Đinh Điểu nhìn thấy Triệu Đình Vũ thì ngẩn người một chút, ông ta không ngờ Triệu Đình Vũ trúng một chưởng của ông ta mà còn có thể sống sót!
Sống sót thì không nói, vậy mà cứ muốn chạy tới mất mạng, chẳng lẽ sinh mạng trong mắt cậu thanh niên trẻ này không đáng tiền sao?
Lúc đi qua thì thân thể của Triệu Đình Vũ lung lay sắp đổ, giống như lúc nào cũng có thể ngã xuống. Vừa nhìn qua có thể thấy Triệu Đình Vũ bị nội thương rất nặng.
Đinh Điểu nhìn thấy Triệu Đình Vũ đi từng bước về phía mình thì khóe miệng lộ ra một nụ cười tàn khốc, một suy nghĩ độc ác hiện lên trong đầu ông ta.
Không phải mạng sống của thằng nhóc này rất dai sao, vậy tao sẽ băm thây mày ra xem mày còn sống lại thế nào.
Đinh Điểu vẫn đứng đó không nhúc nhích, nhưng nội lực của ông ta đã hội tụ trên lòng bàn tay. Một khi Đinh Điểu ra tay thì ông ta sẽ dùng cổ tay chặt Triệu Đình Vũ làm hai.
Khi Triệu Đình Vũ chỉ cách Đinh Điểu khoảng mười bước hơn thì đột nhiên lão Bốn đi nhanh đến, gã ngăn cản trước mặt Đinh Điểu, tỏ vẻ trung thành mà nói: “Sư phụ, cứ giao thằng nhóc này cho con là được.”
Suy nghĩ của lão Bốn rất đơn giản, giết thằng nhóc đi đường lảo đảo này đơn giản như đè chết một con kiến vậy.
Đã có cơ hội nịnh nọt thì đương nhiên gã sẽ không bỏ qua, cho nên gã tỏ ra vô cùng tích cực.
Không có người ngoài nhìn, Đinh Điểu có thể hoàn toàn không quan tâm đến đạo đức của võ thuật, nhưng bây giờ có Khương Hà Bằng và nhiều bảo vệ như thế nhìn ông ta, mặc dù trong lòng ông ta xem những người này tám chín phần mười là người chết nhưng vẫn không bỏ xuống thể diện được, ông ta không thể dùng thân phận tông sư đi giết một kẻ hấp hối sắp chết.
Vì thế ông ta khẽ gật đầu, lui về sau một bước, giọng điệu lạnh nhạt mà nói: “Gọn gàng một chút, đừng để nó toàn thây.”
Lão Bốn nở nụ cười tỏ ý sư phụ yên tâm với Đinh Điểu rồi chậm rãi đi về phía Triệu Đình Vũ. Hơi thở của Triệu Đình Vũ hỗn loạn, vết thương trên người không hề nhẹ.
“Đối với người bị thương nặng thế mà còn ra tay tàn nhẫn, Chân Nguyên Phái của ông cũng không biết xấu hổ nhỉ.” Khương Hà Bằng thấy thế thì lập tức đứng đậy, những bảo vệ kia cũng tạo một bức tường người trước mặt Triệu Đình Vũ.
“Quản gia Bằng, xem ra ông không hề quan tâm mạng sống của bà Tương.” Giọng nói của Đinh Điểu lạnh lùng, ông ta dùng tay bóp cái cổ mảnh khảnh của Lê Tuyết Tương, giống như chỉ cần bóp nhẹ thì sẽ bóp gãy nó vậy.
Cao thủ giống như Đinh Điểu chỉ bằng sát khí trên người đã có thể khiến Lê Tuyết Tương khó có thể chồng cự được chứ nói chi là đưa tay đặt lên cổ bà.
Khuôn mặt Lê Tuyết Tương trở nên trắng bệch nhưng trong ánh mắt lại đầy vẻ quật cường, bởi vì bà ấy không muốn những người khác vì mình mà phân tâm nên cho dù rất đau bà ấy vẫn cố nén không kêu thành tiếng.
Ngay lập tức, Khương Hà Bằng trở nên vô cùng khó xử, cho dù thế nào ông ta cũng không thể để Lê Tuyết Tương xảy ra bất kỳ chuyện bất trắc nào, nhưng ông ta lại không đành lòng nhìn thấy Triệu Đình Vũ bị Chân Nguyên Phái đánh chết.
Ngay lúc ông ta đang khó xử thì ở phía sau vang lên giọng nói trầm thấp của Triệu Đình Vũ: “Chú Bằng, chú để gã tới đi, yên tâm, con không sao.”
Trong giọng nói của Triệu Đình Vũ tràn đầy tự tin, Khương Hà Bằng không biết sao lại tin tưởng người trẻ tuổi này có thể tạo nên kỳ tích.
Đương nhiên, bây giờ ông ta cũng không có lựa chọn nào khác. Nếu như nhất định phải chọn giữa Triệu Đình Vũ và Lê Tuyết Tương thì đương nhiên Khương Hà Bằng chỉ có thể bỏ qua Triệu Đình Vũ.
Khương Hà Bằng phất phất tay, bảo vệ lập tức tản ra. Ông ta vỗ vỗ bả vai của Triệu Đình Vũ và khẽ nói: “Không được thì mau rút lui, bọn chú sẽ giúp con ngăn gã lại.”
“Chú Bằng, nếu con muốn rút lui thì sẽ không tới, chú yên tâm, con sẽ không sao.” Triệu Đình Vũ lại nói.
Khương Hà Bằng khẽ gật đầu, cho dù kết quả thế nào thì khí phách này của Triệu Đình Vũ đã khiến ông ta tin phục.
Khương Hà Bằng và bảo vệ nhường qua một bên, lão Bốn cười đắc ý ra tiếng. Gã đi đến cách Triệu Đình Vũ chỉ năm bước, gã tin Triệu Đình Vũ không thể nào tránh thoát một đòn chí mạng của gã.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |