Đóa hồng đầy gai và tổng giám đốc lạnh lùng – Dương Tâm – Truyện full tác giả: Chiều Vợ

Advertisement

Chương 295: Sát tâm, Tu La Môn!

Vẻ mặt của giám đốc y tế rất nghiêm nghị, quay đầu nhìn xung quanh.

Tôn Bích Như chậm rãi nắm chặt nắm đắm, cố gắng kìm nén cảm xúc, dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói: “Không cần nhìn, nữ giúp việc nhà chính cũng bị tôi đẩy ra rồi, anh nói thẳng là được.”

Giám đốc y tế nói nhỏ: “Bà chủ, giám định báo cáo cho thấy cô cả cũng không phải con gái ruột của ngài ấy, chuyện này rốt cuộc là sao? Tôi ở nhà họ Dương mấy chục năm, bà chủ trước kia quả thực mang thai con của ngài ấy, tại sao đến cuối hai người không có bất cứ quan hệ máu mủ nào?”

Tôn Bích Như cười khúc khích một tiếng, châm chọc nói: “Chuyện này còn cần nghĩ à, nhất định là người phụ nữ Trần Thục Quyên kia ở bên ngoài lén lút với đàn ông, rốt cuộc mang thai con hoang về nói với Dương Thành là con ông ta, quý ngài nhà anh là nuôi con gái thay người khác mấy chục năm.”

“Vậy chuyện này có nên nói cho ngài ấy không?”

“Anh cứ nói xem?” Tôn Bích Như lạnh lùng liếc anh ta, quát: “Bị người ta đội nón xanh, còn nuôi hoang giúp người ta, ông Giang nếu biết còn không tức đến bị bệnh tim? Việc này nên nuốt vào bụng đi, đừng nói với bất kì ai, rõ chưa?”

Nói đùa, nếu để Dương Thành biết Dương Tâm không phải con gái ruột của mình, ông ta còn không phải phái người tra rõ chuyện năm đó?

Nếu để ông ta biết được con gái ruột của ông ta nuôi ở nhà họ Thẩm, bà ta làm sao uy hiếp được Thẩm Thanh Vi thay bà ta làm việc?

Còn nữa, nếu chuyện ầm ï, khiến nhà họ Thẩm biết được Dương Tâm mới là con gái của bọn họ, sau này muốn lật đỗ con ả đê tiện kia càng khó hơn.

Giám đốc y tế có chút do dự: “Ngài ấy đối đãi không tệ với tôi, nếu tôi giấu diếm ngài ấy, lương tâm bắt an.

Tôn Bích Như chậm rãi đứng dậy, lấy một tờ chỉ phiếu trên mặt bàn đưa đến trước mặt anh ta: “Chỗ này có một triệu nhân dân tệ, có thể cho anh đi Ý được nhỉ?”

Nghe nói một triệu xong, đôi mắt giám đốc y tế lập tức toả sáng, sau khi giả vờ suy nghĩ một cách khó khăn thì cắn răng nói: “Vì nghĩ cho sức khoẻ của ngài ấy, tôi vẫn nên giấu giếm ông ấy vậy.”

“Chuyện này đúng rồi.” Tôn Bích Như cười ưu nhã một tiếng, nhét tờ chỉ phiếu trong tay vào trong túi anh ta, cười nói: “Bác sĩ Trịnh là người hiểu chuyện, tôi tin anh có thể hết lòng tuân thủ hẹn ước, đi làm việc đi, xem như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.”

“Vâng vâng vâng.”

Chờ sau khi giám đốc ý lui ra ngoài, trên mặt Tôn Bích Như lộ ra nụ cười dữ tợn.

Lúc trước Thẩm Thanh Vi đối phó với Dương Tâm có thể sẽ nhường ba phần.

Nhưng sau chuyện này, cô ta chắc chắn muốn chơi chết Dương Tâm.

Nếu không thân phận của cô ta, địa vị của cô ta, tất cả của cải giàu sang của cô ta đều sẽ biến thành của Dương Tâm.

Vở kịch này thật sự là càng ngày càng đặc sắc.

Trừ con gái bà ta ra, bắt cứ ai cũng không có tư cách gả vào nhà họ Lục.

Không ai cải!

Quán trà góc đường.

Trong phòng VỊP.

Phó Tuyền nhìn vệ sĩ quỳ một gối xuống trước mặt mình, tức giận nói: “Tôi mới là chủ của anh, anh bảo anh nghe anh trai tôi? A Kiên, anh đừng quên lúc trước là ai cứu anh, đưa anh về nhà họ Phó.”

A Kiên khẽ cúi đầu: “Thuộc hạ đáng chết, xin cô hai trách phạt.”

Phó Tuyền khẽ thở dài: “Thôi, anh cả tôi ra lệnh anh cũng không dám chống lại, trách anh được ích gì, anh đứng lên trước đi.”

A Kiên do dự một lát, chậm rãi từ dưới đất đứng lên: “Cô hai, tiếp theo chúng ta nên làm gì? Thuộc hạ không thể huy động người của mình đi ám sát mẹ con Lê Vãn Trinh, bởi vì cậu cả theo dõi gắt gao, chỉ cần tôi có hành động, sau đó anh ấy ắt sẽ lập tức nhận được tin tức và lập tức tiến hành ngăn cản.”

Phó Tuyền nắm chặt tách trà trong lòng bàn tay, trong mắt loé lên sát ý lạnh lẽo: “Thuộc hạ của anh đã không thể huy động, vậy chúng ta sẽ bỏ nhiều tiền ra mời người ngoài.”

Tu La Môn không phải chuyên nhận việc làm ăn ám sát này à, chỉ cần ra cái giá tốt, bọn họ sẽ hai tay.

dâng đầu người mà người đi thuê muốn, anh đi đánh tiếng đi, liên lạc với người phụ trách Tu La Môn thử.”

Ánh mắt A Kiên sáng lên: “Cô nói như vậy tôi ngược lại nhớ tới tôi có người anh em là người của phân bộ Tu La Môn, từng biết được từ trong miệng anh ta Tu La Môn bây giờ do một người tên “Tiểu Ca” quản lý, tôi đây sẽ liên hệ với người anh em đó của tôi, bảo anh ta thúc đầy việc này.”

“Được.” Phó Tuyền nâng tách trà khẽ nhấp một tiếng, nhàn nhạt nói: “Mặc kệ đối phương ra cái giá gì, chỉ cần bọn họ có thể lầy được đầu mẹ con Lê Vấn Trinh, tất cả đều được.”

“Vâng.”

Cùng lúc đó, trong khách sạn năm sao.

Phó Đức Chính đang tựa trước cửa số sát đất nghe điện thoại.

Là Phó Tư Lệnh gọi tới.

“Bồ thật sự định làm như vậy? Con lo Tuyền sẽ không đồng ý.”

“Không đồng ý?” Trong điện thoại truyền đến một giọng nói nam mười phần trung khí, trong giọng nói xen lẫn vẻ trang nghiêm: “Nếu cô ta không đồng ý, con liền đưa cô ta về thủ đô, nhà họ Tiêu này cô ta cũng đừng mong gả vào.”

Phó Đức Chính khẽ thở dài, bất đắc dĩ nói: “Nhưng bồ để Triệu An lấy tinh trùng ra giao cho cô Lê cũng có hơi không hợp lẽ thường, anh ta vốn có con riêng, nếu lại thụ thai nhân tạo nuôi một đứa, như vậy càng tủi thân cho em gái sao có thể chịu nổi?”

“Không chịu nỗi? Không chịu nỗi thì trở về, đừng quần lây Triệu An nữa, cả thủ đô này thanh niên tài giỏi đẹp trai muốn cưới nó chỗ nào không có, không phải thằng nhóc nhà họ Tiêu kia thì không được à?”

Phó Đức Chính đưa tay xoa ấn đường, cười khổ nói: “Bố, chúng ta vẫn nên thảo luận chuyện này một cách lý trí đi, đừng mang theo bắt cứ cảm xúc nào, nếu không cuộc trò chuyện này sẽ không đi đến đâu.”

Trong điện thoại truyền đến một tiếng hừ lạnh, sau đó Phó Tư Lệnh nói thẳng: “Thứ nhất, không cho phép làm hại tính mạng của hai mẹ con kia, nhà họ Phó ta có năng lực hơn nữa cũng không giấu được hai cái mạng người. Thứ hai, không cho phép em gái cô hiến tặng tuỷ, cơ thể nó quá yếu, bố sợ nó chết trên bàn mỏ, trừ bỏ hai điều này, cũng chỉ còn việc để con bé nhà họ Lê kia thụ tinh nhân tạo nuôi dưỡng một đứa bé cứu con trai nó.”

Phó Đức Chính nghe xong, lại không phản bác được.

Phó Tư Lệnh cũng mặc kệ lời ông ta nói có đúng hay không, ông ta lại nói tiếp: “Con đi cùng cô ta một chút, để cô ta đưa con trai cô ta theo ra nước ngoài, nhà họ Phó ta sẽ sắp xếp tốt cuộc sống sau này cho cô ta, cô ta chỉ cần cam đoan đời này không phá hỏng hôn nhân của Triệu An và Tuyền là được.”

Phó Đức Chính há hốc mồm, cuối cùng vẫn bắt lực từ bỏ.

“Được, con bót chút thời gian gặp cô Lê một lần, nói chuyện với cô ta cho rõ.”

Căn cứ chữa trị.

Trong phòng sách.

Dương Tâm đang vội vàng trước máy tính xách tay, đột nhiên một bản tin quốc tế hiện lên.

“Người cầm quyền Lục thị Lục Gia Bách mời đầu tư chục tỷ vào Oscar, gánh tất cả kinh phí mươi năm sau này của lễ trao giải Oscar, trải qua thống nhất thảo luận và đưa ra quyết định của quản lý cấp cao giải Oscar, buổi lễ năm nay đã được chuyền đến Hải Thành, nhờ sự quyên góp tiền hào phóng của ngài Lục.

Khoé miệng cô Dương hung hăng giật giật hai lần.

Tổng giám đốc Lục này ra tay thật con mẹ nó xa xỉ, tuỳ tiện đã quyên máy trăm, mấy chục tỷ.

Không đúng.

Anh ta sẽ không vô duyên vô cứ đầu tư chục tỷ tài trợ lễ trao giải Oscar, trong này chắc chắn có nguyên nhân khác.

Lúc này điện thoại trên bàn vang lên, cô lắc đầu, vứt bỏ mấy suy nghĩ vớ vẫn trong đầu, đưa tay bắt máy.

Tròng mắt nhìn nhìn, phát hiện là Tiểu Kha gọi tới, trong lòng cô không khỏi lộp bộp một chút, sẽ không phải là tung tích của Lạc Hà bại lộ chứ?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement