Hôn nhân bất đắc dĩ - Hạ Phương (full)

Advertisement

“Đừng chạm vào tôi!”  

             Vào khoảnh khắc bị Hạ Lâm Dịch nắm lấy tay, Lucy Mộ Dung theo phản xạ đẩy anh ta ra, lùi về sau mấy bước, trợn mắt nhìn anh ta với nét mặt khó coi: “Tôi chỉ tin những gì tôi nhìn thấy thôi!”  

             Dứt lời, nhìn vào khuôn mặt nôn nóng của Hạ Lâm Dịch, cô ấy chỉ cảm thấy ghê tởm không nói nên lời.  

             Cô ấy thật sự không ngờ người đàn ông luôn miệng nói bận việc, hôm nay không rảnh đến chúc mừng sinh nhật cô ấy, ngày mai sẽ cho cô ấy một niềm vui bất ngờ sẽ có hành động thế này.  

             Hoá ra dáng vẻ khi ở cạnh mình của anh ta những năm qua đều là giả vờ?  

             Kết hôn với cô ấy chỉ vì đối phó với gia đình?  

             Hay là cảm thấy cô ấy dễ lừa, sau khi kết hôn vẫn có thể tiếp tục che giấu cô ấy như bây giờ, ra bên ngoài ăn chơi đàng điếm mà gia đình vẫn êm ấm?  

             Ha, anh ta mơ đẹp thật đấy.  

             Điều duy nhất khiến Lucy Mộ Dung cảm thấy may mắn là cô ấy và Hạ Lâm Dịch vẫn chưa có hành động quá thân mật nào, nếu không e rằng lúc này cô ấy sẽ bị hình ảnh trước mắt làm ghê tởm đến chết.  

             Có lẽ vì từ nhỏ họ đã lớn lên cùng nhau quá thân thiết rồi, Lucy Mộ Dung chỉ có tình cảm bạn bè bình thường với anh ta chứ không còn gì khác nữa, dù là nắm tay cô ấy cũng thấy không được tự nhiên.  

             Nhưng cô ấy vẫn luôn tự nhủ với mình rằng chỉ cần kết hôn thì mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp hơn.  

             Bây giờ cô ấy không thể chấp nhận kiểu thân thiết kia là vì quá quen thuộc rồi, hoàn toàn không thể nhập tâm được.  

             Nếu kết hôn rồi, cô ấy nghĩ thân phận khác đi, chắc hẳn khả năng chấp nhận cũng sẽ khác?  

             Nhưng không ngờ cô ấy còn chưa đi tới bước đó với Hạ Lâm Dịch đã bắt gặp khung cảnh trước mắt…  

             “Có những thứ mắt thấy cũng chưa chắc là thật, trong lòng anh chỉ có một mình em thôi!”, Hạ Lâm Dịch nghiêm túc nhìn Lucy Mộ Dung: “Dù anh làm gì ở bên ngoài, nhưng em phải biết em là vợ chưa cưới của anh, là nơi để anh quay về, dù thế nào thì anh vẫn sẽ quay về bên cạnh em”.  

             Thì ra anh ta xem mình như thế?  

             Lucy Mộ Dung cảm thấy cực kỳ buồn cười.  

             Cô không khỏi bật cười: “Ha ha ha… Hạ Lâm Dịch, anh đang nói đùa với tôi à?”  

             “Dù làm gì ở bên ngoài thì cuối cùng vẫn sẽ quay về bên cạnh tôi? Ý anh là chỉ cần anh cưới tôi, chỉ cần anh vẫn sẽ về nhà, thì dù anh làm gì ở bên ngoài tôi vẫn nên thông cảm và tha thứ, đúng không?”  

             “Anh tham lam thật đấy, còn mơ mộng hão huyền muốn một tay ôm nhiều người?”, nói đến đây, Lucy Mộ Dung không nhịn được cười to: “Ha ha ha ha, tôi buồn cười chết mất thôi, thì ra đây là lý do anh muốn cưới to? Anh cho rằng tôi là kiểu người dù thế nào vẫn sẽ chờ đợi anh, không ầm ĩ không gây chuyện, dù xảy ra chuyện gì vẫn sẽ ngoan ngoãn đợi anh về nhà à?”  

             “Lucy, đừng nói bừa!”, thấy Lucy Mộ Dung tỏ vẻ kích động, còn mang nét mặt chê bai như thế, sắc mặt Hạ Lâm Dịch cũng nặng nề hơn, anh ta tiến lên muốn kéo tay Lucy Mộ Dung: “Chúng ta về nhà từ từ nói chuyện”.  

             Lucy Mộ Dung hất tay từ chối Hạ Lâm Dịch đến gần, cô cười châm chọc nhìn khuôn mặt dối trá của anh ta: “Sao vậy, không giả vờ được nữa à?”  

             “Tất cả mọi chuyện anh làm đều vì tương lai của chúng ta thôi!”, Hạ Lâm Dịch đen mặt, ánh mắt trở nên sắc bén: “Em chưa từng kinh doanh, em không hiểu được các quy tắc ngầm trên thương trường, anh làm như thế đều vì có nỗi khổ riêng cả”.  

             Câu nói này khiến Lucy Mộ Dung không biết cãi thế nào.  

             Vì cô, vì tương lai của hai người?  

             Sao anh ta không nói anh ta làm vậy là vì không muốn cô phải gánh vác tình yêu quá nặng nề của anh ta luôn đi?  

             Đúng là buồn cười chết đi được.  

             “Phải, tôi không hiểu, tôi cũng không muốn hiểu. Hai người tiếp tục đi, tôi không làm phiền nữa”, Lucy Mộ Dung nói xong thì lạnh lùng xoay người rời đi.  

             “Lâm Dịch, cô ta là vợ chưa cưới như khúc gỗ, động chạm một chút đã thẹn thùng, làm gì cũng không đồng ý mà anh nói đó sao?”, cô gái ăn mặc hở hang ở sau lưng giơ tay khoác lên vai Hạ Lâm Dịch, dán vào người anh ta như rắn nước, còn cố ý nói lớn tiếng như sợ Lucy Mộ Dung không nghe thấy.  

             “Đúng thật là, vóc dáng không đẹp, mặt cũng không xinh, phụ nữ như thế chỉ thích hợp cưới về để thờ thôi, ha ha ha… Thôi, đừng để loại phụ nữ này làm ảnh hưởng đến hứng thú của chúng ta, chúng ta tiếp tục thôi…”  

             Giọng nói ghê tởm khiến dạ dày của Lucy Mộ Dung cuộn trào, sau đó cô ấy không nhịn được chạy vào nhà vệ sinh bắt đầu nôn.  

             Sau khi nôn xong, Lucy Mộ Dung rửa mặt, rửa đi lớp trang điểm tỉ mỉ trên mặt, nhìn khuôn mặt tái nhợt của bản thân trong gương, cô ấy bật cười tự giễu.  

             Cô ấy bị báo ứng đúng không?  

             Cô ấy luôn cảm thấy mình từ chối sự theo đuổi của rất nhiều người đàn ông ưu tú chỉ vì cô ấy đã có hôn ước, phải giữ sự trong sạch.  

             Nhưng bây giờ nhìn lại, chỉ có mỗi cô ấy bị hôn ước kia trói buộc.  

             Rõ ràng không thích Hạ Lâm Dịch, nhưng lại cam tâm tình nguyện để hôn ước này trói buộc.  

             Đầu óc cô ấy có vấn đề đúng không?  

             Nếu hôm nay Hạ Lâm Dịch không bị cô ấy vạch trần bộ mặt giả dối, thì có phải cả đời này của cô ấy sẽ bị huỷ hoại bởi sự lừa dối của anh ta không?  

             Lucy Mộ Dung nghiến răng, ánh mắt trở nên lạnh như băng.  

             Xảy ra chuyện thế này, thật ra cô ấy cũng không quá khó chịu, đa phần là thấy tức giận vì bị lừa dối, bị phản bội, ngoài ra là châm chọc bản thân quá ngây thơ.  

             Lucy Mộ Dung quay về phòng VIP một lần nữa, cô ấy đã không còn dáng vẻ trước khi ra ngoài mà chỉ ngồi một góc, nhìn các bạn học vây quanh nhau uống nhiều đến mức trở nên điên khùng, yên lặng uống rượu một mình.  

             Nhưng không phát hiện ra Trần Lâm Phỉ đang chơi vui vẻ với mọi người ở cách đó không xa chú ý tới nét mặt không vui của cô ấy, trong đầu bắt đầu có những toan tính.  

             Lucy Mộ Dung cũng không biết mình đã uống bao nhiêu, chỉ cảm thấy đầu óc dần không được tỉnh táo, men say khiến cô ấy hoa mắt chóng mặt, cũng khiến cô ấy thấy khó thở, cảm giác khó chịu đè nén trong lòng cũng dần bao phủ lấy cô.  

             Cô ấy uống hết ly này đến ly khác, cũng không biết đã bao lâu trôi qua, đến khi vô lực nằm trên sofa, không còn tỉnh táo.  

             Người xung quanh từ từ rời đi, chỉ còn lại Trần Lâm Phỉ bước chậm đến cạnh cô ấy.  

             “Lucy…”  

             “Lucy, tỉnh lại đi”.  

             “Lucy, cậu say rồi sao?”  

             Trần Lâm Phỉ gọi mãi, thấy Lucy Mộ Dung không có chút phản ứng thì nở nụ cười: “Ngoan, cậu đợi mình ở đây một lát, mình đi thuê phòng cho cậu rồi dẫn cậu qua đó”.  

             Nói xong, Trần Lâm Phỉ ra khỏi phòng VIP, nhưng cũng không đi thuê phòng cho Lucy Mộ Dung mà nhìn người đàn ông đang đi tới từ đối diện, chỉ về phía phòng, đưa một tấm thẻ mở cửa cho bọn họ.  

             Người đàn ông gật nhẹ đầu, nở nụ cười đê tiện đi vào trong phòng VIP, đỡ Lucy Mộ Dung trên sofa dậy rồi đi ra khỏi phòng.  

             Lúc này, Sở Lâm Xuyên vừa uống rượu cả đêm với Tần Hách vừa vào phòng vệ sinh nôn một trận, rửa mặt xong mới thấy dễ chịu hơn một chút.  

             Anh ấy rời khỏi phòng vệ sinh, vừa khéo đi ngang qua phòng của Lucy Mộ Dung, thấy Lucy Mộ Dung bị một người đàn ông đỡ ra ngoài, ánh mắt anh ấy trở nên sâu thẳm, không khỏi nhìn lâu hơn một chút.  

             Cô gái này không phải bạn thân của sếp Phương sao?  

             Lúc trước anh ấy từng gặp cô.  

             Cô uống say à?  

             Sở Lâm Xuyên vốn không muốn xen vào chuyện người khác, nhưng nghiêng đầu thấy dáng vẻ bỉ ổi khi nhìn Lucy Mộ Dung của người đàn ông đang đỡ cô, khiến anh ấy không nhịn được đi theo.
 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement