Hôn nhân bất đắc dĩ - Hạ Phương (full)

Advertisement

Đây không phải lần đầu Tư Thành nghi ngờ về thân phận của Hạ Phương.  

 

Mọi dấu vết đều cho thấy giữa cô và Tiết Phi là vô vàn những chi tiết có liên quan mật thiết.  

 

Thứ nhất, mẹ của Hạ Phương họ Tiết, mẹ của Tiết Phi cũng vậy.  

 

Hạ Phương xông vào phòng giải phẫu khi Tiết Phi còn đang phẫu thuật cho Tiết Lan Hâm, mãi đến khi kết thúc mới đi ra, trong camera giám sát hoàn toàn không ghi lại được hình ảnh Tiết Phi ra vào.  

 

Nhưng bởi vì cô ta trước giờ luôn xảo quyệt khó lường nên Tư Thành cũng không nghĩ đến những khả năng khác.  

 

Thứ hai, sự xuất hiện đúng lúc của Hạ Phương ở nhà hàng kia.  

 

Tấm ảnh chụp cô đang sử dụng chiếc điện thoại kì lạ kia đã dấy lên lòng hoài nghi của Tư Thành, chỉ là tạm thời chưa xác định được đâu mới là thân phận thật sự của cô.  

 

Chính vì biết Hạ Phương và Tiết Phi chắc chắn có liên quan với nhau nên khi hay tin Hạ Phương bị Tư Hạo Hiên bắt trói, định nhục mạ cô công khai trên sóng truyền hình, anh mới lập tức rời khỏi đây để cứu cô mà không hề do dự.  

 

Tư Thành vẫn luôn là người cực kỳ lý trí, đặc biệt là với những chuyện quan trọng, nhưng sao ngay đúng thời điểm mấu chốt này mà anh lại quên mất thế nào là trước sau nặng nhẹ chứ?  

 

Anh đã biết người mà mình chờ đợi sẽ không xuất hiện, vậy thì dùng mấy phút ấy để đi cứu Hạ Phương còn hữu dụng hơn nhiều.  

 

Chỉ là khi hoàn toàn vạch trần được chân tướng, biết rằng cô gái xuất hiện cạnh mình trong giấy đăng ký kết hôn và người mình theo đuổi cả năm trời trong vô vọng lại chính là một, Tư Thành vẫn cảm thấy chấn động không nói nên lời.  

 

“Xem ra bà Tư giữ bí mật khéo phết”.  

 

Cảm xúc qua đi, Tư Thành khẽ khàng nâng cằm Hạ Phương lên, trong giọng nói mang theo vẻ ngạc nhiên xen lẫn vui mừng.  

 

“Ông Tư cũng đâu kém gì”, Hạ Phương bắt năm ngón tay đang làm loạn ấy lại, nhướng mày nhìn anh: “Tay anh T đúng là dài, tôi có bị bắt cũng chẳng xấu mặt”.  

 

Tư Thành: …  

 

Phải mất hơn một năm mới bắt được cô, người xấu mặt là anh mới đúng, được chưa?  

 

Nhưng…  

 

“Có gì đâu mà xấu hổ, bắt được em và giữ được em là hai việc khác nhau mà phải không?”  

 

Hạ Phương: …  

 

“Xem ra ông Tư đang nở mày nở mặt vì cưới được một người giỏi giang như tôi ha?”, thôi nào, ai lại chẳng biết tự mình khen mình.  

 

Tư Thành trở tay nắm ngược lại bàn tay ngọc ngà của cô, đặt một nụ hôn phớt lên: “Là vinh hạnh của tôi”.  

 

Thình thịch, thình thịch…  

 

Đối mặt với gương mặt khiến chúng sinh điên đảo trước mắt, Hạ Phương chỉ cảm thấy hô hấp mình như dừng lại, tiếng tim đập rõ bên tai.  

 

May mà nhân viên phục vụ mang thức ăn lên đúng lúc này. Hạ Phương vội vàng đẩy đối phương ra, dùng tiếng tằng hắng để che đi nhịp tim vội vã.  

 

Cái tên này, thả thính gì mà đáng sợ quá.  

 

Đến người không gần nam sắc, vô cảm với đàn ông như cô mà cũng bị anh làm cho rối loạn.  

 

Nếu Tư Thành chỉ là nhân viên khách sạn bình thường thì thôi đi, đằng này lại còn là tỉ tỉ phú, lại có hào quang ông tổng chói lọi thêm vào, chỉ số quyến rũ cứ gọi là phi như tên lửa.  

 

Hạ Phương thấy không thể tiếp tục thế này nữa.  

 

Cứ bị ghẹo mãi làm sao mà coi được?  

 

Phải tìm cơ hội phản công!  

 

Hạ quyết tâm xong, cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều.  

 

Món ngon trước mắt cũng khiến tâm tình cô càng bay cao, khóe môi vui vẻ giương lên.  

 

Sau đó, hai người họ ăn ý mà không nhắc lại vấn đề thân phận này nữa.  

 

Tựa như việc bị vạch mặt hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến họ, ngoại trừ một chút ngạc nhiên ban đầu.  

 

Có lẽ tinh thần thép có thể kháng lại mọi áp lực này chính là một trong những bí quyết thành công của họ.  

 

Không quan tâm thiệt hơn, mới có thể kín đáo mà hành động.  

 

Trở về nhà rồi, Hạ Phương nguýt Tư Thành: “Khoảng thời gian qua anh Thành đây phải ở trong cái nhà chật hẹp này chắc cũng bứt rứt khó chịu lắm nhỉ?”  

 

Anh cười mỉm chi đáp: “Nào có. Ở phòng khách sạn bao la mà rỗng tuếch lâu rồi, nay đổi sang nhà nhỏ lại ấm áp thoải mái, ngủ cũng ngon hơn nhiều”.  

 

Còn không quên ghẹo cô: “Huống chi được ngủ cùng mái hiên với Tiết thần y, có là nhà lá tôi cũng hạnh phúc”.  

 

“Ngày thường anh có hay bị đánh không vậy?”, Hạ Phương buồn cười hỏi.  

 

Tư Thành nhướng mày, ý bảo không hiểu gì.  

 

Hạ Phương bèn giải thích: “Nói chuyện thôi cũng phải thả thính trêu ghẹo, mấy cô gái hay bạn trai người ta không đánh anh à?”  

 

Rồi cô không nhịn được mà bồi thêm: “À thôi, nhìn mặt anh vốn thiếu đánh rồi, biết đâu người ta ngại anh có ô dù to nên mới không dám ra tay thôi chứ gì?”  

 

Ai bảo người này chỉ cần giơ tay nhấc chân là có thể xử đẹp một mạng khác, có ai dại dột đâu mà đi chọc anh ta chứ?  

 

Tư Thành lại vuốt cằm: “Bà Tư hiểu lầm rồi, em là người đầu tiên và duy nhất trên đời khiến tôi phải hao tâm tốn sức đi ghẹo vậy thôi”.  

 

“Những người khác ấy à, không xứng”, vẫn là không quên vứt thêm một cái nháy mắt trước khi đi vào phòng tắm.  

 

Để lại Hạ Phương với trái tim đang nảy tưng tưng ngoài tầm khống chế.  

 

Người này là do ông trời phái xuống hành hạ cô đúng không?  

 

Chứ trái tim này sắp chịu không nổi nữa rồi.  

 

Tắm rửa xong xuôi, Hạ Phương mở điện thoại, bấm vào tư liệu mà Tư Thành gửi cho cô.  

 

Không xem thì thôi, xem rồi mới phát hiện nội dung bên trong giống hệt với những gì cô biết về ông cụ nhà họ Tư từ trước.  

 

Nghĩa là…  

 

Vì đối phương là Tư Thành, e rằng cô phải đến Kinh Thành một chuyến rồi.  

 

Lỗ nặng!  

 

Hạ Phương cắn môi, đi ra phòng đọc sách.  

 

Trước đó cô dành nhiều thời gian ở nhà để ngủ nên căn phòng này nghiễm nhiên thuộc về Tư Thành.  

 

Cô bước vào, thấy anh đang ngồi xử lý công việc trên máy tính.  

 

“Sao vậy?”, Tư Thành nhìn cô.  

 

Hạ Phương thả mình lên sô pha, vung chân đặt lên tay vịn, lười biếng nói: “Quan hệ giữa anh và nhà họ Tư ở Kinh Thành là gì?”  

 

“Dòng chính dòng phụ”, anh vừa đáp vừa đóng máy lại.  

 

“Anh ráo riết tìm tôi chữa bệnh cho ông lão bên đó là vì mục đích gì?”  

 

Nếu người tìm cô đến từ nhà họ Tư ở Kinh Thành thì còn hiểu được, bởi vì ai chữa được bệnh cho ông cụ thì người đó sẽ được ông ưu ái, về sau ông qua đời thì vẫn hưởng lợi.  

 

Nhưng vì sao Tư Thành lại làm vậy?  

 

“Thứ nhất, ông ấy có ơn tái sinh với tôi. Thứ hai, em hẳn cũng biết nhà họ Tư hiện giờ đang lục đục nội bộ nghiêm trọng. Nếu ông cụ không mau khỏe lại thì địa vị của cả họ chắc chắn sẽ bị dao động, khi ấy toàn bộ thế cục ở Kinh Thành sẽ thay đổi, mà tôi thì còn tài sản kinh doanh ở đó mong dựa vào họ để phát triển đây”.  

 

Hạ Phương cảm thấy lời này của anh cứ nửa thật nửa đùa, ngặt nỗi không biết đâu là thật đâu là đùa.  

 

Nhưng ít nhất Tư Thành không lộ vẻ ác ý gì.  

 

“Phí xem bệnh hai trăm triệu”, Hạ Phương hoàn toàn không nể nang gì.  

 

Tư Thành bật cười: “Không thành vấn đề”.  

 

“Anh trả hay bọn họ trả?”, Hạ Phương nhướng mày.  

 

“Có gì khác sao?”  

 

“Dĩ nhiên!”, Hạ Phương thẳng lưng ngồi dậy, kề sát vào anh mà cười đầy dụ dỗ: “Cái gì của anh là của tôi, anh mà trả tiền thì xem như tôi khám bệnh miễn phí à?”  

 

“Ha ha ha!”, Tư Thành bị cô chọc cho phá ra cười: “Tôi còn đang đợi được bà Tư bao nuôi đây, sao có thể tùy tiện phung phí tài sản của em được?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement