Một bước lên tiên – Bạch Diệc Phi (full) – Truyện tác giả: Mai Bát Gia

Advertisement

Chương 522: Dẫn dụ

“Có chuyện gì vậy? Không phải đi cứu người à? Tại sao lại đánh nhau?”

Nhiều người đã phát hiện ra hai người cách đó không xa đang đánh nhau.

Mọi người thấy thế đều rất bối rối, không phải là đi cứu người sao?

Chuyện này là thế nào vậy?

Bạch Diệc Phi nhìn thấy cảnh này thì mới chợt hiểu ra gì đó.

Vừa rồi Chu Khúc Nhi nói Phùng Tiên Tiên gọi Chu Khúc Nhi đến nói chuyện phiếm, cùng lúc đó có người bị rơi xuống nước, ở khoảng cách này không thể nhìn rõ mặt người kia, hơn nữa đối phương còn đưa lưng về phía mọi người, cho nên rất dễ nghĩ rằng người rơi xuống nước chính là Chu Khúc Nhi.

Chu Khúc Nhi là bạn thân của Lý Tuyết, Bạch Diệc Phi không thể ngó lơ mà không cứu.

Sau đó khi Bạch Diệc Phi xuống dưới nước cứu người thì người phụ nữ ở dưới nước sẽ có thời cơ tốt nhất để ra tay giết anh.

Nhưng mà Phùng Tiên Tiên không ngờ rằng Bạch Diệc Phi sẽ không xuống dưới, mà người xuống dưới là Tần Sơn.

Bây giờ Bạch Diệc Phi đang là mục tiêu chỉ trích của mọi người, anh sẽ không ngốc đến mức nhảy xuống cứu người mà không biết rõ tình hình, thế nên Tần Sơn đã nhảy xuống trước.

Mà Chu Khúc Nhi cũng được thả ra.

Sau khi nghĩ đến những điều này thì Bạch Diệc Phi không khỏi cười lạnh, đúng là một mưu kế hay!

Nhưng sau khi Bạch Diệc Phi suy nghĩ xong thì cũng không làm gì hết, anh làm như không có việc gì, tiếp tục đứng xem.

Có mấy người ở đây vội vàng nhảy xuống biển, bơi đến cứu đám người đang đánh nhau kia.

Hơn mười phút sau, một người bò lên trên thuyền cứu nạn, lái thuyền cứu hộ về.

Thuyền cứu hộ được kéo lên, Tần Sơn được sự trợ giúp của một vài người ôm bụng leo lên.

Hứa Xương đứng ở một bên nhìn thấy dáng vẻ này của Tần Sơn thì giật mình: “Có chuyện gì xảy ra vậy?”

Tần Sơn đang cực kỳ khó chịu: “Làm sao ông đây biết được?”

“Chết tiệt, nếu sớm biết như vậy thì ông đây đã không làm chuyện tốt rồi! Mẹ nó!”

Hứa Xương thấy vậy thì mặt mày lạnh tanh, cuối cùng cũng không hỏi nhiều, chỉ cho người nhanh chóng băng bó cho Tần Sơn.

Chu Khúc Nhi và mấy người khác sau khi nhìn thấy cảnh này thì cũng có cảm xúc phức tạp lẫn lộn, dù sao Tần Sơn cũng có khuôn mặt giống hệt với Tần Hoa.

Bạch Diệc Phi nhíu mày, Tần Sơn ngoại trừ có dáng dấp bên ngoài giống Tần Hoa thì những phương diện khác lại hoàn toàn khác nhau.

Sự kiện rơi xuống nước kết thúc khi Tần Sơn băng bó xong, mọi người lần lượt về phía đại sảnh, hoặc trở về phòng mình.

Lý Tuyết và Chu Khúc Nhi trở về phòng, Bạch Diệc Phi nhìn thấy Tần Sơn ở cách đó không xa thì nghĩ ngợi một chút rồi đi theo.

Tần Sơn lên trên boong tàu, bởi vì vòng thứ hai của cuộc tranh cử đã kết thúc nên người trên boong tàu rất nhiều, anh ta đi lướt qua đám người, một lúc sau đã không thấy bóng dáng đâu nữa.

Bạch Diệc Phi không nhìn thấy người nữa thì nhíu mày, thôi bỏ đi, dù sao cũng không phải Tần Hoa, cho nên anh cũng không có ý định đi tìm nữa.

Lúc này một đôi tay từ phía sau lưng khoác lên bả vai của Bạch Diệc Phi.

Bạch Diệc Phi giật mình, anh xoay người lại thì nhìn thấy Tần Sơn đã biến mất, vì thế anh lập tức thu cánh tay đang chuẩn bị tấn công đối phương lại.

Tần Sơn không bỏ sót sự thay đổi từ ánh mắt Bạch Diệc Phi, sắc mặt anh ta trầm xuống, rồi thấp giọng nói: “Theo dõi ông đây hả? Anh cùng một nhóm với những người kia sao?”

Những người kia đương nhiên là chỉ người phụ nữa rơi xuống nước và mấy người trên thuyền cứu nạn.

Bạch Diệc Phi lắc đầu: “Không phải".

Tần Sơn nghe thấy vậy thì dò xét Bạch Diệc Phi một lượt: “Nếu không phải vậy thì đi theo tôi làm gì? Anh biết tôi hả?”

Trầm ngâm một giây thì Tần Sơn giật mình nói: “Ồ, anh chính là chủ tịch tập đoàn Hầu Tước kia sao, bây giờ lại là chủ tịch tập đoàn Thủy Tinh đúng không? Anh tên là Bạch Diệc Phi!”

“Tôi chưa từng tiếp xúc với anh, anh đi theo tôi có mục đích gì?”

Bạch Diệc Phi yên lặng nhìn Tần Sơn một lát, sau đó nhẹ nhàng trả lời: “Tôi không có theo dõi anh".

“Mẹ nó!”, Tần Sơn tức giận hừ một tiếng: “Tôi nhìn thấy anh đang tìm người, không phải đi theo ông đây thì là gì?”

Bạch Diệc Phi: “...”

“Xin lỗi, tôi nhận lầm người”, Bạch Diệc Phi nhẹ nhàng trả lời.

Tần Sơn sờ cằm: “Anh nhận lầm người sao? Tôi đẹp trai ngời ngời thế này mà anh cũng nhận lầm hả?”

Bạch Diệc Phi im lặng xoay người rời đi.

Tần Sơn ở phía sau hét lên: “Này, tôi nói không đúng sao? Hả!”

Bạch Diệc Phi vốn muốn tìm hiểu thân phận của Tần Sơn một chút, nhân tiện xem thử anh ta có quan hệ gì với Tần Hoa không, nhưng bây giờ nhìn dáng vẻ tự luyến và du côn của Tần Sơn thì Bạch Diệc Phi cảm thấy không còn hứng thú nữa.

Rất nhanh màn đêm buông xuống.

Hứa Xương nói sẽ có hoạt động vào buổi tối, đến khi mọi người biết đó là hoạt động gì thì lập tức sôi trào.

Đại hội đấu giá!

Hoạt động được liên minh doanh nghiệp tổ chức này đã được mọi người vô cùng hưởng ứng, hơn nữa trên du thuyền này đều là ông chủ lớn cả, cho nên gần như bọn họ đều tham gia đại hội đấu giá này.

Bạch Diệc Phi và Lý Tuyết cùng mấy người khác cũng không ngoại lệ, sau khi đến thời gian thì họ cũng đi tới đại sảnh.

Sau khi người dẫn chương trình làm nóng bầu không khí thì buổi đấu giá chính thức bắt đầu.

Hội đấu giá nào cũng có đồ cổ tranh chữ, hoặc là châu báu ngọc ngà, Bạch Diệc Phi không hứng thú với những cái này.

Lý Tuyết dường như cũng không hứng thú lắm, hai người lặng lẽ nói chuyện.

Sau nửa giờ trôi qua, Bạch Diệc Phi đột nhiên nhìn thấy Phùng Tiên Tiên đứng lên nhìn xung quanh một chút, sau đó nhanh chóng ra ngoài đại sảnh.

Thấy vậy ánh mắt của Bạch Diệc Phi lóe lên, anh lập tức nói với Lý Tuyết: “Anh đi ra ngoài một chút".

Lý Tuyết gật đầu, không có hỏi nhiều.

Bạch Diệc Phi cũng không lo lắng cho sự an nguy của Lý Tuyết mấy, nơi này có nhiều người, với lại Bạch Hổ và Từ Lãng cũng ở đây.

“Bảo vệ vợ tôi”, Bạch Diệc Phi nói với Bạch Hổ và Từ Lãng.

Bạch Hổ và Từ Lãng gật đầu.

Bạch Diệc Phi đi ra ngoài đại sảnh, anh nhìn thấy Phùng Tiên Tiên nên lập tức đi theo.

Sở dĩ anh đi theo Phùng Tiên Tiên ra ngoài là vì muốn cảnh cáo Phùng Tiên Tiên đừng nhiều chuyện, nếu không anh cũng không ngại xử lý cô ta trên du thuyền, dù sao cũng không có ai biết.

Nhưng mà sau khi Phùng Tiên Tiên dừng lại thì Bạch Diệc Phi nhìn thấy Diệp Hoan.

Bởi vì tất cả mọi người đều tham gia đấu giá nên ở trên boong tàu không có ai cả.

Ở bên trong góc khuất có một bàn trà nhỏ, trên bàn đặt hai ly rượu vang, mà người ngồi bên cạnh lại là Diệp Hoan.

Ở sau lưng Diệp Hoan còn có hai vệ sĩ mặc áo đen đang đứng lặng lẽ ở đó.

Bạch Diệc Phi nhìn Diệp Hoan một chút, rồi lại nhìn Phùng Tiên Tiên, anh đột nhiên cười một tiếng, thì ra là cố ý dẫn anh tới đây.

Diệp Hoan cũng biết Bạch Diệc Phi đã tới, nhưng gã không quay đầu lại mà chỉ nhìn chằm chằm vào bầu trời đầy sao, sau đó khoát tay nói: “Tất cả đi xuống đi!”

“Còn em thì sao?”, Phùng Tiên Tiên lên tiếng hỏi.

Diệp Hoan không nhìn Phùng Tiên Tiên, gã thản nhiên nói: “Anh muốn một mình nói chuyện cùng anh ta".

Ý không cần nói cũng biết.

Phùng Tiên Tiên nhìn thấy hai vệ sĩ đã rời đi thì có chút không cam lòng, cô ta trừng mắt nhìn Bạch Diệc Phi, sau đó mới xoay người rời đi.

Khi mọi người đã đi hết thì Diệp Hoan mới xoay người lại chào hỏi Bạch Diệc Phi: “Ngồi xuống uống ly rượu đi?”

Nói xong Diệp Hoan đẩy một ly rượu vang khác về phía Bạch Diệc Phi.

Bạch Diệc Phi không nhúc nhích, anh chỉ thản nhiên nói: “Anh định nói cái gì?”

Diệp Hoan thấy anh không cử động thì cũng không quan tâm, mà chỉ trả lời: “Thực sự xin lỗi, vợ tôi lại gây phiền toái cho anh rồi".



Bạch Diệc Phi nghe vậy thì im lặng một lúc rồi mới cười nhạt nói: “Thứ cho tôi nói thẳng, lấy điều kiện của anh thì anh có thể cưới bất kỳ người phụ nữ nào, vì sao hết lần này tới lần khác lại cưới một người phụ nữ ngu xuẩn như vậy?”

Diệp Hoan không quan tâm đến lời nói của Bạch Diệc mà còn tán đồng nói: “Anh nói đúng".

Bạch Diệc Phi nhíu mày: “Vậy thì tại sao anh còn…”

Diệp Hoan bất lực, gã uống một ngụm rượu vang rồi mới thản nhiên nói: “Bất đắc dĩ thôi".

Dứt lời thì Bạch Diệc Phi càng thêm tò mò về Diệp Hoan, anh dứt khoát ngồi xuống, bộ dạng rửa tai lắng nghe.

Diệp Hoan lại nhấp một ngụm rượu vang, sau đó mới mở miệng nói: “Chẳng lẽ anh không phát hiện trong hôn lễ của tôi không có bố mẹ sao?”

Bạch Diệc Phi khẽ giật mình, Diệp Hoan không nói thì không biết, nhưng khi gã vừa nói xong thì anh mới kịp phản ứng, lúc ấy bỏi vì cứu Long Linh Linh nên anh cũng không chú ý nhiều như vậy, bây giờ nhớ lại thì đúng là không thấy bố mẹ của Diệp Hoan.

“Tại sao?", Bạch Diệc Phi tò mò hỏi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement