Minh hôn âm duyên - Nhật ký tìm vợ của thiếu gia ma - Khương Lâm - Chu Nguyên Hạo

Advertisement

Chương 139: Mở cổng địa ngục

Tôi cúp điện thoại và nhìn sang tòa nhà săn sóc đặc biệt dành cho bệnh nhân nặng đã bị cháy xém ở phía đối diện. Những kẻ sát nhân tàn độc nhất và đáng sợ nhất đều đã từng bị giam giữ trong tòa nhà đó. Ma quỷ trong những tòa nhà bình thường vốn dĩ đã rất lợi hại rồi, vậy thì không biết ma quỷ trong tòa nhà kia còn kinh khủng đến nhường nào nữa.

Tôi siết chặt bàn tay của mình, cho dù có khủng khiếp đến đâu, tôi cũng muốn xông vào trong đó thử một lần xem sao!

Tôi bước nhanh ra khỏi tòa nhà bình thường, trên đường đi còn thẳng tay tiêu diệt một vài con ma đáng sợ khác, sau đó tôi tiến đến phía trước tòa nhà săn sóc đặc biệt dành cho bệnh nhân nặng đó. Có một tiếng kêu nhỏ yếu ớt phát ra từ hành lang tối om mờ mờ ảo ảo, khiến người ta rợn cả tóc gáy.

Tôi nghiến chặt răng, căng thẳng đến mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh.

“Cọc, cọc, cọc.” Tiếng gõ lanh lảnh vang lên rất nhịp nhàng, tôi run lên cầm cập và dè dặt thận trọng bước tới. Tôi nhìn vào bên trong một phòng bệnh thì thấy một người phụ nữ mặc quần áo của bệnh nhân, đầu bù tóc rối, cầm trong tay một bó đinh lớn và một chiếc búa, cô ta đang dùng búa đóng đinh một người y tá nam vào tường.

Đây là một hồn ma cấp trung.

Tôi che miệng lại và cố gắng bước thật khẽ, tiếp tục đi thẳng về phía trước một cách thật cẩn thận, căn phòng nào cũng có một bóng ma, có đủ hết từ cấp thấp đến cấp cao, tất cả bọn họ đều đang hết sức tập trung vào những hành động tàn bạo cuối cùng trước khi chết, dường như bọn họ đang vô cùng tận hưởng.

Tôi không muốn làm kinh động đến bọn họ, mặc dù tướng quân Kim Giáp rất lợi hại, nhưng mà nếu bị rất nhiều yêu ma đuổi theo cùng một lúc thì hậu quả sẽ thảm khốc lắm.

May mắn thay, bọn họ không phát hiện ra tôi. Tôi lặng lẽ leo lên tầng ba. Tôi lấy một quyển tài liệu từ trong phòng trực và xem qua một lượt, trong quyển tài liệu đó có thông tin cơ bản của tất cả các bệnh nhân.

Xưa kia trong phòng ba trăm lẻ tám có một người đàn ông trung niên tên là Vương Học Bình, cái tên rất bình thường và vóc dáng cũng rất bình thường, nhưng anh ta còn có một cái tên gọi khác mà trẻ con vừa nghe thấy cũng không dám khóc.

Người đàn ông đó còn được gọi là “Ông Đồ Tể”.

Nghe tên là có thể biết ngay rằng bàn tay của anh ta đã nhuốm đầy máu tươi của rất nhiều người. Nghe nói anh ta thích giết các cô gái trẻ nhất, đặc biệt là những cô gái trẻ trung xinh đẹp, bởi vì hồi mới lớn, anh ta từng bị một cô nàng xinh đẹp lợi dụng tình cảm rồi thẳng tay ruồng rẫy.

Anh ta là diễn viên xiếc miệng và biết nói tiếng bụng, sở trường của anh ta là bắt chước giọng nói của những người khác nhau, ngay cả giọng địa phương, anh ta cũng nhái được giống y như đúc.

Tôi lại càng hồi hộp hơn nữa, trước mặt là phòng ba trăm lẻ tám, trên cửa có một ô kính nhưng mặt kính đã mất từ lâu rồi, tôi lén lút cúi đầu định nhìn vào trong thì bỗng nhiên có một đôi tay từ phía sau lưng tôi vươn ra bịt kín mũi và miệng của tôi.

Tôi sửng sốt sợ hãi, tướng quân Kim Giáp đã bay ra ngoài, dừng lại ở trên đầu người đàn ông phía sau, nhưng lại nghe thấy anh ta hạ thấp giọng và nói: “Đừng kêu, Khương Lăng, là tôi đây.”

Tôi quay đâu nhìn lại, thì ra là Đông Phương Lân.

Anh ấy kéo tôi sang một phòng bệnh kế bên, trong phòng bệnh này không có ai cả.

“Khương Lăng, người vừa nãy gọi điện thoại cho cô là Vương Học Bình, chính là cái người có biệt danh là “Ông Đồ Tể”, anh ta bắt chước giọng của tôi để lừa cô đến đây với mục đích muốn giết cô.” Đông Phương Lân nắm lấy vai tôi và nói: “Cũng may là anh ta không biết tôi đang ẩn núp ở chỗ này. Anh ta mạnh lắm, cô trăm lần ngàn lần đều không thể vượt qua được đâu.”

Tôi gật đầu, cuống cuồng hỏi lại Đông Phương Lân: “Sao anh lại ở đây? Kiều Minh Hiên đâu?”

Đông Phương Lân cau mày rồi nói: “Lúc trước tôi bị một con ma đuổi giết, cắm đầu cắm cổ chạy một hồi thì chạy tới chỗ này, con ma ở trong phòng bệnh này đã bị tôi giết rồi, nên bây giờ ở phòng này rất an toàn, cô yên tâm. Tôi cũng không biết Kiều Minh Hiên đang ở đâu nữa, tôi và anh ấy bị phân tán mỗi người một nơi rồi.”

Tôi cẩn thận nhìn ra bên ngoài: “Anh vừa giết một con ma, không đánh động đến mấy con ma ở những phòng khác sao?”

“Tôi rất cẩn thận.” Đông Phương Lân thì thào nói với tôi.

Tôi bước đến bên cạnh anh ấy và nói thật khẽ: “Anh có thấy An Kiến Quốc không?”

Đông Phương Lân nghe thấy cái tên đó thì toàn thân run lẩy bẩy, anh ấy cứ bồn chồn lo lắng nhìn nghiêng ngó dọc: “An Kiến Quốc quá kinh khủng. Chúng ta nên cầu nguyện để không gặp phải anh ta thì tốt hơn.”

Tôi gật đầu và nói: “Tôi nghĩ cũng phải tám mươi, chín mươi phần trăm là cái tên An Kiến Quốc đó bị ma quỷ từ địa ngục ám vào người rồi. Tôi có cách này có thể xua được ma quỷ trở về lại địa ngục.”

An Kiến Quốc nghe thấy thế thì gương mặt tràn trề vui mừng: “Cách gì?”

Tôi ngoắc ngoắc ngón tay về phía anh ấy, ra hiệu anh ấy đi qua đây, anh ấy đi tới và ghé sát vào tôi, tôi thì thầm vào tai anh ấy: “Cách này là…”

Tôi vừa mở miệng, thì tướng quân Kim Giáp đột nhiên bay ra và đi vào trong lỗ tai của anh ấy.

“A!” Anh ấy sợ hãi kêu lên một tiếng, rồi bịt tai lại, anh ấy không dám tin mà cứ nhìn tôi chòng chọc: “Khương Lăng, cô làm gì vậy, cô bị điên à?”

Tôi dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào anh ấy và nói: “Làm cách nào mà anh biết con ma ở phòng bệnh kế bên lúc còn sống tên là Vương Học Bình?”

Đông Phương Lân trợn to hai mắt và tôi tiếp tục nói: “Theo như tôi biết, năm đó bệnh viện tâm thần bị cháy cho nên tất cả dữ liệu của những bệnh nhân này đều bị tiêu hủy hết rồi. Ngoại trừ dữ liệu của An Kiến Quốc vẫn được giữ lại, thông tin của những người còn lại đều không thể xác nhận được, chỉ có thể đếm số lượng xác chết để xác định xem có phải toàn bộ bệnh nhân đều đã chết hết hay không. Nhưng anh có thể nói chính xác tên của con ma ở phòng bệnh bên cạnh thì chỉ có một khả năng mà thôi.”

Tôi dừng lại một chút và lấy điện thoại di động ra, tôi đã dùng điện thoại di động để chụp lại toàn bộ các ca bệnh và tài liệu thông tin: “Bệnh nhân ở phòng ba trăm lẻ bảy, tên là Quách Thành Đồng, từng là một thợ trang điểm trong đoàn phim với kỹ năng hóa trang vô cùng xuất sắc. Mục tiêu của anh ta là những diễn viên đóng vai quần chúng ở các đoàn phim. Anh ta đã nhiều lần lừa các cô gái diễn viên quần chúng đến những nơi vắng vẻ, ra tay hãm hiếp trước, rồi sau đó nhẫn tâm giết chết họ.”

Tôi ngẩng đầu nhìn anh ấy: “Tôi nói không sai chứ, Quách Thành Đồng.”

Lúc này, gương mặt của Đông Phương Lân lộ ra vẻ đau khổ tột cùng, tướng quân Kim Giáp điên cuồng hấp thụ cạn hết oán khí trong cơ thể của anh ta, cơ mặt của anh ta bắt đầu co rút, các bộ phận trên khuôn mặt cũng dần thay đổi, sau đó biến thành bộ dạng của một người đàn ông trung niên bình thường.

Anh ta giãy giụa và muốn lao vào tôi, nhưng tôi đã nhanh nhẹn dùng kỹ thuật để kéo anh ta đến trước mặt và sau đó đâm thẳng một nhát kiếm vào ngực của anh ta.

Linh hồn của anh ta bắt đầu bốc cháy từ nơi thanh kiếm gỗ đào đâm vào, sau đó hoàn toàn hóa thành tro bay và lơ lửng trên không trung.

Tướng quân Kim Giáp trở lại vào tay tôi, có vẻ như đã ăn rất no, uể oải ưỡn to cái bụng căng tròn.

Tôi để nó về lại trong cơ thể mình, sau đó lại bước đến trước cửa phòng ba trăm lẻ tám, mở cửa ra thì thấy Đông Phương Lân lo lắng nói: “Khương Lăng, cuối cùng cô cũng tới rồi, mau vào đi.”

Khi tôi bước vào phòng, quả nhiên Kiều Minh Hiên cũng đang ở bên trong, anh ta liếc tôi một cái với thái độ không vừa ý: “Sao lâu như vậy mới đến hả?”

Tôi mặc kệ anh ta: “Con ma trong phòng này ở đâu rồi?”

Kiều Minh Hiên nói: “Có tôi ở đây mà con ma đó có thể còn sống được sao?”

Nghe thấy thế tôi nhịn không được mà muốn nôn mửa tại chỗ, trong lòng thầm nghĩ: “Nếu như anh tài giỏi như vậy, sao không cùng mặt trời tỏa nắng cho muôn loài đi?”

“Các anh đã tìm ra manh mối gì chưa?” Tôi hỏi.

Đương nhiên không thể giải thích được tính cách của Kiều Minh Hiên, vậy nên Đông Phương Lân nhặt lên vài viên đá vụn nhỏ xíu ở trên mặt đất, tất cả đều có màu đỏ và trong suốt, có hơi giống đường phèn màu đỏ.

“Đây là cái gì?” Tôi hỏi.

“Đây là kết tinh sau khi bị cháy bởi Địa Ngục Hỏa.” Đông Phương Lân nói: “Từ hình dạng của những tinh thể này, hẳn là mới vừa ngưng kết cách đây không lâu. Chắc chắn trước khi chúng tôi đến đây, đã có một người khác vào tòa nhà săn sóc đặc biệt dành cho bệnh nhân nặng này, hơn nữa người đó còn phóng thích Địa Ngục Hỏa tại nơi này.”

Thấy mặt tôi vẫn còn hơi mù mờ, Đông Phương Lân tiếp tục giải thích: “Có thể phóng thích Địa Ngục Hỏa thì ít nhất người này cũng đã tu luyện đến cấp bốn, hơn nữa Địa Ngục Hỏa còn là vũ khí có ích nhất để đối phó với ma quỷ địa ngục.”

Nghe đến đây thì tôi lập tức hiểu ra, tôi có hơi xấu hổ: “Ý của anh là trước chúng ta từng có một người đã luyện được đến cấp bốn đến đây và chiến đấu với An Kiến Quốc à?”

Đông Phương Lân và Kiều Minh Hiên nhìn nhau một cái và nói: “Chúng tôi nghi ngờ rằng An Kiến Quốc đã bị người đó khống chế. Mọi chuyện xảy ra hôm nay đều do người đó đứng phía sau điều khiển.”

Lòng tôi chợt trĩu xuống, thực lực của An Kiến Quốc mạnh như vậy mà còn bị một người khác khống chế và biến thành quỷ hầu, thế thì thực lực của người này đáng sợ đến mức nào đây?

Tôi ổn định lại tâm trí và nói: “Mục đích của người đó là gì? Chỉ để giết những kẻ vô danh tiểu tốt thực lực non kém như chúng ta thôi sao?”

“Cô mới là kẻ vô danh tiểu tốt thực lực non kém, tôi không phải!” Kiều Minh Hiên lạnh lùng nói.

Nghe tới đây, tôi bị sốc nặng đến thẫn thờ cả đầu óc, bây giờ là lúc so đo tính toán chuyện đó ư?

“Bất kể mục đích của người đó là gì, chúng ta đều phải đưa hồn ma đang ám An Kiến Quốc trở lại địa ngục.” Tôi nói.

Ngừng lại một lát, tôi quả quyết: “Đây là cơ hội sống còn duy nhất của chúng ta”.

Đông Phương Lân ngạc nhiên nhìn tôi và hỏi: “Cô muốn làm gì?”

Tôi im lặng một lúc rồi trả lời: “Tôi muốn mở cánh cổng địa ngục.”

Đông Phương Lân và Kiều Minh Hiên nghe đến đây thì vô cùng hoảng sợ: “Cô có biết mình đang nói gì không hả?”

Tôi hít một hơi thật sâu, kéo một chiếc ghế bị thiếu chân qua rồi ngồi xuống và nói: “Các anh chỉ cần dụ An Kiến Quốc tới, phần còn lại cứ giao cho tôi.”

Đông Phương Lân lo lắng nói: “Cô có biết điều gì sẽ xảy ra nếu cô mở cánh cổng địa ngục không?”

Tôi nở một nụ cười gượng gạo: “Chúng ta còn cách nào khác sao?”

Đông Phương Lân muốn nói gì đó, nhưng bỗng nhiên Kiều Minh Hiên dằn anh ấy lại và nói: “Khương Lăng nói đúng. Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta. Anh phải tin cô ấy.”

Đông Phương Lân im lặng, anh ấy nhìn tôi chằm chằm hồi lâu, cuối cùng khom lưng cúi người thật lâu rồi nói: “Bảo trọng.”

Cả hai rời khỏi phòng, nhiệm vụ của họ là tìm An Kiến Quốc và dụ anh ta đến đây.

Tôi lấy trong ba lô ra một tập sách nhỏ, đây là cuốn sách do bà nội tôi để lại, trong đó có ghi chép chi tiết về cách mở cánh cổng địa ngục.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement