Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong

Advertisement
“Lan Xuyên à, các thím sai rồi! Nhiều tiền như thế, sao có thể đếm hết được!”

Thím Hai không phải là kẻ ngốc, biết là đây là người ta tới trả thù.

Lập tức đau khổ cầu xin.

“Tôi muốn thím đếm, lời giống như vậy tôi không muốn nói lần thứ ba!”

Dương Lan Xuyên cười lạnh.

Thím Hai bị dọa cho khóc luôn, vẫn ngồi xổm xuống hé miệng đếm.

“Một nghìn cũng không được hơn, một nghìn cũng được ít, thím phải đếm cho đúng vào, số tiền này đều là của thím đấy.

Nếu thím đếm sai, thì cứ đếm tiếp cho tôi!”

Dương Lan Xuyên đi sang một bên, cầm lấy cốc nước mà thuộc hạ mang tới.

Vui vẻ cưỡi nói.

Còn ở một xó xỉnh xa xa.

Một thanh niên đội mũ và đeo khẩu trang, đang nhìn một màn trước mặt.

Không khỏi nhíu mày.

“Sao cô ấy lại biến thành như vậy?”

Người thanh niên nói nhỏ.

Trừng trị một người như vậy, trong lòng phải vặn vẹo cỡ nào đây.

Mà người thanh niên này không phải là người ngoài mà chính là Khải Minh.

Khải Minh đã bám theo Dương Lan Xuyên tới đây.

Thứ nhất, là muốn xem xem gần đây nhà họ Long đang làm cái quỷ gì.

Thứ hai, nói cho cùng thì Dương Lan Xuyên cũng có ơn cứu mạng mình.

Khải Minh muốn biết, cô ấy có nguyện vọng gì không.

Chỉ cần cô ấy có, Khải Minh sẽ giúp cô ấy thực hiện, trả lại nhân tình lớn kia.

Nhưng không ngờ, lại nhìn thấy cô trở về lấy tiền đi trả thù người khác.

“Ha ha, chắc cô ấy cũng không có nguyện vọng gì nữa rồi.

Cô ấy của bây giờ muốn gió được gió, muốn mưa được mưa! Nhưng mà hết cách, nhà họ Long e rằng không sống được lâu nữa! Thù mới hận cũ, sớm muộn gì Khải Minh cũng tính rõ ràng với nhà họ Long!”

Nhìn một lần cuối, Khải Minh lắc đầu, đang chuẩn bị rời đi.

“Năm đó, toàn bộ nhà chúng tôi đều đặt hy vọng lên người các người, lúc đầu các người tới Bắc Giang, là ba tôi thu xếp tiền vốn cho các người.

Sau này, các người lại đuổi tôi và mẹ tôi ra ngoài như đuổi một con chó.

Đến cửa cũng không cho vào, bây giờ tôi thế này, các ngưỡi có thấy hận không? Các người yêu tiền, bây giờ không phải tôi đang tặng tiền cho các người đây sao?”

Truyền đến tiếng của Dương Lan Xuyên.

Ban đầu, đám người chú cả đến cầu Dương Hàn Xuyên.

Khải Minh cũng mới nghe hiểu ra.

Hóa ra năm đó còn có một đoạn nguyên nhân như này.

Xem ra lúc nhỏ, Dương Lan Xuyên đã phải chịu nhiều sỉ nhục và đau khổ.

“Để bọn họ đếm đi, các cậu nhìn chăm chú cho tôi!”

Dương Lan Xuyen ném cốc nước.

Tức giận rời đi.

Một mình tới bờ sông, muốn tự mình yên tĩnh.

Khải Minh nghiêng người, núp sau cái cây.

Lúc đang chuẩn bị rời đi.

Bất thình lình, có mấy người nước ngoài cao to đeo kính, đi tới chỗ Dương Lan Xuyên.

“Cô Xuyên, chào cô!”

Một người nước ngoài trong đó hơi cúi đầu nói.

“Có chuyện gì?”



Bây giờ, tâm trạng của Dương Lan Xuyên đang cực kỳ không tốt, nên thái độ cũng khá lãnh liệt nói.

“Nếu những người đó đã đối xử không tốt với cô, tôi nghĩ mấy người chúng tôi có thể cống hiến sức lực vì cô, giải quyết bọn họ!”

Mấy người nước ngoài nói.

“Ai nói muốn giải quyết bọn họ.

Chuyện của tôi không cần các anh lo, các anh là ai? Tìm tôi có chuyện gì?”

Dương Lan Xuyên nhíu mày.

“Ông chủ nhà tôi rất ngưỡng mộ cô Xuyên.

Vì vậy cử chúng tôi đến, muốn mời cô Xuyên đặc biệt tới một chuyến.

Ông chủ nhà tôi đã chuẩn bị xong cơm trưa rồi!”

“Cảm ơn, không cần đâu.

Bây giờ tôi không có tâm trạng!”

Nói xong, Dương Lan Xuyên chuẩn bị rời đi, cô muốn đi tìm vệ sĩ của mình.

“Cô Xuyên, cô đừng làm khó chúng tôi.

Nếu hôm nay cô không thể đến bữa tiệc, ông chủ nhà tôi sẽ trách phạt chúng tôi rất nặng!”

Nhưng mấy người nước ngoài đó lại cản đường của Dương Lan Xuyên.

“Thế nào? Ý của các anh là hôm nay tôi không đi, thì sẽ ép buộc tôi đi đúng không?”

Dương Lan Xuyên nhíu mày.

“Chúng tôi không muốn như vậy! Hy vọng cô Xuyên hợp tác!”

Mấy tên thuộc hạ đã tới gần Dương Lan Xuyên.

“Đợi đã, các anh biết tôi là ai không, tôi là người của nhà họ Long ở Bắc Ninh.

Bây giờ cũng đang trên địa bàn Việt Nam chúng tôi, tốt nhất là các anh đừng làm bậy!”

Dương Lan Xuyên lui về sau.

Đồng thời bắt đầu bấm điện thoại của mình.

“Cô Xuyên, nếu cô đã làm khó chúng tôi thì đừng trách chúng tôi không khách khí.

Đưa cô qua, có khi còn có thể có được hợp tác với ông chủ nhà chúng tôi! Dẫn cô Xuyên đi, mau!”

Người nước ngoài cầm đầu vung tay lên.

Mấy tên thuộc hạ đã đi qua kéo cánh tay của Dương Lan Xuyên.

Dương Lan Xuyên ra sức giãy dụa.

Sau đó thì rút lui.

Bất chợt, Dương Lan Xuyên móc ra một con dao găm dài nhỏ trong lồng ngực.

“Các anh đừng qua đây, người của tôi đều ở đây! Tôi hiểu rồi, các anh vẫn luôn theo dõi tôi!”

Dương Lan Xuyên khẩn trương vung con dao trong tay.

“Cô Dương, cô tin chúng tôi đi.

Ông chủ nhà chúng tôi sẽ đẩy mạnh hợp tác với cô, cũng sẽ không để cô đi uổng phí chuyến này!”

Người nước ngoài cười lạnh, đích thân đi tới.

“Ném dao ra!”

Ngay khi Dương Lan Xuyên đang căng thẳng, bất thình lình có một tiếng nói vang lên bên tai.

Tiếng nói này như là có ma lực, làm cho Dương Lan Xuyên vô thức nghe theo, ném dao về phía người nước ngoài.

“Chậc chậc chậc, cô Xuyên, như thế quá thô lỗ, không…”

“Phốc xuy!”

Nhìn con dao hướng về phía mình, người nước ngoài đó lắc đầu cười.

Nhưng mà, liền nhìn thấy con dao găm bất ngờ tăng tốc.

Hóa thành một đạo ánh sáng xuyên qua bụng của người nước ngoài.



Rồi cắm sâu vào thân cây phía sau.

“AI ”

Người nước ngoài cảm thấy lạnh, máu tươi hai bên tuôn ra.

Che bụng, ngồi trên mặt đất.

“Hả?”

Mấy người nước ngoài cung loạn hết cả lên.

“Rút, mau rút!”

Người cầm đầu quát to.

Bị thuộc hạ cuống quýt nâng đi.

Dương Lan Xuyên thờ hổn hển.

Từ trên đất đứng lên.

Mắt nhìn thật sâu là con dao đâm vào thân cây.

Dương Lan Xuyên ngạc nhiên nghi ngờ.

“Anh…Anh là ai? Cảm ơn anh đã cứu tôi!”

Dương Lan Xuyên cung kính nói.

Vừa rồi, Khải Minh thay đổi giọng nói, cho nên Lan Xuyên không nghe ra giọng của Khải Minh.

Đợi đến khi Dương Lan Xuyên tìm kiếm xung quanh, thì phát hiện xung quanh không có bóng người nào.

“Rốt cuộc là ai?”

Dương Lan Xuyên càng ngày càng thấy kỳ lạ.

Gi ọng nói vừa nãy giống như là vang lên trong lòng, còn người bên ngoài cơ bản không nghe thấy.

Đặc biệt là, sau khi mình ném con dao ra.

Thế mà lại có lực lớn như vậy.

Dương Lan Xuyên tin chắc là, chắc chắn người đó âm thầm cứu mình.

Anh ta rốt cuộc là ai? Nếu là người của nhà họ Long bảo vệ mình, thì không cần né tránh không gặp như vậy.

“Cô chủ, hóa ra cô ở đây.

Vừa rồi, ông chủ gọi điện thoại hỏi về chuyện hợp tác với nhà họ Bùi…”

Lúc này, một tên vệ sĩ chạy tới.

“Tôi biết rồi, bây giờ tôi sẽ trở về!”

Dương Lan Xuyen hơi tiếc nuối gật đầu, Thời gian trôi qua rất nhanh.

Tới gần chạng vạng tối.

Nhà họ Bùi lại có xe lớn xe nhỏ đỗ ở cửa.

Đám người Bùi Thành Công, Võ Khang, Trương Thành cung kính chờ đợi.

“Này này này, nhà họ Bùi chúng ta có chuyện gì mà làm trận thế lớn như này.

Ba đang làm cái gì vậy?”

Một tên thuộc hạ chạy chậm đi vội.

Bị một cô gái ngăn lại.

“Thưa cô hai, ông chủ đang đợi người, còn cụ thể làm gì, tôi cũng không biết!”

“Thật là kỳ lạ, không biết ba có chuyện gì gạt chúng ta, gần đây rất thần bí aI”

Cô hai này không phải là người ngoài, mà chính là Bùi Hạnh.

Đúng lúc cô đang định đi hỏi.

Một đội vệ sĩ mặc áo đen của nhà Bùi chạy ra ngoài.

Cảnh này Bùi Hạnh đã quen rồi, cũng không nói gì.

Nhưng mà, khi cô nhìn thấy trong sooa vệ sĩ của nhà họ Bùi, có một người cũng ởi ra ngoài thì.

Không khỏi trợn to mắt: “Hả? Khải…Khải Minh?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement