Hà Bất Ngộ Như Ca - Tác giả:Nhất Chỉ Lan Châu

Advertisement
"Đây là gì?" Hà Ngộ Ngộ hỏi.

Pháp y Lưu cau mày, "Có thể là miêu tả phần dưới của nạn nhân."

Hà Ngộ Ngộ trầm tư lắc đầu, "Tôi cảm thấy không phải như vậy."

"Hửm?" Pháp y Lưu khó hiểu.

"Nếu đây là đánh dấu "chưa hết hạn", như vậy chắc chắn còn nạn nhân khác nữa. Nhưng mà cho đến bây giờ, chúng ta chỉ mới nhận được vụ án này."

Hà Ngộ Ngộ mang găng tay vào, cầm lấy mảnh giấy, "Tờ giấy này có lẽ không cẩn thận bị dính vào."

Pháp y Lưu cầm lấy mảnh giấy, cầm đi xét nghiệm.

Trên cánh tay người chết bất cẩn dính tờ giấy "chưa hết hạn", liệu còn có dấu vết nào khác nữa không?

Hà Ngộ Ngộ trở lại văn phòng, vụ án này vẫn chưa điều tra đến những người quen biết nạn nhân, cũng không thể loại trừ khả năng hung thủ là người quen với nạn nhân.

"Lưu Dương, cùng tôi đến đại học F một chuyến." Hà Ngộ Ngộ mặc áo khoác vào, có lẽ từ bạn bè nạn nhân có thể có được chút manh mối.

Đại học F nằm ở dưới chân núi thành phố C, dựa núi gần sống, địa thể trống trải, là một trường đại học trọng điểm.

Hà Ngộ Ngộ cùng với Lưu Dương đi vào trường học, bởi vì sắp đến kỳ thi, cho nên có rất nhiều sinh viên đều ở ký túc xá hoặc thư viện để ôn tập. Được phụ huynh của Hà Diễm thông qua, Hà Ngộ Ngộ trực tiếp đến phòng hiệu trưởng.

"Xin chào, cô là cảnh sát Hà đúng không?" Hiệu trưởng Trần ra tiếp đón bọn họ.

Hà Ngộ Ngộ sau khi chào hỏi hiệu trưởng xong, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

"Hiệu trưởng Trần, theo như chúng tôi biết, bạn học Hà Diễm là vượt cấp thi vào đại học F, nói như vậy không biết ông có biết không?"

Lưu Dương cầm bảng ghi chú đứng kế bên ghi chép lại.

Hiệu trưởng Trần ngồi trên ghế làm việc, ông ta đã hơn 50 tuổi, nói chuyện vẫn tràn đầy năng lượng, "Đúng vậy, tôi từng chú ý qua sinh viên này, cô bé là người đầu tiên thi vượt cấp vào đại học F chúng tôi."

"Có thể mời giảng viên của cô ấy đến đây không?" Hà Ngộ Ngộ gật đầu hỏi tiếp.

Hiệu trưởng Trần gọi giảng viên của Hà Diễm đến, trong lúc đợi, Hà Ngộ Ngộ tiếp tục hỏi.

"Tôi muốn hỏi một chút, hiệu trưởng Trần đối với vụ án này của Hà Diễm có ý kiến gì không?"

Hiệu trưởng Trần mỉm cười, ông ta nâng nâng mắt kính, "Cô bé xảy ra chuyện không ở trong trường đại học chúng tôi, tình huống cụ thể tôi không rõ, nhưng mà tôi có thể khẳng định, người giết Hà Diễm không ở trong trường của chúng tôi."

"Tại sao ông lại khẳng định hung thủ không phải người ở đại học F?" Hà Ngộ Ngộ cười cười.

Hiệu trưởng Trần đứng dậy, đi đến bên cửa sổ, ông ta nhìn ra bên ngoài, ngay chỗ cổng trường đại học, tầm nhìn rất lớn, có thể nhìn thấy được núi, "Mỗi năm, chính phủ gửi không ít nhân tài đến đại học F, với tinh thần học đường và kỷ luật nghiêm ngặt, muốn vào nơi đây các bạn học phải cố gắng nỗ lực nhiều năm mới được trúng tuyển. Bọn họ chắc chắn trở thành trụ cột của quốc gia."

Hà Ngộ Ngộ có chút khó hiểu tư duy của ông già này, nhưng mà cô không thể hiện ra bên ngoài. Lời nói của hiệu trưởng Trần, cô không tán đồng, ở trong xã hội này, có ai mà không nỗ lực chứ?

"Đại học F đúng là một nơi đào tạo nhân tài của thành phố chúng ta." Hà Ngộ Ngộ vẫn duy trì nụ cười nghề nghiệp của mình.

Hiệu trưởng Trần thấy giảng viên của Hà Diễm chưa đến, lập tức phun nước miếng giảng đạo cho Hà Ngộ Ngộ và Lưu Dương.

Lúc giảng viên của Hà Diễm, thầy Bàng đến, Hà Ngộ Ngộ mới thở phào nhẹ nhõm.

Hiệu trưởng Trần bảo bọn họ qua phòng kế bên nói chuyện.

"Xin chào, thầy Bàng." Hà Ngộ Ngộ đưa tay ra.

Thầy Bàng bắt tay với cô, "Không biết gọi cô thế nào?"

"Tôi họ Hà." Hà Ngộ Ngộ chỉ sang Lưu Dương, "Đây là đồng nghiệp của tôi, cảnh sát Lưu."

"Rất vui được gặp." Thầy Bàng ngồi xuống.

"Thầy Bàng có biết gì nhiều về Hà Diễm không?" Hà Ngộ Ngộ chưa bao giờ nói nhảm nhiều như vậy.

Thầy Bàng gật đầu, "Ừm, coi như là biết, cô bé được xem là người trẻ tuổi nhất trong khoa chúng tôi, rất thông minh, thành tích cũng rất tốt."

"Gần đây, cô bé có chơi chung với ai không?"

"Chỉ có Tuyết Tuyết làm bạn được với cô bé, bạn học trong lớp nói với tôi, tính cách Hà Diễm rất khác biệt, giống như tự kỷ vậy." Biểu cảm thầy Bàng hơi nghiêm trọng.

Hà Ngộ Ngộ gật đầu, "Cô ấy vẫn luôn như vậy sao?"

"A, không phải lúc nào cũng như thế, trước kia từng tham gia trận bóng rổ, nhưng sau khi chân bị bong gân thì có người khác thế chỗ cô bé."

"Có thể mang chúng tôi đến ký túc xá của cô ấy được không?" Hà Ngộ Ngộ hỏi.

"Được chứ."

Ba người đi vào ký túc xá của Hà Diễm, cô ấy ở tầng ba của ký túc xá, bốn người một phòng.

Vừa mới mở cửa ra, bên trong đã tràn ngập mùi bột giặt.

"Xin chào thầy Bàng." Bên trong có một nữ sinh mặc đồ ngủ chào hỏi.

Thầy Bàng gật đầu, anh ta đi đầu vào trong ký túc xá. Nữ sinh ở trong phòng mới chào hỏi, đang ở ban công phơi quần áo.

"Đây là giường của Hà Diễm." Thầy Bàng chỉ chỉ bên phải cửa, có một chiếc giường vỏ chăn màu xanh.

Hà Ngộ Ngộ quay đầu nhìn, trên tường có dán rất nhiều poster của Tống Như Ca.

Thầy Bàng như nhớ đến cái gì nói, "A, đúng rồi. Quên nói, bạn học Hà Diễm này, là fans của nữ minh tinh này, có khi đi học, cô bé còn lén lút xem tạp chí của nữ minh tinh này."

Hà Ngộ Ngộ gật đầu.

Địa điểm phát hiện vụ án cũng chính là nơi Tống Như Ca đóng phim, cái này cũng trùng hợp quá rồi, tiểu thuyết còn không dám viết như vậy.

Trên giường dán poster còn chưa đủ, ở cái bàn kế bên giường, bày ra đủ loại tạp chí, poster, sticker.... Tất cả đều là Tống Như Ca.

Hà Ngộ Ngộ bỗng nhiên nghĩ đến, nếu lúc đó Hà Diễm dừng ở trạm xe ở khu công nghiệp, có lẽ nào đến trấn cổ xem Tống Như Ca không?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement