đầu óc.

Anh ta chưa bao giờ gặp người tàn nhẫn điên cuồng như thế.

“Cậu đừng tới đây, bố tôi là giáo chủ của Tiệt Thiên Giáo đấy, cậu dám động tới một sợi lông của tôi…”

Rầm!

Diệp Bẳc Minh tung cước đá Bách Lý Phong lăn ra đất, rồi giẫm xuống đầu anh ta.

“Á…”, trước khi chết Bách Lý Phong kêu thảm lên một tiếng, rồi đầu nổ tung như trái dưa hấu.

Vương Bất Ly và Lý Ngao run người, cảm thấy sau lưng mình rét lạnh.

Đó là Diệp Bắc Minh sao?

Rõ ràng là người nọ mới ờ cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ thôi mà sao lại có chiến lực khiếp người như thế chứ?

Một luồng sát ý lạnh như băng bao phủ hai người họ, ngay khi bọn họ vừa ngẩng đầu lên đã bắt gặp ngay ánh mẳt lạnh lẽo của Diệp Bắc Minh.

Vương Bất Ly nuốt một ngụm nước miếng nói: “Diệp tông chủ, Ly Hỏa Tông bọn tôi cũng không có giết đệ tử của Thanh Huyền Tông!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement