Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời – Thời Minh Ngọc – Phong Đình Quân (truyện full)

Advertisement

Chương 42: Mình có thể biết người này là ai

Nói tới con gái, giọng cô không kiếm được mềm mỏng đi. Đồng thời, lòng cũng hơi chua xót. Đã mấy ngày cô chưa gặp con gái rồi.

Con bé mới sinh chưa được bao lâu, giờ là lúc cần có mẹ. Phong Đình Quân cho dù sẽ không ngược đãi con bé, nhưng một người đàn ông thì làm sao biết chăm con?

Mẹ con liền tim, không biết có phải là con gái cô cũng đang nghĩ đến cô không, trong lòng của Thời Ngọc Minh giống như là bị một đôi bàn tay vô hình lôi xé, đau đớn ảo não.

“Thưa anh, lúc nào tôi có thể gặp được con gái mình đây?”. Người đàn ông cũng không nói ra được câu trả lời rõ ràng nào: “Chờ một chút.”

“Có kỳ hạn không?”

“Cô gấp lắm à? Con gái cô cũng sẽ không biến mất đâu.” Thời Ngọc Minhcứng đờ người. Cô rất gấp. Ngay cả chính cô cũng không biết mình có thể còn sống được bao lâu nữa.

Chẳng may đến lúc chết cũng không được gặp con gái mình một cái, cô nhất định sẽ tiếc nuối vô cùng.

Người đàn ông hít sâu một hơi, giọng trầm xuống: “Không nên gấp gáp, rồi sẽ có cơ hội.”

Buổi sáng hôm sau, cô tỉnh dậy từ trên giường lớn ở khách sạn, sau lưng vẫn không có một bóng người nào.

Cô có lúc cảm thấy, anh ta cũng rất kỳ quái. Bảy giờ sáng mỗi ngày cô tỉnh dậy, ga trải giường bên cạnh cũng không có chút nhiệt độ nào, không biết người đàn ông nọ đã rời đi lúc nào.

Nếu quả thật phải rời đi sớm như vậy, tại sao không dứt khoát tìm một chỗ gần chỗ ở một chút chứ?

Sau đó lại thay đổi suy nghĩ, anh ta làm vậy cũng có lý của anh ta.

Anh ta không muốn bại lộ thân phận, cho nên cố ý chọn một chỗ ở cực xa, tránh cho mình đoán ra được.

Thời Ngọc Minh cảm thấy có chút buồn cười, cách làm việc của người đàn ông nọ đúng là rất cẩn thận, giọt nước không lọt, một chút sơ hở cũng không có.

Reng reng reng… Tiếng chuông điện thoại reo. Là Thẩm Như Ý, cô bắt máy: “A lô, Như Ý?”

Giọng Thẩm Như Ý rất vội vã: “Ngọc Minh bây giờ cậu ở đâu? Có thể ra ngoài gặp mặt chút không?”

Thời Ngọc Minh đoán được, phỏng chừng là nhà họ Thẩm đã xảy ra chuyện, nói không chừng Tôn Báo vì để hả giận sẽ còn bỏ thêm đá xuống giếng.

Cô vội vàng lấy túi xách, đổ một viên thuốc giảm đau từ trong chai ra, uống thuốc xong vừa thay giày vừa nói: “Quán cà phê bên cạnh trường học của chúng ta đi. Mình qua đó cần mười phút thôi.”

“Được, mười phút sau gặp.”

Lúc Thời Ngọc Minh chạy đến, Thẩm Như Ý đã ngồi ở chỗ đó, cả người cũng như ngồi trên bàn chông, không ngừng nhích tới nhích lui.

Thấy cô tới, liền vội vàng đứng lên ngoắc ngoắc tay cô: “Ngọc Minh, đây này!”

Thời Ngọc Minh bước nhanh tới, ngồi xuống ở bên cạnh Thẩm Như Ý: “Như Ý, có phải nhà họ Thẩm xảy ra chuyện rồi hay không?”

Thẩm Như Ý sửng sốt một chút: “Làm sao cậu biết?”

“Ừ… Tiến sinh nói cho mình, nói nhà họ Thảm cỏ rắc rối liên quan đến tiền vốn. Bây giờ đây không phải là việc chính, nhà họ Thẩm xảy ra chuyện gì rồi? Có phải cậu mình ghi hận, trả đũa lên nhà họ Thẩm hay không? Chuyện này đều do mình, ngày hôm qua cậu cũng không nên ra mặt vì mình.”

Thẩm Như Ý liền vội vàng giải thích: “Không không không, Ngọc Minh cậu nghe mình nói. Vốn của công ty nhà mình bị đứt, bố mình hôm qua muốn đi cầu cạnh cậu của cậu giúp nhà mình vượt khó, nhưng bị lão ta cự tuyệt rồi. Thật thì bố mình đã tuyệt vọng rồi, nhưng ngày hôm qua đột nhiên có một người đầu tư thần bí nói muốn đầu tư cho nhà mình, một hơi chuyển cho nhà mình một trăm bảy mươi lăm tỷ!”

Một trăm bảy mươi lăm tỷ Lỗ thủng của nhà họ Thẩm so với tưởng tượng của cô còn lớn hơn một chút.

“Hôm nay mình hẹn cậu ra chính là muốn hỏi cậu một chút xem thử cậu có biết ở thành phố Hòa Vân này có tập đoàn nào hay người nào có thể lấy ra số vốn nhiều như vậy hay không? Mặt mũi của người đầu tư thần bí đó không hề lộ, chỉ ủy thác luật sư tới làm xong thủ tục. Một trăm bảy mươi lăm tỉ kia liền ngay lập tức chuyển vào tài khoản của công ty. Đến mặt của người đó cũng không được gặp! Mình bình thường không mấy chú ý đến chuyện trên thị trường chứng khoán, nên muốn hỏi cậu chút.”

Thời Ngọc Minh hít thở sâu mấy hơi, nhắm mắt một cái. Cô nợ người đàn ông nọ, e rằng cả đời này bất kể thế nào cũng không thể trả lại được.

“Ngọc Minh, cậu biết không?” Thẩm Như Ý nói: “Không biết cũng không sao, mình cũng chỉ là ngựa chết thành ngựa sống, nghĩ trước kia cậu giúp bố cậu xử lý chuyện công ty, gặp nhiều việc hơn mình. Người mà cậu quen biết hắn cũng nhiều hơn mình. Có điều, khi nãy mình cũng nghĩ mấy năm qua cậu ở với học trưởng Phong… Á trời, phủi phui! Sau này không gọi anh ta là học trưởng nữa, gọi là đồ đàn ông cặn bã! Những năm này, cậu với Phong cặn bã trải qua nhiều chuyện như vậy, đoán chừng cũng không có sức lực để ý tới những chuyện này nữa đứng không? Không sao, về sau mình sẽ tìm người khác hỏi thăm”

“Như Ý…”

“U?”

“Mình có thể biết người này là ai”

Thẩm Như Ý nhìn cô rất lâu, trong giọng nói còn mang chút không xác định: “Chẳng lẽ… Chính là người đàn ông đó hay sao?”.

Thời Ngọc Minh khẽ gật đầu một cái: “Là anh ta.”

“Vậy mình có thể gặp anh ta một chút không? Anh ta giúp nhà mình một chuyện lớn như vậy. Bố mình muốn tới nhà cảm ơn”.

“Mình không biết nữa. Anh ta hình như không thích gặp người ngoài lắm. Mình sẽ hỏi giúp cậu một chút.”

“Được.”

Thời Ngọc Minh lấy điện thoại di động ra, soạn một tin nhắn gửi cho người đàn ông thần bí no.

Lúc vừa định thả điện thoại xuống, không ngờ anh ta rất nhanh trả lời: “Không cần cảm ơn tôi, muốn cảm ơn thì cảm ơn cô. Nhà họ Thẩm không có quen biết gì với tôi, nếu không phải vì cô, tôi sẽ không ra tay”

Tay cầm điện thoại di động của Thời Ngọc Minh bỗng căng thẳng.

Thẩm Như Ý ló đầu qua: “Như thế nào? Anh ta có đồng ý không… Ôi mẹ nó, người đàn ông này của cậu… Có chút ngang ngược đó”.

Thời Ngọc Minh lúng túng cười một tiếng: “Anh ta không muốn để cho người khác biết thân phận của anh ta”.

Thẩm Như Ý gật đầu một cái: “Đoán chừng là người có địa vị đặc biệt nào đó nhỉ? Nên không thể tùy tiện lộ thân phận. Có điều, Ngọc Minh, có chuyện mình không biết có thể nói không! Người đàn ông này đối với cậu thật tốt. Một trăm bảy mươi tỷ đó chẳng chớp mắt lấy một cái đã cho đi, cũng là bởi vì mình ra mặt giúp cậu! Anh ta so với Phong cặn bã còn tốt với cậu hơn nhiều! Cậu nghe mình, quên cái tên Phong cặn bã đó đi. Kệ anh ta cùng với con ả kia dây dưa triền miên đi. Người này, mình thấy không tệ.”

Thời Ngọc Minh không biết làm sao: “Lập trường của cậu thay đổi nhanh quá vậy? Rõ ràng là bạn tốt của mình, sao mới chớp mắt một cái đã phản bội rồi?”

“Minh đúng là bạn tốt của cậu. Chính bởi vì là bạn tốt của cậu cho nên mới hy vọng cậu sống tốt. Người đàn ông thần bí này mặc dù có hơi quái lạ, nhưng hình như rất để ý quan tâm cậu.”

Thời Ngọc Minh lắc đầu một cái: “Không phải anh ta để ý đến mình đâu.”

“Vậy là ai?”

“Anh ta có người yêu rồi”

“Ôi mẹ ơi? Vậy anh ta… Bao nuôi cậu?” Vừa dứt lời, Thẩm Như Ý cũng ý thức được cái từ này của mình dùng có chút không ổn thỏa, liền vội vàng đổi lời nói: “Xùy xùy xùy, ý mình không phải vậy. Ý mình là, nếu như anh ta có người trong lòng rồi thì sao còn đến dây dưa với cậy nữa? Cái này so với Phong cặn bã còn cặn bã hơn!” .

Đầu đuôi câu chuyện quá dài dòng, Thời Ngọc Minh nhất thời cũng không biết nên nói từ nơi nào.

Cô dứt nói ý chính mà thôi: “Là như vậy, anh ta có người yêu, nhưng người kia kết hôn cùng người khác rồi, mà mình rất giống người kia, cho nên.”

“Cho nên lấy cậu làm người thay thế?”

“… Có thể nói như vậy.”

Tam quan của Thẩm Như Ý sụp đổ: “Bây giờ người trong thành phố này chơi kiểu gì đấy? Nửa đoạn trước còn nghe giống như kẻ si tình. Nửa đoạn sau sao lại bất chợt thay đổi rồi? Mình có chút không hiểu nổi thế giới của những người có tiền rồi”

Thời Ngọc Minh cười một tiếng, kéo tay cô ấy: “Không hiểu thì cứ không hiểu đi, mặc dù anh ta xem mình là đồ thay thế nhưng ngược lại cũng giúp cậu, không phải sao? Như vậy thì tốt rồi”

Thẩm Như Ý có chút áy náy, mặt cũng xu xuống: “Ngọc Minh, vốn còn tưởng rằng là đang giúp cậu, kết quả đến cuối cùng lại là cậu giúp mình. Mình cũng không biết nên báo đáp cậu thế nào”

“Đương nhiên là có, không phải nói cậu tìm việc giúp mình hay sao?”

Nhắc tới cái này, Thẩm Như Ý vô trán một cái, đột nhiên nhớ tới: “Đúng rồi, mình nhớ lúc học đại học cậu học thiết kế trang sức đúng không? Mình biết một người, làm nghề kim hoàn, mình sẽ gọi điện thoại cho anh ta!”

“Như Ý” Thời Ngọc Minh kéo cô: “Có chuyện mình phải nói rõ ràng cùng với cậu. Mặc dù mình học đại học chuyên ngành thiết kế trang sức, nhưng chỉ học có hai năm là bỏ, cho nên mình không có bằng tốt nghiệp. Bây giờ chỉ có thể coi là… Có bằng tốt nghiệp trung học phổ thông thôi”

Thẩm Như Ý có chút giật mình: “Lúc đó là bởi vì… Phong cặn bã nên cậu mới bỏ học sao?” Thời Ngọc Minh cười khổ gật đầu một cái, lại chợt lắc đầu. Năm cô hai mươi tuổi kia, đối với cô mà nói, giống như là một cơn ác mộng.

Bố qua đời, nhà họ Thời bị cậu cướp đi, một mình cô ở bên kia đại dương sinh ra Dương. Nhưng khi Dương vừa ra đời đã phải vào phòng ICU. Cô lật đật trở về nước, nhưng lại thấy được cảnh Phong Đình Quận ôm Cố Quân Nhi vào trong ngực thật chặt… .

Một chuỗi chuyện xảy ra quá nhanh, căn bản không cho cô cơ hội để mà thở dốc. Chờ đến khi cô rốt cuộc tỉnh lại, cũng đã nhận chẩn đoán chính xác ung thư phổi thời kỳ cuối.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement