Kết hôn thay thế được chồng như ý - Ôn Lương Phó Ngự Phong (Truyện full)

Advertisement

Dịch Phàm nhíu mày trong tiềm thức. Phó ngự Phong đã định làm gì với nội dung của cuốn băng. Cậu không thể để Vương Khoa Cử này chạy trốn trong lúc này.
Cậu nghĩ tới đó và nói:
“Tiền đã chuẩn bị xong, nhưng anh Vương có lẽ không thể rời đi trong lúc này.”
Vương Khoa Cử bị sốc.
“Tại sao! Cậu đang làm gì vậy!”
Dịch Pahfm cười khúc khích, vỗ vai an ủi và nói. “Đừng kích động,
ông Vương. Tôi chỉ truyền đạt những gì chủ tịch cùa chúng tôi nói. Chủ tịch của chúng tôi rất đáng tin cậy. Ngài ấy không những sẽ không làm gì ông mà còn đặc biệt dặn tôi phải tìm người bảo vệ an toàn cho ông. Bên cạnh đó , ông Vương có thẻ suy nghĩ về điều đó từ một góc độ khác, ông đã sa sút đến thời điềm này, chúng tôi có tất cả mọi việc trong tay, và chủ tịch của chúng tôi vẫn sẵn sàng tiếp tục làm ăn với ông, vậy tại sao có thể không hòa hợp với ông? ”
Vương Khoa Cử tinh tế nghĩ, cảm thấy cũng có lý, nhưng vẫn
lo lắng, hỏi:
“Làm sao tôi biết các người muốn làm gì? Nếu các người muốn giết tôi thì sao!”
Dịch Phàm mặt mày trầm xuoosgn, trong lời nói của Vương Khoa Cử không khó nhận ra, đoạn băng này hẳn là chứ chuyện vô cùng quan trong, sự tình liên quan đến ôn Như Mộ, thậm chí còn liên lụy đến mạng người
Cậu biến sắc, tiếp tục nói
“Nếu chúng tôi thật sự muốn giết
ông, chúng tôi đã làm ngay sau khi thỏa thuận với ông và chúng tôi sẽ không cho phép ông nói chuyện cho đến bây giờ!”
Vương Khoa Cử sững sờ, một lúc lâu sau mới cứng ngắc gật đầu, dùng hết sức lực của mình kiệt hết, chỉ còn lại một thân thể hết sức, hắn đột nhiên ngã trên mặt đất, yếu ớt nói:
” Đã như vậy thì tùy anh. Nhưng tôi muốn xem tiền trước đã!”
Dịch Phàm cười khẽ.
“Đó là đương nhiên, anh Vương
nghe điện thoại, tôi sẽ thu xếp ngay.”
Dịch Phàm nói xong liền lấy điện thoại trong túi ra, gọi điện thoại, trầm giọng nói:
“Anh có thể chuyển tiền bây giờ. ’
Chỉ là một câu nói, liền trực tiếp cúp điện thoại.
“Còn một chuyện nữa, mong anh Vương có thể hiểu được.”
Dịch Phàm nhìn Vương Khoa Cử trên mặt đất, nâng cuộn băng trong tay lên, nhẹ nói. “Chúng tôi
không muốn nhìn thấy thêm bất kỳ bản sao nào trên thế giới này của cuốn băng này!”
Vương Khoa Cử khó khăn ngẩng đầu lên, khẽ liếc nhìn cuộn băng trong tay Dịch Phàm, dừng một chút, cuối cùng gật đầu nói.
“Vì tôi đã hứa sẽ thỏa thuận với anh nên tôi không có ý định giữ những bản sao đó. Đừng lo lắng, chỉ cần anh nghe thấy tiền của ngân hàng vào tài khoản của mình, tôi sẽ lập tức tìm ra những bản băng đó và trực tiếp tiêu hủy chúng.””
Dịch Phàm ngắt lời hắn và nói,
” Không cần phải phá hủy nó, anh Vương. Tôi hy vọng khi anh quay trở lại, anh có thể cho phép người của tôi đi cùng anh đi đến những nơi khác nhau có bản sao tồn tại, tìm những thứ và mang chúng trở lại. Chỉ bằng cách này, Chủ tịch của chúng tôi mới cỏ thể hoàn toàn yên tâm .”
“Được.”
Dịch Phàm cười.
“Về số lượng bản sao, anh
Vương nghĩ…”
Vương Khoa Cử ngẩng đầu lên khi nghe thấy lời này, nhìn Dịch Phàm, nghiêm túc nói,
“Nếu có một bản sao, tôi nhất định sẽ giao tất cả, và không giữ một cái nào cả. Hãy giữ nó ờ chế độ riêng tư.”
Dịch Phàm chế nhạo hai lần.
“Tốt hơn là vậy!”
Sau khi Vương Khoa Cử được thả ra, Dịch Phàm cầm cuốn băng và vội vàng trở về biệt thự Nam Sơn.
Trong biệt thự, Phó Ngự Phong vừa mới ngủ say với ôn Lương trên tay, mới tỉnh dậy.
“Tỉnh rồi?”
Thấy Ôn Lương mờ mắt, Phó Ngự Phong tinh nghịch nhìn cô cười nói.
Ôn Lương mím môi, không nói chuyện, chống tay xuống giường, cố gắng di chuyển thân thẻ, nhưng không có tai nạn, toàn thân đau như bị xe chạy qua.
“Tê…”
ôn Lương cau mày đau đớn, lại ngã xuống giường, ôm lấy chính mình xoay người, lưng quay về phía Phó Ngự Phong hờn dỗi một mình.
Phó Ngự Phong nghĩ mà thấy buồn cười, anh duỗi tay ôm lấy thân thể nhỏ bé ấm áp vào lòng, từ phía sau ôm chặt lấy người, gục đầu vào cồ cô, đôi môi mỏng khẽ phả hơi nóng vào bên tai cô.
“Em tức giận.”
Phó Ngự Phong vừa dỗ dành cô gái nhỏ đang vụng về trong vòng tay anh vừa nghịch ngợm, nhẹ
nhàng hôn lên da thịt mềm mại sau tai cô, thấy ôn Lương run rẩy, anh cười khẽ.
“Đừng tức giận, là lỗi của tôi, đã lâu không gặp, nhất thời không tự chủ được, hửm?”
Ôn Lương nhắm chặt hai mắt, sắc mặt đỏ bừng, cô không thể ngẩng đầu lên khi nghe thấy những lời đỏ, và không phản ứng gì cả.
Phó Ngự Phong rốt cuộc cảm thấy có gì đó không ổn, dùng sức xoay người ôm ôn Lương vào lòng, cưỡng ép mở tay cô ra, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn đau đớn kia, trên mặt thoáng hiện vẻ căng thẳng.
“Làm sao vậy! Làm sao vậy!” Phí ngự Phong lo lắng ngồi dậy ôm cô vào lòng, hai tay lăn lộn trên người cô, nhìn làn da vốn dĩ mỏng manh mềm mại của cô bị chính mình làm cho xanh tím, anh cau mày có chút tội lỗi, ho nhẹ một tiếng nói:
“Lần sau tôi sẽ nhẹ hơn.”
ôn Lương mím môi, khàn giọng nói:
“Không sao đâu, anh không cần suy nghĩ cho tôi. Dù sao chúng ta vừa mới ký hợp đồng, không thành vấn đề.”
Hành động của Phó Ngự Phong dừng lại, sắc mặt lập tức trở nên xấu xí.
“Em nói cái gì?”
Ôn Lương mở mắt ra, nhìn Phó Ngự Phong không chút sợ hãi, vẻ bình tĩnh, lạnh lùng nói: “Lúc nào cũng như thế này, phải không
Phó Ngự Phong? Tôi chỉ là công cụ ấm giường của anh, anh cần gì phải làm bộ làm tịch, chơi đùa tôi trong lòng bàn tay, ngoài mặt giả vờ quan tâm đến niềm vui nỗi buồn của tôi, nhưng thực ra anh có thực sự quan tâm đến tôi không? Chế giễu gay gắt tôi vì không đủ tự chủ?”
Phó ngự Phong sắc mặt tối sầm lại, hít sâu một hơi, đem ôn Lương ôm lại vào lòng, nhẹ giọng nói :
“Ngoan, đừng nói chuyện, liền ngủ một giấc đi.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement