Kiếp này chỉ nguyện bên người – Ninh Tương Y (full) – Truyện ngôn tình hay nhất

Advertisement
Cuối cùng, dưới sự chăm sóc không ngừng nghỉ của Ninh Tương Y, Tiểu Ninh Úc đã trở nên trắng trẻo đáng yêu, đẹp trai ngời ngời, không còn gầy gò yếu ớt như xưa. Hơn nữa đôi mày xinh đẹp sắc sảo làm gương mặt nhỏ nhắn rạng rỡ hơn nhiều!

Ninh Tương Y rất thích véo cái mặt phúng phính của nó rồi than thở về những khó khăn của mình. Cậu nhóc Ninh Úc này chẳng có bao nhiêu thịt, nàng phải chăm nó không khác gì chăm vịt mới có thể làm nó mập mạp hơn chút, quá trình vô cùng gian khổ.

Cũng không biết trong ba năm này, đã sai sót ở đâu mà Tiểu Ninh Úc đã trở thành một cậu bé chín chắn lạnh lùng…

Tất nhiên, trước mặt Ninh Tương Y thì nó vẫn là tiểu yêu nghiệt chính hiệu, còn Ninh Tương Y…

Tiểu Ninh Úc bước vào Lãnh Thu uyển với gương mặt lạnh lùng. Khi nhìn thấy người nào đó vẫn nằm ngủ trên giường dù mặt trời đã lên cao, gương mặt lạnh lùng của nó trở nên bất lực, cuối cùng thầm thở dài.

Sao hoàng tỷ của nó lại ham ngủ như vậy, giống như ngủ rồi sẽ không thể tỉnh nổi, đạp đổ khác hoàn toàn hình tượng già dặn trước đây trong lòng nó.

“Hoàng tỷ…” Nó gọi một tiếng, song cô gái đang làm ổ trên giường kia chỉ trở mình, lộ ra gương mặt nhỏ nhắn đang say ngủ.

Chăn trên giường bị nàng vo tròn ôm vào lòng, trông như không nghe thấy gì.

Nhưng Ninh Úc biết, dạo gần đây, võ công của hoàng tỷ lại tăng thêm một bậc, tai mắt cũng đã nhanh nhạy hơn trước kia.

Ngày nào cũng không ăn sáng, như vậy sao được? Ninh Úc đặt cái mâm trong tay sang một bên, đưa tay kéo chăn của Ninh Tương Y, ai ngờ đối phương ôm chặt cứng!

Nàng hơi mở đôi mắt mơ màng, tủi thân lẩm bẩm: “Còn chưa tới buổi trưa mà, để ta ngủ thêm một lát nữa nha…” Gương mặt nhỏ nhắn còn trắng hơn cả tuyết, đôi môi đỏ mọng cứ chu lên. Cảnh tượng này làm Ninh Úc chợt có cảm giác muốn cắt rứt đôi môi ấy, nó lắc đầu thật mạnh xua đi những ý nghĩ đó.



“Hôm qua tỷ đã nói hôm nay sẽ dạy ta hai bài mới, sinh học và địa lý, không được chơi xấu!” Nói đến đây, Ninh Tương Y chỉ muốn ngửa mặt lên trời thở dài, chỉ số thông minh của Ninh Úc đã vượt quá giới hạn! Không nói đến việc rất nhiều chuyện chỉ cần dạy một lần là nó đã biết, hơn nữa còn có thể suy một ra ba.

Ninh Tương Y cảm thấy chẳng mấy chốc hàng tồn kho trong não nàng sẽ cạn kiệt! Nàng híp mắt quan sát đối phương, có vẻ như Ninh Úc mới tắm rửa xong. Cũng đúng, mỗi ngày nó đều dậy sớm luyện võ hai canh giờ, chưa từng nghỉ ngày nào, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chỉ mấy năm nữa là nó sẽ vượt qua nàng!

Càng nghĩ càng thấy bực mình, không có so sánh thì không có đau thương, nàng, một người tái sinh mà còn không bằng một người bản địa!

Nhưng… Có liên quan gì không? Ninh Tương Y đắc ý nghĩ rằng, một cậu nhóc xuất sắc như vậy mà chẳng phải chuyện gì cũng nghe lời mình à? Nàng còn cần chăm chỉ như vậy làm gì, tay có đùi to (*), chẳng cần phải lo! (*) Đề cập đến những người mạnh mẽ, có quyền lực.

Vì vậy, nhân lúc Ninh Úc đang ngẩn ngơ thì nàng kéo chăn lại, xem như không nghe thấy, xoay người tiếp tục say giấc!

Ninh Úc nhìn đôi tay trống không, đành thở dài bất đắc dĩ, đôi mắt lạnh lùng thoáng cười: “Đã như vậy thì đừng trách đệ lòng dạ độc ác!” Ngạo nghề nói xong, Ninh Úc đá giày ra rồi chui vào trong chăn, mùi hương của Ninh Tương Y phả vào mặt làm nó khẽ híp mắt nhưng bàn tay hư hỏng của nó lại đặt lên hông Ninh Tương Y.

Ninh Tương Y như bị giật điện, cuộn tròn lại, vừa cười vừa mắng! “Ninh Tiểu Úc! Đệ muốn làm phản phải không! Lại dám cãi lại ta, đệ chết chắc rồi!”

Nếu nói Ninh Tương Y sợ điều gì, đó chính là nàng rất sợ nhột, bàn chân, nách, cổ, thắt lưng, đùi, thậm chí đầu gối cũng là nơi trí mạng của nàng! Thế nhưng Ninh Úc lại không sợ nhột, hoặc có thể nói nó chịu đựng giỏi, vậy nên mỗi lần đều kết thúc bằng việc Ninh Tương Y xin tha.

Nhưng lần này thì khác, hôm trước, nội công của nàng vừa đột phá cấp thứ ba của công pháp Phong Dữ Tự Nhiên, muốn áp chế một thằng nhóc Ninh Úc mới chỉ đạt cấp thứ hai, có thể nói chỉ cần một cái nhấc tay. Chỉ trong chốc lát, nàng đã dùng toàn bộ nội lực lật ngã Ninh Úc! Nàng ngồi trên người nó, nở nụ cười đầy đắc ý, kiêu ngạo! “Ha ha ha, Ninh Tiểu Úc, đệ cũng có ngày hôm nay!” Hai tay Ninh Úc bị Ninh Tương Y giữ chặt, không thể động đậy, gương mặt trắng nõn thoắt đỏ bừng, quá chậm, nó phải cố gắng hơn nữa mới được! Nó không muốn bị thua hoàng tỷ! Thoáng chốc hai tay Ninh Tương Y túm hai tay Ninh Úc giữ ở trên đầu, cười một cách cực kỳ gợi đòn.

Nàng híp mắt, sau khi vận động, khuôn mặt ửng hồng, mịn màng, làm lòng người rung động. Ninh Úc đã bị dáng vẻ nàng mê hoặc, mãi tới khi cơn đau trên mặt ập tới, nó mới sực tỉnh nhận ra đối phương đang bóp mặt nó! Đáng chết, sớm muộn gì nó cũng phải luyện tập cho mất cái vẻ mũm mĩm này đi!

“Hoàng tỷ…” Nó bất đắc dĩ nói: “Sắp trưa rồi, tỷ ăn sáng trước đi.” Nói xong, nó dùng ánh mắt ám chỉ đĩa đồ ăn nó mang tới nhưng Ninh Tương Y vừa tỉnh dậy và không hề đói bụng.



Nàng lấy một cái lông chim không biết †ừ đâu ra, cười hì hì nói: “Đừng có chuyển chủ đề, hôm nay ta phải xem xem có đúng là ngươi không sợ nhột hay không!” Dứt lời, nàng dùng lông chim lướt qua cổ Ninh Úc! Tuy có hơi nhột nhưng Ninh Úc hoàn toàn có thể nhịn được, nó chỉ càng cảm thấy bất lực.

“Hoàng tỷ… Đừng như vậy.” Thấy cổ không được, Ninh Tương Y nhíu mày nắm lấy chân đối phương, đôi chân nhỏ bé xinh đẹp như bạch ngọc, thật sự không giống chân con trai.

Nói thật thì nếu Ninh Úc muốn phản kháng cũng không phải không tránh được nhưng lúc trước nó làm Ninh Tương Y tức giận nên bây giờ nó cũng mặc cho nàng trả thù lại. Nó còn nghĩ xem có nên giấy giụa một chút để thỏa mãn sở thích đáng xấu hổ của nàng hay không.

Thấy nó cũng không sợ nhột ở chân, Ninh Tương Y giận dỗi, bĩu môi chọc chọc ngực nó: “Hừ, người không sợ nhột sẽ không thương vợ. Chắc chắn sau này đệ sẽ là một người đàn ông xấu xa!” Lời tố cáo này hết sức vô lý, Ninh Úc không cãi lại được, khẽ nhíu mày. Nhưng nó lại thấy Ninh Tương Y nở một nụ cười cực kỳ hư hỏng.

“Vậy thử chỗ này một chút xeml” Nói xong, Ninh Tương Y cởi y phục của nó ra! Ngực chợt mát lạnh, Ninh Úc lập tức nghiêm mặt lại: “Hoàng tỷ! Đừng nghịch nữa…” “Nghịch?” Ninh Tương Y đâu có sợ lớn chuyện.

Nàng nhìn cơ thể nhỏ bé của Tiểu Ninh Úc, tặc lưỡi nói: “Không tệ nha, còn nhỏ nhưng cơ bắp rất đẹp!” Chỉ là trên cơ thể nó vẫn còn lưu lại những vết sẹo cũ, có thể thấy năm đó nó đã từng bị đối xử như thế nào.

Dưới ánh mắt trần trụi của đối phương, mặt Ninh Úc lại đỏ bừng. Nhưng khi liếc thấy sự xót thương trong mắt Ninh Tương Y, nó biết vết sẹo trước ngực đã làm nhức mắt nàng. Nó giật mình, vội dùng giọng nói dịu dàng dỗ dành nàng: “Tất cả đã qua rồi, không còn đau nữa.”

Dáng vẻ ông cụ non này của nó làm Ninh Tương Y bật cười, ôi chao, đúng là một cậu bé hiểu chuyện, để tỷ tỷ thương thương nào! Đồng tử nàng chuyển động xung quanh, bất thần luồn tay vào trong quần áo của nó, cố ý cù hông nó! Sự tiếp xúc da thịt làm Ninh Úc như bị điện giật, cơ thể rụt lại.

Thấy đối phương sợ nhột, Ninh Tương Y càng không kiêng dè gì. Vẻ mặt Ninh Úc chợt lóe lên sự nguy hiểm, chỉ thấy đôi tay bị thắt lưng trói lại thoắt chốc đã thoát ra được, trong lúc Ninh Tương Y không đề phòng, nó lật người làm chủ, đè lên người nàng.

Khi nhìn thấy dáng vẻ không hề sợ hãi, hơn nữa còn cười khanh khách của Ninh Tương Y, ánh mắt Ninh Úc cực kỳ bất lực và cưng chiều.

Nó đưa tay cầm tóc đối phương, thở dài nói: “Hoàng tỷ, tỷ chẳng nghe lời gì cả.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement