Giành Lại Thanh Xuân Đã Mất - Hải Anh (Truyện full)

Advertisement
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Công ti của bố Đức xảy ra vấn đề là việc Hải Anh đã biết trước. Bố cô và anh trai cô thường xuyên đàm luận chuyện này ở nhà, Hải Anh nghe nhiều cũng đã quen tai rồi. Nhưng thế thì có liên quan gì đến cô và cuộc sống hiện tại của cô chứ? Chồng cũ trị liệu không ổn, dây dưa trong mối quan hệ tay ba với một nam một nữ. Bố chồng nằm viện, mẹ chồng trầm cảm nặng. Tình địch càng thảm khỏi nói, phải bảo lưu một năm, ra ngoài liền bị người ta chỉ trỏ chửi rủa. Đã thế còn bị lừa tình, mang tiếng người yêu vậy mà Đức vẫn chơi trai sau lưng cô ta..


Mọi việc đều tốt, họ sống thảm chẳng liên quan gì đến cô, thậm chí còn khiến cô vui vẻ ấy chứ!


Hải Anh hiện tại mỗi ngày tỉnh giấc đều cười, có con trai bên cạnh, có gia đình yêu thương, có một khoản tiền lớn trong tài khoản tiết kiệm, có người đàn ông hoàn mỹ nhất trên đời theo đuổi. Cô cần gì phải nhìn lại quá khứ đen tối kia cho mệt? Trả thù? Bọn họ đã nhận đủ mọi báo ứng rồi, cô chẳng cần ra tay làm gì nữa.
Cô đã kết toán hết mọi thứ với thám tử, thông tin thu về được nhét trong một chiếc hộp nhỏ cất dưới gầm giường. Nếu bọn họ không động tới cô cô sẽ không cần phải lấy nó ra, nhưng nếu bọn họ bất chấp hất nước bẩn vào người cô, Hải Anh vẫn còn nhiều hậu chiêu lắm.


"Hải Anh hôm nay được nghỉ hả?" Cô vừa thay quần áo xong xuống nhà đã bị mẹ chặn lại "Chủ nhật mà? Con hẹn hò à?"


"Dạ?" Đúng là Hải Anh có hẹn, nhưng không phải 'hẹn hò' như hàm ý của mẹ cô. Hôm nay sinh viên khóa mới tổng kết học kì một xong xuôi nên muốn làm một bữa pạt ti. Cô là hướng dẫn trực tiếp của họ nên được mời tham gia. Vốn dĩ Hải Anh không muốn đi để cho bọn trẻ được tự nhiên nhưng chúng mời da diết quá nên cô quyết định tạt qua chút xíu rồi về. "Con có chút việc ra ngoài thôi ạ, không phải hẹn hò gì đâu!"


"Vậy hả?" Mẹ có vẻ hơi thất vọng, Khánh vẫn thường xuyên tạo cơ hội để hai người ở riêng với nhau. Thậm chí đợt nghỉ hè còn để ra mấy ngày lén đến khu du lịch cả nhà Hải Anh tới. Họ cùng nhau đi biển, đi núi, ra đảo.. còn thưởng thức bữa tối bên bãi biển cùng nhau mà tình cảm chẳng tiến triển gì mấy. Dù không sốt ruột đá con gái đi nhưng bà cũng không muốn Hải Anh làm mất một người thực lòng còn tốt hết xảy như Khánh đâu. Ai da, người trẻ tuổi sao chậm chạp thế? Nếu là bà ấy à..
"Tại đợt này không thấy Khánh đến chơi, thằng bé bận gì hả?"


"Anh ta đi công tác mấy hôm, tới Tết Nguyên đán mới trở về cơ ạ!" Hải Anh giải thích, lịch trình của Khánh khéo cô còn nắm rõ hơn thư kí của anh ta ấy chứ. Ăn ngủ nghỉ ị giờ giấc thế nào cô đều nhận được tin nhắn báo cáo nè! Không biết nên buồn hay nên vui nữa, ha ha ha.. "Chiều nay chắc Khải qua nhà mình chơi, con muốn đưa hai đứa nhỏ đi ăn uống. Bố mẹ cũng đi cùng nhé?"


"Để xem chiều nay bố con có bận gì không đã!" Mẹ gật đầu, vừa lúc ở ngoài cửa vang lên tiếng chào hỏi rõ to. Hải Anh quay mặt ra chỉ thấy một người thanh niên điển trai khá quen mắt. Cô lục tìm trong trí óc một lúc lâu, mãi sau mới nhận ra đây là một trong những nhà đầu tư ngày xưa ở sự kiện.
Nghe nói cậu ta là người thừa kế của số tài sản kếch xù nào đó, tham gia sự kiện kia chỉ vì vị hôn phu cũng tới. Người này còn có tính chiếm hữu cao vô cùng, thứ gì đã nhận định là của mình thì tuyệt không từ bỏ.
Hải Anh không quen cậu ta, cô nghĩ bố mẹ cũng chẳng đi đâu mà quen rộng thế được. Vậy thì sao hôm nay người này lại có mặt ở đây nhỉ? Hay.. xêm xêm tuổi Hải Nam và là bạn nó nên tới tìm nó?
"Cháu tới rồi à? Mau vào đây!"


"Cô Hải Anh!" Cậu ta cúi đầu chào cô lịch sự, trong đáy mắt ẩn chứa ham muốn thân cận nhưng bị kìm hãm lại. Hải Anh không biết vì sao mình lại nhận ra điều này nhưng cô có thể thấy rõ cậu trai trước mặt vô cùng có hảo cảm với cô. "Cô định ra ngoài hả?"


"Xin chào!" Hải Anh không hỏi quá nhiều, cô gật đầu đáp qua loa rồi rời đi. Người ở lại không ai kéo cô lại để hỏi chuyện, chỉ có bốn mắt dán theo chân cô mãi.


Mẹ Hải Anh ngay lập tức lôi kéo cậu ta vào gần chỗ mình, trước khi ra khỏi cửa cô có nghe loáng thoáng giọng mẹ: "Sao lại thế? Bác nghe nói nó vẫn nguyên đai đấy? Cháu xử lý không triệt để à?"


"Có cả video mà bác, hẳn là cô ta vá lại thôi. Nhưng kệ đi, giờ cô ta cũng sống chẳng tốt lành gì!"


"..."


*


Bữa tiệc diễn ra tại một quán cafe có phòng riêng, các học sinh của cô thuê một gian ở tầng ba sau đó gọi nước gọi đồ ăn, đóng cửa là quẩy. Hải Anh không quá hòa nhập với khung cảnh này, chung quy lại họ đều trẻ, đều năng động còn cô đã là bà già gần 38 tuổi rồi. Kéo cao cổ áo khoác, Hải Anh nhìn về phía cửa sổ, từ nơi này vừa lúc có thể thấy được trong sân bệnh viện bố Đức nằm.
Đức đã xuất viện từ lâu, hiện tại hình như vẫn đang điên cuồng tập vật lí trị liệu. Việc đi lại với hắn không phải vấn đề, cái chính là hắn làm thế nào cũng không đi thẳng được, cả ngày cà nhắc cà nhắc. Với kẻ tự cao như Đức thì việc này đúng là sỉ nhục lớn nhất cuộc đời hắn, hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ trị liệu trước khi có thể đi lại bình thường.
Bố hắn vẫn còn nằm yên, sống như người thực vật. Trước ông ta nằm ở viện ngoại ô nhưng hiện tại đã chuyển vào trung tâm thành phố để họ tiện đi lại và chăm sóc. Nói vậy chứ giờ còn mỗi Hoàng Nam là vẫn chăm chỉ chăm sóc bố đẻ, mấy người kia lâu lâu tạt qua xem tí mà thôi. Sự đời chính là như vậy, ốm một hai ngày có thể làm người ta thương cảm, nhưng cứ nằm dài không ra tiền thì chỉ khiến người khác chướng mắt.


Hải Anh không phải nhận trách nhiệm chăm bố chồng cũ nhưng cô vẫn thường xuyên đưa Đức Anh ghé thăm ông. Cô không gặp lại Đức, chỉ khi nào hắn đề nghị được gặp con mới để họ gặp nhau. Thời điểm đầu hắn còn hay đòi gặp con nhưng mấy tháng gần đây tuyệt không thấy nữa. Đức Anh cũng không thân cận hắn vì Ngọc Hà cứ sáp cạnh hắn hoài, thậm chí còn có lần lén dùng từ ngữ công kích Đức Anh nữa. Ngày đó thằng bé uất ức kể lại chuyện này cho cô, Hải Anh nghĩ tới một viễn cảnh cấm Đức gặp con hoàn toàn. Nhưng có lẽ hơi khó nên lần sau cô sẽ kèm thằng bé.. tiếc là mãi vẫn chưa đến lần sau. Có lẽ hắn đã bị Ngọc Hà cuốn đi không còn tâm trí nghĩ tới người khác nữa.
Đó cũng được coi là một sự may mắn đúng không?


Sau khi bữa tiệc diễn ra được một nửa, Hải Anh xin phép ra về. Thực ra sinh viên ham vui chưa chơi đã chưa nghỉ đâu, kiểu gì bọn họ cũng đi thêm vài ba tăng nữa. Nếu cô cứ ở đây hoài họ sẽ chẳng thể thoải mái vui chơi, thôi thì điểm danh rồi giờ về là vui cả hai bên.
Lén cầm theo hóa đơn thanh toán, Hải Anh rảo bước xuống tầng dưới. Vì hôm nay là ngày nghỉ nên số lượng người đi ăn đi chơi đông vô cùng, quầy thanh toán cũng phải xếp hàng một lượt dài. Hải Anh nhìn theo dòng người đông đảo tự dưng thấy mỏi chân khôn tả. Cô ngồi xuống bàn cạnh đó, chờ đợi đến lượt. Không ngờ vừa ngồi xuống không lâu, cảnh còn chưa kịp ngắm đã có một người tới. Người đó kéo chiếc ghế đối diện với ghế cô đang ngồi, vẻ mặt dương dương tự đắc nhìn cô một cái rồi nhanh chóng ngồi xuống. Hai người im lặng nhìn nhau một lúc lâu, sau đó Hải Anh đột ngột nở nụ cười khiến người đối diện tái mặt.


Ngọc Hà.


Cô đã tưởng tượng trăm vạn viễn cảnh hai người gặp lại nhau, cũng nghĩ đến ngàn lời buông bỏ có thể nói với cô ta. Nhưng sau cùng thực tại luôn đả bại tưởng tượng tốt đẹp, không ngờ sau gần một năm hai người lại gặp nhau theo kiểu này. Ngọc Hà cũng có lúc cao ngạo như vậy, nhìn thấy cô một lời không chào, kênh kiệu lười diễn.. sẵn sàng trưng ra bộ mặt thực sự của cô ta.
Hmm, rốt cuộc thì Ngọc Hà muốn làm gì đây? Hải Anh chống tay lên cằm mơ màng nhìn, êm đềm mãi cũng chán, tự dưng cô có chút mong chờ giông bão sắp đến.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement