Đóa hồng đầy gai và tổng giám đốc lạnh lùng – Dương Tâm – Truyện full tác giả: Chiều Vợ

Advertisement

Chương 286: Đó là con gái ruột của ông đây!

Khu điều trị.

Bên trong phòng chăm sóc đặc biệt.

Bà Lục ngồi ở bên mép giường, một tay nắm lấy cánh tay Lục Minh, một tay vuốt ve khuôn mặt tái nhọt của cậu nhóc.

“Cháu trai đáng thương của bà, vốn đang là một đứa trẻ hoạt bát đùa vui, tạo nghiệp gì mà giờ lại biến cháu thành bộ dạng như thế này chứ.”

Dương Nhã đứng sau lưng bà cụ, nhìn đứa nhỏ đang nằm yêu trên giường không chút sức sống, đôi môi không nhịn được mà nhéch lên.

Dương Tâm, bảy năm trước không giết đi ba nghiệt chủng cô sinh ra, bảy năm sau thì bọn chúng cũng không thoát khỏi tay tôi.

Một đứa thành người thực vật, hai đứa khác bị trúng độc sắp chết, nghiệt chủng mà cô sinh đã định sẵn chỉ là bàn đạp đề tôi bước vào nhà giàu mà thôi.

Ha ha, cô cứ vui vẻ hưởng thụ nỗi đau chết con này đi.

Chỉ mong sau khi mắt đứa nghiệp chủng này chết đi cô vẫn có thể chống chọi mà sống sót, bởi vì sau này vẫn có cô chủ nhà họ Thẩm đang đợi để xử lý cô đó.

“Mẹ, mẹ à…” Cô ta vừa khóc thút thít, vừa đưa tay ra đỡ lấy bà Lục: “Chúng… chúng ta đi trước đi, đề…

để cho Minh Minh nghỉ ngơi cho tốt, con tin rằng thằng bé sẽ tỉnh lại thôi, nhất định sẽ tỉnh lại.”

Bà Lục lau đi nước mắt trên mặt, nghiêng đầu nhìn Dương Nhã đang khóc lóc, đau lòng mà nói: “Con là mẹ của nó, không ai đau lòng hơn con được cả, còn để con an ủi mẹ nữa, thực sự là khó cho con rồi.”

Cô ta đau lòng?

Ha hat Cô ta còn đang ước gì thằng nhóc này tan xương nát thịt đây.

Đau lòng? Kiếp sau sau nữa đi, đợi khi nào thằng nhóc này đầu thai vào bụng cô ta, có lẽ cô ta sẽ đau lòng cho nó.

Tần Cầm à Tần Cầm.

Bà hiếu thắng cả một đời, cũng thông minh cả một đời, cũng không ngờ càng già lại càng ngu ngốc đi rồi, lại bị một người như tôi hại cho ba đứa cháu bảo bối của bà mà lại không hề hay biết.

“Mẹ à…” Dương Nhã mở to mắt nhìn, giọt nước mắt to như hạt đậu lăn dài ra khỏi khóe mắt: “Con, con thực sự là vô cùng đau đớn, nếu không phải bác sĩ nói Minh Minh còn có cơ hội tỉnh lại thì con thực sự muốn chết rồi.”

“Ngốc nghếch!” Bà Lục nhịn không được mà quát một tiếng: “Con còn trẻ, đợi sức khỏe khôi phục lại thì sinh thêm hai đứa nữa là được, sau này không cho phép con suy nghĩ như vậy nữa, nghe thấy chưa hả?”

“Vâng, vâng vâng, con nghe mẹ hết, mẹ à, con đỡ mẹ ra ngoài…”

Cô ta sợ mình mà đợi tiếp nữa thì sẽ không nhịn được mà vọt đến bên cạnh chỗ máy móc, rút hết toàn bộ ống hô hấp trên người vật nhỏ kia làm cho nó chết hoàn toàn mắt.

Sau hai “mẹ chồng con dâu” kia ra ngoài, đột nhiên đứa bé trên giường mở hai mắt ra.

Cậu nhóc quyết định phải rồi, hai ngày nay cần phải làm cho ả khốn Dương Nhã kia lộ mặt thật, cậu nhóc chịu đủ điệu bộ giả nhân giả nghĩa của cô ta rồi.

Sau khi bà Lục và Dương Nhã ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt lại đi đến phòng cấp cứu.

Biết được tình hình của hai cháu trai của mình đang trở nên xấu đi, đã rơi vào trạng thái hôn mê sâu rồi, bà Lục không thể chống đỡ được nữa mà ngắt xỉu đi.

Lục Gia Bách nới với Lục Thanh Thanh: “Em và Dương Nhã đưa mẹ về biệt thự nhà họ Lục trước đi, đừng có để cho bà ấy đến nữa, anh lo là bà ấy chịu không nỗi đả kích mà phát điên lên mắt.”

“Vâng.” Lục Thanh Thanh vội vàng dìu bà Lục đi ra ngoài, nhìn thấy Dương Nhã vẫn đang ngây người đứng ở đó, nhịn không được mà trách mắng: “Dương Nhã, cô còn đứng ngây ra đó làm gì, không nhìn thấy mẹ ngắt đi rồi sao, còn không nhanh qua đây mà đỡ bà ấy về hả?”

Ánh mắt Dương Nhã quét qua cửa phòng cấp cứu một lượt, người nhà họ Lục và nhà họ Tần đã đông đủ ở đây rồi, hai nhà đã điều động mấy đội y tế đến, chắc là tình hình đã rất nguy kịch rồi.

Cô ta thực sự không cần thiết phải ở lại đây nữa, dù sao thì đã nửa tiếng rồi mà vẫn chưa thấy Dương Tâm đâu.

Đợi hai đứa tạp chủng kai chết đi, cô ta lại quay lại xem thật kỹ bộ dạng đau lòng đến tuyệt vọng của cô, nhất định là rất thú vị.

Sau khi rời khỏi khu chữa trị, Dương Nhã lên xe nhắn cho Bạch Trác một tin nhắn: ‘Lục Thị đã điều động mấy đội y tế rồi, chắc hai nghiệt chủng kia đã nguy hiểm đến tính mạng rồi.’ Mười phút sau Bạch Trác gửi lại một tin nhắn: ‘Anh đã sắp xếp người trong đội y tế của nhà họ Lục rồi, cũng đã xác nhận là hai đứa nhóc đó đã trúng kịch độc, lần này em làm tốt lắm, yên tâm đi, chuyện em làm tuyệt đối không bị lộ đâu.”

Dương Nhã siết chặt điện thoại trong lòng bàn tay, sau đó im lặng một lúc rồi mới gửi đi một đoạn tin nhắn: ‘Nếu như Dương Tâm rơi vào tay anh, anh nhất định phải thay tôi xử lý cô ta cho tốt, tốt nhát lại chụp lại vài tấm ảnh, tôi muốn đăng hình cô ta lên mấy trang khiêu dâm, vĩnh viễn không thể rửa được nỗi nhục này.”

‘Không cần em nhắc, chắc chắn anh sẽ làm như vậy.”

Khu điều trị.

Trong phòng đọc sách.

Lục Gia Bách, Dương Tâm, Lục Gia Tân, bố Lục đang dựa trên ghế sô pha.

Căn phòng vô cùng yên tĩnh.

Sắc mặt của Dương Tâm đã tái mét, mơ hồ lộ ra sự suy nhược về tâm lý, cô vừa tỉnh lại sau hôn mê, tinh thần vô cùng sa sút.

Sau một lúc yên tĩnh, bố Lục đã mở miệng hỏi trước: “Rốt cuộc là có chuyện gì, máy đứa nhóc đang yên lành sao lại có thể trúng độc do con người nghiên cứu ra như vậy?”

“Là do tôi.” Dương Tâm cát tiếng: “Khi tôi nghiên cứu ra loại thuốc mới rồi đưa cho Thẩm Thị thay thế cho thuốc phụ sản thì đã bị người ta động tay động chân, sau khi điều tra, người độc tay động chân này chính là Bạch Trác, sau này tôi nắm được bằng chứng xác thực Bạch Trác phạm tội, thế nhưng lúc đi bắt anh ta lại để cho anh ta chạy thoát.”

Bố Lục vô cùng nhạy bén, vừa nghe thấy cô nói như vậy lập tức đã nghĩ ra được mắu chốt vấn đề: “Anh ta sợ sau khi cô giao ra những bằng chứng phạm tội kia thì sẽ làm cho anh ta thân bại danh liệt, cho nên mới hạ độc xuống hai đứa trẻ để ép cô thỏa hiệp sao?”

“Không sai.” Dương Tâm chậm rãi cúi đầu xuống, tự trách mà nói: “Là lỗi của tôi, là tôi đã để ân oán của người lớn liên lụy đến bọn trẻ, các người cứ yên tâm đi, tôi sẽ nghĩ cách để lấy được thuốc giải từ chỗ của Bạch Trác.”

Bố Lục nheo mắt lại, trầm giọng mà hỏi: “Phải lấy được thuốc giải mới được sao? Y thuật của cô tài giỏi như vậy mà, đến cả thuốc chống ung thư cũng nghiên cứu ra được, chẳng lẽ là không thể chế được thuốc giải?”

Dương Tâm lắc đầu nói: “Liễu Môn vốn có sở trường về chế tạo thuốc độc, mà từ trước đến giờ Bạch Trác lại rất yêu thích mất thứ kiểu này, tên đi đó thì ai mà biết được anh ta chế ra loại độc có cái gì biến thái trong đó không cơ chứ? Tôi cũng không thể đặt cược tính mạng của con mình, vì vậy giờ chỉ còn một cách là đến chỗ anh ta đề lây thuốc giải mà thôi.”

Bố Lục quay qua nhìn Lục Gia Bách, nhíu mày hỏi: “Con thầy thế nào?”

Lục Gia Bách không trả lời, liếc mắt nhìn sang Lục Gia Tân, ý tứ không cần nói cũng hiểu.

Vừa nãy không phải là thằng nhóc này còn gào thét mình là “bố ruột” sao, có địa vị thế rồi thì tự mà nghĩ cách đi.

Lục Gia Tân khóc đến nơi rồi: “Anh à, anh giúp em đi, đây là cháu gái ruột của anh đấy.”

Lục Chó Điên hừ lạnh một tiếng.

Cháu gái gì cơ chứ? Đó là con gái ruột của ông đây đấy.

“Con đồng ý với ý kiến Dương Tâm đi đến chỗ Bạch Trác để lấy thuốc giải, dù sao hai đứa bé cũng không còn nhiều thời gian nữa, chúng ta không thể đánh cược được.”

Anh vừa nói xong, điện thoại của Dương Tâm đã vang lên.

Cô hơi cúi đầu, khóe môi khẽ nhéch lên.

Bạch Trác…

Tốc độ của anh cũng nhanh đấy, thiếu kiên nhẫn như vậy, không đợi được nữa mà muốn tìm chết à?

Được, tôi cho anh toại nguyện.

Vì Minh Minh, cũng vì làm cho thế giới này bót đi một tai họa.

“Là Bạch Trác gọi đến.” Cô ngước mắt lên nhìn mấy người bên trong phòng rồi nói.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement