Lai Như Phong Vũ - Sử Quân

Advertisement
Ngày hôm sau, ở cổng phủ thành Bắc Liên người chen đông nghẹt. Đám người Xung ca thì đã được mời vào trong phủ từ sớm để luận công ban thưởng.

Tam An vừa thấy Mạc Cố, hai mắt sáng rực kinh ngạc: "Ây dô! Không ngờ tiểu Nương của chúng ta lại là một tiểu mỹ nhân nha."

Xung ca: "Vậy ra lúc trước là muội hóa trang lừa bọn chúng sao?"

Lý San nhìn đám nam nhân thô thiển, liếc mắt khinh bỉ: "Ơ hay, muội ấy xinh đẹp như vậy không che đậy dung mạo của mình thì gặp rắc rối to còn gì."

Lưu đại nương: "Cũng nhờ có ngươi chúng ta mới quay về nhà được a."

Lục bá: "Đúng vậy đúng vậy, cứ tưởng cái thân già này ở mục xương trong đó luôn."

....

Ngô Hào hớn hở xách một bao lớn tới, nhìn Mạc Cố mà cảm kích: "Hôm nay chúng ta đến là để cảm tạ muội đó, chút lòng thành của chúng ta muội nhận đi."

Bọn họ đem đến mấy giỏ trứng gà, rau củ, trái cây tươi chất thành một núi nhỏ. Tiểu Anh cầm một túi giấy lớn chạy qua bên cạnh Mạc Cố.

"Ân công tỷ tỷ, cái này cho tỷ, là của thúc thúc bán bánh bảo ta đem cho tỷ đó, không có lấy tiền."



Mạc Cố bật cười cúi người vò đầu nó, tiểu đệ đệ này đến bây giờ vẫn còn đem bánh bao cho nàng.

Bích Long nhìn mọi người nháo nhào ầm ĩ ngoài cửa, ngoắc đầu gọi Mạc Cố: "Người dân trong thành đều rất biết ơn muội đã trừ hại cho dân nên đều đem đồ đến biếu đó, đứng đầy ngoài kia kìa."

Mạc Cố đứng thẳng lại, cơ mặt đều giãn ra niềm nở: "Được rồi, ta biết mọi người đều tốt với ta, với lại...không phải mọi người lúc trước nghèo tới mức phải đi bán thân sao, sao bây giờ lại đem đồ đến cho ta chứ?"

Nói xong Mạc Cố cúi người nhận lấy gói bánh bao, xoa đầu tiểu Anh một cái quay lại cười nói:

"Ta cũng không có thiếu gì, tấm lòng của mọi người ta đều rõ cả rồi, gói bánh bao này ta nhận, còn lại mọi người đem về đi ha."

Xung ca hơi hùng hổ, có chút không hài lòng nói: "Muội nói vậy sao mà được, chúng ta..."

Mạc Cố: "Được rồi được rồi... huynh đó, nhìn xem ta bây giờ muốn ăn gì mặc gì còn không có sao, vẫn là mọi người đem về đi, còn phải lo cho người nhà nữa mà."

"Tỷ tỷ, sau này chúng ta còn gặp lại không?"

Tiểu Anh giật giật cái váy của nàng, mềm mại hỏi.

"Không biết nữa, ta sắp phải đi rồi, đệ và tiểu Hồng ở đây nhớ phải ngoan đó."

Nói rồi nàng quay sang nhìn xem tiểu Hồng đang bám váy nải nải của nó. Mạc Cố cười bất đắc dĩ, đứa trẻ này vẫn còn hơi nhút nhát.

Tam An: "Ngươi phải đi sao, không phải đang bị thương à?"

"Ừm, ta sẽ đến kinh thành một chuyến, có việc gấp phải làm, không thể chậm trễ."

Tam An mở miệng định nói gì đó, Mạc Phong đúng lúc ở ngoài cửa đi vào hướng Mạc Cố gọi lớn: "A Cố, xe ngựa chuẩn bị xong rồi, mau đi thôi."

Mạc Cố gật đầu, quay lại hướng đám người chắp tay từ biệt.

"Các vị, hôm nay từ biệt tại đây nhé! Có duyên sẽ gặp lại."



Nói rồi nàng hướng cổng chính, cầm theo Thiên Vũ kiếm ra ngoài. Dân chúng bao vây ngoài cửa cuối cùng cũng thấy người ra liền ríu rít gọi.

"Mạc cô nương, hãy nhận tấm lòng thành của chúng ta."

"Ngươi đừng chen, ta nữa, ta nữa..."

"Đúng đó, ngươi giúp chúng ta một việc lớn như vậy chúng ta rất biết ơn a."

"Mạc tiểu tướng quân, đi đường bảo trọng, rảnh rỗi thì ghé đến thành Bắc Liên, chúng ta sẽ tiếp đãi người thật tốt."

Mạc Cố đứng trên xe ngựa lấy hơi nói to: "Mọi người nghe ta nói, lần này giúp ta tiêu diệt Hắc Thủy Cát còn có các vị ở bên trong giúp đỡ, sau này, ở thành Bắc Liên nhờ mọi người thay ta chiếu cố bọn họ một chút nhé."

"Không thành vấn đề, chúng ta đều biết mà."

Mạc Cố: "Tấm lòng của mọi người ta xin nhận, còn lương thực ta xin nhường lại cho các vị ở bên trong."

Nói xong nàng vén rèm lên, hướng đám người Xung ca đang đứng ở cửa nhìn theo, vẫy tay cười tạm biệt.

Trên đường nàng ghé vào một tiệm cầm đồ, chuộc lại đồ vật lúc trước, mặc bộ bạch y cùng túi gấm và dây cột tóc màu đỏ.

Khôi phục lại dáng vẻ ngày trước. Mạc Cố vào xe ngựa, cầm lấy lọ thuốc ngọc bích Mạc Phong đang giữ vuốt ve.

"Huynh thấy tiểu Anh có giống tiểu An nhà chúng ta không?"

Mạc Phong hồi tưởng lại vóc dáng nam hài mới gặp tối qua. Khuôn mặt yếu ớt nằm trên lưng người khác lim dim, giống hệt sức khoẻ yếu ớt của Mạc An Hạ khi còn nhỏ.

"Ừm, trừ khuôn mặt ra thì hầu như đều giống."

Mạc Cố lúc này mới cười lên dịu dàng trông thấy: "Đám người Hắc Thủy Cát cứ ngỡ đệ ấy và ta là tỷ muội ruột nên mới không nghi ngờ thân phận của ta. Nếu có thể, ta thật muốn đem đệ ấy theo."

Mạc Phong biết Mạc Cố chắc chắn lại đang nhớ đệ đệ: "Đợi xong việc ở kinh thành chúng ta liền đến nhà Lí thẩm thăm đại tỷ và tiểu An có được không?"

Mạc Cố hơi ngừng động tác, không trả lời mà hỏi lại:

"Đại tỷ và đệ ấy ở chỗ Lý thẩm có an toàn không?"

"An toàn, thành chủ Văn Triết có bố trí một số ám vệ ở đó, đợi mọi chuyện qua rồi bọn họ mới rời đi."

"Vậy thì tốt."

Mạc Phong bộ dạng muốn nói lại thôi, thấy Mạc Cố có ý né tránh, hắn cũng đành không nhắc đến nữa.

Đường đến kinh thành phải đi qua nhiều tòa thành lớn nhỏ. Vừa đi vừa nghỉ mất một tháng trời mới vào tới cổng thành.

Mạc Cố vốn đang mang trên mình nhiều vết thương, giữa đường có đôi khi phát sốt một chút rồi lại thỉnh thoảng gặp ác mộng. Mạc Phong luôn ở trong xe ngựa với nàng không ra ngoài. Thiết nghĩ lần này đột nhiên xảy ra nhiều chuyện, tâm tình Mạc Cố mới như vậy.

Đi chung với nàng và Mạc Phong đương nhiên là có hai vị tướng quân của Liên Chi quốc, La Du cùng một đoàn binh lính.

Chỉ là có thêm Tư Mã Kỳ và một đội binh mã Nhĩ Lê quốc, không hiểu sao hắn vẫn bám đuôi chưa chịu về Nhĩ Lê quốc nhận tổ quy tông.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement