Kiếm Đạo Độc Tôn - Diệp Trần (FULL)

Advertisement
"Tốc độ không đủ, lực lượng cũng không đủ, ngươi đánh ta không sứt mẻ chút nào, khổ là ngươi cứ nghĩ có thể thắng được ta, bằng vào thực lực hiện tại thì còn xa xa không đủ, ngươi mau lấy ra thực lực mạnh hơn đi, bằng không trận chiến này sẽ kết thúc rất nhanh đấy."

Lãnh Phi Phàm một tay cầm đao đứng lên chiến đấu rất uyển chuyển, mỗi một đao vung ra đều làm cho người ta có cảm giác giống như tinh thần mình bị nổ tung, thiên địa sụp đổ, còn Triệu Vô Khuyết thì hoàn toàn bị bao phủ ở trong đao thế của hắn, trông như “nước chảy bèo trôi” vậy.

"Đồng dạng là Vô Ngã cảnh giới nhưng Triệu Vô Khuyết cuối cùng vẫn có điểm thiếu sót, hắn có thể chống đỡ đến hiện tại là hoàn toàn nhờ vào kiếm pháp hết sức tinh chuẩn của hắn."

Yến Phi Hoa tay phải vuốt vuốt trên mũi mà ánh mắt hết sức chuyên chú, đem chi tiết trận chiến đấu giữa Lãnh Phi Phàm cùng Triệu Vô Khuyết chăm chú nhìn qua.

"Bạo Lực Nữ Vương, ngươi cũng lĩnh ngộ được Vô Ngã cảnh giới rồi ah?" Quái Tốc Lang Vương kinh ngạc nói.

Yến Phi Hoa xinh đẹp cười cười, nói "Chẳng lẽ ngươi cho rằng, Yến Phi Hoa ta không thể lĩnh ngộ Vô Ngã cảnh giới sao?"

"Loài người các ngươi đúng thật là quái thai, sinh mệnh tầng thứ không quá cao, nhưng là ngộ tính lại mạnh biến thái như vậy, đến ta cũng còn không biết Vô Ngã cảnh giới là cái gì nữa đấy?"

Quái Tốc Lang Vương khuôn mặt hiện lên vẻ bất đắc dĩ, nói.

"Ngươi cũng không phải là kẻ có ngộ tính bình thường, huống chi đã qua nhiều năm như vậy, hẳn ngươi cũng đã có thể luyện hóa không ít ‘Yêu thú nhân tử’ sao!"

"Suy cho cùng thì cái gì cũng không thể gạt được ngươi ah."

Quái Tốc Lang Vương cười hắc hắc nhưng trong bụng thật nghiêm nghị, Yến Phi Hoa mặc dù được gọi là Bạo Lực Nữ Vương, nhưng cũng không phải là phải là một nữ nhân tầm thường, nhãn lực của nàng cũng rất “bạo lực” đúng như tên gọi.

"Tu La Trảm!"

Trường đao giơ lên cao, Lãnh Phi Phàm một đao bổ xuống.

Một đao kia như từ bỏ hết thảy phù hoa, từ bỏ hết thảy thắng bại vinh nhục, một đao kia chính là một đao thuần túy để giết chóc, không có bất kỳ nhân tố nào khác.

Đây là Tu La Trảm, một chiêu thức chém giết vô tình.

"Một đao kinh khủng này, chẳng lẽ Lãnh Phi Phàm lại muốn giết Triệu Vô Khuyết sao?"

Yến Phi Hoa trong lòng cả kinh.



Linh hồn phát rét, hàng tỉ tế bào trên toàn thân Triệu Vô Khuyết cũng cảm nhận được một đao kia kinh khủng thế nào, nếu như mình không đột phá thì dưới một đao kia, chỉ có chết mà thôi.

Đao pháp Lãnh Phi Phàm được xưng tụng là Vô Sinh, đến ma quỷ thần thánh cũng khó thoát, không phải là không có đạo lý.

Không bị khống chế, hàng tỉ tế bào trong cơ thể Triệu Vô Khuyết ngọa nguậy rồi phụt lên lực lượng khổng lồ hướng ra phía ngoài, toàn bộ những lực lượng này lại tập trung đến não bộ Triệu Vô Khuyết, sau đó hướng ra bốn phương tám hướng khuếch tán mạnh mẽ, sau một khắc, cả người Triệu Vô Khuyết phảng phất như bị điện áp đánh trúng làm thông thấu cả linh hồn, liền sau đó hết thảy vạn vật ở trong mắt của hắn cũng bắt đầu chậm lại.

Ầm!

Ánh đao cùng kiếm khí va chạm nhau nổ tung, Triệu Vô Khuyết hộc máu, cả người bay rớt ra ngoài, còn ánh đao đã bị phá vỡ, nhưng đao thế phảng phất như một thanh đao hư ảo như cũ vẫn không ngừng áp bách hắn.

Xuy!

Còn trên gương mặt Lãnh Phi Phàm thì phiêu khởi ra một tia máu tươi, tại đó hiện ra một vết kiếm với góc độ thật tinh tế và sắc bén.

"Không hổ danh là Vô Khuyết Kiếm Khách, ở thời khắc mấu chốt mà vẫn còn có thể đột phá đến Vô Ngã Thiên Nhãn cảnh giới." Trường đao vào vỏ, Lãnh Phi Phàm trên mặt lộ ra một nụ cười thản nhiên.

Vừa rồi, nếu như Triệu Vô Khuyết không có đột phá thì tuyệt đối không ngăn được một đao kia, một đao kia chỉ sợ không thể đánh chết hắn cũng sẽ làm cho hắn tổn thất ít nhất là chín thành lực lượng. Thế nhưng, Triệu Vô Khuyết cuối cùng cũng chạm đến được cảnh giới này, chẳng những làm mất đi hết bảy thành lực đạo của Tu La Trảm, mà còn phản kích ngược lại đối phương, kiếm khí khẽ quét qua trên gương mặt làm hắn bị xước một chút.

"Lần Thần Chi Thí Luyện Tràng này mở ra, sẽ có tương đối náo nhiệt a."

Yến Phi Hoa trong mắt hiện lên nhè nhẹ cuồng nhiệt, nàng như thế nào lại nhìn không ra Triệu Vô Khuyết đã chạm đến Vô Ngã Thiên Nhãn, một tầng cao hơn của Vô Ngã cảnh giới chứ.

Vô Ngã Thiên Nhãn cũng không phải chỉ là cường hóa ánh mắt, mà là cường hóa cảm giác của toàn thân, tỷ như ngũ giác hoặc thậm chí là giác quan thứ sáu, khi đó, võ giả liền có thể dự đoán trước mọi hành động của đối phương, sẽ nhìn ra sơ hở của vạn vật xung quanh. Đối với một sự vật nào đó mà hắn nhìn như nó không có sơ hở, thì thật ra là do cảnh giới của hắn không đủ, khi ngũ giác đã mạnh đến một cảnh giới nhất định, thì liền sẽ thấu rõ mọi thứ xung quanh có vô vàn điểm yếu, không thứ gì có thể che dấu được.

Khụ!

Ở ngoài mấy ngàn dặm, Triệu Vô Khuyết ho ra từng ngụm máu, thân thể của hắn gần như bị chia năm xẻ bảy, hiện ra đầy rẫy vết đao, những vết đao này không ngừng ngọa nguậy, trong khoảng thời gian ngắn lại không cách nào lấy Bất Tử Chi Thân để khôi phục, vì phía trên chúng có ẩn chứa đao ý cùng Hủy Diệt đao khí, vẫn một mực không tan đi.

“Tốt cho một chiêu Tu La Trảm.”

Triệu Vô Khuyết ngẩng đầu lên, ánh mắt trực tiếp rơi vào trên người Lãnh Phi Phàm.

Lãnh Phi Phàm nói: "Có thể đón được một chiêu Tu La Trảm của ta mà không chết, ngươi miễn cưỡng đã được liệt vào một trong các kình địch của ta rồi, bất quá ta đã nương tay vì biết rằng, ngươi muốn ta toàn lực ứng phó để cho ngươi có thể chính thức bước vào Vô Ngã Thiên Nhãn cảnh giới, bằng không, lần sau ta sẽ giết ngươi thật đấy."

Câu nói sau cùng được nói ra, lưng sau Lãnh Phi Phàm đã phảng phất xuất hiện một cái Ma Thần hư ảnh.

"Ngươi vẫn không có toàn lực ứng phó sao?"

Triệu Vô Khuyết không biết Lãnh Phi Phàm đã dùng mấy thành thực lực, nhưng hắn vẫn là muốn đa tạ đối phương, không có đối phương áp bách như vậy thì hắn sẽ không thể nào sớm như vậy chạm đến Vô Ngã Thiên Nhãn cảnh giới.

"Ha ha, một trận đánh đặc sắc đấy, Lãnh Phi Phàm, Thần Chi Thí Luyện Tràng mở ra, ta rất mong được cùng ngươi đánh một trận, còn Triệu Vô Khuyết, lần sau gặp mặt, ngươi hẳn là sẽ mạnh hơn ah, bằng không thì cứ với mấy đối thủ như vậy, tựu không có ý nghĩa gì rồi." Yến Phi Hoa đã đi xa nhưng thanh âm tại chỗ cũ vẫn chấn động không tan.

"Đi nhanh như vậy, như thế nào ta vẫn cảm giác tốc độ của mình vẫn chưa chắc có thể áp chế được nàng."

Quái Tốc Lang Vương sờ sờ càm, thân thể từ từ trở thành nhạt nhòa.

"Hai vị, hẹn gặp lại tại Thần Chi Thí Luyện Tràng."

Sau một khắc, thân thể hoàn toàn hóa thành hư vô.



Trước khi đi, Lãnh Phi Phàm đối với Triệu Vô Khuyết nói: "Ở Hỏa Điểu Tinh, ta đã đụng phải một kiếm khách rất có ý tứ đấy, ta không biết hắn có lĩnh ngộ Vô Ngã Thiên Nhãn cảnh giới hay không, nhưng ở phương diện năng lực này, hắn hết sức không đơn giản, một ngày kia mà đụng phải hắn thì ngươi không nên khinh thường, àh đúng rồi, hắn mặc y phục màu xanh da trời đấy."

Bá!

Lãnh Phi Phàm rời đi.

"Kiếm khách mặc y phục màu xanh da trời à?"

Triệu Vô Khuyết hơi chú ý đến vấn đề này, kẻ có thể làm cho Lãnh Phi Phàm nói “không đơn giản”, tất nhiên hắn sẽ “không đơn giản”.

-----------------

Ngũ Hành Chi Địa ở vào tận cùng phía tây Hỏa Điểu Tinh, dựa vào dụng cụ “tinh thần ảnh thu nhỏ”, Diệp Trần rất nhanh xác định được phương vị Ngũ Hành Chi Địa, rồi lái Kim Mị Ảnh chạy đi qua.

Kim Mị Ảnh chính là tên mà Diệp Trần đặt cho Thiên Vương cấp chiến hạm.

Trên thực tế, ở Hỏa Điểu Tinh này, Kim Mị Ảnh có tốc độ cũng không nhanh hơn Diệp Trần bao nhiêu, vì dưới tình huống có đại khí gây trở ngại, hình thể càng lớn thì sẽ gặp phải trở ngại càng lớn, Kim Mị Ảnh dài đến gần trăm thước, nơi rộng nhất có chừng 12 thước, mặc dù hình dáng như giọt nước của nó có thể làm giảm lực cản của đại khí xuống tới một mức độ nhất định, nhưng xa xa vẫn kém hơn thân thể con người.

Thế nhưng, Hỏa Điểu Tinh có đường kính cũng là 2700 vạn dặm, nên dù có nhanh hay chậm hơn một chút thì cũng không có ý nghĩa nhiều lắm, tuy vậy, ngồi trên Kim Mị Ảnh thì có thể tiết kiệm được biết bao nhiêu là Chân Nguyên.

Nội thất bên trong Kim Mị Ảnh hết sức xa hoa, ở trong đại sảnh, Diệp Trần vừa có thể nhìn ra bên ngoài khoang thuyền để thưởng thức phong cảnh, vừa thưởng thức cực phẩm tửu ngon lành.

Vùi đầu chế tạo bảo kiếm suốt gần nửa năm nay, thật lâu rồi hắn đã không có được khoảnh khắc thư giãn nhẹ nhàng như vậy.

Uống xong một bình rượu thì cũng đã đến Ngũ Hành Chi Địa, thiên địa khí tức tại đây làm Kim Mị Ảnh bắt đầu rung chuyển mạnh.

Cửa khoang mở ra, Diệp Trần đi ra bên ngoài, lập tức, từng cơn gió ngũ sắc phô thiên cái địa thổi tới đây.

Những đạo Ngũ sắc phong này mạnh mẽ và nóng bức đến mức có thể tiêu kim hóa cốt, nếu không phải là Sinh Tử Cảnh vương giả thì tuyệt đối không thể ngăn cản chúng.

Thu hồi Kim Mị Ảnh vào trong, Diệp Trần hạ xuống mặt đất.

Xuy!

Chân mới vừa chạm xuống mặt đất thì một đạo kim sắc quang ảnh đột nhiên từ đâu phi phác đến với tốc độ nhanh như điện quang, khí tức sắc bén đến dị thường.

"Là Kim Linh Vương!"

Ánh mắt của Diệp Trần lập tức bị thu hút bởi hình thể của đạo kim sắc quang ảnh kia, đây là một sinh vật có màu vàng nhưng lại không có ngũ quan, cả người nó đều do kim khí màu vàng cấu tạo thành, làm cho người ta cảm giác được một sự sắc bén hết sức nguy hiểm, tay phải của nó có hình dạng như một thanh đại đao, hướng phía Diệp Trần bổ đến, ngay cả Ngũ sắc Phong Đô cũng dễ dàng bị bổ ra.

"Nó tựa hồ không có linh trí ah."

Nguyên khí tạo thành sinh mệnh, thông thường sẽ có chút linh trí, bằng không cũng sẽ không thể trở thành sinh mệnh được, nhưng con Kim Linh Vương này lại cơ hồ không có linh trí, chỉ biết giết chóc mà thôi, chiêu thức cũng không có bất kỳ quy luật nào, là phương thức công kích nguyên thủy nhất.

Kiếm Thế thả ra, thân ảnh Kim Linh Vương bị dừng lại đôi chút, Diệp Trần không chậm không nhanh đi tới, một chưởng đặt tại trên lồng ngực đối phương, “khúc khích khúc khích xuy”, năm đầu ngón tay hắn phân biệt thả ra năm sợi kiếm khí giao nhau chung một chỗ tạo thành cơn lốc kiếm khí đáng sợ, đem Kim Linh Vương cắt thành hư vô, Kiếm Ý ẩn chứa phía trên lại càng mạnh mẽ tiêu diệt ý thức của nó, khiến nó không cách nào phục dựng lại thân thể.

Đánh chết Kim Linh Vương đối với Diệp Trần mà nói, bất quá chỉ là tiện tay mà thôi, sau đó hắn dần dần tiến sâu vào Ngũ Hành Chi Địa.

Ngũ Hành Chi Địa có đầy dẫy các loại nguyên khí sinh mệnh, như Kim Linh Vương, Mộc Linh Vương, Thủy Linh Vương, Hỏa Linh Vương cùng với Thổ Linh Vương, tại chỗ mà Diệp Trần đang đứng là nơi có nhiều Kim Linh Vương nhất.



"Thúc thúc, chúng ta không ngăn được nữa rồi, mau lui ra!"

Ở chỗ sâu trong Ngũ Hành Chi Địa, từng kẻ Bán Yêu Vương bị đánh chết, chỉ còn lại hai gã Bán Yêu Vương cường đại nhất đang chật vật rút lui, hai kẻ Bán Yêu Vương này, một người là trung niên nam tử có tu vi là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên, một người là Cẩm y thanh niên có tu vi là Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên, người đang nói chuyện chính là Cẩm y thanh niên.

Đối thủ của bọn họ là một con Kim Linh Vương cường đại, con Kim Linh Vương này lớn gấp đôi so với Kim Linh Vương bình thường, trên người của nó không phải là màu vàng thuần túy, mà là một màu vàng nhạt, hai cánh tay của nó, một bên hóa thành đại đao, một bên hóa thành trường kiếm, đao quang kiếm ảnh được phóng ra tràn ngập chung quanh, bất kỳ vật gì cũng không thể ngăn cản được nó.

"Hiện tại, cho dù chúng ta rút lui thì nó cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu."

Trung niên Bán Yêu Vương cười khổ.

Kim Linh Vương màu vàng nhạt liền giết tới, tay phải như đại đao của nó vung chém xuống làm mặt đất bị vỡ ra một cái cái khe khổng lồ, phải biết rằng, mặt đất tại Ngũ Hành Chi Địa hết sức cứng rắn, có thể chém ra một dấu vết cũng coi là không tệ rồi, còn chém ra một cái khe như vậy, chỉ có Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cường giả thì mới có thể làm được.

Trung niên Bán Yêu Vương cũng là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cường giả, thế nhưng công kích của hắn ngay cả phá vỡ thân thể phòng ngự của con Kim Linh Vương này cũng không được, ngược lại, công kích của nó lại có thể dễ dàng cắt đứt hộ thể Chân Nguyên của hắn ra.

"Thúc thúc, có người đến!"

Mặc dù đang cố hết sức chém giết, nhưng gã thanh niên kia cũng không quên quan sát tứ phía.

"Ừ, cẩn thận một chút, những người xuất hiện ở chỗ này thường không phải là hạng lương thiện ah." Trung niên Bán Yêu Vương vừa đánh vừa lui.

Rất nhanh, một đạo nhân ảnh đang bay tới.

Chợt, bóng người kia bắt đầu gia tốc, hướng về bên này bay đến.

"Không tốt, cẩn thận."

Trung niên Bán Yêu Vương kinh hãi, cho rằng đối phương muốn “bỏ đá xuống giếng”.

Ầm một tiếng, Kim Linh Vương màu vàng nhạt kia bị đánh bay ra ngoài, thân thể chia năm xẻ bảy.

"Thật tốt quá, hắn không phải là kẻ “bỏ đá xuống giếng”, bất quá lực công kích của hắn thật cường đại, có thể đem đầu Kim Linh Vương này đánh nát dễ dàng mặc dù phòng ngự thân thể của nó đã đạt đến mức độ Cực phẩm trung đẳng bảo giáp rồi!"

Hai người này cảm thấy hết sức khiếp sợ, đây là một con Kim Linh Vương không giống như bình thường, là Ngũ Hành Kim Linh Vương có phòng ngự hết sức kinh khủng, trên căn bản, Sinh Tử Cảnh lục trọng Thiên trở xuống sẽ không thể gây ra thương tổn đối với nó.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement