Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Advertisement
“Tạ…… Giáo sư Tạ?”

Tô Bích Diệp khẽ gọi.

“Hửm? Có chuyện gì vậy, Bích Diệp?”

Giáo sư Tạ cười hỏi.

“Hình như trên cổ của ông có một cái ký hiệu gì đó thì phải?”

Nếu là trong tình huống khác thì Tô Bích Diệp chắc chắn chỉ cho rằng đó là vết đỏ sau khi dùng tay gãi.

Nhưng điều kỳ quái ð đây chính là vết đỏ kia làm cho cô cảm thấy vô cùng quen thuộc, cho nên cô mới buộc miệng nói một câu.

“Ký hiệu? Bích Diệp, cô đang nói cái gì vậy?”

Giáo sư Tạ cười khổ.

Tô Bích Diệp lập tức càng thêm xác định, ký hiệu kia giống hệt mặt dây chuyền hình thái dương cô nhìn thấy ở trong hộp bưu phẩm hôm qua.

“Tôi nói thật đó giáo sư Tạ, ký hiệu trên cổ của ông giống hệt như mặt dây chuyền này!”

Tô Mộng Hoàn nói.

hA2m Vẻ mặt của giáo sư Tạ lập tức biến đổi, ông chộp lấy mặt dây chuyền của Tô Bích Diệp rồi lại nhìn sang mặt dây chuyền trong tay mọi người.

Sau đó sắc mặt ông dần dần trở nên trắng bệch.

“Bích Diệp, sau cổ của tôi thật sự có ký hiệu giống như đúc thứ này?”

Giáo sư Tạ vội vàng hỏi, trông ông như là đã trải qua việc gì cực kì khủng bố.

Tô Bích Diệp cũng không biết đã xảy ra cái gì, nhưng vẫn gật đầu xác nhận.

“Mèn ơi, tôi còn tưởng rằng đây là ký hiệu dành riêng cho thành viên quan trọng, thì ra tất cả mọi người đều có à?”

“Giáo sư Tạ, rốt cuộc thì thứ này là cái gì vậy? Tôi nhận được cái này vào ngày hôm qua, nó được gửi tới bằng chuyển phát nhanh!”

Mọi người nhìn sắc mặt của giáo sư Tạ không đúng, ai nấy đều có chút sỡn da gà.

Trong lòng Tô Bích Diệp tức khắc dâng lên một cảm giác khiếp sợ.

Mọi người ở hiện trường đều đưa mắt nhìn nhau, sau đó bọn họ đều móc ra mặt dây chuyền cùng loại.

“A? thì ra mọi người đều có?”. Truyện Hài Hước

Rốt cuộc bây giờ đang là nửa đêm, mọi người thì đang lênh đênh trên mặt biển, tuy rằng người nhiều, nhưng không khí cũng rất là quỷ di.

“Nó lại xuất hiện rồi! Không ngờ mục tiêu lần này lại là chúng ta!”

Giáo sư Tạ nói, bàn tay cầm mặt dây chuyền run rầy.

“Giáo sư Tạ, ông nói vậy nghĩa là sao?”

Tô Bích Diệp hỏi.

“Tôi… Tất cả là do tôi, tôi đã hại mọi người rồi, là tôi hại mọi người!”

Giáo sư Tạ tháo mắt kính xuống, cảm xúc bỗng nhiên mất khống chế.

“Đây là ký hiệu của Thái Dương Minh, còn gọi là Giao Ước Tử Thần.

Bốn mươi năm trước từng xuất hiện một lần, hai mươi năm sau lại xuất hiện một lần, không ngờ lần này nó lại xuất hiện lần nữa.

Bất cứ ai nhận được ký hiệu này thì đều sẽ mất tích ly kỳ trong vòng ba ngày!”

Sắc mặt của giáo sư Tạ khó coi đến cực điểm.

“Tôi đã âm thầm điều tra nó vài thập niên, nhưng mà vẫn không có thu hoạch được manh mối gì!”



“Mau! Lập tức quay đầu lại, không cần tra xét, chúng ta trở về!”

Giáo sư Tạ đứng bật dậy ra quyết định.

Một người lập tức chạy đi phân phó chuyện này, nhưng mà chưa được bao lâu thì người nọ lại vội vã chạy trở về.

“Tạ… giáo sư Tạ, không tốt rồi! Xảy ra chuyện rồi!”

“Làm sao vậy?”

“Ngài mau ra đây nhìn xem, phía trước…… Đằng trước con thuyền có……”

Người nọ nói như là muốn sắp chết tới nơi.

Giáo sư Tạ lập tức chạy ra ngoài cùng với các học sinh của mình, đoàn người đi thẳng lên boong tàu.

Tô Bích Diệp và Tô Mộng Hoàn sợ hãi đi sát vào nhau, sau đó cũng đi ra ngoài.

Chờ đến khi chạy tới nơi thì bọn họ nhìn thấy giáo sư Tạ và nhóm học sinh đều trong tình trạng ngơ ngẩn.

Vừa nghe thấy giáo sư Tạ nói như vậy, tất cả mọi người đều sợ hãi.

Rốt cuộc giáo sư Tạ rất ít nói giỡn, hơn nữa kiến thức của ông rất rộng rãi.

Dù cho lúc này ông đang nói một chuyện có chút huyền diệu khó giải thích, nhưng mà biểu cảm của giáo sư Tạ lại vô cùng nghiêm túc.

Tô Mộng Hoàn nhìn theo, sau đó cô sợ tới mức hét lên.

Thì ra trước mặt con thuyền có một xoáy nước khổng lồ, nó hệt như một con quái vật đang há mồm cắn nuốt hết thảy, thâm thúy và hắc ám! Mặc dù con thuyền đang liều mạng lái ngược trở về nhưng mà vẫn không thể tránh thoát lực hút của xoáy nước kia.

“Mau! Trở lại khoang thuyền!”

Giáo sư Tạ rống to.

Oanh!!! Trong phút chốc, từng đợt sóng biển kịch liệt vươn cao tận trời rồi úp xuống, liên tục chụp đánh lên thân tàu.

Sóng biển quay cuồng, phát ra những tiếng gầm rú như sấm sét.

Uy lực kia còn cường đại hơn sóng thần không biết bao nhiêu lần, nó nuốt chửng toàn bộ tiếng khóc lóc kêu la của những người trên thuyền.

Âm ầm ầm!!! Bầu trời đêm thâm thúy, mặt biển càng thêm thâm thúy.

Khi mà hết thảy trở về bình tĩnh.

Một con quái vật khổng lồ im ắng bơi dưới mặt biển, có thể loáng thoáng thấy được trên người nó hiện lên một ký hiệu kỳ quái, mà ký hiệu đó lại có chút giống với thái dương đang bốc cháy…..

Ngày hôm sau.

“Cậu Khải đã tỉnh chưa?”

Ở trên hòn đảo nhỏ mà Khải Lam bao hết, ông Phúc vội vàng cầm mấy phần tư liệu đi tới trước cửa phòng Khải Minh.

“Cậu Khải đã tỉnh.

Hôm nay tâm trạng của thiếu chủ không tồi, vừa rồi cậu ấy đã an bài người chuẩn bị một con thuyền ra biển!”

Lúc này mặt biển chỉ còn lại tiếng thét chói tai và tiếng sóng thần hỗn tạp với nhau.

Có thể lấy tốc độ của mắt thường để quan sát con thuyền chở khách đang cấp tốc lọt vào xoáy nước khổng lồ kia.

Hầu gái cung kính nói.

Lúc này cửa mở, Khải Minh bước ra: “Chào buổi sáng chú Phúc, hôm nay tôi chuẩn bị ra biển chơi một vòng, nhìn xem có thể đuổi theo Bích Diệp hay không.

Chúng ta trở lại Huế vào ngày mai đi, vừa lúc, nếu chú không có việc gì thì chúng ta cùng đi!”

Ngày hôm qua Khải Minh không liên lạc được với Tô Bích Diệp.

Anh cảm thấy nếu Tô Bích Diệp sưu tầm tin tức thì cũng sẽ không đi quá xa, nếu vậy thì anh có thể nhân dịp này đuổi theo cô ấy để giải thích.



“Cậu Khải, chúng ta đi không được!”

Lúc này sắc mặt của ông Phúc rất khó coi.

“Tại sao?”

“Chính là con thuyền mà tiểu thư Bích Diệp đi lên, hình như tối hôm qua bọn họ đụng phải sóng thần, thuyền chìm!”

Ông Phúc càng nói càng cảm thấy bất lực.

“Cái gì!!!”

Khải Minh khiếp sợ, cả người như bị sét đánh.

Trái tim anh đột nhiên như bị ai bóp lấy, hít thở không được.

“Vậy cô ấy… mọi người thế nào rồi?”

Khải Minh khẩn trương hỏi.

“Đội tìm kiếm đang lục soát khắp nơi, đến nay vẫn chưa thấy tung tích của con thuyền đó!”

“Không được, tôi phải tự đi tìm!”

Khải Minh nói một câu rồi lao ra ngoài.

“Tối hôm qua, con thuyền chở khách số 2 đã xảy ra chuyện, hiện tại đã phong tỏa và tìm kiếm!”

“Thuyền chở khách số 2?”

Khải Minh ngần người.

Ông Phúc bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó lập tức lấy di động ra, nhấn một dãy số rồi nói: “Lập tức khởi động chi viện đặc cấp trên biển của gia tộc, đúng vậy, chính là chuyện tôi đã nói lúc sáng, xuất động toàn bột! Tôi nhắc lại, xuất động toàn bộ!”

Ông Phúc nói xong thì cũng đi theo Khải Minh ra ngoài.

Khải Minh xem như được ông Phúc nhìn từ nhỏ tới lớn, cho nên ông rất hiểu biết tính cách của cậu ấy.

Khải Minh trọng tình nghĩa, đặc biệt là cậu ấy đối xử rất tốt với người mình thích, lúc trước là Dương Lan Xuyên, hiện tại là Tô Bích Diệp.

Hơn nữa Tô Bích Diệp lại xảy ra chuyện dưới tình huống như vậy, cậu Khải không có hỏng mất coi như đã tốt lắm rồi.

Bởi vì lo lắng Khải Minh xúc động sẽ làm ra việc không suy nghĩ, vì vậy khi biết được chuyện này thì ông Phúc đã phái lực lượng của gia tộc đi điều tra.

Có điều mọi người tìm kiếm từ sáng đến tối, Khải Minh vẫn luôn ở trên thuyền, bọn họ có thể nói là đã rà soát gần hết toàn bộ mặt biển nơi đây.

Nhưng mặc kệ bọn họ tìm kiếm như thế nào thì vẫn không có thu hoạch được bất kỳ dấu vết nào.

Chạng vạng, vô số con thuyền tìm kiếm vẫn cứ lênh đênh ở ngoài khơi.

Khải Minh ngồi ngây ngốc ở bến cảng, ánh mắt trống rỗng.

“Đều do anh không tốt, tại sao lúc trước anh lại để em tới Vĩnh Long chứ! Nếu em không tới thì đã không xảy ra chuyện gì rồi!”

“Nếu ngày hôm qua anh không thất hẹn với em thì đâu đến nỗi ngay cả gặp mặt em lần cuối cùng cũng không được!”

Khải Minh áy náy và tự trách tột độ.

Tường Vy và Phương Mộng Hân thì ngồi ở bên cạnh Khải Minh.

Thấy Khải Minh cả ngày không ăn cơm, Tường Vy đau lòng cực kỳ.

“Con bé kia làm gì đó, tránh ra chỗ khác!”

Ngay lúc Tường Vy đang định khuyên Khải Minh ăn cơm thì có tiếng nói ầm ï vang lên gần đó.

Tiếp đến có một người vệ sĩ mặc áo đen chạy tới trước mặt Khải Minh.

“Cậu Khải, có một cô gái đòi gặp ngài cho bằng được, cô ta nói mình là bạn học của tiểu thư Bích

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement