Mẹ Nuôi Người Chạy Không Thoát - Cố Minh Thành

Advertisement

Chương 7

Cố Viễn Nhiên không trở về nhà trong ba ngày, cô chặn số điện thoại của Cố Minh Thành, không muốn cùng hắn nói chuyện thêm, đợi khi nào Cố Minh Thành đã suy nghĩ được thấu đáo, lúc đó có thể sẽ tốt hơn cho cả hai người.

Ba ngày nay, Cố Viễn Nhiên ở khách sạn và đi làm, đồ ăn cũng đi ăn ngoài hoặc ăn ở căn tin của bệnh viện, cô cố gắng không suy nghĩ về chuyện đó nữa. Tuy nhiên đôi khi nghĩ tới việc bị Cố Minh Thành nhìn trộm trong suốt thời gian qua khiến cô sợ hãi rùng mình đến nổi da gà.

Ba ngày qua Cố Viễn Nhiên không còn tức giận về hành động của Cố Minh Thành nữa. Cô cũng không thể ở khách sạn và ăn cơm ngoài suốt được, vẫn nên về nhà thì hơn, có lẽ lúc này đây Cố Minh Thành đã thấy rất hối hận rồi.

Sáng ngày thứ bốn, Cố Viễn Nhiên trở về nhà, trong nhà im lặng đồ đạc không có gì thay đổi sau khi cô rời đi mấy ngày, Cố Minh Thành hẳn đã tới trường học rồi. Hiện tại, Cố Viễn Nhiên vẫn chưa muốn đối mặt với hắn.

Cơ thể mệt mỏi chiều tối cô còn phải đến bệnh viện nữa, nên bây giờ muốn về phòng ngủ một chút. Vừa định mở cửa phòng mình thì cửa phòng ngủ của Cố Minh Thành bật ra, hai người bốn mắt chạm nhau. Cố Minh Thành cao hơn cô một cái đầu, hắn nhìn cô từ trên xuống ánh mắt buồn bã nhìn cô.

Cố Minh Thành đột nhiên nắm lấy bàn tay cô khiến cô giật mình không kịp phản ứng, hắn nhìn cô nước mắt lưng tròng, đôi môi khô khốc mở miệng khẽ nói:

“Con xin lỗi, là lỗi tại con lần sau sẽ không như thế nữa, mẹ nuôi đừng bỏ đi như vậy có được không?”

Cố Viễn Nhiên biết rằng đứa trẻ này nhất định sẽ biết lỗi nhưng chỉ là cô không
nghĩ hắn sẽ khóc… Thấy gương mặt hối lỗi cùng đôi mắt buồn bã đang lã chã những giọt lệ, cả khuôn mặt điển trai phút chốc trở nên lấm lem. Cố Viễn Nhiên mím môi không biết nên phản ứng thế nào, cô cũng nhẹ lòng đi như thể vừa trút được một gánh nặng lớn.

Cố Viễn Nhiên rất hài lòng trước thái độ hối lỗi của Cố Minh Thành, cô hơi rướn người lên đưa tay xoa đầu hắn mỉm cười hiền hòa nói:

“Được rồi, không giận con nữa, nhưng nhớ là không có chuyện lần sau đâu đấy.”

“Vâng, mẹ nuôi…”

Cố Viễn Nhiên bây giờ mới để ý vành mắt của hắn thâm lại. Cố Minh Thành vì không liên lạc được với cô nên rất lo lắng và sợ hãi, hắn không dám ngủ mỗi lần chỉ cần nhắm mắt chưa được quá ba phút là giật mình tỉnh giật. Hắn luôn lẩm bẩm tự hỏi:

“Liệu mẹ nuôi có như những kẻ kia bỏ rơi mình mà đi…?”

Với những suy nghĩ đó hắn không thể chấp nhận được nên hắn vẫn luôn chờ cô về, vẫn nấu nướng như những ngày bình thường và ngồi đợi cô về ăn cơm tối. Cố Minh Thành cũng không tới trường, vốn dĩ hắn đã không quan tâm đến chuyện trường lớp ngay từ đầu.

Cố Viễn Nhiên cũng thấy có lỗi cô hơi áy náy vì đột nhiên bỏ đi như vậy còn chặn số điện thoại của hắn mấy ngày để Cố Minh Thành không thể liên lạc mà cô lại không nghĩ đến cảm xúc và tâm trạng lo lắng của một đứa trẻ từng bị bỏ rơi phải ở nhà một mình.

Ánh mắt cô nhìn hắn cũng phần nào dịu dàng hơn, cô nói:

“Mẹ không giận con nữa, cũng sẽ không bỏ đi, trông con có vẻ không được khỏe có phải mấy đêm không ngủ rồi không?”
Cố Minh Thành không nói gì, tay hắn vẫn nắm chặt tay cô, đầu khẽ gật.

Cố Viễn Nhiên đoán không sai, cô thở dài vỗ nhẹ tay hắn nói:

“Được rồi, mau vào phòng nghỉ ngơi đi, lúc nào tỉnh táo chúng ta sẽ nói chuyện sau.”

“Mẹ nuôi… sẽ không nhân lúc con ngủ mà rời đi đúng không?”

Cô nghe câu hỏi của hắn mà nhói lòng, đứa trẻ đáng thương này tuy lớn xác nhưng tâm hồn còn rất mỏng manh.

“Đương nhiên là không rồi, mẹ cũng mệt mỏi rồi muốn đi ngủ một chút chiều còn phải đến bệnh viện.”

“Vậy… mẹ nuôi sẽ không bỏ đi… mẹ nuôi chỉ là đến bệnh viện làm việc thôi đúng không?”

“Đúng, đúng, đúng rồi, mau vào phòng ngủ ngơi đi.” – Cố Viễn Nhiên thờ dài, một câu hỏi của hắn mà hỏi đi hỏi lại mấy lần liền cô đẩy hắn vào phòng của hắn rồi nhắc nhở một vài câu hắn mới chịu để yên cho cô nghỉ ngơi.

Cuối cùng, mọi chuyện cũng được giải quyết mặt dù pha giải quyết này có hơi cồng kềnh một chút. Cố Viễn Nhiên trở về phòng ngủ của mình, tuy rằng Cố Minh Thành đã xin lỗi và tỏ ra rất hối lỗi nhưng sự nghi ngờ của cô vẫn còn, nên kiểm tra lại một chút.

Cái lỗ nhỏ trên tường đã được lấp lại như ban đầu, đồ đạc trong phòng cũng không có gì thay đổi, tất cả về đúng với nguyên trạng của nó. Cố Viễn Nhiên ngồi trên giường, cô chống tay xuống giường ánh mắt quan sát mọi thứ xung quanh một lượt. Đột nhiên cảm thấy tay mình đang chạm phải cái gì đó nhớt nhớt và trắng đục, cô giơ tay lên nhìn thứ đó dính lên tay, cô di di hai ngón tay với nhau một chút rồi lấy giấy trên tủ cạnh đó lau đi. Cố Viễn Nhiên cũng đã rất mệt mỏi rồi, mấy ngày qua cô suy nghĩ nhiều mà toàn chuyện không vui nên cũng không có tâm trạng để ý đến
thứ dính trên tay là cái gì.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement