Kỷ Thiếu, Phu Nhân Cho Ngài Vào Danh Sách Đen Rồi

Advertisement
Kỷ Nhiên vừa đi một ngày, Hoàng Bách đã tìm đến cổng biệt thự. Hạ An tiếp nhận kết quả xét nghiệm, trong ánh mắt ngỡ ngàng của Hạ An biết tin mình chính là con gái thất lạc nhiều năm của ông Nguyên, cũng là em gái song sinh của Trì Tuyết. Cô không bất ngờ, nhưng nhận được tin này mới thả lỏng ra. Thì ra cô cũng có gia đình... Thì ra cô không phải một thân một mình trên cõi đời này.

Vậy là Hạ An yên tâm ở lại ăn ngủ nghỉ chơi đùa với Trường An, sáng ăn sáng chiều trồng rau. Chờ đợi tin tức của Trì Tuyết.

Mà chưa đầy năm ngày sau, đã có tin truyền về. Báo không viết rõ, chỉ hủy bỏ lệnh truy nã của Trì Tuyết và cô. July thấy tin tức này mới hai mặt nhìn nhau, âm thầm cảm thán muốn hủy lệnh truy nã mất rất nhiều thủ tục, vậy mà Kỷ Nhiên chỉ mất có mấy ngày. Bảo sao Hoài Nam thường nói với cô, nếu anh là cảnh sát, cứ tiền trảm hậu tấu. Đợi công văn bằng chứng, có lẽ tội phạm đã cưới vợ sinh con rồi về chầu ông bà luôn rồi còn đâu. Khi ấy July còn cười tươi như hoa cà khịa tên tội phạm như anh có quyền gì ngồi bàn về cách làm việc chuyên nghiệp của tổ chức, cuối cùng chỉ có nụ cười anh ở lại cùng cô đến tận trong mơ còn nhớ.

Hạ An nghe xong thở dài.

“Cậu có thể thôi tâng bốc Hoài Nam được không?"

July đơ người, cô không muốn nhắc, anh tự chui vào đầu cô đấy chứ.

“Tớ chỉ vô tình thôi".

“Nếu trong tim không nhớ, sẽ vô tình thốt ra à?"

July xông lên đẩy Hạ An ra ghế của cô.

"Cậu còn nói tớ, vậy chứ đêm qua ai ngủ mớ khóc lóc gọi Herry."



Hạ An và July giỡn qua lại một hồi, không khí rất nhẹ nhàng thoải mái. Bên hai cô nhẹ nhàng bao nhiêu, phía Kỷ Nhiên lại không như vậy, Kỷ Nhiên dùng năm ngày rút lệnh truy nã với Trì Tuyết, gian khổ trong đó không sao kể hết được. Đến tận hôm nay mới có thể nghỉ ngơi. Anh ngồi trước cửa sổ, rót đầy một ly rượu, Hải Đăng nhìn thấy chai rượu lâu năm của mình đã vơi quá nửa, đẩy xe lăn về trước. Kỷ Nhiên quay lại, tơ máu hằn đỏ trong con ngươi anh, đủ thấy đã bao lâu chưa nghỉ ngơi.

Hải Đăng thở dài. "Tưởng cậu nhẫn tâm thế nào, vậy mà nghe tin vẫn chạy đến đây cho bằng được."

Kỷ Nhiên không đáp, rượu vào lời ra.

"Không giúp cô ấy, thì để cô ấy vào tù ra tội à? Dù sao cô ấy vẫn là mẹ của Trường An và Thiên Ân”.

Hải Đăng suýt thì bật cười với lời bao biện này. "Vậy sao cậu không chạy thẳng đến Bern mà tìm, sau lại đến đây?"

Kỷ Nhiên không đáp, anh cũng không hiểu bản thân. Rõ ràng tìm cô năm năm, rõ ràng mong muốn gặp cô để nói hết những điều mình muốn nói. Muốn cô quay về bên anh. Nhưng khi biết cô đang ở đâu, anh lại không xuất hiện. Giải quyết mọi chuyện cho cô, thay cô lo lắng trước sau vẹn toàn. Chỉ như vậy thôi, không ép buộc cũng chẳng cần có nợ nần.

Bởi vậy Kỷ Nhiên đến thẳng đây giải quyết chuyện này, chứ không tìm Trì Tuyết. Anh không hiểu vì sao lại làm vậy, năm năm rồi, chuyện cũ đã qua rồi. Nhưng có một cây kim cứ canh cánh trong lồng ngực, mãi không buông ra được.

Nhìn Kỷ Nhiên thế này, Hải Đăng còn không hiểu hay sao? Hải Đăng suýt thì tức rụn người, anh gằn giọng. "Kỷ Nhiên, cậu có thể sang lên được không? Muốn thì nói rõ ràng một lời cho xong, cần gì đến đây hành hạ tôi với Layla."

Kỷ Nhiên không nói, đóng cửa phòng ngủ mặc kệ Hải Đăng. Hải Đăng nhìn thấy Kỷ Nhiên như vậy cũng thôi, anh nhìn Layla đã đứng sau lưng từ bao giờ, lắc đầu.

"Cậu ta hết thuốc chữa rồi."

Layla mỉm cười. "Anh tức giận làm gì, mặc kệ cậu ấy đi. Có khi ngày mai cậu ta lại biến mất không chừng”.

Hải Đăng không tin, ấy vậy mà lời Layla nói chẳng sai câu nào, hôm sau Kỷ Nhiên ra đi như một cơn gió, chỉ để một bức thư ở lại nói đừng tìm mình. Hải Đăng tức run người, ném thư trên đất, nếu không phải anh còn đi cà nhắc, Hải Đăng sẽ giẫm lên cho bỏ tức, lầm bà lầm bầm, "Cậu đi đi, rồi có bị cô ta phũ cũng đừng tới khóc lóc với tôi".

Nghĩ đến cảnh tượng Kỷ Nhiên kêu gào khóc lóc, chẳng hiểu sao Hải Đăng rùng mình một cái.

Tha thứ cho anh, nghĩ đến Kỷ Nhiên khóc thật còn đáng sợ hơn trời đang nắng ráo bỗng mưa giông. Hải Đăng lắc đầu, thôi anh già rồi, chuyện của giới trẻ anh không hiểu nổi. Hải Đăng nhún vai, Layla vừa đi ngang qua nghe thấy câu cảm thán của anh, liếc nhìn anh một đỗi.

"Anh cũng biết mình già à?”



Hải Đăng đau lòng muốn chết, sau đó đã kéo Layla ngồi trên đùi mình ôm chặt cô.

"Ừ, anh già rồi, em có suy nghĩ đến việc cưới anh không?"

Có thể nói ra được câu này, chắc trần đời chỉ có mình Hải Đăng.

Kỷ Nhiên rời khỏi biệt thự nhà Hải Đăng, đi một mạch đến Bern.

Không khí ở Bern rất trong lành, nước sông một màu xanh. Kỷ Nhiên đã mặc một bộ đồ mới, cầm theo một bó hoa, râu đã cạo, tóc đã chải chuốt, còn dùng hương nước hoa cô thích, đến trước cổng nhà Trì Tuyết,Kỷ Nhiên đã nghĩ ra hàng vạn cách để chào hỏi cô, từ nhẹ nhàng đến mạnh bạo. Có thể sẽ ôm cô nói anh nhớ cô, như vậy chắc là đủ nhiệt tình. Hoặc nếu cô đánh mắng anh sẽ giữ cô lại, có thể đã vừa đủ nhẹ nhàng. Kỷ Nhiên cảm thấy năm năm chắc đã đủ để cô nguôi ngoai, anh vẫn còn cơ hội.

Chỉ cần cô trở về, anh sẽ không để tâm đến chuyện cô đi biền biệt năm năm không lo lắng cho Thiên Ân và Trường An dù chỉ là một chút. Anh cũng sẽ không trách cô ở cạnh Hoài Nam, làm việc cho gã. Anh càng không trách vết sẹo cô để lên tim anh, cùng với viên đạn ghim vào tim anh ngày ấy. Tất cả những chuyện đấy, đều hóa hư không nếu cô chấp nhận quay về.

Thì ra trước giờ Kỷ Nhiên luôn dễ dãi vậy thôi. Tâm trạng của Kỷ Nhiên khá tốt, đứng trước cổng nhà chờ đợi từ lúc sương còn chưa tan.

Một tiếng trôi qua, hai tiếng trôi qua...

Mãi đến khi hoa tàn lá rụng càng lá xơ xác, người qua đường đã vãn, anh vẫn chưa đợi được Trì Tuyết. Tâm trạng của anh càng lúc càng đi xuống, đến khi bó hoa không còn tươi nữa, Kỷ Nhiên mới nói với người bên cạnh.

"Bắt một người lại đây”.

Đàn em vâng dạ, tìm đại một người đi vào biệt thự bắt đến.

Đó là một người phụ nữ dọn dẹp theo giờ, vừa thấy Kỷ Nhiên đã run lẩy bẩy, "Tôi không biết gì hết".

Đàn em nào chịu để người phụ nữ lấp liếm như vậy, đá bà ta.

"Người trong đó là ai? Chủ đâu hết rồi?"

Bà ta nhìn thấy đám người có vẻ bặm trợn, khiếp đảm một lúc rồi cố gắng lấy lại bình tĩnh. "Có một cặp vợ chồng... hôm qua nghe nói đến sân bay đi đâu rồi. Tôi chỉ dọn dẹp theo giờ thôi, không biết gì cả."



"Bà còn láo à?" Đám đàn em không phải hạng làm cảnh, túm cổ áo bà nhấc bổng lên, Kỷ Nhiên thấy vậy đốt điếu thuốc, anh hít một hơi sâu, rồi nói.

"Thả đi."

"Anh Nhiên?”

Kỷ Nhiên không nói gì, quay đầu về phía đầu xe, dửng dưng không quan tâm nữa. Đàn em thấy vậy cũng thôi buông bà ra, chạy theo Kỷ Nhiên lên xe. Vợ chồng? Kỷ Nhiên cười khẽ. Vậy ra năm năm nay, Trì Tuyết tái giá khi nào, sao không mời anh.

Nụ cười của Kỷ Nhiên tắt ngầm, anh đã tưởng tượng đến rất nhiều cảnh tượng, lại chẳng nghĩ về điều không thể gặp được cô. Anh đuổi, cô chạy, cứ vòng vòng như vậy chừng ấy thời gian. Chỉ là giờ anh mới thấm thía một chuyện, rằng nếu cô ấy muốn, đã về rồi.

Kỷ Nhiên luôn ở chỗ cũ, luôn dùng xe cũ, luôn không đổi hương sữa tắm cô ưa. Tất cả mọi thứ chỉ để chắc chắn khi cô quay về, vào nhà sẽ không có cảm giác mình đã rời đi. Vẫn sẽ có giàn hoa cô thích, vẫn chiếc chuông gió cô tự tay mua, vẫn ngôi nhà theo lối kiến trúc mà cô mong muốn thì thầm với anh đêm say giấc. Tất cả mọi thứ, đều chờ cô quay lại.

Chỉ là không ngờ rằng, anh đang cầu xin níu kéo quá khứ, còn cô thì không.

Kỷ Nhiên chợt do dự, có phải mấy năm qua cô sống quá tốt, nên mới không muốn trở lại hay không... Nếu không sao lại chần chờ lâu như thế vẫn chẳng quay về?

Kỷ Nhiên quăng thuốc lá còn dang dở ra ngoài cửa xe, tàn thuốc theo gió hóa thành bụi rơi xuống lòng đường.

Trong xe không ai nói năng gì với ai, không khí xám đục mùi thuốc lá đắng ngoét, u uất nặng nề.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement