Lui Ra, Để Trẫm Đến! - Thẩm Đường (Truyện full)

Advertisement

Editor: Đào Tử

________________________

Đi tới bậc thang chỗ dưới hiên, Kỳ Thiện đưa tay cởi mũ rộng vành xuống, khom người đặt guốc gỗ sóng đôi tại chỗ ráo, nhấc vạt áo lên chân trần đạp lên bậc thang. Gỡ bầu nước giắt trên cột gỗ, múc trong chậu nước mưa dưới hiên, rửa đi nước bùn dính trên chân.

Thẩm Đường cũng cởi guốc mộc, vô thức đi tìm giày đi trong nhà, quét một vòng không tìm được thứ có thể thay thế. Kỳ Thiện cuộn vạt áo dính bẩn lên cột cố định vào chỗ đầu gối, lấy trong tay áo ra khăn chuyên dụng lau sạch nước đọng ở chân, rồi đưa bầu nước cho Thẩm Đường.

Động tác hai người không tính chậm, mà nam nhân trung niên đã cởi cặp guốc mòn đế không thế nào vừa chân kia, chân trần giẫm lên bậc gỗ, lưu lại mấy dấu chân mang theo nước bùn ẩm ướt —— Tuy rằng nội viện quét dọn rất sạch sẽ, nhiều nơi trải đá, nhưng mưa to vẫn đọng ra hố nước bùn, rất dễ bẩn chân —— Nhìn thấy hai người Thẩm Đường bận rộn một trận, hắn cười thành tiếng.

"Hai vị tùy ý là tốt rồi, không cần phiền toái như vậy."

Thẩm Đường nghe xong lời nam nhân, dùng hai bầu giội chân sạch sẽ, cười đem bầu nước kia ném vào bồn đá, loảng xoảng hai tiếng giẫm lên bậc gỗ.

Lời Kỳ Thiện mang mấy phần nghiêm khắc.

"Ấu Lê, cấp bậc lễ nghĩa của đệ đâu?"

Thẩm Đường cười ngoắc anh ta: "Không phải nói khách theo chủ sao? A huynh quá đa lễ rồi, còn không mau lên tránh mưa?"

Kỳ Thiện hít sâu một hơi, tựa như hết cách với cử động của Thẩm Đường, anh ta quay người tạ lỗi cùng nam nhân trung niên. Nam nhân trung niên ngược lại hàm dưỡng tốt, vẫn giữ cười ha hả, vội nói nhiều lần "Không việc gì", trên mặt không thấy lộ chút khó chịu, ngược lại khen tính tình Thẩm Đường thật hoạt bát.

Kỳ Thiện bất đắc dĩ thở dài: "Nhưng xá đệ năm nay đã mười hai, còn náo động không ổn trọng, lo lắng sau này cậu phải ăn thua thiệt..."

Nét mặt nam nhân trung niên hơi cứng đờ.

"Xá đệ? Đây là một vị tiểu lang quân?"

Kỳ Thiện gật đầu: "Phải, đây là ấu đệ trong nhà. Tướng mạo theo gia mẫu, bởi vì nam sinh nữ tướng, những năm này dẫn tới không ít hiểu lầm."

Nam nhân trung niên cười ngượng ngùng hai tiếng, nói thẳng mình nhìn lầm, thế mà nhận ra nam nhi lang thành nữ kiều nga.

Nói xong dẫn hai người tới phòng bên, để bọn người Thẩm Đường ở đây chờ mưa, nếu mưa vẫn thế một mực không giảm, có thể ở lại tạm một đêm.

Nam nhân trung niên đột nhiên nói: "Ta nghĩ phòng bếp còn nồi canh gừng ấm, hai vị đợi một lát, uống chút canh gừng làm ấm thân đi."

Kỳ Thiện chắp tay trước ngực cám ơn nam nhân trung niên.

Theo tiếng bước chân từ từ đi xa, Thẩm Đường thu hồi nụ cười bất cần đời, biểu cảm nghiêm túc ngưng trọng: "Người này nói láo, cả người toàn sơ hở, mặc kệ gã có phải đi phòng bếp bưng canh gừng không, chúng ta đều phải cẩn thận."

Kỳ Thiện: "Đương nhiên phải cảnh giác. Thôn Chính nói A Yến có não tật, từ khi ra đời đã bị vứt bỏ mặc chẳng ngó ngàng tại Trang tử, đến mức hạ nhân cũng thờ ơ, điểm ấy có thể nhìn ra từ y phục trẻ nhỏ phơi trong viện. Người này lại nói A Yến là con gã, chậc!"

Thẩm Đường đi lòng vòng trong phòng, thỉnh thoảng dùng ngón tay sờ một vật trang trí trong phòng, ngón tay nắn vuốt, lòng bàn tay sạch sẽ không tro bụi.

Trong phòng bày biện mấy giá sách chất đầy thẻ tre, cửa sổ lưới rỗng phụ cận còn bày biện hai án thư sắp xếp chỉnh tề, một lớn một nhỏ, Thẩm Đường thuận tay cầm thẻ tre trên bàn lên, mở ra phát hiện là vỡ lòng cho trẻ nhỏ, phía trên có bút tích người thành niên cũng có nét vẽ xấu trẻ con.

Cô nói: "Quét dọn rất sạch sẽ, xem ra những hạ nhân kia không phải hoàn toàn không làm việc... Chỉ là trời mưa to, mưa gió to đến có thể thổi nhà tranh bay tận trời, thế mà không ai ra gom y phục phơi trong nội viện vào, điểm này rất bất hợp lý."

Kỳ Thiện thản nhiên nói: "Còn nữa, nam nhân kia một thân trang phục kẻ sĩ, lại mọc một bộ hung tướng, ánh mắt hung ác, trên thân mang huyết khí. Nói là kẻ sĩ càng giống lùm cỏ, miệng đầy gian dối —— Ta lo không phải không muốn thu, mà là không thể nào thu..."

Hoặc nói đi thu mất mạng.

Thẩm Đường nhíu mày: "Là thổ phỉ?"

Kỳ Thiện nói: "Thời cuộc rung chuyển, vào rừng làm cướp, cướp bóc chẳng hiếm gặp."

Chẳng những không hiếm thấy, thậm chí thành thủ đoạn mưu sinh duy nhất của một ít người, sẽ còn kéo người một thôn làng "Phát tài" đấy.

"Nếu thế thì dữ nhiều lành ít."

"Cực khả năng không một người sống, không thổ phỉ cũng là trộm, tuyệt đối không phải chủ nhân Trang tử."

Không tìm được A Yến, ngược lại đụng một cọc hung án.

Thẩm Đường hít vào một hơi.

Kỳ Thiện buồn cười nói: "Thẩm tiểu lang quân, cậu đây sợ rồi?"

Lời này chính anh ta cũng không tin.

Thẩm Đường đặt mông ngồi ở xuống nệm, chớp mắt nói: "Ta vốn là lương dân tuân thủ luật pháp mà. Bậc hung đồ có khả năng cực kì hung ác, diệt cả nhà người ta, sao ta không sợ cho được? Kỳ tiên sinh, chúng ta bây giờ vào ổ sói, là món trong mâm sói đói rồi đó..."

Nói xong móc đao bổ củi cắm bên hông ra.

Thanh đao bổ củi này dùng y phục cản trở không bị nam nhân trung niên nhìn thấy.

Cầm chuôi đao, cô cảm giác có thêm vài phần an toàn.

Kỳ Thiện không mang bội kiếm đi, thứ duy nhất hai người có thể dựa vào là thanh đao bổ củi này. Kỳ thật hiện tại cô nghĩ mãi không thông, tại sao muốn một nữ họa sĩ thích trạch trong nhà trải qua nhiều chuyện kíƈɦ ŧɦíƈɦ như thế?

Tuy rằng ——

Tuy cô gϊếŧ một quan sai, sau đó còn rất bình tĩnh tiếp nhận hiện thực, nhưng cô cho rằng đó là phòng vệ chính đáng, lại thêm cỗ thân thể này lưu lại nhân tử gây chuyện buộc trạch nữ một tay không thể nâng, vai không thể gánh có một mặt máu lạnh hung hãn như vậy.

Bản thân cô rất thân thiện.

Một họa sĩ dù bị biên tập thúc bản thảo, gào thét, giận mà không dám nói gì thì có thể có ý đồ xấu nào đây?

Kỳ Thiện: "..."

"Chúng ta là vào ổ sói, nhưng người nào là món ăn trong mâm sói đói vẫn chưa chắc." Thời điểm anh ta nghe trong miệng Thẩm Đường nói ra bốn chữ "Tuân theo pháp luật", biểu lộ liền chết lặng, không khách khí đánh sập, cười nói, "Là lương dân tuân thủ pháp luật sẽ không làm đào phạm."

Ai ngờ Thẩm Đường lại nói: "Kỳ tiên sinh có chỗ không biết, ta có oan lớn. Nếu trên đường đi đày chết không minh bạch, hoặc chết trên tấm giường nào ở giáo phường Hiếu thành, ngày sau có Thanh Thiên đại nhân lật lại bản án phát hiện còn có một người vô tội là ta, có thể khi đó người đã qua đời, lưu lại tiếc nuối. Vì không để một màn này trở thành sự thật, cũng vì bảo vệ luật pháp công chính, ta phải bảo trụ tính mạng mình, làm đào phạm hợp tình hợp lý."

Kỳ Thiện: "..."

Anh ta nhìn Thẩm tiểu lang quân chậm rãi nói, cảm khái mình sống đến từng tuổi này da mặt còn chưa dày bằng thằng nhóc choai.

Đang định nói, nụ cười trên mặt Thẩm Đường phút chốc thu hồi, ngồi dậy nhìn về phía ngoài cửa, đưa tay khẽ chống lên môi ra hiệu Kỳ Thiện đừng lộ ra. Chưa đầy một lát, tiếng bước chân nặng nề càng lúc càng gần, tên nam nhân trung niên kia bưng hai bát canh gừng bốc hơi nóng tới.

"Hai vị đợi lâu."

Kỳ Thiện và Thẩm Đường gật đầu gửi lời cảm ơn.

Dưới cái nhìn chăm chú của nam nhân trung niên, hai người Thẩm Đường nâng... bát riêng phần mình lên, hạ xuống xuống bên môi, đang định mở miệng uống vào. Thấy hai người không chút nào phòng bị, khóe môi nam nhân trung niên đang đinh nhếch một đường giễu cợt, ai ngờ một giây sau một bát canh gừng nóng bốc hơi tạt mặt tới.

Theo sát là bàn thấp bay lên, đánh tới hướng mặt.

Kỳ Thiện tạt canh, Thẩm Đường hất bàn.

Sau đó ——

Kỳ Thiện lặng yên lui về sau lưng Thẩm Đường, bình tĩnh thong dong nói: "Biết trống, giữ mái, chuyện không thể làm lấy đó lui thân, đây là đạo người khôn giữ mình."

Thẩm Đường: "? ? ?"

Thẩm Đường: "! ! !"

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement