Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời – Thời Minh Ngọc – Phong Đình Quân (truyện full)

Advertisement

Chương 192: Sau này tôi sẽ nuôi anh

Cô ấy vừa sợ vừa lo lắng. Thời Ngọc Minh chưa nhìn thấy một vết thương nào như vậy.

Cô ấy cắn chặt môi, muốn tiến lại gần kiểm tra vết thương, nhưng Phong Đình Quân dường như không muốn cô nhìn thấy, nhẹ nhàng kéo vai cô lại.

“Đừng nhìn nữa!”

“Chồng à!”

Thời Ngọc Minh hít một hơi sâu, cô cảm thấy rất đau lòng: “Không phải anh đụng phải vách núi đúng không? Gó phải là tai nạn xe không? Bị thương như vậy chắc chắn là lái xe rất nhanh và va vào đâu đó rất mạnh. Nếu va vào đá, không chỉ có khuỷu tay, cả cánh tay cũng sẽ bị thương. Bắp tay và bàn tay của anh vẫn rất bình thường, chỉ có phần khuỷu tay là bị thương rất nặng?”

Phong Đình Quân cười tủm tỉm: “Em đang suy nghĩ gì, nếu như vậy thì tôi có thể đến đây được không?”

kéo cô vào lòng: “Không sao, không đau”

“Không tin, làm sao có thể để như thế này được!”

“Khi nhìn thấy em, tôi không còn đau nữa rồi!”

“Phong Đình Quân, chúng ta hãy đến bệnh viện để kiểm tra. Nếu cứ để như vậy, tôi e răng sẽ ảnh hưởng đến sinh hoạt của anh!”

“Đừng lo lắng, tôi một tay vẫn có thể hoạt động rất tốt!”

“Không phải ..”

Thời Ngọc Minh lo lắng vỗ vỗ ngực: “Anh nghiêm túc hơn đi!”

Nhìn thấy cô thật sự lo lắng, Phong Đình Quân trở nên nghiêm túc nhưng giọng điệu vẫn nhẹ nhàng: “Thời Ngọc Minh, nếu sau này tôi thật sự.

trở thành Dương Quá, cô có cho tôi là gánh nặng không?”

“Tại sao lại hỏi vậy?”

Anh cười chua chát trả lời: “Tôi thật sự sợ hãi. Tôi đã từ bỏ tất cả, sự nghiệp, thân phận. Tôi không còn gì nữa, nếu tôi rời xa em một lần nữa, đến lúc đó, tôi đã trắng tay thật rồi.

Lúc này Thời Ngọc Minh mới thở ra một hơi dài, quàng tay qua cổ anh, nghiêm túc nói: “Không có chuyện đó đâu, anh phải điều trị tốt hơn, nghe lời bác sĩ nhất định sẽ khỏi bệnh”

“Nếu thật sự không trở nên tốt hơn thì sao?”

“Vậy thì tôi sẽ là cánh tay trái của anh”

Thời Ngọc Minh nói: “Anh đừng sợ, anh đã nói, trừ khi bệnh ung thư tái phát và tôi chết, nếu không anh sẽ không rời khỏi tôi mài”

Phong Đình Quân khẽ cong môi: “.. Nói lại lần nữa, được không?”

“Tôi đã nói, trừ khi tôi… thì!”

Đôi môi của cô đột nhiên bị chặn lại, không thể nói thành lời. Một lúc lâu sau, khi cô gần như không thở được, cuối cùng Phong Đình Quân cũng buông cô ra. Hai người họ trao cho nhau nụ hôn bất ngờ, Thời Ngọc Minh mặt đỏ bừng, đôi mắt lấp lánh, e lệ ngọt ngào như lúc đôi mươi.

“Thời Ngọc Minh, những lời này em nói tôi sẽ ghi nhớ, đừng có nói dối tôi!”

“Tôi biết, tôi sẽ không nói dối anh. Bây giờ chúng ta đến bệnh viện chứ?”

“..Tôi không cần đến đó đâu!”

“Tại sao?”

“Bởi vì “Tôi không muốn để lộ thân phận!”

Thời Ngọc Minh vỗ trán: “Vậy ba mươi năm qua anh không có bệnh sao?”

“Cũng thỉnh thoảng.”

“Vậy lúc đó thì anh tìm ai để chữa bệnh?”

“Cũng tự lành!”

Phong Đình Quân nói: “Nếu bệnh khá hơn thì tiếp tục sống, không khỏi thì tôi đi cùng bố mẹ, dù sao trên đời cũng không có gì đáng để hoài niệm”

Lúc này Thời Ngọc Minh lấy tay che miệng anh ấy lại “Hay là, tôi sẽ đi gặp bác sỹ để tìm cách xử lý, sau đó để Chu Dương mua một ít thuốc và dụng cụ. Tôi sẽ giúp anh, xử lý vết thương!”

Phong Đình Quân nhướng mày: “Em có thế?”

“Thật sự không ổn”

Thời Ngọc Minh lo lắng: “Hay là anh xuất ngoại để chữa trị, xử lý xong tôi sẽ đưa lũ trẻ đến gặp anh!”

“Không cần” Phong Đình Quân dứt khoát: “Em không cần quá lo lắng. Chuyện hôm nay quá nguy hiếm, nếu tôi chậm một bước, không biết sẽ xảy ra chuyện gì Anh ấy nói đúng. Nếu hôm nay anh ấy không đến, cô thật sự sẽ không thoát khỏi vận rủi này.

“Tại sao em lại tới đó?” Phong Đình Quân cười nhẹ.

“Nếu tôi không đến, mọi thứ của anh cũng sẽ bị phá hủy!”

“Kết cục tồi tệ nhất không phải là một cánh tay này của tôi đã không thể sử dụng sao, nhưng em đã nói rằng em sẽ không khinh thường tôi chỉ vì tôi là anh hùng một tay”

Thời Ngọc Minh kiên định gật đầu: “Không phải vậy..”

“Vậy được rồi, đi thôi, đi về trước đãi”

Phong Đình Quân không đưa cô trở lại khu nhà hoa Tường Vi mà đến khách sạn Dung Thành.

“Trong mắt Thời Dương, anh ấy là siêu nhân, không thế để cho tên tiếu tử nhỏ nhìn thấy siêu nhân bị thương. Tôi phải giữ được hình ảnh của mình!”

Thời Ngọc Minh không nhịn được liền phì cười: “Anh đừng tự tạo áp lực cho mình. Mặc dù Thời Dương rất thích siêu nhân, nhưng cậu bé còn thích anh hơn!”

Phong Đình Quân có chút kinh ngạc: “Thật sao?”

“Ừm”

Thời Ngọc Minh thu xếp gọn gàng một loạt vật dụng như thuốc khử trùng, băng vết thương mua ở hiệu thuốc trước khi trở về, cô nói: “Cậu bé mơ thấy anh bị thương, nên rất lo lắng!”

Nói đến đây, Thời Ngọc Minh đột nhiên có chút kinh ngạc: “Hình như cậu bé mơ thấy được vết thương của anh ở cánh tay. Thật là trùng hợp!”

Phong Đình Quân nói “Chẳng nhẽ…là huyết thống kết giao?”

Lúc này Thời Ngọc Minh cười nói: “Anh không phải cha ruột của cậu bé, cho dù có liên hệ huyết thống cũng phải là Phong Đình Quân. Làm sao anh lại tới đây?”

“Thật khó nói, dù sao Thời Dương cũng có máu mủ của tôi. Linh cảm giữa người thân thậm chí khoa học hiện đại cũng không thế giải thích nổi”

Khi Thời Ngọc Minh nghĩ đến điều đó, cô cảm thấy cũng có lý.

Thời Dương có tính cách giống Phong Đình Quân.

“Anh chịu khó, tôi sẽ rửa sạch vết thương cho anh!”

“Chà, không sao, em làm đi!”

Thời Ngọc Minh nghiến răng, buông tay ra.

Trước đây, cô ấy đã xử lý vết thương nghiêm trọng như vậy một lần. Thời cấp hai, Phong Đình Quân là người của trường và là đội trưởng đội bóng đá. Lúc đó hai người có quan hệ vụng trộm, làm sao cô công chúa nhỏ nhà họ Thời có thể dễ dàng tha thứ cho một kẻ xấu xa lúc như anh? Cô đã phớt lờ anh ấy trong một tuần. Để làm hòa với cô, Phong Đình Quân đã mua chuộc cô bạn cùng bàn và ép cô đến sân bóng để xem anh thi đấu. Phải nói rằng Phong Đình Quân thời niên thiếu thực sự mạnh mẽ để trở thành hoàng tử quyến rũ trong lòng biết bao cô gái, anh ấy mặc áo lam đậm, đi giày thể thao, trong rất khỏe mạnh.

Anh ấy đang thi đấu, người đổ rất nhiều mồ hôi. Cô ấy đã theo dõi anh ấy mỗi ngày. Thời Ngọc Minh đã quen với điều đó nhưng cô phải thừa nhận rằng anh ấy thực sự rất đẹp trai trong bộ đồ thể thao.

Ánh mặt trời chiếu rọi vào người anh, bóng người đuổi theo sau lưng, thỉnh thoảng lắc đầu, mồ hôi túa ra từ ngọn tóc, bên cạnh đó là khuôn mặt tuấn tú, đôi môi vẫn mím chặt khi nhìn thấy cô đứng ở khán đài cổ vũ. Anh nở một nụ cười dành cho cô.

Anh nói: “Đợi anh thi đấu xong, anh dẫn em đi ăn mực nướng nhé”

Bố mẹ cảm thấy quán ven đường không hợp vệ sinh nên không được phép ăn, chỉ có Phong Đình Quân lén đưa cô đi từ đầu phố ăn vặt này sang đầu phố ăn vặt khác, cô kiêu ngạo đi phía trước, Phong Đình Quân đi theo phía sau, cầm một nắm đồ ăn vặt đưa cho cô tùy ý lựa chọn, cô chỉ chỉ thứ mình muốn, một lát sau Phong Đình Quân sẽ mua cho cô.

Hóa ra anh ấy sợ mất mặt, suốt đời không chịu đến phòng y tế của trường, dù có thuyết phục thế nào cũng vô ích. Lúc đó Thời Ngọc Minh không còn cách nào khác, đành phải đi gặp bác sĩ, liền hỏi lấy một ít đồ y tế rồi đứng trước mặt anh, vỗ vỗ ngực.

“Yên tâm đi, nếu tôi không chữa lành vết thương này cho anh. Sau này tôi sẽ nuôi anh!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement