Hôn nhân bất đắc dĩ - Hạ Phương (full)

Advertisement

Lúc Hạ Phương đến nhà họ Tân, Tư Thành và Tân Hách vần còn đang phê bình Tân Như Sương trong phòng khách.

Tân Hách chưa từng nghĩ sẽ điều tra về em gái mình.

Nhưng sau khi xảy ra nhiều chuyện như vậy, qua điều tra mới phát hiện cô em gái này của hắn đã không còn là một cô gái ngây thơ trong ký ức từ lâu rồi.

Cô ta dựa vào quyền thế và địa vị của mình làm rất nhiều chuyện không có tính người.

Bất cứ một tội danh nào cũng đủ đế Tân Như Sương ngồi tù.

Nhưng cô ta lại không cảm thấy điều này có vấn đề gì, thậm chí còn tranh cãi với Tân Hách, cảm thấy bản thân không sai, những người không có mắt chống đối và đẵc tội cô ta mới là người sai.

Tân Hách nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, từ sau khi trưởng thành, hắn lại cám nhận được sự bất lực và tuyệt vọng một lần nữa.

Lần trước là lúc Nguy Thung rời xa hắn…

“Hình như tòi đến không đúng lúc lắm?”, Hạ Phương đi theo sau lưng Tư Thành, hai người chậm rãi bước vào phòng khách nhà họ Tân, thấy khung cảnh này, nét mặt Hạ Phương vẫn lạnh nhạt như trước.

Không bắt Tân Thủ Văn vạch tội Tân Như Sương ngay tại bữa tiệc đã là Hạ Phương nế mặt nhà họ Tân rồi.

Nếu không nhờ cách đối nhân xử thế của Tân Thủ Văn tạm được thì Hạ Phương đã khiến Tân Như Sương phải mất mặt tại bữa tiệc.

Nhưng Tân Như Sương hoàn toàn không biết ơn, thấy Hạ Phương, cô ta còn hung hăng nhào tới.

“Hạ Phương, cái đ’ô đê tiện này, cô còn dám đến đây à, tôi giết cô…”

Hành động của cô ta quá nhanh, người nhà họ Tần đều không kịp phản ứng.

Vào lúc cô ta đã lao tới gần Hạ Phương, Tư Thành nhanh nhẹn tiến lên một bước giơ chân đạp có ta ngã nhào xuống đất.

Tân Như Sương ngã xuống đất, nhìn người đàn ông được cô ta sùng bái và mến mộ như nam thần trước mặt với vẻ khó tin, miệng há to, nhưng mãi không thể thốt ra dù là một câu.

Tại sao…

Tại sao anh lại đối xứ với cô ta như thế?

Rõ ràng cô ta thích anh đến vậy, những chuyện cô ta làm đều là vì anh mà?

Nhưng anh chưa từng nghĩtới cảm xúc của cô ta, thậm chí bây giờ còn giúp đỡ Hạ Phương…

Cô ta thật sự tệ đến vậy ư?

Cú đá này dường như đã đá vỡ cả trái tim của Tắn Như Sương.

cỏ ta ngã xuống đất, sững sờ rơi nước mắt, liên tục lặp lại hai chữ tại sao.

Tư Thành bảo vệ Hạ Phương, đứng thắng nhìn người phụ nữ nhếch nhác dưới đất, lạnh lùng nói: “Tân Như Sương, tôi đã cho cô rất nhiều cơ hội rồi, trước khi hỏi người khác là tại sao thì sao không thử nhìn lại xem bản thân mình đang làm gì?”

Có một kiểu người là chưa từng thấy bản thân làm sai.

Gặp phải chuyện gì đều sẽ nghĩ lỗi lầm là ở người khác.

Mấy năm qua vì Tân Hách, Tư Thành từng che chở Tân Như Sương không ít lần, có thế nói là thật sự xem cô ta như em gái ruột.

Nhưng anh giúp cô ta giải quyết nhiều rắc rối nhưthế cô ta chưa từng biết cảm ơn, càng chưa nói đến chuyện hối cải.

Không phải Tư Thành chưa từng dạy Tân Như Sương phải làm người thế nào, mỗi lần cô ta làm sai chuyện, anh đều sẽ phạt cô ta.

Nhưng từ trước đến giờ cò ta chỉ nghe thấy những gì cô ta muốn nghe, mãi mãi không thể nhớ lâu.

Tư Thành vẫn cho rằng đợi khi Tân Hách về, Tân Như Sương sẽ thay đổi.

Vì từ nhỏ có ta đã nghe lời Tân Hách, cũng rất sợ hắn.

Nhưng mấy năm qua Tân Hách thật sự quá bận rộn.

Bận đến mức không thế đế tâm đến Tân Như Sương.

Vì từ nhỏ không thế quan tâm và yêu thương Tân Như Sương nhiêu nên Tân Hách cho rằng điều hắn cỏ thể làm là cho Tân Như Sương cuộc sống và điều kiện tốt hơn, nhưng không ngờ hắn cho Tân Như Sương điều kiện tốt, nhưng lại không cho cô ta một tấm gương tốt.

Trước kia dù có thế nào thì Tư Thành cũng đều không so đo.

Nhưng gần đây cô ta lại gây chuyện và hãm hại Hạ Phương, Tư Thành không thế bỏ qua được.

Nếu không phải vì cô ta là em của Tân Hách thì e rằng Tư Thành sẽ không chỉ đơn giản là đá cô ta một cái.

Tân Như Sương che mặt, khóc trong đau đớn.

Hơn nữa cô ta càng khóc càng thảm thiết, trong phòng nhanh chóng bị bao trùm bởi tiếng khóc của cô ta.

Tân Thủ Văn trước giờ không thích đứa cháu gái này cho lắm, từ nhỏ đã õng ẹo, ngang ngược vô lý, không coi ai ra gì, sau khi Tân Hách tìm lại được, cô ta càng trở nên tệ hại hơn.

Cũng không phải Tân Thủ Văn chưa từng nghĩ đến chuyện dạy dỗ cô ta, chỉ là Tân Như Sương dựa vào việc Tân Hách thương mình nên cũng không tôn trọng cả Tân Thủ Vãn.

Có một Tân Túc, Tân Thủ Văn đã quá mệt mỏi rồi, làm gì còn có thời gian quan tâm Tân Như Sương nữa?

Dần dần, Tân Như Sương cũng trở thành như ngày hỏm nay.

“Xin lỗi cô Hạ, làm phiền cháu đến đây một chuyến lại để cháu phải nhìn thấy khung cánh thế này…”, Tân Thủ Văn ngượng ngùng nhìn Hạ Phương, vì những chuyện nhảm nhí này mà khiến ông ấy trông cũng già đi nhiều.

Hạ Phương không để bụng xua tay: “Sức khoẻ của cậu chủ nhỏ Tân quan trọng hơn, dẫn cháu đi khám cho cậu ấy trước đã”.

Tân Thủ Văn gật đầu: “Được, được, tôi lập tức dẫn cò lên đó”.

Nói xong, ông ấy nhìn Tân Như Sương dưới đất, sau đó lại nhìn về phía Tân Hách, khẽ thở dài: “A Hách, từ nhỏ Tiểu Sương đã dựa dầm vào cháu, chuyện của con bé…”

Tân Hạch lạnh lùng nhìn thoáng qua Tân Thủ Văn: “Cháu sẽ xử lý ổn thoả”.

Thái độ này khiến Tân Thủ Văn vừa khó chịu vừa áy náy.

ông ấy thừa nhận vì mình quá quan tâm Tân Túc nên không có quá nhiều thời gian để ý đến Tân Như Sương, mới khiến con bé trở nên như ngày hôm nay.

Cho nên Tân Hách oán trách ông ấy, ông ấy có thế hiểu.

Lúc đi tới phòng của Tân Túc, cậu ta đang tỉnh.

Đây là lần đầu tiên Hạ Phương gặp Tân Túc lúc tỉnh.

Thiếu niên có khuôn mặt trắng nõn, vì bị bệnh đã lâu nên cậu ta rất gầy, da trắng đến mức gần như trong suốt, cậu ta nằm trên giường, ngay cả hô hấp cũng nhẹ nhàng hơn người bình thường.

Chỉ có đôi mắt là trong suốt sáng ngời như gương.

Đặc biệt khi nhìn thấy Hạ Phương, đôi mắt của cậu ta sáng rực lên như thoáng chốc nhìn thấy được tia sáng.

Hạ Phương ngây người, không nhịn được nhìn Tân Túc nhiều hơn, khi phát hiện dường như không phái cậu ta đang chú ý tướng mạo mà là lể phục trên người mình thì cô hơi cau mày, trong lòng có cảm giác kỳ lạ.

“A Túc, đây là cô Hạ mà ỏng nói với cháu”, Tân Thủ Văn đã không còn khí thể lạnh lùng như ở dưới tầng nữa, õng cười dịu dàng sờ đầu Tân Túc.

Lúc này ông không còn là người nắm quyền nhà họ Tân quyền lực đầy mình, danh tiếng hiến hách nữa.

Ông chỉ là ông nội của thiếu niên này, chỉ thế mà thôi.

Hạ Phương có thể nhìn ra Tân Thủ Văn rất yêu thương Tân Túc.

Mà Tân Túc cũng rất lệ thuộc vào Tân Thủ Văn: “Cháu biết rồi, ỏng nội”.

Giọng nói của cậu ta không có sự trong trẻo của thiếu niên bình thường mà hơi khàn, thậm chí vừa nói xong một câu đã bắt đ’âu ho khan.

“Đừng vội, có gì chúng ta cứ từ từ nói”, giọng điệu khi nói chuyện với Tân Túc của Tân Thủ Văn dịu dàng đến mức khiến Hạ Phương cũng hơi mất tự nhiên.

Ông kiên nhẫn vuốt lưng cho Tân Túc, sau đó bưng nước cho cậu ta uống.

Tân Túc uống nước xong mới dễ chịu hơn, trên khuôn mặt trắng nõn cũng có chút hồng hào, trông rất non nớt, khiến người ta thấy yêu thích.

Hạ Phương tiến lên bắt mạch cho Tân Túc.

Thiếu niên ngước mắt nhìn cô bằng ánh mắt nghi ngờ và tò mò.

Tân Thủ Văn giải thích: “A Túc, cháu yên tâm, chắc chắn cỏ Hạ có thế chữa khỏi bệnh cho cháu”.

Hạ Phương và Tân Túc đều nhìn Tân Thủ Văn bằng ánh mắt nghi ngờ, không biết ông ấy lấy đâu ra tự tin.

Dẫu sao Hạ Phương cũng chưa từng nói ra thân phận của cô, chỉ vì trong tay cô có mấy loại thuốc kia nên õng ấy chắc chắn cô có thể chữa bệnh cho Tân Túc sao?

Tân Thủ Văn nghiêm túc nhìn Hạ Phương: “Cô Hạ yên tâm, tỏi nhất định sẽ giữ bí mật không tiết lộ chuyện cháu là học trò của Tiết Phi với bất cứ ai, chỉ mong cháu nhất định phải cứu Tân Túc”.

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement