Chương 414: Đền tiền
“Tôi khinh!”, Tô Đại Lưu gắt lên: “Tôi thấy xe của anh là loại BMW x3 nhỉ, cái xe rách nát thế này mà còn lái ra ngoài? Anh nhìn thấy xe của tôi chưa? Hả?”
Sau khi Bạch Diệc Phi đến gần đám người thì hơi nhíu mày lại, người tranh chấp với Tôi Đại Lưu không phải là tên Đổng Ngưu lúc nãy sao?
Cả Đổng Ngưu và Tô Đại Lưu đều không để ý đến Bạch Diệc Phi, cả hai còn đang tranh cãi.
Thật ra Đổng Ngưu đang cố ý, đương nhiên anh ta biết xe của Tô Đại Lưu là xe xịn.
Nếu đối phương lái xe xịn thì chắc chắn sẽ không thiếu tiền. Lúc lùi xe anh ta đột nhiên run tay một cái, không cẩn thận cạo sơn xe của mình. Vậy nên muốn nhân cơ hội này lừa một ít tiền.
Hơn nữa vận may của anh ta hôm nay đặc biệt tốt, vừa gặp được người cho một triệu, bây giờ lại được một tên dâng tiền đến cửa.
Bạch Diệc Phi đi đến: “Xảy ra chuyện gì thế?”
“Chủ tịch, cậu quay về rồi”, sau khi nhìn thấy Bạch Diệc Phi thì Tô Đại Lưu thấy tin cậy hơn, ông ta liến thoắng nói lại mọi chuyện: “Là do kỹ thuật của anh ta không tốt nên mới tự làm tróc sơn xe của mình, nhưng mà lại muốn đòi tôi tiền bồi thường, chính là anh ta!”
Lúc này Đổng Ngưu lại ngây ngẩn cả người: “Là anh sao?”
“Hả, anh biết chủ tịch của chúng tôi sao?”, Tô Đại Lưu nhìn thoáng qua, trong lòng bắt đầu sợ hãi. Nếu như biết chủ tịch, nhỡ may lại có quan hệ tốt với chủ tịch, vậy thì những hành động vừa rồi của ông ta không phải là tự đào hố chôn mình sao?
Đổng Ngưu lại càng mơ hồ: “Chủ tịch? Chủ tịch nào vậy?”
Tô Đại Lưu nghe xong thì ngửa người, chẳng lẽ anh ta không biết sao?
Bạch Diệc Phi không muốn để lộ thân phận nên vội vàng nói: “Không có gì. Sao anh không nói tiếp đi?”
Đổng Ngưu hơi ngừng lại, anh ta nhanh chóng đứng dậy. Đối phương không muốn nhiều lời, nhưng mà anh ta cũng biết người có thể tùy tiện bỏ ra một triệu, còn được người ta gọi là chủ tịch thì nhất định không đơn giản.
“Xin lỗi, xin lỗi. Tôi không biết đây là xe của anh…Tôi không muốn bồi thường nữa, tôi từ chối…"
Tô Đại Lưu hừ một tiếng, ông ta hoàn toàn yên tâm rồi: “Sao lại từ chối rồi? Vừa rồi không phải náo loạn lên muốn bồi thường sao, còn muốn ăn vạ hẳn một trăm ngàn mà?”
“Xe của anh bây giờ có giá một trăm ngàn ấy hả? Xí, cho tôi một triệu tôi cũng không cần!”
Đổng Ngưu ngây ngô cười, ý đồ muốn lừa dối cho xong.
Bạch Diệc Phi lạnh nhạt nhìn Đổng Ngưu, sau đó anh chỉ về phía chiếc xe BMW kia, anh nói với Tô Đại Lưu: “Đập cho tôi!”
“Hả?”, Tô Đại Lưu sững sờ, nhưng ông ta nhanh chóng hưng phấn: “Được thôi!”
“Từ từ đã, anh, anh, tôi sai rồi, tôi sai rồi thật sự sai rồi. Xin anh nương tay, anh…”, Đổng Ngưu có chút sợ hãi, còn muốn đập xe của anh ta, chứng tỏ đối phương không phải người tốt lành gì.
Tô Đại Lưu nhìn Bạch Diệc Phi một chút, ông ta không ra tay ngay.
Bạch Diệc Phi thấy thế thì nhìn quanh bốn phía, có rất nhiều người đang đứng xem chuyện hay, nhưng sau khi nghe đến việc đập xe thì đều đứng ra xa. Anh nhìn quanh một vòng, lúc này mới nhìn sang bên đường, thấy một cục đá bị vỡ.
Cục đá chỉ to chừng một nắm đấm, được đặt bên cạnh thùng rác để cố định thùng rác.
Bạch Diệc Phi chỉ vào cục đá đó rồi nói với Tô Đại Lưu: “Có thấy cục đá kia không”.
Tô Đại Lưu nghe vậy thì nhanh chóng chạy đến nhặt cục đá lên, ông ta không chê bẩn mà chạy đến trước xe của Đổng Ngưu, sau đó không nói một lời nhắm ngay mui xe đập xuống.
Sắc mặt Đổng Ngưu trắng bệch: “Anh, tôi biết sai rồi… đừng đập nữa được không?”
Bạch Diệc Phi liếc anh ta một cái, sai đó thản nhiên nói: “Không phải tôi mới đưa cho anh một triệu sao? Coi như bồi thường”.
Đổng Ngưu lộ ra nụ cười còn khó coi hơn khóc: "Ha ha...”
Dù sao Đổng Ngưu vẫn coi như được hời. Chiếc xe này của anh ta không đáng một triệu, nhưng có nhiều người chứng kiến xe anh ta bị đập như vậy, còn là trong khu của anh ta nữa, chắc chắn sẽ có rất nhiều người biết, anh ta sẽ bị chế giễu. Nói không chừng cũng không đến trang trại của anh ta mua heo nữa.
“Choang!
Kính vỡ.
“Chủ tịch, đập xong rồi", Tô Đại Lưu bước tới khoe.
“Làm tốt lắm! Đi thôi”, Bạch Diệc Phi bước lên xe, anh nói với Tô Đại Lưu.
Người xung quanh nhìn thấy không giống trò đùa thì lúc này mới nhao nhao tản ra.
Đổng Ngưu nhìn chiếc xe nát của mình, giận mà không dám nói gì. May mà có một triệu Bạch Diệc Phi đưa cho, nếu không anh ta cũng sẽ không để yên như vậy.
…
“Đi đến bệnh viện Ngọa Long”, Bạch Diệc Phi lên xe rồi nói một câu.
Bây giờ bệnh viện đã khai trương, nhưng mà bởi vì mới mở nên không có nhiều người đến khám, toàn bộ đại sảnh của bệnh viện đều rất trống.
Sau khi Bạch Diệc Phi đến nơi thì đi thẳng tòa nhà bên cạnh, anh có chuyện muốn tìm Từ Lãng.
Vừa đi đến dưới lầu anh đã gặp Lưu Hiểu Anh.
“Bạch Diệc Phi!”, sau khi Lưu Hiểu Anh nhìn thấy Bạch Diệc Phi thì rất kích động, cô ta chạy thẳng đến.
Bạch Diệc Phi mỉm cười: “Đã lâu không gặp!”
Lưu Hiểu Anh hừ một tiếng: “Anh đến đây làm gì? Tìm ai sao?”
“Ừ, Từ Lãng đâu?”, Bạch Diệc Phi hỏi.
“Không biết", Lưu Hiểu Anh lắc đầu. Phần lớn thời gian cô ta đều khám bệnh ở tòa nhà bệnh viện phía trước, mấy chuyện ở phía sau này không rõ lắm.
“Cô đi làm việc đi, tôi đi hỏi những người khác” nói xong thì Bạch Diệc Phi đi vào. Lưu Hiểu Anh cũng không nghe lời anh nói, cô ta đi theo phía sau anh.
Ở dưới lầu gặp được Chung Liên.
Chung Liên nói với Bạch Diệc Phi, hình như Từ Lãng đi viếng mộ của Vô Bệnh rồi.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |