Lúc đầu vì chuyện Amphile quá hot nên không có ai chú ý với văn bản này.
Mãi đến chiều, Sở Lâm Xuyên đã nôn nóng đến mức đầu đầy mồ hôi, bắt đầu nghi ngờ có phải bản thảo mình chuẩn bị không đủ đặc sắc không, đang định đi nói chuyện với Hạ Phương xem có cần đổi cách khác không thì lượng chia sẻ và bình luận của văn bản kia bắt đầu tăng nhanh.
Weibo của LM cũng hoàn toàn thất thủ trong vòng nửa giờ ngắn ngủi.
Sở Lâm Xuyên vừa đi tới trước cửa phòng làm việc của Hạ Phương đã bị Sở Lâm Khôn kéo lại: “Anh, mau xem này, điên rồi, tốc độ chia sẻ sao lại nhanh thế này? Trời ạ, điên thật rồi, anh xem đi, mọi người đều đang mắng Amphile không phải là người, cuối cùng nỗi oan của chúng ta cũng được rửa sạch rồi!”
Nhìn em trai trước giờ không hợp với mình lại đổi giọng gọi mình là anh, Sở Lâm Xuyên nhất thời cứng đờ người, một lúc lâu sau đó mới ngượng ngùng lấy lại tinh thần, ho khan hai tiếng: “Kích động cái gì chứ? Đây chẳng phải là chuyện trong dự đoán của sếp Phương sao?”
Sở Lâm Khôn nghe thấy thế thì không khỏi sửng sốt, bắt đầu nghi ngờ có phải mình quá mất bình tĩnh không.
Nếu không vì sao một người bình thường không nghiêm chỉnh như Sở Lâm Xuyên cũng có thể bình tĩnh như thế, mà cậu ta lại…
Ngay giây tiếp theo, Sở Lâm Xuyên nhìn thoáng qua điện thoại của Sở Lâm Khôn bỗng nhiên trợn to mắt, phát ra tiếng gào thét chói tai, giọng nói đó gần như cả toà nhà đều có thể nghe thấy.
“Mẹ kiếp! Tình huống gì thế nào? Văn bản thông báo của chúng ta được chú ý rồi ư? Ha ha ha ha…”
“Trời ạ, mau cho tôi xem, cho tôi xem nào, tôi còn đang lo có vấn đề ở đâu nữa chứ…”
“Ôi cái tốc độ này, mau đưa thuốc hoạt huyết tim cho tôi, tôi… tôi sắp kích động đến ngất rồi…”
Sở Lâm Khôn: …
Quả nhiên không thể quá đánh giá cao tên này, ha ha! Cậu ta cứ tưởng anh ấy đi theo sếp Phương lâu rồi bắt đầu chững chạc hơn, còn đang kiểm điểm lại bản thân, không ngờ…
Tên này không phải chững chạc, mà là phản ứng chậm.
Còn là phản ứng rất chậm.
Không biết sao anh ấy có thể tồn tại được ở LM đến bây giờ nữa.
Mà lúc này, Hạ Phương trong phòng làm việc nhận được một tin nhắn.
Nội dung vẫn là hình ảnh, Tư Thành đang cúi người chỉnh quần áo giúp một cô gái, động tác nghiêm túc tập trung, miệng còn đang cười quyến rũ.
Còn cô gái bên cạnh anh vẫn cười rực rỡ nhưng một ánh trăng sáng trong.
Hạ Phương: …
Nghĩ cô bận không có thời gian điều tra mấy chuyện này của Tư Thành à?
Hay cho rằng gặp chuyện này, cô sẽ ngây thơ đi nghi ngờ Tư Thành, sau đó xảy ra ngăn cách với anh?
Ngây thơ…
Hạ Phương gửi thẳng hai bức ảnh cho Tư Thành, kèm thêm một câu: Anh, anh tự giải quyết đi.
Tư Thành họp hành cả một ngày trời.
Đến khi kết thúc đã là mười giờ tối.
"Thưa sếp, cô An Nina vẫn đợi anh trong văn phòng...”, Tiêu Minh cúi đầu báo cáo với vẻ bất đắc dĩ.
Anh ta đã nhiều lần nói rằng sếp không rảnh, khuyên cô ta hãy trở về đi, khổ nỗi...
Cô gái ấy lại ương bướng vô cùng, nhất quyết không chịu nghe theo mà ở lại đợi hơn hai tiếng đồng hồ.
Mà thân phận của cô ta lại không cho phép Tiêu Minh đuổi người, cuối cùng phát mệt từ thể xác đến tinh thần.
Tư Thành sầm mặt, nói: “Không gặp”.
Rồi xoay gót, thậm chí không muốn vào văn phòng.
"Anh Thành...”, nhưng đã có một cô gái đi ra, thấy anh dợm rời đi thì hai mắt ầng ầng nước, nói giọng vừa đáng thương vừa quật cường: “Anh thật sự nhẫn tâm vậy sao?"
Sắc mặt Tư Thành càng khó chịu hơn nhưng vẫn không lên tiếng.
"Cho dù bỏ qua tình cảm từ nhỏ đến lớn của chúng ta, chẳng lẽ anh cũng không thèm đoái hoài gì đến thứ mà chị hai để lại ư?"
"Nhiều năm đã qua, anh có quên chị ấy cũng không có gì kỳ lạ. Nhưng anh có thể gạt đi tình cảm năm xưa, không giúp đỡ bọn em giải quyết rắc rối, vì sao lại đổ dầu vào lửa, ra tay với bọn em? Chẳng lẽ là vì LM sao?"
Mấy quản lý công ty bước ra từ phòng họp sau khi kết thúc hội nghị.
Nghe thấy mấy lời này của An Nina thì quay phắt sang nhìn Tư Thành với ánh mắt kinh ngạc lẫn sợ hãi, rồi lại không dám quá lộ liễu nên ai nấy đều cố tình bước chậm, tai vểnh căng để không bỏ qua bất kỳ chi tiết đắt giá nào.
Mặt Tư Thành âm u như bão, liếc An Nina một cái như dao xẻo rồi nhấc chân đi vào văn phòng.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |