Kết hôn sau một đêm (full) Vũ Ngọc Thiên An - Truyện tác giả: Kha Nguyên

Advertisement

Chương 11: Có hai mẹ chồng thì sống làm sao?

Một cô gái tóc xoăn ngang lưng, cơ thể cân đối trong chiếc áo sơ mi vạt ngắn.

Một người đàn ông tóc xoăn bồng bềnh, thân hình cao ráo trong bộ vest cắt may khéo léo.

Không khoác tay thân mật, không ánh mắt tình tứ, không có bất kỳ biểu hiện nào của một đôi vợ chồng mới cưới, vậy mà lại lịch sự đi bên nhau, cùng hoàn thành thủ tục giấy tờ, nhận giấy hẹn ngày quay lại lĩnh Giấy chứng nhận kết hôn.

Vừa bước ra khỏi Ủy Ban Nhân Dân, Vũ Ngọc Thiên An ngẩng đầu nhìn trời. Trên cao từng đám mây xốp bông lững thững trôi, từng vạt nắng len qua mây, rọi xuống đất, vuốt ve gò má và vùng cổ lộ ra của cô, vài cơn gió cái nghịch ngợm đùa giỡn tóc cô. Cảm giác trước và sau khi có chồng, trời đất vạn vật vẫn di chuyển tuần hoàn, và cô thấy không quá chấn động như tưởng tượng.

Huỳnh Thiên Bảo lịch sự mở cửa xe, chờ Vũ Ngọc Thiên An ngồi vào ghế phó lái, anh cũng lên xe. Hôm nay anh tự lái xe.

"Chúng ta đi đâu?” Nhận thấy đường đi không giống quay về khách sạn, Thiên An quay sang ngắm sườn mặt anh.

“Về nhà tôi ra mắt cha mẹ”

Cái giọng bình thản như đang bàn luận thời tiết hôm nay của anh khiến cô thấy ngứa răng, gặp trưởng bối cũng phải để cô chuẩn bị lễ vật quà cáp chứ.

Như hiểu cái nhìn bất mãn của cô, anh đơn giản giải thích "Không cần lo lắng. Bố mẹ tôi không độc đoán khó tính, cũng không câu nệ khách sáo” Anh dừng một chút, tự ngạc nhiên vì bản thân đang trấn an cô. Nói nhiều như vậy không thuộc tính cách anh.

Thiên An không phải đồ ngốc, cô cũng bình tĩnh và thư thái hơn rất nhiều.

“Cảm ơn!” Cô thật tâm nói, rồi quay nhìn cửa sổ, không lên tiếng nữa. Tuy chưa tiếp xúc nhiều, nhưng cô cảm nhận người chồng mới nhận này của cô là người không thích nói nhiều.

Xe đi qua nhiều con đường nửa lạ nửa quen, cuối cùng rẽ vào khu toàn biệt thự riêng biệt kín cổng cao tường. Các căn nhà đều chiếm diện tích rộng, được vây quanh bởi tường cao và hàng rào sắt. Cô đoán nơi này giá đất đảm bảo không thấp.

Xe chạy thẳng vào sân, Thiên An gật đầu cảm ơn khi Huỳnh Thiên Bảo mở cửa xe giúp cô. Cử chỉ lịch thiệp này cô rất thích.

Huỳnh Thiên Bảo không đi vào, mà hơi khuynh khuỷu tay ra, Thiên An tự nhiên thân mật khoác tay anh, Màn diễn đầu tiên đã mở màn.

Phòng khách lấy gam màu nâu, bàn ghế, kệ tủ... mọi thứ đều dùng gỗ với các hoa văn chạm trổ cầu kỳ, gợi lên một cảm giác không gian hoài cổ, và một chút gì đó cổ xưa.

“Nhà anh thật đẹp” Thiên An cảm thán.

“Giờ cũng là nhà cô.” anh cúi đầu, trong cánh mũi thoang thoảng hương bạc hà từ mái tóc cô, nói nhỏ vào tai cô "...trong năm năm tới”.

Cô rùng mình, thấy nhột nhột khó tả, cố gắng tỏ ra tự nhiên nhưng vành tai đỏ hồng đã bán đứng cô. Quấn quanh là tiếng cười trầm trầm của anh. Nếu không phải vì sợ bất kỳ lúc nào cũng có người nhà đột ngột xuất hiện, cô rất muốn đưa tay lên xoa tại.

Một phụ nữ mặc quần áo phật tử cổ tàu đi từ cầu thang tròn nơi góc nhà xuống. Tóc vấn cao, da trắng ngần ẩn hiện dấu chân chim nơi khóe mắt, động tác giơ chân nhấc tay thanh thoát đều bộc lộ được giáo dưỡng tốt, Đặng Như Nguyệt - mẹ Huỳnh Thiên Bảo.

“Con về rồi à? Để mẹ bảo chị Toan sắp cơm” Người phụ nữ vui vẻ nói, giọng nói khi nhìn thấy cô vẫn giữ nguyên tông cao “Cô bé nào đây? Con mời bạn bè về ăn cơm, sao không báo sớm cho mẹ?”.

Tay Huỳnh Thiên Bảo giật nhẹ ra hiệu, Thiên An vẫn khoác tay anh đi vào phòng khách, cúi đầu lễ phép "Cháu chào cô!”

“Chào cháu!” Mắt bà nhìn chằm chằm hai cánh tay đang lồng vào nhau. Mang theo vẻ mãn nguyện, bà gọi giúp việc chấm trà, rồi trực tiếp quan sát cô cẩn thận.

Huỳnh Thiên Bảo ngồi bên cạnh hờ hững giới thiệu “Mẹ, đây là Thiên An, con dâu mẹ. Giấy chứng nhận kết hôn năm ngày nữa sẽ hoàn tất. Tuổi Thiên An năm sau cưới là đẹp”

“Giấy chứng nhận kết hôn?”

“Vâng, chúng con ký rồi”

“Sang năm cưới?”

“Mẹ không nghe lầm”

Quá trình chờ đợi ấm trà mới dài đằng đẵng dưới cái nhìn nghiền ngẫm, phản ứng của bà không hề quá khích, cũng không buông lời phản đối, chỉ chưa từng rời mắt khỏi cô..

Huỳnh Thiên Bảo có điện thoại nên đi ra ngoài nghe. Dưới ánh mắt tìm tòi, đôi lông mày ngày càng cau lại của mẹ chồng tương lai, nói Thiên An không bất an là giả.

“Con gái, con tên gì?” “Con tên Vũ Ngọc Thiên An ạ” Cô cảm thấy gọi “mẹ” vẫn là thử thách lớn, cần thời gian để thích nghi. Đặng Như Nguyệt đứng vụt dậy, giọng bà gay gắt “Cô nói cô tên gì? Vũ Ngọc Thiên An? Tôi không có nghe lầm?” Nhận được cái lắc đầu khẳng định, bà nhìn xoáy vào vùng eo dưới lớp áo sơ mi rộng thùng thình “Cô có thai? Nhưng không thể nào. Từ lúc đó đến nay nếu chưa bỏ đứa bé, thì cũng tám chín tháng rồi.”

“Dì... mẹ... nói gì con không hiểu”.

Vẻ mặt bà như nuốt phải con ruồi khi nghe cô gọi mẹ "Tôi không dám nhận tiếng mẹ, cô đừng gọi bậy”

“Dạ, vậy, dù có thể giải thích cho con chuyện gì đang xảy ra không ạ? Con không hiểu ý của dì” Thiên An vô cùng phối hợp.

"Cô đừng xảo biện. Dù trôi qua nửa năm, nhưng thái độ xấc xược vô lễ ném tiền qua cửa sổ của cô, tôi không bao giờ nhầm lẫn” Đặng Như Nguyệt cáu gắt kể lại việc xảy ra ở bệnh viện vào nửa năm trước. Theo điều tra của thư ký, bà đã dùng tiền để đuổi

một cô gái có ý định lợi dụng cái thai để tiếp cận bắt và con trai bà, kết quả đối phương kinh khủng hơn bà nghĩ, dám ném một trăm triệu qua cửa sổ ngay trước mắt bà. Khiển bà mất hơn một tuần mới chữa trị được sự tổn thương tâm hồn.

Tin tức nhận được như quả bom nặng ký, vụ việc lần đầu tiên cầm số lượng lớn tiền mặt trên tay dù qua lâu rồi, nhưng chỉ cần có người gợi ý chúng đều được tua lại chi tiết như mới xảy ra hôm qua. Thiên An biểu thị bản thân cần thời gian để sắp xếp thông tin.

Huỳnh Thiên Bảo bước vào, ngạc nhiên trước cảnh giương cung bạt kiếm của hai người “Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Cách đây nửa năm, anh có từng đưa một cô gái bị thương ở chân, cơ thể ngấm thuốc kích dục vào bệnh viện, ban đêm, không?”

“Thuốc kích dục?” Bỏ qua sự sửng sốt của mẹ, Huỳnh Thiên Bảo gật đầu.

“Cách đây nửa năm, tôi bị kẻ xấu bỏ thuốc, gặp chuyện ngoài ý muốn ngoài đường vào ban đêm, được một người tốt bụng đưa vào bệnh viện cấp cứu kịp thời. Sau đấy người tốt rời đi, không lưu lại cách liên lạc”, cô nhấn mạnh hai tiếng người tốt “Anh nhận ra tôi?”

Vẫn không lên tiếng, Huỳnh Thiên Bảo gật đầu.

"Sáng hôm sau tỉnh dậy, có một quý bà cho tôi rất nhiều tiền rồi bảo tôi rời xa con trai bà, đừng lợi dụng cái thai trong bụng để mơ tưởng đặt chân vào nhà bà. Mặc dù tôi đã cường điệu nhiều lần rằng bà nhầm người, tôi cũng không hề có thai" Thiên An thấy việc vứt tiền qua cửa sổ không cần kể.

Nghe sơ qua, lại hiểu tính cách mẹ mình, Huỳnh Thiên Bảo đại khái nắm rõ tình huống. Anh bước đến ôm vai mẹ, đỡ bà ngồi xuống rồi ôn tồn hóa giải hiểu lầm. Anh đang nghĩ có nên cắt chức tên thư ký hai mang kia không.

Sau khi hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, Đặng Như Nguyệt ái ngại nhìn cô, thái độ dịu đi rất nhiều. Từ cử chỉ và khả năng tiếp thu của bà, Thiên An biết người phụ nữ này luôn được nâng niu bao bọc nên rất dễ bị chi phối dẫn dắt cảm xúc. Để hối lỗi, bà gọi giúp việc mang bánh ngọt và hoa quả lên, nhiệt tình mời cô. Sống chung với một mẹ chồng hiểu biết và dễ cầu thông thể này, cô rất mong chờ.

Đại khái ông trời thích thử thách con người hơn là cho họ hưởng thụ, nên ngay khi ba người đang hài hòa nói chuyện, một giọng nói trầm ổn nghiêm khắc vang lên từ cửa hông.

"Tại sao đã đăng ký kết hôn, cô còn giữ lại xưng hô xa lạ như vậy với chồng?”

Từ cửa hông, chị Toan giúp việc đẩy xe lăn đi vào, bên trên là một phụ nữ giống Đặng Như Nguyệt như hai giọt nước nhưng có vẻ già hơn, tóc bà không vấn cao mà tết lại thả bên vai, bên trên chiếc thảm đắp chân là bó thược dược mới hái trong vườn.

Đặng Như Nguyệt nhìn thấy chị gái, vui vẻ tiến đến hỗ trợ cầm hoa rồi mang vào bếp. Chị Toan đẩy xe đến gần mọi người rồi quay vào bếp phụ bà chủ cắm hoa.

“Mẹ lớn!” Huỳnh Thiên Bảo kêu lên, tay rót ly trà nhưng bị bà xua tay từ chối.

“Hôm nay con không đi làm à?”

“Con nghỉ buổi sáng, ăn trưa xong sẽ đến công ty

Ánh mắt bà rất trìu mến, ngay cả khi nghe anh đùa "Thiên An, đây là mẹ lớn. Quý bà Đặng Như Ngọc, người phụ nữ quyền lực. nhất trong ngôi nhà này”, cũng không thay đổi.

Đợi Thiên An rập khuôn chào hỏi, bà lập lại câu hỏi lần nữa, giọng lãnh đạm vô cùng. Mất mấy giây Thiên An mới hiểu bà đang nói đến xưng hô “tôi” của cô.

Đã ký hợp đồng, cô là người nguyên tắc nên luôn tuân thủ điều khoản, đặc biệt đây là phụ huynh, là người thân của Huỳnh Thiên Bảo, tôn trọng và lễ phép cô vẫn có đủ. “Mẹ lớn, con xin lỗi. Mỗi lần con bức xúc thường không giữ được bình tĩnh, xưng hô cũng vô phép. Con đảm bảo sẽ thay đổi và sửa chữa”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement