Hôn nhân bất đắc dĩ - Hạ Phương (full)

Advertisement

 Nhưng lại nhớ đến những việc điên rồ mà gã này từng làm, cô bèn hiểu ngay tất cả chỉ xuất phát từ lòng ích kỷ của gã.  

 

 

Ngoài miệng nói yêu cô nhưng người gã yêu nhất chính là bản thân gã, chỉ vì bị Ngụy Thung cự tuyệt dẫn đến mất mặt nên vẫn luôn canh cánh trong lòng, muốn cưa đổ cô để chứng minh tình cảm và sự lợi hại của gã.  

 

Nếu thật sự yêu thương cô thì vì sao lại làm tổn thương cô?  

 

"Nhưng tôi không cần", Ngụy Thung nói: “Anh và Tô Tử Nguyên đẹp đôi lắm. Tôi sẽ có mặt ở tiệc đính hôn của hai người, cứ yên tâm”.  

 

Thấy cô muốn đi, Lam Dịch Minh kích động níu tay cô lại: “Ngụy Thung! Cô còn làm giá gì chứ?"  

 

Ngụy Thung nhíu mày, đang muốn đẩy ra thì bị gã ta ấn lên tường: “Cô tưởng cô có danh tiếng trên thế giới thì ngon lắm sao? Tôi cho cô hay, trong mắt tôi cô chỉ là con đào hát mà thôi. Không, thậm chí còn không bằng”.  

 

Ngụy Thung cười gằn: “Anh thấy thế nào tôi mặc kệ, cảm ơn”.  

 

"Ha ha, chẳng phải cô đang flop sao? Tôi có thể không bao giờ lọt vào mắt xanh của cô, nhưng bản thân cô yêu Tần Hách, hy sinh nhiều như vậy vì hắn, kết quả thì thế nào? Hắn có biết không, có xót cô không? Cuối cùng chẳng phải cũng vứt bỏ cô sao?!"  

 

"Thế thì đã sao? Tôi tự làm tự chịu", Ngụy Thung hừ mũi, cười một tiếng cao ngạo lạnh lùng.  

 

Lam Dịch Minh ghét nhất là thái độ này của cô, mặt đỏ bừng như ngói: “Đúng rồi, cô tình nguyện bị xem thường. Tôi đối xử với cô như vậy, cô làm như không thấy, lại chạy đi xum xoe với Tần Hách. Cô thích bị hắn ngược đãi tơi bời thế à? Có phải tôi không thẳng tính như hắn, không lưu manh như hắn, không vứt cô lên giường giày xéo nên cô mới xem thường tôi vậy đúng không?"  

 

"Ai mà ngờ được bậc thầy khiêu vũ trong mắt mọi người thật ra chỉ là một con đàn bà dâm dục đê tiện! Ha ha ha, mấy năm qua không có Tần Hách, cô có cô đơn lắm không? Để tối nay tôi thỏa mãn cô nhé?"  

 

Ngụy Thung mất kiên nhẫn đẩy mạnh gã ra: “Lam Dịch Minh, chuyện quá khứ tôi sẽ không so đo, nhưng anh liệu mà giữ mồm mép sạch sẽ. Tôi có làm sao đi nữa cũng không liên quan đến anh và Tần Hách”.  

 

"Ừ đúng rồi, không liên quan, cô chỉ cần thoải mái trong lòng là được. Yên tâm, hắn có bao nhiêu thủ đoạn thì tôi đây cũng không kém, chắc chắn sẽ khiến cô sống chết không xong, muốn ngừng cũng không được!"  

 

Lam Dịch Minh bóp mạnh lấy cằm cô, ấn mặt mình xuống: “Đầu tiên để xem cái miệng sắc bén này dâm cỡ nào!"  

 

Ngụy Thung phẫn nộ đến tái cả mặt, vung tay tát gã: “Đồ thần kinh bệnh hoạn!"  

 

Đầu Lam Dịch Minh lệch qua một bên, hai mắt mở to, mặt mũi vặn lại: “Cô dám đánh tôi? Được”.  

 

Gã ta trở tay vả vào má Ngụy Thung: “Đã thích tát thì tôi chiều!"  

 

"Ối!", Ngụy Thung bị đánh đến nổ đom đóm mắt. Lam Dịch Minh càng tỏ vẻ hưng phấn, giơ tay tát cái thứ hai: “Quả nhiên là thích bị ngược đãi mà! Ha ha, kêu đi, kêu tiếp đi!"  

 

Nhưng bàn tay của gã ta chưa kịp hạ xuống thì người nãy giờ đứng quan sát ở trên lầu đã không nhịn nổi nữa.  

 

Tần Hách lao xuống bóp lấy cổ tay Lam Dịch Minh, suýt nữa bóp vỡ xương gã.  

 

"Xem ra năm đó tao cho mày một bài học vẫn chưa đủ đúng không, nên bây giờ vẫn dám làm phiền người của tao?", hắn rít lên với giọng trầm đục, cả người toát ra vẻ lạnh lẽo khiến nhiệt độ xung quanh như cũng giảm theo.

Bầu không khí trên hành lang như đọng lại, vừa căng thẳng vừa kỳ lạ.  

 

Khí thế hùng hổ của Tần Hách khiến Lam Dịch Minh đờ người tại chỗ, miệng há hốc không nói nên lời.  

 

Nếu không phải cổ tay còn đau nhức kịch liệt, khéo gã ta đã quên mất mình là ai.  

 

"Áaa!!"  

 

Gã kêu lên khi cơn đau lên đến mức điếng người, hoàn hồn mở miệng: “Tần... Tần Hách... mày...”  

 

"Nếu mày quên những gì tao từng nói thì tao cũng không ngại nhắc lại", đối phương mặc áo sơ mi đen, cả người như bị mây mù bao phủ, cảm giác nặng nề ập đến khiến Lam Dịch Minh chỉ biết khép mở miệng mà không thốt ra được gì.  

 

Bên kia, Ngụy Thung tuy ngã ngồi nhưng vẫn từ tốn chỉnh đốn trang phục, giở giọng giễu cợt: “Anh Tần nói sai rồi, ở đây không có người của anh”.  

 

Cô khẽ nâng cằm, giữ vững hình tượng kiêu kỳ cao ngạo của mình, nhưng ánh mắt nhìn Lam Dịch Minh mang đầy sự ghê tởm: “Còn anh Lam đây, những gì anh vừa nói đã được tôi ghi âm lại, bao gồm những từ ngữ xúc phạm nhân cách và danh dự của tôi. Tôi sẽ dùng chúng để khởi tố anh khi cần”.  

 

"Ngụy Thung! Mày! Con tiện nhân!", Lam Dịch Minh không làm gì được Tần Hách, chỉ đành trợn trừng mắt lướm Ngụy Thung như muốn xé xác cô.  

 

"Đê tiện bằng được anh sao?", Ngụy Thung đáp trả rồi xoay người rời đi.  

 

Tần Hách nhìn theo, lực bàn tay đang bóp cổ tay Lam Dịch Minh cũng tăng thêm: “Tao cảnh cáo mày một lần nữa, tránh xa Ngụy Thung ra, bằng không tao sẽ cho mày biết thế nào là muốn sống không được, muốn chết không xong!"  

 

Lam Dịch Minh như bị đạp trúng đuôi, hai mắt to cộ lồi ra như sắp nứt, nhìn thẳng vào Tần Hách: “Mày là cái thá gì mà cảnh cáo tao? Mày nghĩ mày là ai hả Tần Hách? Mày lấy thân phận gì? Ha ha ha! Mày quên rồi sao, mày bị Ngụy Thung đá rồi!"  

 

Gã ta nhấc chân đi về phía trước, khiêu khích đối phương: “Nó khinh mày! Ha ha ha!"  

 

Rắc! Cơn phẫn nộ tăng vọt, Tần Hách quên kiểm soát sức mạnh khiến cổ tay Lam Dịch Minh cong vòng.  

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement