Đây là phong cảnh hoàn toàn không thể cảm nhận được trong thành phố.
Mà đi sâu vào bên trong thôn Sơn Tỏa, tuy cũng có sơn thôn nhưng đã không còn đường cho xe qua lại.
Cho nên đây mới là nơi kỳ lạ.
Người động thủ với bọn Thiệu Vĩ rõ ràng đã đi về hướng này.
Dọc theo đường đi lại không có đường khác.
Thôn Sơn Tỏa bên này lại là nơi cuối cùng xe cộ có thể đi tới…
Vậy vấn đề đây rồi.
Sao có thể không thấy xe đâu chứ? Cũng không thể vô căn cứ mà biến mất được?
“Cục trưởng Bành, mọi người đã tiến hành lục soát sơn thôn này chưa?” Trương Phàm cau mày hỏi Bành Giang Hoa.
“Lục soát thì không có, nhưng đi hỏi thăm rất nhiều người!” Bành Giang Hoa nói.
“Người trong cục các người đi hỏi thăm?” Trương Phàm hỏi lại.
“Đúng vậy! Còn có người của sở trị an lân cận! Thôn dân nơi này rất chất phác…” Bành Giang Hoa nghiêm túc nói.
Chất phác, ý tứ của Bành Giang Hoa đã rất rõ ràng, các thôn dân hẳn sẽ không nói dối.
“Trừ khi những chiếc xe kia đều bay đi, nếu không sẽ chỉ ở chỗ này thôi!” Trương Phàm trầm giọng nói.
Hắn nói cái này là có căn cứ, bởi vì ở giao lộ ra vào của sơn thôn có một khúc ngoặt lớn, mà ở nơi đó Trương Phàm ngửi được một ít mùi Huyết Hồng Thảo.
Điều đó có nghĩa là chiếc xe đã đến đây!
Hơn nữa, cẩn thận phân tích, nếu đối phương cố ý làm xáo trộn tầm mắt điều tra thì cũng không cần phải lái xe đến gần thôn như vậy.
Dẫn xe đến nơi này, muốn không bị người trong thôn nhìn thấy thì không có khả năng.
Cho dù có vào buổi tối, ánh đèn và tiếng động của xe cũng không thể không có người nào trong thôn phát hiện ra.
Cái này căn bản không hợp lý.
Cho nên Trương Phàm vô cùng chắc chắn, thôn Sơn Tỏa này có vấn đề.
Thôn dân chất phác? Có thể đi!
Nhưng người có chất phác hơn nữa, khi ở trước mặt mấy ngàn vạn tiền tài thì cũng có thể mất đi lý trí.
Vấn đề duy nhất là, Thiệu Vĩ và Trình Dũng chính là Cổ Võ Giả, mặc dù thủ hạ của bọn họ là người bình thường, nhưng người bình thường có thân thủ tương đối tốt đó!
Nếu quả thật là người thôn Sơn Tỏa làm, như vậy, sao đối phương có thể bắt được bọn Thiệu Vĩ chứ?
Trong thôn này có cao thủ?
“Cung phụng Trương, tôi lập tức điều động người, chúng ta điều tra cái thôn Sơn Tỏa này thật tốt vậy!” Bành Giang Hoa trầm tư một chút, nghiêm túc nói.
Nếu quả thật vấn đề ở thôn Sơn Tỏa, vậy việc điều tra lúc trước của ông có chút quá mất điểm rồi.
“Bằng này người chúng ta là đủ rồi!” Trương Phàm không muốn tiếp tục chờ đợi nữa.
Chờ thêm một phút, Thiệu Vĩ và Trình Dũng có khả năng càng thêm nguy hiểm.
Hơn nữa, Bành Giang Hoa cũng dẫn theo ba người!
Còn hắn thì sao? Đã là Trúc Cơ Kỳ, còn có Quý Hải Phàm đi theo.
Trong sơn thôn này chỉ cần không xuất hiện một đám tôn sư, vậy hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì.
“Các người là?”
Mới vừa vào thôn đã có một lão thái thái ngồi trên tảng đá thấy đoàn người Trương Phàm, vẻ mặt nghi hoặc hỏi thăm.
“Bà ơi, nghe nói thôn Sơn Tỏa có dược liệu vô cùng tốt, cho nên chúng tôi đến xem! Nhưng đi được nửa đường thì xe hỏng mất nên chỉ có thể đi bộ đến đây!”
Trương Phàm không đi quản Lữ Hoa, hắn đánh giá căn nhà trước mắt…
Phát hiện, mặc dù thôn Sơn Tỏa là sơn thôn, đường cũng không tốt nhưng nhà cửa lại được xây dựng rất tốt.
Tuy không phải biệt thự to lớn, nhưng đều là nhà mới vài năm.
Hơn nữa còn là loại gạch đỏ cốt thép.
Trái lại thì nhà bằng đá thì lại không nhìn thấy một cái nào.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |