Kiếp này chỉ nguyện bên người – Ninh Tương Y (full) – Truyện ngôn tình hay nhất

Advertisement
Khi nàng cười lên cực kỳ xinh đẹp. Lúc này ánh trăng chiếu xuống, soi sáng gương mặt trắng mịn và đôi mắt ngời ngời của Ninh Tương Y, cơn gió đêm khẽ lay mái tóc dài óng ả của nàng, lại thổi tới một hương hoa nhè nhẹ. Khung cảnh này khiến Tiểu Ninh Úc đang ở trên mái nhà nhất thời quên luôn ngôn ngữ.

Sau này, nó sẽ chỉ lấy một người nhưng nó lại thấy khá may mắn vì phụ hoàng có tới mấy người phụ nữ, vì người có người khác nên nó mới có thể có một vị hoàng tỷ xinh đẹp như vậy.

Đúng lúc này, một giọng nói chói tai vang lên. Hóa ra, lúc vị Châu tần này đang dùng cơm cũng muốn trang điểm, một cung nữ sợ hãi bước lên.

Chính vì quá sợ nên đã không cẩn thận làm nàng †a đau, vậy là bị nàng ta xô xuống đất, ánh mắt cực kỳ tức giận! “Láo toét! Có phải đến ngươi cũng không tôn trọng ta đúng không?”

“Nương nương tha tội, nương nương tha tội! Nô tỳ không cố ý!” Một cô bé nhỏ nhắn mặc trang phục cung nữ dập đầu liên tục, chẳng mấy chốc trán đã rướm máu.

Thấy cô bé làm sai, có cung nữ không nỡ nhìn nên đành quay đầu đi, không ai dám cầu xin thay cô bé. Ở chốn hậu cung này lòng thương hại là thứ không cần thiết nhất.

Tiếng dập đầu vẫn tiếp tục vang lên bộp bộp. Ở chốn hậu cung lạnh lẽo, cô đơn lại yên tính như vậy, hành hạ người khác đến chết dường như đã trở thành một thú vui của mọi người.

Vị Châu tần kia đứng trên cao nhìn cung nữ đang run rẩy dập đầu dưới chân mình, trong đôi mắt xinh đẹp ánh lên vẻ lạnh lẽo. Bỗng nhiên, bà ta cười lạnh lùng, nói: “Còn ngây ra đó làm gì! Nha đầu này đến lược cũng cầm không xong, còn để tay lại làm gì? Lôi ả ra, chặt hai tay ả!”

Tiểu cung nữ sợ tới xanh mặt, không ngừng run rẩy: “Xin nương nương tha mạng! Nương nương tha mạng!”

“Tha mạng?” Thấy tiểu cung nữ mặt xám như tro tàn, bị người lôi đi, tâm trạng Châu tần vui vẻ hơn rất nhiều: “Vốn dĩ hậu cung là nơi ăn thịt người, có trách chỉ trách mạng ngươi rẻ mạt! Không thể làm người đứng trên người khác.”

Chứng kiến cảnh tượng như vậy, ánh mắt Ninh Tương Y lóe lên. Đúng lúc nàng đang muốn tìm một người chăm sóc cho Ninh Úc, tiểu cung nữ nhát gan này rất thích hợp! Nghĩ đến đây, nàng quay người muốn nhảy xuống nhưng lại bị Ninh Úc kéo lại! “Hoàng tỷ, tỷ làm gì vậy?” Nó nhìn nàng với vẻ mặt khó hiểu và sợ hãi.



Ninh Tương Y rút tay ra, vội vàng nói: “Đương nhiên là cứu người rồi!” Tiểu Ninh Úc hơi ngạc nhiên, nó cho rằng Ninh Tương Y mềm lòng, vẻ mặt kỳ lạ, ngập ngừng nói: “Hoàng tỷ, vốn dĩ chủ tử ở trong cung có quyền sinh sát với cung nữ làm sai, trừng phạt hạ nhân, vốn đã là quyền của kẻ bề trên…” Tỷ không quản lý được đâu.

Những câu này là những câu phụ hoàng từng nói, nó nhớ rất rõ ràng. Tất cả mọi người đều vừa kính vừa sợ phụ hoàng, khi người nói những câu này thì không ai dám ngẩng đầu, vì người chính là kẻ bề trên của tất cả mọi người!

Vốn dĩ Ninh Tương Y đang vội cứu người nhưng khi nghe những lời này thì dừng lại ngay, nhìn Tiểu Ninh Úc với vẻ phức tạp. Nàng chẳng phải thánh mẫu nhưng lại chợt hoài nghị, liệu có phải tất cả mọi người ở chốn hậu cung này đều như vậy, tuổi càng nhỏ lại càng dễ dàng tiếp thu những quy tắc này một cách thờ ơ, máu lạnh.

Dưới ánh trăng, gương mặt của nàng nghiêm lại, sự nghiêm túc này làm tim Tiểu Ninh Úc đập thình thịch, không dám mở miệng nữa.

Một lát sau, Ninh Tương Y chỉ theo hướng tiểu cung nữ bị đưa đi, giọng nói bình tĩnh và chậm rãi: “Nói như vậy, ta và ngươi cũng là kẻ bề trên…” Gió khế thổi bay tà áo của nàng, Ninh Úc không thấy rõ vẻ mặt của nàng nhưng từng câu từng chữ của nàng lại truyền rất rõ vào tai nó.

“Để ta nói cho ngươi biết, quyền lợi lớn nhất, chân chính nhất của kẻ bề trên không phải là trừng phạt, mà đó là sự khoan dung.” “Chỉ khi có sức mạnh không sợ hãi bất kỳ điều gì, mới có thể khoan dung với người khác, đó mới là kẻ bề trên.”

Nói xong, nàng xoay người rời đi, hoàn toàn không để ý tới Tiểu Ninh Úc đang ở trên nóc nhà, không quan tâm lòng nó đang dậy sóng như thế nào.

Khi còn bé, nó đã tiếp thu lối dạy dỗ của hoàng tử chính thống, nó đã chứng kiến cảnh bề trên trừng phạt hạ nhân rất nhiều lần. Cách thức trừng phạt nhiều tới mức không đếm xuể.

Sau khi chứng kiến cảnh đó quá nhiều, nó chỉ cảm thấy họ đáng bị vậy chứ không hề có chút thương hại nào. Cũng như hôm trước, nếu không nhờ hoàng tỷ tới cứu nó mà là một cung nữ nào đó thì nó sẽ chỉ cảm ơn chứ không hề biết ơn, vì cung nữ cứu chủ tử, vốn là chuyện hiển nhiên.

Nhưng lúc này đây, khi nghe thấy tiếng kêu thảm thiết cách đó không xa, đôi mắt như ngọc huyền sáng ngời, tự lẩm bẩm.

“Không phải trừng phạt, mà là… khoan dung?” Khoan dung với những người đó? Sau khi tiểu cung nữ được cứu, nàng ta cũng không hề cảm tạ biết ơn mà cứ quỳ dưới đất, sợ tới mức khóc thét! Nếu nương nương biết nàng ta trốn được lần này, thì hình phạt của lần tới, chắc chắn sẽ không đơn giản như chặt tay nữa.

Ninh Tương Y nghe nàng ta khóc thì cảm thấy phiền lòng, nắm tay nàng ta lắc lắc mấy cái: “Đừng khóc nữa, ta hỏi ngươi, có muốn sống hay không?”



Tiểu cô nương thấy Ninh Tương Y còn nhỏ hơn mình, so ra chỉ tới eo mình nên càng khóc to hơn: “Ta muốn sống nhưng… Nương nương sẽ không tha cho tai”

Nghe tiếng khóc của nàng ta, Ninh Tương Y cảm thấy rất phiền, giơ tay bịt miệng nàng ta lại: “Muốn sống thì không được khóc! Đây là viện của nữ quan tổng quản trong hậu cung, ngươi vào cầu xin bà ta, nói rõ ngọn nguồn, sau đó xin được điều đến lãnh cung chăm sóc vị công chúa bị đẩy vào lãnh cung mấy năm trước. Nếu như công chúa đã chết, ngươi cứ nói ngươi sẵn sàng nhặt xác của nàng, bà ta sẽ đồng ý!”

Người ngoài chỉ nghĩ nàng mắc bệnh lao, bây giờ vì chuyện của Ninh Úc mà ngay cả việc đưa cơm họ cũng viện cớ không đi. Cứ kéo dài như vậy, nếu để người khác biết, đường đường là một công chúa lại bị chết đói thì những người này cũng sẽ bị liên luy theo.

Bây giờ, chỉ sợ vị công chúa này đã chết rồi, có người sẵn lòng làm kẻ chết thay, chẳng sợ đám người đó không đồng ý.

Tiểu cung nữ chớp chớp đôi mắt đẫm lệ, nhỏ giọng nói: “Thật sự có thể sao?” Chỉ cần nàng ta đến lãnh cung là có thể tránh việc bị chặt tay, Châu tần sẽ tha cho ta sao? Ninh Tương Y gật đầu khẳng định: “Đi đi” Hôm nay phải liều một phen thôi, tiểu cung nữ cũng không dám nhập nhằng, lảo đảo chạy đi. Nhìn theo bóng lưng của nàng ta, Ninh Tương Y khẽ thở dài.

Một vị tần phi không được sủng ái sẽ không dám đắc tội với một nữ quan có thực quyền trong tay, hơn nữa nếu biết tiểu cung nữ này muốn đi làm người chết thế thì chỉ sợ ả còn rất vui nữa.

Nhưng ngược lại nàng cứu được người rồi nhưng tâm trạng vẫn rất phiền muộn.

Đúng như dự đoán, Ninh Tương Y nằm trên nóc nhà, thấy sau khi quản sự nghe xong thì vui mừng ra mặt, trong lòng biết chuyện đã thành. Nàng bay lên đi tìm Ninh Úc. Bây giờ, nàng đã có chút bản lĩnh nhưng cũng chỉ dám hoạt động bên ngoài, nội viện của hoàng cung có rất nhiều cao thủ, hôm nay nàng vẫn chưa dám đến thăm dò. Khi trở về viện của Châu tần thì nàng tiện tay trộm đi chút thức ăn rồi mới tìm Ninh Úc.

Thấy nàng trở lại, Tiểu Ninh Úc thở phào nhẹ nhõm. Dù hoàng tỷ rất lợi hại nhưng nó vẫn lo lắng nàng sẽ gặp chuyện, một đi không trở lại… Sau khi bị phản bội nhiều lần thì nó chỉ còn lại một người thân duy nhất là hoàng tỷ…

Mũi nó khẽ hít, thấy Ninh Tương Y mang một con gà quay vẫn còn nguyên vẹn đến! Ninh Úc có cảm giác đôi mắt của mình không còn nghe lời nữa, nó đã đói từ rất lâu rồi! Ninh Tương Y cười, ngồi xuống cạnh nó, hào phóng xé cho nó một cái đùi: “Ăn đi Tiểu Ninh Úc nghe vậy thì hai mắt sáng rực, vội vàng nhận lấy! Nhưng dù sao nó cũng xuất thân từ nơi quyền quý, tuy rất đói nhưng vẫn ăn chậm rãi thanh lịch, đôi mắt xinh đẹp thỏa mãn híp lại.

Nó thông minh, biết nghe lời, cũng rất hiểu chuyện, thật sự rất khó liên tưởng đến tên sát nhân biến thái giết người không chớp mắt của sau này. Chỉ thấy nó gầy đến đáng sợ, không biết sau khi vị mẫu phi kia của nó biết thì sẽ đau lòng tới mức nào.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement