Hồ Sơ Hình Sự Trinh Sát - Lục Tư Ngữ

Advertisement
HỒ SƠ HÌNH SỰ TRINH SÁT

Tác giả: Thanh Vận Tiểu Thi

Chuyển ngữ: Cá trê

_______________

Ngày nghỉ Quốc khánh cuối cùng cũng đến. Trên đường giăng đầy đèn hoa cùng cờ nhỏ màu đỏ, cả nước như chìm vào một biển cờ màu đỏ vậy.

Quốc Khánh năm nay, thành phố Nam Thành đã sớm thả tin tức, sẽ có một buổi bắn pháo hoa bên bờ sông Giang Hà vào lúc chín giờ tối đêm Quốc Khánh.

Biểu diễn pháo hoa lần này được thiết kế bởi một nhà thiết kế quốc tế nổi tiếng, Nam Thành mời người này tới chính là để tạo ra một bữa tiệc đầy mãn nhãn cho người dân Nam Thành.

Màn biểu diễn lấy bối cảnh của những toà nhà cao tầng dọc theo bờ sông Giang Hà cùng tháp Nam Thành cách đó không xa, giữa màu đen của bầu trời đêm, hàng trăm quả pháo hoa đầy màu sắc sẽ lần lượt được bắn lên không trung, đẹp không tả xiết.

Sáu giờ bốn mươi tám phút tối, gió đêm lạnh lẽo, dòng người trên mấy con đường dành cho người đi bộ phụ cận sông Giang Hà đã bắt đầu đông lên. Vài con đường gần đó cũng đã bị phong toả, hạn chế số lượng xe qua lại, chỉ có đi bộ mới có thể qua được.

Trong nhà hàng Liên Hoa Minh Nguyệt trên đường Hồng Phương, lúc này đang là thời gian cơm tối, lại là ngày Quốc khánh nên cả toà nhà đều đèn đuốc sáng rực, khách hàng thì dùng cơm, nhân viên quán ăn ai nấy cũng bận rộn, khắp nơi đều là tiếng nói cười vui vẻ, trong không khí toàn là mùi vị thức ăn.

Một vài nhóm bạn thân hẹn nhau tới đây là để chuẩn bị lát nữa vừa dùng cơm tối vừa xem biểu diễn pháo hoa.

Bất thình lình, rầm một tiếng, mọi người nghe được tiếng động lớn như của vật nặng gì đó rơi xuống ở bên ngoài nhà hàng.

Nhà hàng Liên Hoa Minh Nguyệt nằm ngay góc ngã tư đường, bên ngoài là hai con đường chính, bởi vì hôm nay có hoạt động mừng ngày lễ nên nơi này đã bị phong toả từ lúc sáu giờ, vật nặng kia có hình dáng một người rơi xuống ngay cạnh cửa.

Nhà hàng vốn ồn ào chợt im lặng hẳn.

Mọi người đều nhìn thấy rõ......

Rơi từ trên lầu xuống, là một người!

Sau một khắc chấn động, người đi trên đường bỗng thét chói tai, khách hàng trong nhà hàng cũng theo cửa sổ nhìn ra ngoài. Theo vị trí có thể phán đoán, vừa nãy người này đã rơi xuống từ phía trên của Liên Hoa Minh Nguyệt.

Đang nằm trên phố là một người phụ nữ mặc váy công sở màu xanh lam đậm, sau khi ngã xuống đất, máu tươi theo miệng mũi bà tuôn ra không ngừng, vết máu nhanh chóng lan ra dưới người bà, cả cơ thể người phụ nữ run rẩy hai lần rồi không động nữa.

Độ cao hai mươi mét cũng đã đủ để biến một người sống sờ sờ trở thành một bãi máu thịt lẫn lộn......

Không khí ngoài cửa nhanh chóng nhiễm mùi máu tươi nồng nặc, có người gan lớn thò đầu ra khỏi cửa sổ nhà hàng Minh Nguyệt, cũng có một ít người qua đường hoảng sợ còn chưa bình tĩnh lại được đứng ở cửa Liên Hoa Minh Nguyệt bàn luận.

Nhân viên phục vụ cũng như ông chủ trong nhà hàng lần đầu tiên tận mắt thấy người tử vong, nhất thời bị doạ đến choáng váng.

Đúng lúc này, có hai vị khách nữ từ trên lầu chạy xuống. Các cô đều là những cô gái trẻ chỉ mới hơn hai mươi tuổi, chạy phía trước là một cô gái mặc áo khoác đỏ tựa như một đoá hoa hồng tươi. Cô gái phía sau dáng người nhỏ gầy, nhìn qua như một tiểu thư được gia đình cưng chiều, thời điểm chạy xuống, làn váy dài màu xanh da trời đung đưa khiến cô chút nữa đã vấp ngã.

Rất nhanh, hai người gần như xuống lầu cùng một lượt.

"Cô giáo!" Cô gái váy xanh da trời kêu một tiếng, cô khó có thể tin được mà bụm kín miệng, bị thảm trạng trước mắt doạ cho sợ hãi, cô lui về sau từng bước, ngoại trừ thấp giọng nức nở thì không nói được thêm lời nào.

"Cô Trương!" Cô gái áo đỏ mạnh bạo nhào vào cơ thể của người phụ nữ trung niên, cô lay nhẹ, thế nhưng người nọ không đáp lại cô chút nào, cô run rẩy vươn tay thăm dò hơi thở của người phụ nữ trung niên, một tia hô hấp cũng không có, bà đã sớm trở thành một thi thể, một thi thể còn mang theo hơi ấm.

Cô gái váy xanh sợ đến khóc oà lên, chuyện xảy ra khiến cô không thể làm chủ được tinh thần mình nữa, run rẩy nói với nhân viên nhà hàng ra xem tình hình: "Cầu xin anh giúp tôi gọi 120!" Sau đó cô lại nói, "Các anh có thể giúp tôi gọi những người khách ở phòng Ánh Trăng Hồ Sen xuống được không......"

"Không còn kịp rồi......" Cô gái mặc áo khoác đỏ quỳ gối bên cạnh thi thể, quay đầu nói với cô gái kia, "Cô giáo...... Đã chết rồi."

Mọi người đứng vây xem vẫn còn bàn luận.

"Có lẽ không cứu được rồi nhỉ? Chỗ này phong toả rồi, 120 cũng không vào được đâu."

"Ngày lễ xui xẻo...... Ấy, trẻ nhỏ không được nhìn, trở về gặp ác mộng thì sao."

"Hẳn là nên gọi 110 đi, ngày lễ đang êm đẹp vậy sao lại rơi khỏi lầu chứ?"

Không bao lâu sau, một đoạn đường này đã bị đám đông vây kín, người phía trước đứng nhìn, những người qua đường phía sau cũng đang không ngừng chen lên.

Chuyện như vậy đã sớm gây kinh động cho khách trong phòng bao của Liên Hoa Minh Nguyệt, không bao lâu thì trên lầu lại có thêm vài người trẻ tuổi đi xuống, mấy người nọ đứng một bên dùng vẻ mặt khác nhìn nhìn thi thể trước mắt.

Đôi mắt người phụ nữ trung niên nằm trên đất vẫn đang nửa mở, một người đang sống sờ sờ trước mắt cứ như vậy mà qua đời.

Ngày một tháng mười, Tống Văn lẫn Lục Tư Ngữ đều sợ đông người nên không ra ngoài, đến chiều Tống Văn dắt Sói Nhỏ đi dạo xong thì trong lòng có chút kiềm chế không được. Ngày nghỉ tốt đẹp dù sao cũng không thể không làm gì, cậu đến bên cạnh Lục Tư Ngữ hỏi: "Nghe nói gần đây có bộ phim không tồi, buổi tối chúng ta ăn cơm sớm chút rồi đi xem phim nha?"

Lục Tư Ngữ đang chuẩn bị nấu cơm chiều, anh cũng lâu rồi không đi xem phim, nhưng lại không quá hy vọng với ý định nhất thời của Tống Văn: "Có chỗ ngồi hãy đi."

Trong lòng Tống Văn đã có dự tính trước: "Yêu tâm đi, phim 3D IMAX, có anh với tôi đi thôi. Chỉ có điều rạp chiếu phim nằm bên đường dành cho người đi bộ nên phải dừng xe bên ngoài, đi bộ thêm một đoạn nữa."

Lục Tư Ngữ tin cậu, hai người ăn cơm chiều sớm rồi đi thẳng đến một rạp chiếu phim sang trọng trong thành phố. Tống Văn đứng ở cửa lấy ra thẻ bạch kim dành cho khách VIP, nhân viên rạp phim giúp cậu mở khoá hai vị trí trong phòng IMAX, đưa cậu Coca và bỏng ngô, lại đưa cho cậu kính 3D loại tốt nhất. Năm phút trước khi phim bắt đầu, hai người tiến vào ngồi xuống hai chiếc ghế sô pha ngay trung tâm rạp chiếu phim làm cho mọi người xung quanh đều ghé mắt nhìn sang.

Vào rạp, Tống Văn ngồi xuống cái ghế mềm nhũn, đắc ý nói: "Thế nào? Không lừa anh đúng không?"

Lục Tư Ngữ để bản thân lọt thỏm xuống ghế sô pha, chỗ ngồi này vô cùng mềm mại, lại rất thoải mái, anh nhỏ giọng nói: "Nhìn không ra nha, đây không giống với phong cách bình thường của cậu lắm."

Tống Văn nói: "Thật ra là bởi vì trước kia trong một lần hành động tôi đã cứu con gái của chủ nhân rạp chiếu phim này, nên được tặng thẻ bạch kim sử dụng miễn phí trọn đời thôi."

Lục Tư Ngữ hỏi: "Là cô gái mà cậu đỡ đạn thay sao?" Về chiến tích vinh quang này của Tống Văn, anh cũng là nghe qua được một ít từ miệng của chú cảnh sát già lần trước thôi.

"Lời này của anh sao mà chua thế?" Tống Văn nhỏ giọng dán sát bên tai anh nói, "Sau này sẽ chỉ đỡ đạn cho anh thôi."

Chóp tai Lục Tư Ngữ đỏ ửng lên, trong phòng tối sầm lại, quảng cáo bắt đầu, anh vội vàng mang kính 3D vào, không nói gì nữa.

Tống Văn ngồi bên cạnh nhìn anh đeo kính 3D, loại kính cao cấp này có thể che hết toàn bộ đôi mắt, càng tôn thêm cái mũi cao thẳng cùng gương mặt tinh xảo của anh.

Lục Tư Ngữ theo mắt kính phát hiện Tống Văn đang nhìn mình, khó hiểu xoay đầu qua: "Cậu nhìn gì thế?"

Tống Văn nói: "Nhìn anh."

Lục Tư Ngữ nói: "Tôi thì có gì đẹp chứ?"

Tống Văn cười hì hì trả lời: Anh còn đẹp hơn cả phim nữa."

Lục Tư Ngữ lúc này mới nhận ra mình đang bị Tống Văn trêu chọc, bất đắc dĩ nhỏ giọng nói: "Tống đội, da mặt cậu hình như càng ngày càng dày rồi......"

Lúc nói chuyện, phim điện ảnh đã bắt đầu, Tống Văn cũng mang kính lên, lúc này mới im lặng lại.

Lục Tư Ngữ quay đầu, vô cùng chăm chú thưởng thức phim ảnh.

Ánh mắt Tống Văn dần chán nản xuống.

Thời gian trước lúc dưỡng thương ở bệnh viện, Tống Văn nằm ở khoa ngoại lại ngày nào cũng chạy sang khoa nội nơi Lục Tư Ngữ đang nằm.

Dù sao hôn cũng đã hôn qua, quan hệ của hai người lại càng thân mật hơn một ít.

Người trước mắt này cứ sao ấy, chỉ cần không chạm vào vấn đề thực tế thì hình như cũng không bài xích chuyện này, thế nhưng chỉ cần vừa nói đến chỗ nhạy cảm thì Lục Tư Ngữ sẽ bắt đầu vòng vo. Giữa hai người chỉ còn dư lại mỗi một tầng cửa sổ giấy, chỉ là Tống Văn cũng không biết phải nỗ lực đến mức nào mới có thể đâm thủng được, chỉ đành vừa làm nũng vừa cứng rắn để anh quen dần.

Bộ phim điện ảnh này là một bộ phim khoa học viễn tưởng về thế giới tương lai mang theo màu sắc hồi hộp, vừa mở màn đã là hiệu ứng oanh tạc thị giác.

Tống Văn ngồi bên cạnh uống một ngụm Cola rồi ăn một ngụm lớn bỏng ngô. Thấy đã qua hai mươi phút, Tống Văn dường như cảm thấy không làm gì thì sẽ lãng phí hoàn cảnh tối om này. Móng vuốt cẩu lén lén thò qua, vờ như lơ đãng mà khoát lên tay Lục Tư Ngữ.

Tay Lục Tư Ngữ lành lạnh, bị cậu bất chợt chạm vào liền rụt trở về, vỗ bép vào mu bàn tay cậu.

Tống Văn bị vỗ đau, nhỏ giọng uỷ uỷ khuất khuất: "Vì sao lại đánh tôi......"

Lục Tư Ngữ không chừa chút mặt mũi nào cho cậu: "Dính, rửa sạch tay rồi tính tiếp!"

Tống Văn nói: "Anh phải nói sớm chứ, biết vậy tôi đã không ăn rồi." Nói xong, cậu liền nhét một nắm bỏng ngô lớn vào miệng Lục Tư Ngữ.

Bộ phim trên màn hình đang đến hồi mấu chốt, Lục Tư Ngữ mắt nhìn màn hình nhưng vẫn há miệng ăn bỏng ngô. Bỏng ngô caramel trong rạp chiếu phim không tồi, cắn vào vừa giòn vừa ngọt, quả nhiên đúng là lạc thú khi vừa xem phim vừa có bỏng ngô ăn kèm.

Chớp mắt, bộ phim đã qua được một nửa, hộp bỏng ngô lớn tôi một miếng anh một miếng đã sắp thấy đáy. Điện thoại hai người bất chợt rung lên.

Trong lòng Tống Văn có dự cảm xấu, rồi lại cảm thấy may mà không phải điện thoại reo. Bình thường điện thoại của nhóm cảnh sát sẽ được kết nối trực tiếp với phòng điều hành, còn bên trong nhóm thì chỉ là gửi thông báo.

Hai người mở điện thoại lên, bây giờ đang là bảy giờ kém, có người hỏi trong nhóm: "Có ai đang ở gần đường Hồng Phương không?"

Đường Hồng Phương cách bọn họ không xa, qua đó chỉ cần năm phút đi bộ, rất gần bờ sông Giang Hà, nơi biểu diễn pháo hoa vào đêm nay.

Trong lòng Tống Văn lại nổi lên dự cảm không tốt, cậu biết phim này không thể xem nữa rồi, nhắn lại một câu: "Tôi đang ở gần đó."

Tiếp đó lại có thêm hai ba người nhắn vào, Lục Tư Ngữ nhìn vài người nhắn rồi mới trả lời: "Có tôi."

Chỉ chốc lát, đội trưởng đội ba Trình Mặc cũng xuất hiện nói: "Tôi ở cách đó không xa, có thể chạy qua."

Tiếp đó mấy người bị kéo vào một nhóm, lần này Cố cục trực tiếp lên tiếng: "Năm phút trước nhận được báo án, có một vụ ngã lầu xảy ra ở nhà hàng Liên Hoa Minh Nguyệt trên đường Hồng Phương, ngã lầu là một người phụ nữ trung niên, tử vong tại chỗ. Hiện tại bên đó rất đông người, xe cảnh sát lại không thể đi vào, mọi người ai ở gần đó thì đến hiện trường xem đi, thời gian đặc biệt, dùng cách xử lý đặc thù, làm việc theo nhóm, tất cả nghe theo Tống Văn chỉ huy."

Đây là vụ án đầu tiên Tống Văn gặp sau khi được thăng chứ làm chi đội trưởng, tuy rằng đang là ngày nghỉ nhưng vẫn cần cậu đến chủ trì.

Cố cục lại dặn dò thêm trong nhóm nhỏ: "Tình huống đêm nay khá đặc thù, các cậu trước sắp xếp điều tra rốt cục là ngoài ý muốn, là tự sát hay là mưu sát. Nếu có nghi phạm thì lập tức giữ lại tạm thời ở nhà hàng kia, có thể tiến hành điều tra thẩm vấn. Sau mười giờ tối, chờ khi hoạt động ngày lễ kết thúc thì giải về đây, chú ý ảnh hưởng."

Tiếp đó Cố cục lại nhắn vào trong nhóm lớn: "Thời gian đặc thù, những người khác đợi lệnh bất cứ lúc nào!"

Tống Văn đỡ trán, từ nãy giờ điện thoại của cậu lẫn của Lục Tư Ngữ đều không ngừng rung lên, cậu đứng dậy đỡ Lục Tư Ngữ, "Đi thôi. Phần sau của phim này chúng ta xem sau vậy."

Lục Tư Ngữ không ý kiến, ừ một tiếng đáp lời, hai người liền cúi thấp người ra khỏi rạp chiếu phim.

~ Hết chương 130 ~

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement