Tông Triển Bạch ôm lấy bờ vai của cô hỏi: “Em vui không?”
“Vui ạ, nhưng vẫn chưa hoàn mỹ.” Bởi vì Trang Kha Nguyệt không có ở đây, đây là lần đầu tiên cô đón năm mới mà bà không có ở bên cạnh.
Cô cảm giác có chút lạ lẫm.
Và có chút tiếc nuối.
Bởi vì năm nay cô đã tìm được ba cho hai đứa trẻ nhưng cô lại không đoàn viên cùng với bọn họ, bởi vì cô ấy biến mất nên tết đoàn viên này cũng mất đi sự hoàn mỹ.
Tông Triển Bạch cảm nhận thấy tâm trạng của cô đang không được vui, anh cố ý vùi đầu vào áo khoác của cô: “Em ngã lúc nào vậy, sao anh không biết? Anh xem xem có nghiêm trọng không. Lúc nói chuyện tay anh thò vào bên trong áo, đi lật chiếc áo lông ra.
Lâm Tử Lạp bị doạ cho hết hồn, cô đẩy mạnh anh ra, không biết do lực của cô quá mạnh hay do Tông Triển Bạch cố ý, hoặc có lẽ vì dưới đất trơn trượt, lúc Lâm Tử Lạp đưa tay ra đẩy, thân thể anh bị nghiêng về sau, ngã xuống dưới đất, anh bám lấy tay của Lâm Tử Lạp rồi đứng lên.
“A…”
Lâm Tử Lạp theo bản năng kêu lên một tiếng, cô sợ gây ảnh hưởng đến Thẩm Bồi Xuyên và hai đứa trẻ nên lập tức im bặt.
Tông Triển Bạch bị ngồi bệt xuống đất, lúc ngã xuống áo khoác của anh bung ra, Lâm Tử Lạp lại ngã đúng vào ngực của anh.
Lâm Tử Lạp muốn đứng lên, anh dùng lực kéo cô lên, Lâm Tử Lạp lại ngã xuống lần nữa, anh khẽ ấn đầu cô xuống, nghiêng nghiêng hôn lên môi cô.
Mái tóc dài của cô xoã xuống, che đi khuôn mặt của hai người, anh hôm rất sâu, rõ ràng là thời tiết giá lạnh nhưng thân thể của anh lại rất nóng.
Tay còn lại của anh xoa quanh vòng eo của cô.
Lâm Tử Lạp giãy lên.
“Đừng động.” Anh nhẹ tay hơn, sau đó ấm áp nói: “Sau này anh sẽ nhẹ hơn.”
Lúc này, bùm! Một quả pháo hoa được bắn lên trên trời, tiếng nổ kêu lên chấn động ở bên tai, như một chiếc ô đầy sắc màu bung ra, sắc màu rực rỡ, vô cùng đẹp đẽ.
Lâm Tử Lạp vờ như không nghe thấy, cô nhân lúc anh nhìn pháo hoa thì đứng dậy chạy đi.”
Lâm Tử Lạp chạy băng băng trong những đốm lửa nhỏ đầy trời. Đây là một năm đầy biến động, xảy ra rất nhiều chuyện. Chuyện nào cũng nằm ngoài dự đoán của cô. Một năm này, có thể gặp may mắn, có thể gặp điều tồi tệ, đầy những bất ngờ, đầy sự ngạc nhiên!
Cô dắt tay hai đứa trẻ, giữa sắc trắng đầy trời, ngẩng đầu hướng nhìn bầu trời rực rỡ.
Chiếc áo khoác của Tông Triển Bạch bị dính rất nhiều tuyết. Anh đứng đó, nhìn vào bóng ba người cách đó không xa, một lớn và hai nhỏ.
Năm nay, đối với anh mà nói, chẳng phải nằm ngoài dự đoán ư?
Chẳng phải là đầy bất ngờ ư?
Đêm giao thừa phải thức nên họ ở bên ngoài chơi rất lâu sau mới trở về. Vừa mở cửa ra, cảm giác ấm áp liền phả vào mặt, Tông Khải Phong và Trình Dục Tú đang ngồi trên ghế sofa xem TV. Trên TV lúc này đang chiếu đêm hội liên hoan mùa xuân. Vú Vu và một người làm khác đã chuẩn bị rất nhiều hoa quả tươi, hoa quả khô bày biện trên bàn.
Không biết có phải là đã chơi quá lâu nên bữa tối đã bị tiêu hóa hết. Hai đứa trẻ vào trong phòng, vừa ăn vừa xem TV.
Khi đồng hồ điểm mười hai giờ, tiếng chuông báo hiệu năm mới vang lên.
Năm mới đã đến rồi.
Hai đứa trẻ quá phấn khích tới nỗi không chịu đi ngủ. Kết quả là ngày hôm sau chúng không thể thức dậy.
Cho nên cả mùng một tết, chúng đã dành hết thời gian ở trên giường.
Tới ngày mùng hai là sinh nhật của Lâm Tử Lạp.
Lâm Tinh Tuyệt đã mua cho cô một chiếc bánh sinh nhật siêu lớn.
Sau khi sinh hai đứa con, Lâm Tử Lạp chưa bao giờ đón sinh nhật. Cô đã trải qua những cơn đau dữ dội khi sinh con nên hiểu được rằng sinh nhật của cô là một ngày cực khổ của mẹ cô.
Vì vậy trước kia mỗi năm tới sinh nhật cô sẽ không mua bánh, cũng không nhắc nhở ai về điều này mà chỉ mua tặng Trang Kha Nguyệt một món quà.
Cô không ngờ rằng Lâm Tinh Tuyệt sẽ mua cho cô một chiếc bánh to như vậy. Cái bánh có tám tầng, trên đỉnh là một con búp bê đang mặc váy cưới.
Không sai, là một con búp bê đang mặc váy cưới. Đây không giống như một chiếc bánh sinh nhật, ngược lại giống một chiếc bánh cưới hơn.
“Nó đẹp không mami?” Lâm Tinh Tuyệt hỏi.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |