Kiếp này chỉ nguyện bên người – Ninh Tương Y (full) – Truyện ngôn tình hay nhất

Advertisement
“Muốn làm được thứ này, nói khó không khó, nhưng lại đơn giản thì cũng không đơn giản. Nhưng nếu sản xuất số lượng lớn, ta dám nói, dưới sức ép của cái chết, người ngoài muốn phỏng chế chỉ là vấn đề thời gian.”

Lời của nàng khiến quan còn chưa có phản ứng, khuôn mặt của bách tính đã tái nhợt, bọn họ thực sự không cách nào tưởng tượng được nếu thứ như vậy rơi vào người, vào ruộng, vào thư viện của bọn họ sẽ dẫn đến hậu quả gì!

Đôi mắt Ninh Tương Y nhìn thắng về phía trước, lại than: “Nhưng thứ này cũng rất tốt, ta dùng nó để mở kênh đào, có thể rút ngắn hơn phân nửa thời gian sáu, bảy năm! Thế nên, bây giờ ta được đi thuyền đứng ở đây… Không chỉ có thể, nó có thể sửa đường, có thể mở núi, có thể đào thoáng… Không kể hết được tác dụng, nhưng, nó cũng có thể giết người.”

Nàng cười khổ nhìn qua Ninh Kham hồi lâu không nói gì: “Cho nên bệ hạ, người kiêng kị cũng được, nổi giận cũng được, thế nào cũng được! Khi chưa đạt được tiêu chuẩn đạo đức con người, con sẽ không giao thứ này ra, người không nghĩ thử xem người có bao nhiêu con cái, bao nhiêu phi tần ư? Lúc người còn sống có lẽ đè ép được, nhưng khi người không còn thì sao? Dã tâm của bọn họ có nhỏ hơn người không? Một tà niệm là đã đủ để chia năm xẻ bảy mảnh đất màu mỡ này…”

Nói xong, nàng cúi đầu thật sâu với bách tính.

“Trước đó, ta lừa mọi người nói năng lực của ta là bố núi chẻ sông, vì để mọi người tiếp tục đào mà lừa nói là kênh đào trời sửa! Ta nhận hết, bây giờ Lâu Diệp xâm phạm, chiến sự sắp đến, ta không muốn giao thứ này ra, mọi người trách ta cũng đúng, nhưng Ninh Tương Y ta lập lời thề ở đây! Đại Dục chúng ta không có, quốc gia khác cũng sẽ không có… lời thề này có trời đất chứng giám! Nếu như làm trái, chết không được yên, người thân… vứt bỏ!”

Nói đến đây, nàng hất vạt áo lên quỳ xuống, cúi đầu sám hối.

“Xin ông trời tha thứ, Ninh Tương Y ta có tội, trong tay có lợi khí lại không chịu dốc sức vì chiến sự. Ninh Tương Y ta có tội, liên lụy Thái tử rơi xuống tình cảnh như thế, chưa rõ sống chết! Ninh Tương Y ta có tội, cửu hoàng đệ vì ta mà bị liên lụy không được cứu trợ!” Nàng càng nói giọng càng lớn, như đang đọc thư nhận tội với trời! Lại như đang bất mãn, đang phản kháng! Từng câu từng chữ đều nhỏ máu! Song khuôn mặt nàng vẫn lạnh lùng, như thể trong câu chữ không hề tồn tại sự trào phúng sâu sắc.

Cuối cùng, nàng nhợt nhạt cười khẽ, nhìn về phía Hoàng đế.

“Còn bệ hạ, Ninh Tương Y con có tội, nhưng con sẵn lòng nhận hết trừng phạt, cũng đã làm xong chuẩn bị đối mặt với tất cả!

Còn người, người có chắc người giữ được không?

Người muốn lấy được đồ của con, nhưng có từng suy nghĩ đến hậu quả sâu xa không? Tham vọng nhất thống Trung Nguyên, hoàng quyền phân tranh chém giết, rất có thể sẽ vì một suy nghĩ sai lầm của người, mà nhấn chìm vô số dân chúng trong nước sôi lửa bỏng! Người có nghĩ đến những hậu quả này khi dã tâm của người bành trướng không? Hành vi của người có xứng với lê dân bách tính không?”

Sắc mặt Ninh Kham trắng bệch, không xuống nước được, ông ta nhìn thấy bách tính bên dưới, lúc này bọn họ đã quên sợ hãi, nhìn chằm chằm vào ông ta, như thể một ý muốn của ông ta sẽ quyết định sống chết của bọn họ.

Nhưng ông ta không thể không cần! Khi chưa thấy sức mạnh của thuốc nổ, ông ta còn có thể tự an ủi bản thân là người ngoài nói quá, nhưng được thấy thật rồi, ông ta không chiếm được không sao, nhưng nếu bị người nước khác chiếm được thì sao?

Ông ta không thể không cần nhắc!

Lời thề, gánh vác gì đó, ông ta còn không làm được, một nữ tử như Ninh Tương Y có thể làm được sao?



Trừ phi nàng chết còn tạm được!

Ninh Tương Y chậm rãi đứng dậy, nhìn thấy sát ý trong mắt Ninh Kham, nội tâm nàng đau xót, hai mắt không khỏi rơi lệ…

“Phụ hoàng… Người còn nhớ con là con gái của người không?!”

“Con từng là con gái được người yêu thương nhất! Vì chiếm được tiếng cười của người… Con đã làm bao nhiêu chuyện rồi? Người còn nhớ… những chuyện ngày xưa không!” Tiếng phụ hoàng này của nàng, rõ ràng âm thanh không lớn nhưng lại xé da xé thịt, khiến không ít bách tính xúc động, nàng như bé gái bình thường tìm kiếm tình thương của cha, tủi thân lên án, bị thương uyển chuyển, trên gương mặt non nớt đầy nước måt!

Bọn họ không rõ, vì sao công chúa tốt như vậy, vì sao công chúa một lòng vì dân, điểm xuất phát cũng tốt, lúc này lại đứng ở mặt đối lập với Hoàng đế, một mình hứng chịu toàn bộ sức ép của hoàng quyền?

Điều này không đúng, công chúa không sai!

Trong lòng Ninh Kham đau xót, lại dời mắt đi, không dám nhìn nàng.

Đây không phải con gái ruột của ông ta, nhưng Ninh Kham không thể phủ nhận, tình cảm ông ta dành cho đứa con gái này nhiều hơn tất cả con gái ruột của ông ta cộng lại rất nhiều!

Nhưng… vì sao nàng không tin ông ta?

Nói đến từ tin này, Ninh Kham cười khổ, phải, ông ta cũng không thể tin Ninh Tương Y chỉ cho mình ông ta sử vũ khí này cả đời, chẳng phải Ninh Tương Y cũng thế sao? Nàng cũng không tin vào bản thân, sợ dẫn đến cục diện thiên hạ loạn lạc.

Hai người đều đứng trên góc độ cân nhắc vì người trong thiên hạ, lại chỉ có thể đối lập nhau.

Cả nàng và ông ta đều hiểu rõ, đây là nút thất chết!

Cuối cùng Ninh Tương Y lau nước mắt, dáng vẻ đau lòng ảm đạm của nàng lúc này lại khiến rất nhiều đại thần trung lập không đành lòng, bọn họ không khỏi nghĩ, trượng phu trong đời nhiều không kể xiết, nhưng sao so ra lại kém đứa bé trước mặt này vậy?

Hồi lâu sau, Ninh Kham mới chậm rãi mở miệng.

“Ba tội của ngươi, trẫm… nhận được rồi.”



Khuôn mặt Ninh Tương Y lộ vẻ bị thương, quay người cúi đầu và vái sâu một vái. “Nhưng con còn có ba nguyện vọng, muốn bệ hạ ân chuẩn

Ninh Kham nghen ngào,

Ngươi nói đi.”

“Nguyện vọng thứ nhất, những dân chúng dưới thành được con che chở, hộ tống con đến tận đây, bọn họ vô tội, mong bệ hạ đừng truy cứu, cho phép bọn họ vào thành.”

Không ít người đọc sách nghe thấy nguyện vọng thứ nhất của Ninh Tương Y là nghĩ đến bọn họ, có người rơi nước mắt, không biết ai hộ lên một câu.

“Công chúa nhân nghĩa! Chúng ta tình nguyện đi theo!”

“Thề chết đi theo!”

Ninh Tương Y cười vui mừng, song không nhìn bọn họ. Ninh Kham gật đầu đồng ý.

Cái gật đầu này của ông ta khiến cho dù có đại thần sợ hãi Ninh Tương Y xông vào giết, cửa thành vẫn mở ra, bách tính đi đường mệt nhọc cuối cùng cũng có thể vào thành nghỉ ngơi, nhưng bọn họ đều im lặng, không ai tỏ ra vui vẻ, cũng không ai đi phản kháng ý của Ninh Tương Y vào thời điểm này.

Thấy bách tính có thể vào thành, Ninh Tương Y khẽ thở ra, mỉm cười.

“Nguyện vọng thứ hai… bây giờ Thái tử không rõ sống chết, con hi vọng phụ hoàng có thể thả Hoàng hậu ra để chăm sóc huynh ấy, đồng thời, công nhận công lao của Thái tử, trả lại huynh ấy vinh dự huynh ấy xứng có được.”

Nghĩ đến đứa bé trước đó bị ông ta lợi dụng để uy hiếp Ninh Tương Y, Ninh Kham xấu hổ, ông ta làm cha còn dứt khoát quyết tâm, mà Ninh Tương Y làm muội muội, lại có thể làm đến vậy vì hắn ta… có lẽ Ninh Giác bất hạnh, nhưng nhờ Ninh Tương Y, hắn lại may mắn đến dường nào?

Cho nên ông ta gật đầu, đồng ý tiếp chuyện thứ hai.

Ninh Tương Y cười, khuôn mặt tái nhợt không có chút sắc máu, hôm trước mới phun ra máu trong tim, bây giờ còn gắng gượng vì sự an nguy của người bên ngoài.

“Chuyện thứ ba… Ninh Úc vô tội… Nó vất vả từ thuở nhỏ, chỉ có con chăm sóc cho nó, sau này, hy vong phụ hoàng có thể nhận lấy trách nhiệm này, đừng để một mình nó vất vả nữa.”

Ninh Kham gật đầu nặng nề, nhưng sau khi ông ta gật đầu, lập tức cảm nhận được điều không ổn!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement