Kiếp này chỉ nguyện bên người – Ninh Tương Y (full) – Truyện ngôn tình hay nhất

Advertisement
Âm thanh bất ngờ khiến Ninh Tương Y như tỉnh lại từ trong mộng!

Nàng cảm thấy kỳ quái, nhìn Tiêu Uyên một chút, thấy hắn đem hộp gấm cất lại vào trong ngực, mặt lạnh lùng nhìn người đang đi tới.

“Xảy ra chuyện gì?”

Hoàng đế Ngọc Hành, còn có Vương gia và cả đám người Thái hậu, đều bị hắn giám sát gắt gao! Rốt cuộc là ai to gan như vậy! Lại dám bao vây hắn?

Phải biết Tiêu Uyên chính là Hoàng đế tương lai của Ngọc Hoành!

Người tới quỳ rạp trên mặt đất, ấp úng nói.

“Không phải, mà người bên ngoài, là … Quý phi nương nương!”

“Mẫu phi?”

Tiêu Uyên kinh ngạc đến ngây người, vì sao mẫu phi lại cho người bao vây hắn?

Nghĩ đến đây hắn vội nhảy xuống vũ đài, bước ra ngoài! Ninh Tương Y cũng muốn ra ngoài theo hắn nhưng hắn xoay người, giữ nàng ở yên tại chỗ.

“Còn chưa rõ tình huống thế nào, nàng đừng đi ra.”

Trong lòng hắn biết nếu thật sự chính là mẫu phi, bà ấy nhất định không làm gì hắn, như vậy, khẳng định là nhắm vào Ninh Tương Y mà đến.

Cho nên hắn nhìn Ninh Tương Y thật sâu, trong mắt như có thiên ngôn vạn ngữ, cũng không kịp nói thành lời.

Thiếu một chút, chỉ thiếu một chút hắn đã có thể đem câu kia nói ra miệng! Nhưng mà cũng chẳng sao cả, chờ sau khi hắn giải quyết xong chuyện này, vẫn có nhiều thời gian!

Lúc này, người tới bất an nói, “Điện hạ, ngài mau đi xem một chút đi, chúng ta mang không nhiều người, chỉ sợ bọn họ muốn xông vào tới nơi rồi!”

Tiêu Uyên lúc này mới dời mắt, đành phải quay người rời đi!

Mà tay của hắn, lại bị Ninh Tương Y kéo lại.

“Ngươi chờ một chút!”

Hắn quay đầu, đã thấy Ninh Tương Y nhanh chóng nhặt kim quan của hắn dưới đất lên, dùng y phục tỉ mỉ lau chùi, ngước mắt cười với hắn nói.

“Ngươi chính là Hoàng đế tương lai của Ngọc Hành, không ra ngoài như thế này được!”

Nàng nhìn hắn như vậy, một khắc đó, trong mắt nàng như chứa vô vàn vì sao, còn hơn vô số sao trời, khiến tim hắn đột nhiên đau xót.



“Ừm… Ngồi xổm xuống.” Nàng thấp giọng nói.

Tiêu Uyên không nói hai lời, ngồi xổm ở trước mặt của nàng.

Rõ ràng là động tác cực kỳ bất nhã như vậy, thế nhưng động tác làm ra lại cảm giác như cảnh đẹp ý vui, đại khái bởi vì hắn trường kỳ tập múa đến trình độ nhất định, giờ tay nhấc chân không chỉ có không có cảm giác mềm mại yếu nhược, ngược lại còn có cảm giác đẹp đẽ linh hoạt như nước chảy mây trôi.

Ninh Tương Y sờ sờ suối tóc của hắn, dưới ánh trăng, sợi tóc hiện ra ánh sáng dịu nhẹ, sau đó nàng đưa tay, cực nhanh giúp hắn cài lại kim quan!

Thời gian có lẽ rất nhanh, nhưng Tiêu Uyên lại cảm thấy thời khắn này trôi qua thật chậm rãi, hắn có thể ngửi được mùi hương thơm ngát trên người Ninh Tương Y, cảm nhận rõ ràng đầu ngón tay non mềm của nàng linh hoạt xuyên qua mái tóc của hắn, mỗi một lần dịu dàng chải vuốt đều giống như vuốt lên linh hồn của hắn, để hắn dần dần yên tĩnh, tâm tình dâng lên cảm giác phong phú.

Giờ khắc này, hắn đột nhiên cảm thấy, đây phải chăng chính là lãng mãn…

Bên ngoài có cấm vệ quân bao vây, người bên cạnh lòng nóng như lửa đốt, mà nàng, còn nhớ rõ hắn phải giữ gìn hình tượng, giúp hắn cài kim quan.

Nhưng đây không phải là vấn đề trọng yếu, chủ yếu là có thể là nàng muốn dùng khoảng thời gian ngắn ngủi này để hắn tỉnh táo lại, sẽ không nhất thời xúc động.

“Yên tâm đi, không sao đâu.”

Tiêu Uyên cho là nàng lo lắng, nháy mắt đứng dậy, cúi đầu nhìn nàng, thấp giọng nói.

Ninh Tương Y lắc đầu, cười khanh khách nói.

“Ta có thể xảy ra chuyện gì chứ?”

Phải rồi, nàng có thể xảy ra chuyện gì chứ, có thứ gì có thể làm khó được nàng?

Tiêu Uyên không khỏi đưa tay xoa đầu nàng, rốt cục mặt cũng nở nụ cười, sau đó liền ra ngoài, để lại Ninh Tương Y đứng ở đó nhìn theo bóng lưng của hắn biến mất ở ngã rẽ hết nửa ngày, mới nhặt đàn tì bà từ dưới đất, treo lại trên nhạc tường.

Nhạc tường này chính là nguyên một mặt trên tường treo đầy nhạc cụ, nàng đứng bên tường, thần sắc có chút tiêu điều.

Vân Cẩm rõ ràng có chuẩn bị mới đến, mà nàng ta, dám có lá gan to như thế, khả năng duy nhất chính là… thân phận của nàng đã bị bại lộ.

Công chúa nước láng giềng, thân mang vũ khí lợi hại, mai danh ẩn tích tại Ngọc Hành, ngẫm lại đúng là làm người ta thấy bất an…

Ninh Tương Y bật cười, phát hiện thì phát hiện thôi, dù sao nàng cũng là người nổi tiếng, lúc này mới bị phát hiện nàng còn có chút kinh ngạc đấy!

Thời điểm Tiêu Uyên bước ra, thấy người hắn mang đến đã bị bức lui đến cổng, trong lòng giật mình, hắn vừa xuất hiện, tất cả mọi người truyền xuống dưới, cả người hắn dựa vào nhạc phường, mà đối phương lui lại mấy bước, đứng đen nghịt thành một mảnh.

Hiện trường dần dần an tĩnh lại, dưới ánh lửa chiếu rọi, có thể nhìn thấy áo giáo trên người cấm quân lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, khiến thần sắc Tiêu Uyên cũng lạnh theo!



Hắn thất sách, chỉ lo giám thị người hắn cho là uy hiếp, lại quên nắm giữ nhất cử nhất động của mẫu phi mình!

Lần này, hắn còn chưa nhận được tin tức liền bị bao vây, nhất định là bởi vì mẫu phi lợi dụng sơ hở này của hắn, lấy được lệnh bài cấm quân từ trong tay Hoàng đế, để bà tự mình điều khiển!

Chỉ vì bà là mẫu phi của hắn, cho nên đám người nhất thời không e ngại, mới đưa đến tình trạng bị động như hiện tại!

Thấy Tiêu Uyên ra, đối phương cũng bước ra hai người, chỉ thấy mẫu phi tốt của hắn đỡ Tiêu Thắng đi ra, nhìn thấy Tiêu Uyên, Vân Cẩm mặt kinh hoảng nói.

“Uyên nhi, con không sao chứ! Gian tế nước láng giềng kia đâu?! Nàng ta có thương tổn con không?!”

Quả nhiên, bà đã biết thân phận của Tương Y, hơn nữa bà còn dùng lý do này lấy được lệnh bài từ trong tay Hoàng đế.

Ánh mắt Tiêu Uyên nặng nề quét về phía Vân Cẩm, lại thấy bà ta run lên, lời chuẩn bị xong lúc đầu lại chẳng nói nổi một chữ, trong không khí chỉ có ánh lửa nhảy vọt thi thoảng phát ra tiếng lách tách, bởi vì sắc mặt hắn quá khó nhìn, lúc này không một ai dám nói chuyện!

“Là ai… đổ oan Nguyệt nhi? Xa Nguyệt, nàng chỉ là cô gái bình thường mà thôi! Mẫu phi… Người khiến con quá thất vọng!”

Tiêu Uyên một câu hai ý nghĩa để Vân Cẩm không khỏi cảm thấy ủy khuất, nhi tử đã bị yêu nữ kia mê hoặc tâm trí, hắn đã từng là nhi tử một lòng vì bà, một lòng vì dân, bây giờ, vậy mà vì một tên gian tế ngay cả an nguy quốc gia cũng không để ý, còn nói không phải yêu nữ!

“Uyên nhi, con đừng bị cô ta lừa gạt! Nàng ta đối tốt với con, rõ ràng chính là có ý đồ với thân phận của con! Nàng ta là gian tế, đây là âm mưu của nước láng giềng! Con đừng để bị lừa!”

“Con bị lừa cái gì rồi?” Tiêu Uyên mở to hai mắt lớn tiếng hỏi bà! “Lúc trước thời điểm nàng gặp con, con có thân phận gì? Có cái gì đáng cho nàng có ý đồ khác, mẫu phi, người nói cho con biết đi?!”

“Càn quấy!”

Hoàng đế từ nãy giờ vẫn luôn im lặng thấp giọng hô một tiếng, trong mắt lóe lên một tia sáng!

“Uyên nhi, con càng ngày càng không biết lớn nhỏ, Vân nhi là mẫu phi của con! Nàng nói khẳng định là đúng, sao con có thể chấp mê bất ngộ như vậy?!”

Tiêu Uyên cười lạnh, “Dù sao Nguyệt nhi không phải là gian tế, các người tìm nhầm rồi, nàng là ân nhân của con!”

Vân Cẩm nhịn không được, nói “Nguyệt nhi? Là Ninh Tương Y sao? Cái gì mà ân nhân, trong tay nàng có một vũ khí lợi hại có thể hủy diệt một quốc gia! Ngay cả Đại Dục cũng không chưa nổi cô ta! Một công chúa phản bội bỏ trốn của nướng láng giềng có thể là thứ gì tốt, Uyên nhi, con đem nàng ta giao ra đi!”

Lúc nói đến vũ khí lợi hại, Tiêu Thắng mở to hai mắt, cũng nói.

“Đúng vậy! Uyên nhi, mau giao nàng ta ra! Nàng ta quá nguy hiểm, chẳng lẽ con muốn bỏ mặc an nguy của Ngọc Hành sao?!”

Tiêu Uyên nghe vậy cười to!

“Nếu như…con nói không thì sao?”

- ---------------------------

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement