Nam Cung Diệc Phi nhìn ba người Lục Phong đang thắc mắc, mỉm cười, cô nói với Đông Phương Hạ: “Tôi là giáo viên hướng dẫn của các cậu, Bek Ji, ngày đầu tiên đến trường đã không nể mặt tôi, không hay lắm nhỉ!”
Không nể mặt cô? Tôi đâu có không nể mặt cô? Tôi lại không sàm sỡ cô trước mặt mọi người! Đông Phương Hạ nhìn thái độ cười như không cười của Nam Cung Diệc Phi, anh liền cạn lời! Trước đó vẫn là anh Bek, bây giờ thành sinh viên của cô, là Bek Ji! Tôi ngất….
“Vậy… vậy… cô Nam Cung… tôi không biết đại mỹ nữ như cô là giáo viên hướng dẫn của chúng tôi, nếu không, tôi cũng không uống rượu về như này”.
Nam Cung Diệc Phi nhìn vẻ muốn cười mà không cười nổi của Đông Phương Hạ, cô hít một hơi, lấy một tờ bảng biểu từ trong túi, đưa cho Đông Phương Hạ: “Điền vào, để tôi tiện liên lạc với anh!”
Đông Phương Hạ nhận lấy xem qua, ngước mắt thăm dò hỏi: “Ngày mai tôi điền nhé! Tối nay điền cũng không có tác dụng”.
Đông Phương Hạ biết Nam Cung Diệc Phi này cũng muốn cảm ơn mình, ở đây là trường học, Nam Cung Diệc Phi chắc sẽ không tìm anh nói gì! Để lại cách liên lạc, nói không chừng ngày mai sẽ mời mình ra ngoài uống café!
Ngày mai mình phải về nhà rồi! Đến lúc đó, Nam Cung Diệc Phi sẽ biết mình là chồng chưa cưới của cô ấy, cho nên bây giờ không cần thiết phải điền.
Nam Cung Diệc Phi không biết suy nghĩ của Đông Phương Hạ, tuy cô đã biết chồng chưa cưới của mình vẫn còn sống, nhưng lại không biết chính là người trước mắt, nên cô nói: “Được! Bek Ji, bây giờ anh là sinh viên của tôi, sau này không được uống rượu về trường nữa!”
Đông Phương Hạ gật đầu, nếu không phải là vợ chưa cưới của mình, lại là ở trường học, còn ở trước mặt các bạn học khác, cậu ấm như anh cũng sẽ không dễ nói chuyện như vậy.
Thực ra, Nam Cung Diệc Phi đã rất nể mặt Đông Phương Hạ rồi, nếu đổi lại là người khác, có lẽ cô sẽ cho anh viết bản kiểm điểm! Cô nói chuyện với đám Lục Phong một lúc rồi ra về.
“Bek Ji, cảm ơn anh!”
Trước khi đi, Nam Cung Diệc Phi mỉm cười với Đông Phương Hạ, cảm ơn Đông Phương Hạ đã tặng nhà họ Đông Phương ngọc khấu và nhân sâm vạn năm. Giống như suy nghĩ của Đông Phương Hạ, nếu không phải trường ở trong hợp này, Nam Cung Diệc Phi sẽ hỏi ra những thắc mắc trong lòng.
“Bek Ji, có phải anh và giáo viên hướng dẫn quen nhau từ trước không?”
Nam Cung Diệc Phi vừa đi, Lục Phong và An Nhiên liền nhào đến.
Lúc Đông Phương Hạ đi vào phòng còn chưa nhìn đến bạn cùng phòng của mình, ngay cả tên của người ta cũng không biết! Anh liền vui vẻ nói: “Mấy vị soái ca, không định giới thiệu bản thân à?”
Hài… vừa nãy tôi đã giới thiệu rồi, anh uống say nên mới không nhớ. Lục Phong cạn lời: “Tôi tên là Lục Phong, người biển S, hai mươi tuổi”.
“Tôi là An Nhiên, mười tám tuổi!”, một giọng nói hơi trẻ con. Cậu ta nói xong, về bàn học của mình gõ máy tính.
Đông Phương Hạ gật đầu, chuyển ánh mắt đến bạn cùng phòng khoanh hai tay trước ngực, đứng ở một bên! Bây giờ chỉ còn anh ta vẫn chưa giới thiệu. Ánh mắt anh và ánh mắt Tạ Vũ Thần đụng vào nhau, khóe miệng của Đông Phương Hạ liền nhếch cười.
Cao thủ! Có chút bản lĩnh!
Tạ Vũ Thần thầm sợ hãi Đông Phương Hạ hơn là khen ngợi anh! Vừa nãy bốn mắt nhìn nhau với Đông Phương Hạ, ánh mắt của anh sắc đến ớn lạnh, vốn nghĩ rằng mình đã là cao thủ hiếm có trên thế gian, không ngờ Bek Ji này, chỉ dùng ánh mắt cũng khiến người ta ớn lạnh.
“Tạ Vũ Thần, cũng hai mươi tuổi, người phương Nam!”
Ba người bạn cùng phòng, Đông Phương Hạ đã làm quen, nhưng người khiến anh hiếu kỳ là, Tạ Vũ Thần! Người thanh niên này không những có võ công bất phàm, mà sao ánh mắt lại bi thương, tinh thần sầu muộn như thế! Ừm... cảm giác rất quen thuộc! Còn cả An Nhiên, ánh mắt thanh nhã như sương, đôi môi đẹp như hoa đào, làn da đẹp như sứ, cậu ta ngồi trên ghế bập bênh, giống như chàng trai đẹp ngắm hoa thủy tiên chết dần trong thần thoại Hy Lạp, một thiếu niên anh tuấn!
Bỗng nhiên, An Nhiên dừng ngón tay gõ trên bàn phím, thắc mắc hỏi Đông Phương Hạ: “Bek Ji, sao không tìm được thông tin của cậu, cậu cứ như từ trên trời rơi xuống vậy”.
Đông Phương Hạ nghe xong liền bối rối! An Nhiên chỉ vào máy tính của mình, anh mới hiểu, cậu nhóc này là hacker, nên anh nói: “Bây giờ mọi người đều quen nhau rồi, theo tuổi tác, tôi là lão đại, bữa cơm này tôi xin nợ trước, có thời gian sẽ mời các cậu, còn về tôi, là lão đại của các cậu, có việc gì cần giúp đỡ, cứ nói!”
Vãi, chúng tôi còn chưa thừa nhận anh là lão đại, anh đã chiếm vị trí này trước, đúng là không biết xấu hổ! Ba người Lục Phong lập tức giơ ngón tay giữa với Đông Phương Hạ.
Lúc này, An Nhiên hứng thú hỏi Đông Phương Hạ: “Tôi nói lão đại này, giáo viên hướng dẫn của chúng ta không đơn giản! Hai người quen biết thế nào?”
“Không đơn giản thế nào?”
“Cô ấy có liên quan với Trung Nam Hải, nếu không phải như vậy thì tôi đã sớm tra được hồ sơ của cô ấy!”
“Vậy sao!”, Đông Phương Hạ cười thâm sâu. An Nhiên này, rất thú vị, ngay cả thân phận của Nam Cung Diệc Phi cũng tra ra được, xem ra kỹ thuật không bình thường, có lẽ là sợ bị phát hiện đã tấn công trang mạng của Trung Nam Hải mới không dám vào.
Ba người bạn cùng phòng của mình, một người là hacker như trẻ con, một người là cao thủ sầu muộn! Còn Lục Phong phong độ ngời ngời, nhìn cách ăn mặc của anh ta, toàn đồ hiệu, thêm khí chất đó, cũng không phải người bình thường.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |