Đóa hồng đầy gai và tổng giám đốc lạnh lùng – Dương Tâm – Truyện full tác giả: Chiều Vợ

Advertisement

Chương 257: Xé rách cái miệng này!

Dù là giả nhưng khi nghe cô ta cũng không thoải mái lắm, tốt nhất vẫn nên sớm phá hủy chân tướng sự việc cô ta kết hôn với ăn xin đầu đường xó chợ.

Thân phận cô Lục này chỉ xứng với Thẩm Thanh Vi mà thôi, cô ta sẽ không bao giờ cho phép bắt kỳ người phụ nữ nào nắm giữ danh hiệu này.

Trụ sở chính của Lục Thị.

Tầng cao nhất, văn phòng của thiết kế trưởng.

Dương Tâm đang gõ bàn phím.

Trên màn hình máy tính, ba chữ lớn “đơn từ chức” rất bắt mắt.

Cô đã quyết định rời khỏi Hải Thành sau khi lô thuốc mới được đưa ra thị trường, mơ màng lâu như vậy, cuối cùng cô cũng coi như là đã làm điều mà cô tin là sự lựa chọn đúng đắn.

Ông cụ Trần nói đúng, dù cô không nghĩ đến bản thân thì cũng nên cân nhắc ý kiến của anh chị, con còn nhỏ, cần một tuổi thơ vô tư thay vì suốt ngày sống trong những lời đàm tiếu, méo mó triết lý sống.

Lục Gia Bách…

Cái tên này suy cho cùng thì chỉ có thể trở thành một giấc mơ của cô ở Hải Thành.

Chỉ có mẽ ngoài!

Dù cho cô đang dần dần hiểu lòng mình.

Cũng nhất định phải tránh xa!

“Tinh.”

Cửa văn phòng bị đẩy ra, từ khóe mắt liếc qua thấy Lục Gia Bách từ bên ngoài đi vào, cô vươn tay cầm chuột theo bản năng, đóng tài liệu lại.

Hiện tại không thể để cho người đàn ông này biết, nếu không cô sẽ không thể rời khỏi Hải Thành.

“Có chuyện gì vậy?”

Lục Gia Bách không nói chuyện, đi tới trước bàn làm việc, hai lòng bàn tay đặt ở trên bàn, nhíu mày hỏi: “Anh nghe nói em đã giao tất cả những dự án quan trọng nhất của mình cho Tô Trị xử lý, sao thế, không chịu nổi nữa à?”

Dương Tâm sững sờ.

Cô không ngờ người đàn ông này lại nhạy cảm như vậy, bắt kỳ sự xáo trộn nào cũng không thể che giấu được anh.

“Ừm, lô thuốc mới do Dược phẩm Đại Khắc sản xuất sẽ được hoàn thành trong vài ngày tới, em phải làm việc chăm chỉ để giải quyết, chuyện của công ty khó tránh khỏi việc lo lắng không chu đáo, dứt khoát vẫn nên là để cho Tô Trị làm, anh ta là trưởng phòng thiết kế, nên gánh vác một phần công việc của em.”

“Thật vậy sao?” Lục Gia Bách nhìn cô cười, con ngươi đen nhánh đầy sự sâu sắc ấy nhìn vào mắt cô.

Ánh mắt rất có sức xuyên thầu, Dương Tâm tuy có đủ sức mạnh ý chí, nhưng vẫn là hơi không chịu nỗi.

Khả năng quan sát của người đàn ông này thật sự rất ghê gớm, chỉ cần cô tỏ ra hơi kỳ lạ, sẽ khơi dậy sự nghi ngờ của anh.

“Tâm Tâm, mấy ngày nay ông ngoại của anh có nói gì với em không?”

Dương Tâm cười nhìn anh, nhíu mày nói: “Có chứ, ông vẫn đang suy nghĩ về chuyện kết hôn của em với Trần Tuần, cho nên mỗi lần đến nhà họ Trần đều sẽ hỏi một lần. Ông nói rằng nếu em đã cứu sống ông thì nên cho ông một cuộc sống có ý nghĩa, mà chuyện nhìn Trần Tuần cưới vợ, sinh con là điều ý nghĩa nhất.”

Lục Gia Bách khẽ cười, dường như tin lời cô nói, nhưng trong ánh mắt anh lại ẩn chứa điều gì đó suy tư.

“Như vậy có thể làm cho ông cụ ấy thất vọng, cuộc đời này của em thế nào cũng không thể trở thành cháu dâu của ông, còn về cháu dâu đằng ngoại, ngược lại có hy vọng thành công rất chắc chắn.”

…” Tên đều này thật là tự phụ.

Biệt thự nhà họ Trần.

Trong phòng khách.

“Bố à, cơ quan tư pháp đã liên lạc đến lần thứ ba, hỏi con có muốn kiện tụng lên tòa án cấp trên để lật lại bản án cho anh cả hay không, nếu lần này chúng ta vẫn cứ không trả lời, họ sẽ trực tiếp tống anh cả vào.

tù, ba nghĩ thế nào?”

Trần Minh Khải tựa lưng vào ghế, nhìn cô con gái ở đối diện, hỏi: “Còn con, con thầy thế nào?”

Trần Uyên gật đầu nói: “Anh trai con tính nết không đứng đắn, cho dù chúng ta có thể giúp anh lần này, nhưng nếu anh không hối cải, sau này anh sẽ còn phạm phải sai lầm lớn hơn, có lẽ để anh ấy ở tù vài năm là một điều tốt.”

Nghe xong lời này, Trần Minh Khải cũng không thèm suy nghĩ mà trực tiếp nói: “Vậy thì để nó vào tù đi, chúng ta bỏ kiện tụng.”

Trần Uyên bỗng ngước nhìn ông một cách vô cùng kinh ngạc: “Bồ, bồ thật sự có thể chịu được cảnh đứa con trai duy nhất của mình ngồi tù sao?”

“Không có gì là không thể chịu đựng được, nếu phạm tội thì phải chịu sự trừng trị của pháp luật, không ai là ngoại lệ. Tiếp theo, thằng nhóc nhà họ Lâm chắc chắn sẽ đối phó với bố, cũng được, bố sẽ giải quyết ổn thỏa với anh ta, chỉ mong anh ta có thể bỏ qua cho con.”

“Bồ à, con…”

Không đợi cô nói xong, bố Trần đã trực tiếp đưa tay ngăn cô lại: “Gọi điện thoại lại cho cơ quan tư pháp đi, nói cho họ biết quyết định từ bỏ kiện tụng của chúng ta.”

Fashion Media, tầng cao nhát.

Lâm Thanh đang có cuộc họp với một số giám đốc cấp cao của công ty, vào lúc này, điện thoại di động để trên mặt bàn vang lên một âm báo tin nhắn mới.

Sau đó, một thông báo hiện lên trên màn hình: “Thưa ngài Lâm, nhà họ Trần đã từ bỏ kiện tụng và cơ quan tư pháp đã bắt Trần Nhiên đến nhà tù nam Hải Thành.”

Sau khi nhìn thấy tin nhắn này, ngón tay trên bàn của Lâm Thanh khẽ run lên.

Cô đã từ bỏ kiện tụng?

Lẽ nào cô đành lòng giương mắt nhìn anh trai của mình ngồi tù sao?

Khoảnh khắc đó, vô số cảm xúc chọt lóe lên trong lòng, sự chua xót, đắng chát, đau khổ không ngừng đánh vào sợi dây đàn yếu ớt trong tim anh ta.

Cuối tuần, quảng trường thế kỷ.

Trên tầng hai trung tâm mua sắm.

Dương Nhã chen chúc giữa những người phụ nữ trẻ, đi vào các cửa hàng của các thương hiệu lớn.

Kiểu đối xử nâng niu như thế này hoàn toàn làm hài lòng sự hư vinh của Dương Nhã.

Một vài người vừa bước ra khỏi cửa hàng Chanel, tình cờ gặp một phụ nữ trẻ đang ôm một bé gái.

Dương Nhã bị va phải như vậy, đột nhiên vô cùng tức giận, nói rằng: “Đồ đê tiện, cô không có mắt sao?

Ngay cả tôi cũng dám xông vào, muốn chết đúng không?”

Người phụ nữ trẻ tuổi này nhanh chóng lùi lại hai bước, lo lắng nói: “Cô hai nhà họ Dương, tôi thật sự rất xin lỗi, tôi không cố ý đụng phải cô.”

“Cô hai nhà họ Dương…”

Dương Nhã vừa nghe đến cái tên này, cô ta lập tức tức giận đến mức sắp nỗ tung.

Lúc trước, Thẩm Thanh Vi đã dùng cái tên này để làm nhục cô ta, và bây giờ, cô ta không thể tha thứ cho kẻ nào gọi mình là “cô hai nhà họ Dương”.

“Đồ đê tiện, mở mắt ra nhìn kỹ xem tôi là ai. Tôi là con dâu cả nhà họ Lục, là người vợ mà Lục Gia Bách cưới hỏi đàng hoàng, cô gọi tôi “cô hai nhà họ Dương”, tức là đang cười nhạo tôi đúng không? Hoặc là đang mỉa mai tôi?”

Người phụ nữ trẻ run lên, khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy ngay lập tức tái đi.

Trước đây, Dương Nhã cũng chỉ là con gái riêng của nhà họ Dương mà thôi, có thể mặc cho người ta chà đạp.

Nhưng bây giờ Dương Nhã đã là con dâu cả của nhà họ Lục, chỉ cần một câu nói cũng có thể tiêu diệt cả một gia tộc trung lưu.

*Xin…xin lỗi cô. Những năm gần đây, tôi nghe người khác gọi cô là “cô hai nhà họ Dương”, nghe cũng quen rồi, nhất thời không sửa được…”

Một tiếng “bốp” vang lên rất to.

Dương Nhã đã giơ tay, hung hăng tát vào mặt cô Trương.

Không biết cô ta đã dùng sức mạnh đến mức nào, một vết bàn tay đỏ tươi lập tức hiện lên trên khuôn mặt trắng nõn của người kia.

Người phụ nữ trẻ ôm mặt trái, nước mắt lưng tròng nhìn Dương Nhã, nghẹn ngào nói: “Dương Nhã, cô dựa vào đâu mà lại đánh tôi? Tôi đã nói rõ ràng là tôi nghe quen tai rồi, nhất thời không thay đổi được, tại sao cô vẫn…”

Chưa kịp nói dứt lời, hai tiếng “bộp bộp” lại vang lên.

Khóe miệng của người phụ nữ trẻ bị đánh rướm máu.

*Cô…Dương Nhã, cô thật là bắt nạt người quá đáng!”

Dương Nhã chưa kịp nói gì thì một người phụ nữ đứng bên cạnh đã mỉa mai: “Đánh rất hay, cô có thể tùy tiện gọi cái tên cắm kị đó của cô Lục hay sao? Theo tôi thấy thì nên xé rách cái miệng này ra cho nhớ lâu.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement