Đóa hồng đầy gai và tổng giám đốc lạnh lùng – Dương Tâm – Truyện full tác giả: Chiều Vợ

Advertisement

Chương 172: Đừng nói máy lời trêu ghẹo, nói máy lời tình cảm đi!

Đần độn?

Lục Gia Bách bỗng chốc dừng lại, liếc mắt nhìn Dương Tâm, trong mắt hiện lên vẻ nghỉ hoặc.

Tình trạng của Lục Minh nghiêm trọng như thế sao, đến mức biến thành đần độn luôn à?

Khi bà Lục nhìn thấy con trai mình đến, thì đột nhiên hắt mạnh cánh tay của Dương Tâm ra, xoay người nhào vào vòng tay con trai mình, khóc đến khàn cả cổ: “Đứa cháu ngoan của mẹ giao cho cô ta chữa trị, kết quả lại biến thành một tên ngốc, thiên lý ở đâu chứ? “

Lục Gia Bách cau mày thật chặt, đẩy người mẹ đang ở trên người mình sang cho Lục Gia Tâm, sau đó hỏi Dương Tâm: “Đã xảy ra chuyện gì? Bé Minh sao lại biến thành đần độn? Trước đây nó cũng không có tiền sử bị bệnh, sao đột nhiên lại xuất hiện tình trạng này? “

Ánh mắt Dương Tâm rất lạnh, bị bà ta kéo kéo lắc lắc, giờ cô là đang hoàn toàn áp chế cơn tức giận trong lòng mình.

Bây giờ, nghe Lục Gia Bách chất vấn như vậy, cô không khỏi nhếch mép: “Tối hôm qua đắc tội, xung phong đảm nhận tự tìm bực tức, ngài Lục, hay là anh mời người khác cao minh hơn đi, vụ vu oan giá họa này tôi gánh không nổi đâu. “

Lục Gia Bách sững sờ, mới bắt giác nhận ra những lời nói vừa rồi của mình không thỏa đáng.

Anh nhìn bà Lục vẫn còn đang tức giận, sau đó kéo Dương Tâm đi sang một bên.

“Xin lỗi, vừa rồi có hơi kích động, anh vốn không có ý chất vấn trách tội em, em đừng quá nhạy cảm, dù kết quả như thế nào, anh cũng phải cảm ơn em đã cứu hai ông cháu, nếu không có em, tình trạng bây giờ e là sẽ càng thêm gay go. “

Dương Tâm lắc đầu, kìm nén cơn tức giận do bà Lục khơi dậy, khẽ thở dài: “Em chỉ là đang nói đến phương án xấu nhất, tình trạng cụ thể thế nào còn phải đợi thằng nhóc đó dậy mới biết, khi nãy em đã tiến hành phân tích gen não của cậu bé, thứ thuốc đó khiến thần kinh của người ta rồi loạn, cho nên mới phải kết luận cậu bé có thể sẽ biến thành đần độn. “

“Cũng chính là nói em cũng không chắc chắn?”

Dương Tâm lắc đầu: “Đứa nhỏ còn chưa tỉnh, có phán đoán nhiều cũng là vô căn cứ, đợi sau khi nó tỉnh dậy rồi xem tình trạng thế nào, nhưng mong rằng kết luận của em là sai.”

“Đừng quá căng thẳng.” Lục Gia Bách vươn tay ôm lấy bờ vai gầy của cô, nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng rồi mỉm cười: “Có thể thoát hiểm hay không, phải xem vận may của thằng nhóc đó thôi.”

Dương Tâm ừm một tiếng, rồi chuyển đề tài: “Em đã làm kiểm tra chỉ tiết cho nó, vốn không có phát hiện thứ thuốc khiến thần kinh suy yếu trên người nó, còn trong máu nó cũng không có dấu hiệu đã bị tiêm thuốc.”

Lục Gia Bách trầm ngâm một hồi, thử hỏi: “Liệu có thể trộn vào nước hay thức ăn?”

“Không thể nào.” Dương Tâm lắc đầu nói: “Em đã kiểm tra trong dạ dày của nó, cũng không tìm ra loại thuốc nào có thể gây suy nhược thần kinh.”

Lục Gia Bách hơi híp mắt, cau chặt mày tạo thành hình chữ xuyên, trong mắt hiện lên một tia thù địch nhàn nhạt: “Em còn có suy đoán khác không?”

Dương Tâm nhìn chiếc áo sơ mi màu nâu nhạt của anh, chìm vào trầm tư.

Lục Gia Bách theo ánh mắt của cô nhìn xuống, ánh mắt rơi vào chiếc áo sơ mi chỉnh tề trên ngực, mày kiếm hơi nhướng lên hai lần.

Người phụ nữ này có phải đang ngưỡng mộ dáng người cường tráng của anh không?

Vẫn hài lòng?

Tuy nhiên, trong giây tiếp theo, anh hất văng những suy nghĩ bậy bạ trong đầu, trầm giọng hỏi: “Em cho.

rằng có người phun thuốc lên áo của Lục Minh, thông qua hô hấp mà len lỏi vào não bộ của nó?”

Dương Tâm không nói lời nào, coi như là mặc nhận.

Thầy cô im lặng, Lục Gia Bách tiếp tục nói: “Anh sẽ cho người đi kiểm tra quần áo của thằng bé, xem có thể phát hiện ra manh mối gì không”.

Nói xong, anh chuẩn bị rời đi. Dương Tâm nhanh chóng vươn tay nắm lầy cánh tay anh, lắc đầu với anh rồi thở dài nói: “Nếu có người đã rắp tâm bỏ thuốc, thì sẽ không để lại bất kỳ manh mối nào đâu, có thứ thuốc chỉ có dược tính trong vòng hai mươi bốn tiếng sau đó sẽ tự động biến mắt, từ lúc em làm phẫu thuật cho ông cụ đến bây giờ, đã trôi qua hai mươi bốn tiếng rồi, làm gì cũng vô dụng thôi. “

Lục Gia Bách dừng lại, quay đầu nhìn cô: “Cho người bỏ thuốc không phải muốn nhắm vào ông ngoại, mà là… em Dương Tâm khẽ gật đầu, khàn giọng nói: “Xin lỗi, là em làm liên lụy đến ông ấy, khiến ông ấy chịu nhiều tội như vậy, anh đoán không sai, người bỏ thuốc muốn nhắm vào em, kẻ đó muốn em thân bại danh liệt. “

Lục Gia Bách thật thông minh, với một cái chạm tay như vậy, anh đã hiểu ra rất nhiều chuyện.

“Anh nghe nói giữa em và Bạch Trác có ân oán xích mích, năm đó anh ta một lòng muốn bái Mạc Sầu làm thầy, cuối cùng lại để em nhanh chân đến trước, chính vì chuyện này mà anh ta đã hận em thầu xương.”

“Đúng.” Dương Tâm thừa nhận rất nhanh: “Anh ta biết em chính là Người Vô Danh, nhất định rất muốn rút gân lột da em, tóm được cơ hội còn không cắn em một phát sao, em không dám đảm bảo người bỏ thuốc Lục Minh là anh ta, nhưng có tám chín phần là vậy.”

Một tia sắc bén lóe lên trong mắt Lục Gia Bách.

Suy cho cùng tên đó hại con trai anh, là một người cha, làm sao có thể thờ ơ sau khi đoán ra được ai là kẻ đã bỏ thuốc con trai mình?

“Chỉ đáng tiếc là anh ta làm việc quá kín đáo, khiến chúng ta không tìm được manh mối.”

“Vậy sao?” Dương Tâm cười lạnh, châm chọc nói: “Một chiêu không thành, anh ta sẽ xuất chiêu thứ hai.

Chúng ta chỉ cần tìm cơ hội ép anh ta ra tay là được.”

Nói xong, cô chớp mắt nhìn anh, hiếm khi lộ ra bộ dáng nghịch ngợm giống như cô gái nhỏ ở nhà.

“Em nghe nói công ty dược phẩm Khoa Hằng của nhà họ Lục gần đây đang phát triển một loại thuốc chống ung thư. Bây giờ gặp phải khó khăn không thể tiền triển được nữa, thế giới bên ngoài đang trông đợi vào loại thuốc này, vì vậy sự chú ý luôn rất cao, hay là anh giúp em nhờ quan hệ liên lạc với cục quản lý dược phẩm, bảo bọn họ đồng ý cho em tham gia vào nghiên cứu loại thuốc này. “

Lục Gia Bách nhướng mày, lập tức hiểu được suy tính trong lòng cô, nhìn thấy nụ cười tinh quái của cô, anh có chút hơi thất thần.

Người phụ nữ này, kỳ thực cũng chỉ là một người phụ nữ, nhưng bao năm qua cô đã đảm đương rất nhiều việc, áp lực khủng khiếp buộc cô phải giấu kín lòng mình, khiến cô trở nên lãnh đạm nhạt nhẽo.

Dương Tâm bị ánh mắt quá ư nóng bỏng của anh mà cả người cảm thấy không được tự nhiên, trừng mắt nhìn anh một hồi, mới bực bội nói: “Nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy gái xinh bao giờ à?”

Nụ cười trên gương mặt ngài Lục càng rạng rỡ.

“Gái xinh thì anh nhìn thấy nhiều rồi, nhưng, người phụ nữ có thể bước vào trái tim anh, thì em là người đầu tiên.”

Gã đàn ông thối này, không nói mấy lời cợt nhã nữa mà chuyển qua tình cảm rồi?

Mẹ kiếp, đồ lưu manh, da gà của cô nỗi hét cả lên rồi này.

“Anh Lục, cô Dương, cậu chủ tỉnh rồi.”

Phía sau vang lên một lời báo cáo lễ phép, phá vỡ bầu không khí đang dần mờ ám giữa hai người.

Cứu tỉnh.

Cô Dương ném một câu “Em đi thăm thằng nhỏ’ rồi vội vàng chuồn mắt.

Bên trong phòng bệnh.

Bà Lục, Lục Gia Tân, Lục Thanh Thanh, bao gồm cả hai anh em Dương Tùy Ý và Dương Tùy Tâm, đều mở to mắt nhìn Lục Minh co ro thành một cục ở một góc trên giường.

Khi Dương Tâm bước vào, cô cảm thấy bầu không khí dường như không đúng lắm.

Cô cau mày hỏi Dương Tùy Ý ở bên cạnh: “Lục Minh bị làm sao vậy?”

Vẻ mặt cậu Dương cay đắng, động tác cứng nhắc chỉ vào đầu mình.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement