Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời – Thời Minh Ngọc – Phong Đình Quân (truyện full)

Advertisement

Chương 154: Em chỉ cần làm chính em

Một nhà ba miệng ánh mắt cũng đuổi theo một chó nhỏ trắng như tuyết đang chạy kia, vú Phúc cũng là dở khóc dở cười: “Tiên sinh, Thời tiểu thư, cũng nên tới dùng cơm đi, một hồi đều nguội hết.”

Phong Đình Quân khẽ gật đầu một cái, giúp Thời Ngọc Minh kéo cái ghế ra. Nhìn cô ngồi yên, mình mới ngồi xuống ở bên người cô.

Vú Phúc cũng đi đem Tiểu Dương ôm trở lại, đặt ngồi lên trên ghế nhỏ, chú chó nhỏ liền ngoan ngoãn đứng ở chân bên cậu bé.

Tiểu Dương học giọng vú Phúc lúc dỗ em gái, đối với chó nhỏ nói: “Em ngoan nha, đợi anh cơm nước xong sẽ tới chơi với em nha”

Hôm nay, trên bàn thức ăn rất phong phú.

Trừ đậu hủ cay Tứ Xuyên ở tin nhắn ngắn ra, còn có thịt trâu xào xả ớt, …

Tiểu Dương hoan hô một tiếng, ăn đặc biệt vui sướng.

Cậu bé từ nhỏ lớn lên ở nước Mĩ, toàn là ở trên giường bệnh, ăn cũng cơ bản đều là sữa bò với thịt gà, trở về nước mới tính là mở cửa ra thế giới mới, mỗi một món ăn vú Phúc làm đều được cậu bé đặc biệt mãnh liệt tán dương, vú Phúc mỗi ngày đều vui vẻ cười không ngậm được mồm, nói thẳng cậu là một hủ đường nhỏ, miệng rất ngọt.

Hôm nay cũng giống như vậy, mặc dù đều là thức ăn cay, nhưng mà Tiểu Dương vẫn ăn đặc biệt nhiệt tình như cũ, ăn xong còn không quên cho Thời Ngọc Minh một ngón tay cái: “Mẹ, thức ăn mẹ làm ăn ngon giống vú Phúc làm vậy!”

Nhận được sự tán dương của con trai, nụ cười trên mặt Thời Ngọc Minh cũng càng sáng lạn hơn chút: “Vậy con ăn nhiều một chút.”

“Con cũng không thể ăn hết phần của bố nha!”

Vừa nói, một tay còn lại đem cái muỗng đưa về phía dĩa thịt trâu xào xả ớt.

Thời Ngọc Minh quay đầu lại, nhưng thấy tiên sinh chỉ giơ đũa, một mực không có động thủ.

Cô hỏi: “Làm sao vậy? Không hợp khẩu vị sao?”

Anh lập tức lắc đầu, nhìn Tiểu Dương ngốn từng ngốn thức ăn.

Trên đĩa đậu hũ, chỉ còn lại một khối đậu hủ cuối cùng, hai cha con cùng dùng đũa lại.

“Tiểu Dương ăn đi”

“Không, bố hôm nay đánh quái thú rất cực khổ, bố ăn đi.”

Thời Ngọc Minh làm chủ, đem khối kia đậu hủ bỏ vào trong chén Tiểu Dương: “Bố con đã cay cả mặt đầy đều là mồ hôi, đừng để cho bố ăn”.

Phong Đình Quân lấy tay lau trán một cái, quả nhiên một tay đã đẫm nước.

Thời Ngọc Minh rút ra một cái khăn giấy giúp anh xoa xoa: “Xem ra anh cũng giống anh ta đều không thể ăn đồ ăn quá cay, dạ dày anh ta không tốt, anh thì ăn cay một chút liền đổ đầy mồ hôi, hay là chờ một chút tôi đi làm món ăn không cay…”

Một bàn tay kéo tay cô lại, nghe rõ ràng tiếng khớp xương, kéo cô ngồi xuống: “Em ngồi đi, tôi ăn được”

“Tiên sinh, nếu như anh cũng không thể ăn cay thì có thể nói trước với tôi.”

Phong Đình Quân cười nói: “Tôi có thể ăn.”

“Nhưng mà…”

“Em thích ăn cay, không phải sao?” Anh nói: “Em chỉ cần làm chính em, không cần nhân nhượng ai nữa, ăn cay chuyện này… Cũng giống tửu lượng vậy, là có thể luyện ra được, tôi sẽ cố gắng Thời Ngọc Minh cắn môi, hồi lâu không lên tiếng.

“Thế nào?”

Cô đứng lên, ánh mắt rơi vào trên trán anh: “Tiên sinh, nơi này của anh thật giống như… Anh bị thương?”

Phong Đình Quân vội vàng đứng lên, lấy tay qua loa lau một cái: “Không có “Nhưng mà tôi lúc nãy thấy được vết máu khô. Anh nhìn đi, trên khăn giấy đều có màu đỏ”

“Không phải, đó là sơn. Tôi hôm nay… Đi công trình hạng mục chỗ ở, sơn có thể là nhỏ giọt xuống, rơi ở nơi này tôi trở về gấp, nên quên rửa sạch sẻ”.

Thời Ngọc Minh nửa tin nửa ngờ: “Cho nên… Anh cũng là làm bên ngành nghề xây dựng phải không?”

“Có bộ phận xây dựng, còn có những thứ khác.”

Vừa dứt lời, tiếng điện thoại vang lên.

Phong Đình Quận nhìn đến người gọi điện tới, nói xin lỗi: ” Ngọc Minh, tôi phải đi ra ngoài một chút, tiểu Chụ có chút chuyện công tác muốn nói với tôi”

Thời Ngọc Minh không nghi ngờ anh: “Cũng được, vậy anh đi nhanh đi.”

Phong Đình Quân tựa như là tông cửa xông ra, ngay cả thang máy cũng không kịp đợi, trực tiếp chạy xuống từ cầu thang bộ.

Tài xế tiểu Chu đã sớm chờ ở dưới lầu, đứng ở trong góc vườn hoa.

Phong Đình Quân che miệng chật vật chạy xuống, ở trong góc không người ói ra, trời đất tối sầm, sắc mặt đã tái nhợt, gan mật cũng sắp phun ra ngoài.

Tiểu Chu vội vàng đem nước đưa cho anh: “Tổng giám đốc Phong, uống nước trước đi.”

Phong Đình Quân nhận lấy, một hơi uống hết sạch.

“Tổng giám đốc Phong, anh đây là mắc tội gì? Ăn nhiều đồ cay như vậy, dạ dày anh không chịu được đâu!”

Vừa đem hết đồ ăn vừa ăn ói ra ngoài, lại uống chút nước vào trong, Phong Đình Quân mới trở nên thư thái một ít, nhưng lúc này đã mồ hôi đầm đìa, tựa người trên vách tường hô hấp gấp rút từng cơn.

Anh khoát tay một cái: “Không thể, không thể để cho Ngọc Minh phát hiện”

“Nhưng mà anh cũng không ăn cay, Thời tiểu thư cũng sẽ cảm thấy anh chính là Phong Đình Quân mà!”

“Không được, một chút đều không thể giống nhau. ” Lúc Phong Đình Quân lần nữa ngẩng đầu lên, trong hốc mắt đều là tia máu màu đỏ: “Cô ấy đã nói qua, bất kể tôi là ai, cô ấy đều nguyện ý cùng tôi ở chung một chỗ, trừ phi… Tôi là Phong Đình Quân. Tôi không thể mạo hiểm như vậy…”

Tiểu Chu mặt đầy khó khăn: “Nhưng mà anh có thể lừa gạt được bao lâu đây? Một lúc nào đó cũng sẽ lộ tẩy”.

“Chỉ cần lừa gạt được trong khoảng thời gian này là được, chờ tôi giải quyết Tôn Bảo, giúp cô ấy đem nhà cầm về, sau đó giao phó mọi việc cho mấy lão già bên kia, sau tôi liền mang cô ấy cùng bọn nhỏ đi nước ngoài sinh sống, như vậy thì vĩnh viễn cũng sẽ không quay trở lại”.

“Nhưng mà…” Tiểu Chu vội vàng nói: ” Công ty bây giờ cũng là nhờ anh nhiều năm tâm huyết như vậy! Anh cứ như vậy nói không cần là không cần sao?”

Phong Đình Quân thở ra một hơi thật dài, nói: “Tôi chuẩn bị đem công ty trả lại cho ông cụ Hình, coi như là báo ân mà ông ấy ban đầu đã cho tôi.

Ban đầu vốn khởi đầu ba tỉ là ông ấy cho tôi, bây giờ tôi đưa cho ông ấy công ty thành phố trị giá gấp trăm lần, phần ân tình này coi như là đã trả xong.”

“Nhưng mà trong lòng anh cũng biết, ông cụ Hình không phải muốn công ty anh, cái ông ấy muốn là anh trở thành người thừa kể! Chỉ cần anh đồng ý, tất cả sản nghiệp Danh Hạ, tương lai đều là của anh!”

Phong Đình Quân thất thanh cả cười: “Có ích lợi gì?”

“Tổng giám đốc Phong…”

“Vụ tai nạn xe cộ sáu năm trước, cái năm Ngọc Minh xảy ra chuyện, tôi bây giờ cái gì cũng không cầu xin, nhà họ Phong gia cái gì, tài sản sản nghiệp cái gì, chỉ cần có thể cùng người mình quan tâm chung ở một chỗ, dù là cuộc sống bình thường cũng rất tốt.”

Tiểu Chu cắn răng: “Nhưng mà sợ rằng ông cụ Hình sẽ không dễ dàng vứt bỏ anh như vậy”

“Chuyện này tôi sẽ giải quyết, đúng rồi, bảo anh mua theo thuốc sát trùng anh có mang theo không?”

“Mang theo” Tiểu Chu còn mua một ít rượu cồn cùng bông gòn, còn có một hộp thuốc sát trùng thật là lớn: “Tổng giám đốc Phong, tôi cũng không quá biết xử lý vết thương, có thể có chút đau, anh nhịn một chút.”

“Không có sao, tới đi.”

Anh ngồi ở luống hoa bên cạnh, tiểu Chu nhẹ nhàng vẹt ra mái tóc đã bị mồ hôi làm ướt của anh, lúc nhìn đến vết thương liền hít một hơi khí lạnh.

“Tổng giám đốc Phong, vết thương thật sự là quá lớn, tối thiểu cũng cả mười centimét.”

“Ừ, không phải tôi bảo anh mua thuốc sát trùng loại lớn à?”

“Tổng giám đốc Phong, hay là anh đi bệnh viện xem một chút đi, cái vết thương này có thể phải khâu lại mới được.”

Phong Đình Quân không có vấn đề nói: “Hai lầu mà thôi, không cao lắm, không quan trọng, khử trùng một chút là được, tay chân cậu nhanh một chút, thời gian quá lâu thì Tiểu Minh sẽ lo lắng”

” Được”

Tiểu Chu dùng rượu sát trùng vết thương những vết máu khô đều rửa sạch, nhưng mà máu khô sau khi được lau đi, vệt máu đỏ thẫm liền lập tức từ trong vết thương rỉ ra, anh ta vội vàng dùng bông gòn quấn lại, nhưng mà máu tươi từ bên trong nhanh chóng nhuộm đỏ miếng bông gòn, căn bản không ngừng được.

” Tổng giám đốc Phong, thật không được, còn đang chảy máu, phải đi bệnh viện”

Phong Đình Quân nhíu mày một cái, lấy tay sờ soạng ở trên đầu một cái, đầy tay đều là chất lỏng ấm áp.

Tiểu Chu vội la lên: ” Nếu như anh mà không xử lý, sau này sẽ để lại vết sẹo, Thời tiểu thư sẽ phát hiện”

Những lời này nói ra liền có tác dụng mang tính quyết định.

Phong Đình Quân rốt cục vẫn phải gật đầu.

Tích tích tích — Minh Ngọc, em ngủ trước, tôi đi xử lý một chút chuyện.

Thời điểm nhận được cái tin nhắn này, Thời Minh Ngọc đã giúp vú Phúc đem ly chén dĩa mâm đều thu dọn sạch sẽ, Tiều Dương đang cùng chú chó nhỏ ở trên ghế sa lon chơi đùa.

“Mẹ, bố là lại muốn đi công tác sao?”

Tiều Dương ôm chó nhỏ chạy đến trước mặt cô: “Mẹ, thời điểm bố không có ở đây, con với chó nhỏ sẽ chăm sóc mẹ.”

“Ừ , được”

Tiều Dương ngoẹo đầu nói: “Trên cái thế giới này nếu như không có người xấu, có phải bổ đều có thể mỗi ngày ở bên cạnh chăm sóc mẹ đúng không?”

Chỉ tiếc, trên cái thế giới này người xấu vĩnh viễn không thể nào biến mất.

Nhưng mà, cô đối với hiện trạng này rất thỏa mãn, những chuyện khác cũng không liên quan đến cô.

“Đi thôi, trễ lắm rồi, nên ngủ thôi, được chứ?”

“Mẹ, chó nhỏ tối nay có thể cùng ngủ chung với con được không?”

“Có thể.”

Tiêu Dương với chó nhỏ cũng chơi mệt, ngủ rất nhanh.”

Mới vừa uống xong sữa, đã giương cái miệng nhỏ nhắn ngủ vô tri vô giác. Thời Minh Ngọc rón rén đi từ phòng của Tiểu Dương lui ra, đóng cửa lại, trở lại phòng ngủ của mình.

Những ngày qua đã có thói quen có anh ở bên người, đột nhiên hôm nay tự mình một người đối mặt với phòng ngủ trống trơn, cô có chút hơi mất mát.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement