Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời – Thời Minh Ngọc – Phong Đình Quân (truyện full)

Advertisement

Chương 220: Vừa Nhìn Liền Khiến Người Khác Phải Ồ Lên

“Đừng lo, chờ thêm chút nữa đi”

“Cậu không lo cho Thời Dương và Thời Nguyệt à? Đúng là nhóc con to gan, dám một mình ngồi máy bay quay về đây, hiện tại không chừng máy bay đã hạ cánh rồi đấy. Đoạn đường này chẳng biết kẹt tới lúc nào nữa”

“Thời Dương ấy à, thằng bé biết bản thân phải làm gì mà”

“Quả nhiên là con nuôi của mình. Đầu óc linh hoạt, giống hệt bố nó. Nhưng so về nhân phẩm thì vượt xa cái tên lạnh lùng mất nhân tính kia”

Nhắc đến đối phương, Thời Ngọc Minh chỉ rũ mắt im lặng.

Thẩm Như Ý hỏi dò.

“Lần này cậu tính về trong bao lâu?”

“Để xem mẹ mình thế nào đã. Gần đây mẹ mình thường xuyên nằm mơ thấy bố, hơn nữa cũng sắp đến ngày gỗ, mình và mẹ trở về để tảo mộ. Khi nào mẹ cảm thấy trong lòng thoải mái, mình sẽ thu xếp để đi”

“Ngọc Minh, sao cậu không ở lại đây? Công ty của bố cậu hiện tại đang kinh doanh tại nơi này, vô cùng thuận tiện trong việc quản lý. Mình thường xuyên xem tin tức, hiện tại mấy nước Châu Âu gì đó tình hình trị an hỗn loạn lắm, không bằng sống ở trong nước đâu…”

“Mình biết…”

“Không lẽ cậu đang có bạn trai là người nước ngoài?”

“Nói gì vậy hả? Mỗi ngày mình đều bận bịu chuyện công việc với con cái, thời gian đâu mà hẹn hò yêu đương?”

“Vậy tại sao cậu phải rời đi? Mình hoàn toàn không nghĩ ra…Bởi vì..tiên sinh sao?”

Thẩm Như Ý dường như nhớ ra chuyện gì đó, thấp giọng hỏi. Nghe thấy hai từ này, cả người Thời Ngọc Minh đột nhiên căng cứng.

Mình nhớ ngày đối phương xảy ra chuyện rất gần với ngày giỗ của bố cậu. Lần này cậu trở về, không lẽ…”

Thẩm Như Ý nói đến đây thì im bặt. Ba năm về trước, thời điểm tiên sinh và Thời Ngọc Minh lên chuyến bay, giữa đường đã xảy ra tai nạn vô cùng nghiêm trọng. Hậu quả chính là, cô đem theo con trai, con gái cùng mẹ lên chuyến bay, mà tiên sinh lại chẳng bao giờ có thể lần nữa xuất hiện.

Thẩm Như Ý đoán, Thời Ngọc Minh không muốn trở về nước chính là bởi vì ảnh hưởng từ sau cái chết của tiên sinh.

Thành phố Hòa Văn, mang đến cho cô quá nhiều đau khổ. Vốn dĩ tiên sinh là tia sáng cứu rỗi, không ngờ đến cuối cùng lại Vĩnh viễn rời đi.

“Ngọc Minh, mình biết một ngôi chùa linh thiêng lắm. Hôm nào chúng ta đến đó đi”

Thẩm Như Ý chỉ mong Bồ Tát có thể bảo vệ cho người bạn thân nhất của cô, từ nay về sau có thể sống trong an nhàn hạnh phúc.

“Ừm”

Dòng xe phía trước bắt đầu di chuyển, Thẩm Như Ý nhanh chống giẫm chân ga, phóng như tên bắn. Thời gian đến sân bay rốt cuộc trễ mất hai mươi phút. Thời Dương đang mua sữa cho em gái, đứa nhỏ đã ba tuổi hơn vẫn muốn uống sữa tươi.

“Anh ơi…Mẹ…”

Thời Nguyệt nắm tay anh trai, chỉ về phía cách đó không xa. Thời Dương ngẩng đầu, vội vàng ắm em gái chạy đến chỗ Thời Ngọc Minh.

“Mẹ! Cô Như Ý! Con nhớ hai người lắm!”

“Con cái nhà ai mà đẹp trai thế này! Lại gần cho cô nhìn cái coil Mới tám tuổi mà đường nét đã vậy rồi, lớn thêm chút nữa không biết sẽ có bao nhiêu cô gái si mê đây!”

Thẩm Như Ý vừa nhìn thấy Thời Dương, đôi mắt lấp lánh sáng lên. Thời Nguyệt ngeh vậy liền ôm chầm lấy anh trai, bập bẹ trả lời.

“Anh trai! Của con!”

“Cho cô nựng cái nào! Trời ơi sao mà đáng yêu quá!”

Thẩm Như Ý nhìn dáng vẻ dễ thương của Thời Nguyệt, chân tay luống cuống. Thời Nguyệt sợ hãi nhìn về phía mẹ mình. Thấy Thời Ngọc Minh khẽ gật đầu, bé ngoan mới dang tay, để Thẩm Như Ý ôm lấy.

“Cuộc sống ở nước ngoài chẳng lẽ tốt đẹp như vậy sao?

Hai đứa nhỏ càng lớn càng ưa nhìn! Đặc biệt là thời Dương, có thể thoát khỏi cuộc sống với gã đàn ông xấu xa kia”

“..Gã đàn ông xấu xa?”

Thời Dương ngơ ngác lặp lại, Thẩm Như Ý liền sửa miệng.

“Không phải. Ý của cô là, người đàn ông vừa nhìn sẽ khiến người khác phải ồ lên ấy!”

“Cô Như Ý, mấy từ này do cô sáng chế ra hả?”

“Ai nói. Đây là mấy từ thông dụng trên mạng xã hội, con ở nước ngoài làm sao mà biết hết được”

“Thật ạ?”

“Đương nhiên, chẳng lẽ cô lại lừa con”

“Cô Như Ý, tuy rằng con rất tin cô nhưng mà lúc cô nói chuyện, mắt không ngừng hướng về phía bên trái, đây là điển hình của việc nói dối. Nếu như trong công việc, trên bàn kinh doanh thì đã sớm bị đối thủ bắt thóp rồi!”

Thời Dương chăm chú nhìn Thẩm Như Ý, sau đó mới chậm rãi trả lời. Cô vơn tay, bóp lấy mặt cậu bé.

“„Nhóc con, mấy năm không gặp liền to gan lớn mật quá ha?

“Được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa. Thời Nguyệt buồn ngủ, chúng ta nhanh chóng về khách sạn thôi”

Thời Ngọc Minh buồn cười, khẽ gọi. Thẩm Như Ý lái xe chở ba mẹ con đến nơi. Tuy nhiên khách sạn này khiến Thời Ngọc Minh không thoải mái chút nào cả. Thời điểm cô cùng mẹ đến nơi mới phát hiện đây là khách sạn Dung Thành. Ý tốt của Thẩm Như Ý, khó lòng từ chối, chỉ có thể mắt nhắm mắt mở bước vào ở, tính toán sau vài hôm sẽ chuyển sang khách sạn khác.

Xe đến trước cổng khách sạn Dung Thành liền chậm rãi dừng lại, tuy nhiên Thẩm Như Ý dù xoay chuyển tay lái cỡ nào cũng không thể đem xe đỗ vào phía trong. Hết cách, Thời Ngọc Minh lên tiếng.

“Để mình”

“Cậu biết lái xe rồi sao?”

“Ừm, trong thời gian ở nước ngoài chung quy có học qua.

Mình muốn đưa bọn nhỏ đến trường, vậy nên đây là điều bắt buộc”

Thời Ngọc Minh giữ chặt tay lái, thuần thục di chuyển xe vào bên trong, vừa nhanh vừa gọn. Thẩm Như Ý trợn tròn mắt.

“Mẹ kiếp, kỹ thuật này của cậu quá mức trâu bò “Được rồi, vào trong thôi”

Thời Ngọc Minh tắt máy xe, đẩy cửa bước xuống. Tuy rằng Thẩm Như Ý vô tình chọn khách sạn này thế nhưng ngay cả lầu cũng chó ngáp phải ruồi, chọn đúng lầu tám. Mà Tôn Uyển Hà bấy giờ đã nhớ cháu mình đến nóng cả ruột gan, vừa nhìn thấy bọn nhỏ liền dịu giọng kêu lên.

“Thời Dương, Thời Nguyệt, mau tới đây cho bà ngoại nhìn cái nào…Hai đứa vẫn khỏe chứ? Sao lại tự ý làm mọi chuyện như vậy hả? Mẹ dặn ở nhà chờ mà sao không nghe, đặt vé máy bay chạy về đây?”

“Bà ngoại, cháu nhớ bà quá đi mất!”

Thời Dương chạy tới ôm chầm Tôn Uyển Hà. Vốn dĩ muốn nghiêm túc răn dạy, cuối cùng người mềm lòng lại là bà.

“Cháu đó, về sau không được phép làm như vậy nữa. Có biết chưa?”

“Bà ngoại, cháu muốn gặp bố, cho nên mới về đây”

“Nhưng bố cháu đã..”

“Bố cháu đi đánh quái vật rồi, cháu biết. Nhưng bố đi lâu đến như vậy, chẳng lẽ còn chưa chịu quay về? Bà ngoại, cháu thật sự rất nhớ bố”

“Đã tới đây rồi, cháu đói chưa? Bà nấu mì cho cháu nhé”

Tôn Uyển Hà trâm mặc thở dài. Thời Nguyệt nghe vậy, bi bô kêu lên.

“Bà ngoại! Cháu không ăn mì, cháu ăn trứng gà!”

“Ở đây là khách sạn, không có trứng gà. Thời Nguyệt ngoan, mai bà mua cho nhé?”

Chiếc bụng nhỏ của cô bé đúng lúc sôi ùng ục. Thời Dương giải thích.

“Cả ngày hôm nay em ấy chưa ăn gì hết, Thời Nguyệt nói đồ ăn trên máy bay không ngon”

“Vậy để mẹ đi mua. Kế bên khách sạn hình như có siêu thị, mẹ mua trứng gà xong sẽ về ngay”

Thời Ngọc Minh cúi người lấy ví tiền, Thẩm Như Ý nghiêng đầu lo lắng.

“Trễ rồi, mình đi với cậu nha?”

“Đừng lo, nơi này mình nằm trong lòng bàn tay, không lạc được đâu. Mấy ngày nay thấy cậu lái xe khổ cực đưa đón bọn mình, chờ mình trở về, sẽ mua thịt đãi cậu một bữa thật ngon lành!”

“Thôi mà! Ngọc Minh, món canh gà cậu làm mới là ngon nhất đó!”

“Mình biết rồi!”

Thời Ngọc Minh cầm ví tiền, chậm rãi nhấn thang máy. Đến lầu một, cửa thang máy chậm rãi mở ra, mà cả cô lẫn người bên ngoài trong nháy mắt đều sững sờ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement