Người Chơi Mời Vào Chỗ - Tiêu Mộ Vũ, Thẩm Thanh Thu (Truyện full)

Advertisement


Tượng đất sau lưng chạy nhanh như bay, thể lực và tốc độ của Trần Khải Kiệt đã nâng cao hơn trước kia rất nhiều, nhưng vẫn không thoát nổi lão già vốn chân yếu tay run này.
Trên trán Trần Khải Kiệt đổ đầy mồ hôi, nhất thời không biết nên làm thế nào.

Mặt mày lão già tức giận, rõ ràng chính là khắc trong tương sinh tương khắc vẫn không chịu xuất hiện của anh trong phó bản.
Nếu cứ tiếp tục như thế chắc chắn anh không thể chạy thoát khỏi lão, căn cứ theo những tiếng hét trong miệng lão già, nếu bị bắt được, trăm phần trăm là muốn moi tỳ anh.
Trần Khải Kiệt vừa chạy vừa nhớ tới thẻ của bản thân.

Kìm gắp than, chảo sắt, đao Đường, áo choàng tàng hình, kèn bầu...!hữu dụng thì hữu dụng nhưng chỉ có thể giải quyết được tình huống cấp bách trước mắt, lúc này lão già đã gần trong gang tấc, chỉ mấy giây nữa sẽ tóm được anh, Trần Khải Kiệt vô cùng bất lực, lập tức rút đao Đường, dù sao nó không có thời gian làm mới, có thể dùng thì dùng.
Khoảnh khắc đao Đường xuất hiện, Trần Khải Kiệt cắn chặt răng.

Tay phải nắm chặt lấy cán đao, không quay đầu hung hăng chém ra sau lưng.

Tay nâng đao hạ, tuy đao Đường là thẻ cấp B không thể cầm cự quá lâu, nhưng độ sắc hoàn toàn đạt chuẩn, một đao này dứt khoát hạ xuống, thân đao chém dọc từ vai phải của lão già tới tận sườn trái, chém cơ thể đối phương tách thành hai.
Nửa thân trên của lão già yên lặng trong giây lát, sau đó trượt dọc theo vết chém rơi xuống dưới đất, mà nửa thân dưới còn lại của lão cũng nặng nề đổ xuống.
Trái tim Trần Khải Kiệt cũng đã run rẩy, nhất thời không biết nên sợ hãi hay nên chúc mừng với cảnh tượng như vậy.
Cơ thể bị tách thành hai, lúc chém xuống không có máu, nhưng sau khi đổ xuống máu lại nhanh chóng trào ra.

Điều khiến người ta không thể tin vào mắt mình chính là, trào ra cùng máu còn có bùn đất tróc ra, máu trộn cùng bùn đất tự động vá lại, chỉ trong chớp mắt cơ thể đứt lìa lại được ghép lại.
Điều này khiến Trần Khải Kiệt không khỏi dựng tóc gáy, anh lùi sau từng bước từng bước, quay người chạy đi.

Khi anh ra sức chạy, đám người vốn đang yên lặng ngồi trên ghế thấy vậy cũng đứng dậy, đi từng bước từng bước lên đường cái, mục đích vô cùng rõ ràng, họ muốn cản Trần Khải Kiệt.

Thôn này không lớn, hai con đường ngang dọc chạy 10 phút đã hết, nhưng Trần Khải Kiệt có chạy thế nào cũng không thể thoát ra.

Khi sắp rơi vào trạng thái tuyệt vọng, bỗng đụng phải một người ở ngã rẽ, đối phương giữ lấy anh, cười thật to, nói: "Tao bắt được mày rồi, tỳ của mày còn đó chứ? Còn đó chứ?"
Trần Khải Kiệt bị dọa tới giật thót, suýt chút nữa chém xuống một đao, nhưng khi nhìn thấy nụ cười trên mặt đối phương, con ngươi anh sáng lên, mới có thể kìm lại.
Anh dừng lại vội vội vàng vàng nhìn ra sau lưng, đúng vào lúc này cơ thể anh loạng choạng, bị một thiếu niên nhỏ người lôi vào một ngôi nhà gần đó.

Khi vào nhà Trần Khải Kiệt ngẩng đầu vội vàng quan sát, ngôi nhà này rất kì quái, nóc nhà còn có một tháp đồng hồ.
Vừa vào trong đã có một mùi mục nát phả vào mũi, trong không khí nặng mùi ẩm mốc, điều này cũng không lạ, dù sao không khí nơi này cũng rất ẩm ướt.

Nhưng kì lạ là, ngoại trừ mùi mốc, Trần Khải Kiệt còn ngửi thấy một mùi cháy khét, giống như thứ gì đó bị nướng khét.

Hơn nữa trên mặt đất sạch sẽ không có lấy một hạt bụi, hoàn toàn không ăn nhập với trần nhà và các ngóc ngách giăng đầy mạng nhện.
Bên trái đại sảnh là một giá sách tích đầy bụi bặm, trên bàn ăn cũng ngập trong tro bụi, bàn ghế nằm ngang nằm dọc trên đất, một mớ hỗn loạn.
Lúc này Trần Khải Kiệt có chút đau đầu chóng mặt, anh mặc cho thiếu niên kia kéo mình, nhanh chóng xông vào nhà sau đó lên tầng hai.
Căn phòng này được bố trí trang hoàng rất hào hoa, cho dù là cũ kĩ tới mức này cũng có thể nhận ra bố trí trước đó rất đẹp đẽ.

Bên phải hành lang tầng hai có ba phòng ngủ, cửa phòng ở giữa đang rộng mở, Trần Khải Kiệt vừa lên tầng đã nhìn thấy cảnh tượng ở bên trong.
Cửa phòng tắm ở góc nghiêng đối diện cũng đang mở, nhưng Trần Khải Kiệt còn chưa quan sát tỉ mỉ đã bị lôi vào trong.
Từ cửa nhà tắm nhìn thẳng vào là bồn tắm, trên bồn tắm màu trắng còn có dấu vết màu cà phê, trên tường bồn tắm cũng tung tóe dấu vết tương tự, Trần Khải Kiệt không phải tay mơ, vừa nhìn liền nhận ra đó là máu.
Tình hình trước mắt khiến đầu óc Trần Khải Kiệt lập tức nghĩ tới cảnh tượng từng xảy ra bên trong, có người nằm trong bồn tắm, bị người ta...
Trên trán anh đổ đầy mồ hôi lạnh, quay đầu nhìn về phía thiếu niên bên cạnh.


Đôi mắt thiếu niên sáng rực, cậu ta đang nhìn bồn tắm, chầm chậm thu lại ý cười trên mặt, nhỏ tiếng nói: "Lão tới rồi, phải trốn thôi."
Nói xong cậu ta mở tủ quần áo kéo Trần Khải Kiệt vào trong tủ quần áo trong phòng ngủ, sau đó đóng cửa lại.
Bên trong treo đầy quần áo, nhìn qua khe cửa tủ, Trần Khải Kiệt có thể nhìn thấy tình hình bên ngoài phòng ngủ.

Ánh sáng chiếu qua khe hở vào trong, mượn ánh sáng này Trần Khải Kiệt phát hiện ở đây đều là quần áo của đàn ông, chủ nhân nơi này là một người đàn ông.
Trần Khải Kiệt vừa trốn vào trong, bên tai liền truyền tới âm thanh của hệ thống, "Chúc mừng người chơi Tả Điềm Điềm thành công hoàn thành nhiệm vụ phụ phó bản số 009, Tìm củi."
Điều này giúp Trần Khải Kiệt phấn chấn tinh thần, cho dù lúc này anh khó lòng dự đoán sống chết của chính mình, bên ngoài còn có quái vật đuổi theo đòi mạng, anh vẫn cảm thấy vui vẻ cho Tả Điềm Điềm từ tận đáy lòng.
"Cộc, cộc", tiếng bước chân ở bên ngoài truyền rõ ràng tới vào trong tai Trần Khải Kiệt, từ dưới tầng lên tới cầu thang rồi tới hành lang tầng hai.

Mồ hôi trên mặt Trần Khải Kiệt đã tập hợp lại chảy dọc theo râu tới cằm, chực chờ muốn rơi.
Giây tiếp theo, một đôi chân và một chiếc gậy xuất hiện trong tầm mắt của bản thân, Trần Khải Kiệt mím môi không dám thở mạnh, nhưng thiếu niên bên cạnh anh lại thong thả, không nhanh không chậm dựa lên tủ quần áo, hơi thở bình tĩnh tới độ không có lấy một gợn sóng.
Đôi chân kia không ngừng tiến gần rồi dừng trước tủ quần áo, Trần Khải Kiệt cảm thấy giây tiếp theo lão sẽ kéo cửa tủ quần áo, nhưng lão không làm vậy, mà rầm một tiếng chiếc gậy trong tay lão rơi xuống đất.
Thân hình lão loạng chà loạng choạng đi vào nhà tắm, miệng lẩm bẩm giống như thần kinh: "Không, không, rõ ràng nơi này đã cháy rụi rồi, đã cháy rồi, sao vẫn còn ở đây, sao vẫn còn ở đây?"
Trong âm thanh khàn đặc lại cuồng loạn này, tức giận toát lên sợ hãi, cuối cùng lão lảo đảo chạy ra ngoài, "Mày đừng đến tìm tao, tao đã trả cho mày rồi, đã trả cho mày rồi! Tao không lấy nó, nó không nằm trong cơ thể tao, tao không lấy nó!"
Lại một tiếng bí bách vang lên, lão già vốn dĩ phô trương cùng cực kia nặng nề ngã ra đất, lưu lại một lớp tro bụi, sau đó lăn xuống dưới tầng, giống như trong nhà tắm có ác quỷ.
Trần Khải Kiệt nghe tới mơ hồ, cái gì gọi là cháy rụi? Từ "mày" này có lẽ là chỉ "gã kia" trong phó bản này, còn trả cho gã rồi, lão già nói lão không có tỳ, vậy tỳ đã trả cho gã kia rồi sao?
Nhưng Trần Khải Kiệt không hiểu trước kia nơi này từng xảy ra chuyện gì, nếu lão già là đối tượng báo thù của gã kia, nhìn thấy cảnh tượng nhà tắm lại hốt hoảng như thế, chứng tỏ chuyện từng xảy ra ở nơi này khiến lão vô cùng sợ hãi, ép lão phải thiêu rụi.
Máu trong bồn tắm, đã có người chết ở bên trong, là gã kia bị người ta giết chết ở nơi này sao?
Nguy hiểm tạm thời xóa bỏ, Trần Khải Kiệt có chút thả lỏng, tư duy đều đặt lên nghi vấn này.


Tay trái vô thức sờ sang bên cạnh, cảm giác tiếp xúc trên đầu ngón tay khiến trái tim vừa hạ xuống của anh lại nhảy lên, sau lưng có hơi lạnh cuộn tới, anh cứng nhắc quay đầu.

Ánh sáng bên ngoài tủ lúc này đã luồn qua khe hở chiếu lên mặt thiếu niên bên cạnh Trần Khải Kiệt, khuôn mặt vốn sạch sẽ tuấn tú kia biến thành màu vàng vọt cứng nhắc, đã tích một lớp bụi bên cạnh Trần Khải Kiệt.
Trần Khải Kiệt hồn bay phách lạc, vừa lăn vừa bò ra khỏi tủ quần áo, mở to mắt nhìn chằm chằm thiếu niên kia.
Mặt mày thiếu niên bình tĩnh chui ra khỏi tủ quần áo, đứng trước mặt Trần Khải Kiệt.

Trần Khải Kiệt mở to mắt nhìn lớp bụi bặm mà lão già kia vương lại trên mặt đất giống như thể sống đắp lên người thiếu niên.
Trong chớp mắt cuối cùng Trần Khải Kiệt hiểu ra, tại sao mặt đất ở nơi này không có lấy một hạt bụi.
Thiếu niên nhìn Trần Khải Kiệt, nhàn nhạt cười, nụ cười vô cùng lão luyện đó rất không ăn khớp với khuôn mặt non nớt của cậu ta.
"Lão nói nơi này không nên tồn tại, quả thật không nên tồn tại, sớm nên đốt quách đi cho rồi.

Nhưng có người không muốn kết thúc, tất cả lại phải tiếp tục.

Ngũ hành tương sinh tương khắc, vòng đi vòng lại, mãi mãi không có kết thúc." Nói xong thiếu niên trước mắt mở cửa sổ tầng hai rồi nhảy ra ngoài.
Trần Khải Kiệt đuổi theo, nhìn xuống dưới nhưng không thấy gì.

Mà khi quay đầu, căn phòng này đã hoang tàn, cháy đen một mảng.
Nơi này bị lửa thiêu rụi, hỏa sinh thổ, sau vụ hỏa loạn lớp tro bụi kia hóa thành thiếu niên.

Nếu là như vậy, tượng đất lão già kia cũng được hình thành từ tro bụi sao?
"Chúc mừng người chơi Tiêu Mộ Vũ kích hoạt nhiệm vụ phụ phó bản số 009, Hữu sách hữu điển." Hệ thống lại truyền tới tin tức lần nữa, điều này khiến trái tim Trần Khải Kiệt thắt lại.
Đây là thông báo phát toàn hệ thống, bốn người trong bốn không gian khác nhau khổ sở chờ đợi Tiêu Mộ Vũ hoàn thành nhiệm vụ.

Tiêu Mộ Vũ không làm bọn họ thất vọng, không tới ba phút, hệ thống lại lần nữa thông báo.
"Chúc mừng người chơi Tiêu Mộ Vũ hoàn thành hoàn hảo nhiệm vụ phụ phó bản số 009, Hữu sách hữu điển, độ hoàn thành 100%.


Đồng thời thành công kích hoạt nhiệm vụ chính 3 của phó bản số 009, Ngũ hành hợp nhất!"
Tin tức này vừa cất lên, bên tai năm người đồng thời truyền tới tiếng tít tít gấp gáp, âm thanh máy móc không ngừng lặp lại.
"Khởi động động hạng mục kiểm tra phó bản số 009, khởi động hạng mục kiểm tra phó bản số 009."
"Người chơi Tả Điềm Điềm thành công hoàn thành Ngũ hành tương sinh tương khắc, đồng thời xác định mục tiêu nhiệm vụ!"
"Người chơi Tiêu Mộ Vũ thành công hoàn thành Ngũ hành tương sinh tương khắc, đồng thời xác định mục tiêu nhiệm vụ!"
...
"Người chơi Thẩm Thanh Thu thành công hoàn thành Ngũ hành tương sinh tương khắc, đồng thời xác định mục tiêu nhiệm vụ!"
Sau khi kiểm tra hoàn tất, năm người chơi đều nghe thấy tình hình hoàn thành nhiệm vụ của bản thân, một giây sau tiếng cạch cạch vang lên không ngớt, nhất thời trời rung đất chuyển.
Thẩm Thanh Thu còn chưa kịp sửng sốt, cô ấy vừa mới cứu được số 028 khỏi tay tên bảo vệ mặt mày bi thương thần kinh trước mặt, liền nghe thấy thông báo nhiệm vụ của Tiêu Mộ Vũ.
Lúc này Thẩm Thanh Thu đẩy số 028 sang một bên, nhấc chân nặng nề giẫm lên người tên bảo vệ cao gần mét tám, tên đó ngã xuống đất, trên người hắn rơi ra một hộp kim chỉ.

Đồng tử của Thẩm Thanh Thu co chặt, cuộn chỉ đó là màu đen, cô ấy nhanh chóng nhớ tới thi thể được nối liền kia, bỗng giật thót.
Nhưng không đợi Thẩm Thanh Thu phản ứng, hệ thống trầm giọng nói: "Năm người chơi phù hợp với điều kiện Ngũ hành hợp nhất, Ngũ hành hợp nhất chính thức bắt đầu."
Âm thanh vừa dứt, chính là một phen trời rung đất chuyển, Thẩm Thanh Thu chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mặt đột nhiên biến đổi, sau khi tầm mắt rõ ràng, cô ấy phát hiện bản thân xuất hiện trước một chiếc bàn ăn.
Khăn trải bàn màu trắng trước mắt cẩn thận cuộn lại thành vòng, ly đế cao dao dĩa đầy đủ, trong sự rung chuyển của dao dĩa và bàn ghế, trước sau trái phải của Thẩm Thanh Thu đều xuất hiện người.
Khi nhìn thấy khuôn mặt đối phương, Thẩm Thanh Thu cảm thấy trái tim chùng xuống, cảm giác hụt hẫng ấy không cách nào tưởng tượng được.

Cô ấy nghe thấy Ngũ hành hợp nhất, lại phát hiện bản thân xuất hiện trong một không gian khác, còn tưởng rằng năm người tập hợp, nhưng người bên cạnh lại không phải nhóm Tiêu Mộ Vũ.
Nói lạ cũng không lạ, vì Thẩm Thanh Thu đã từng gặp những người này, là bốn bệnh nhân và tên bảo vệ bị cô ấy đạp ngã trong bệnh viện tâm thần, bốn bệnh nhân lần lượt là số 028, 002, 017 và 036.
002 và 028 là hai cô gái ban đầu xảy ra xung đột, 017 và 036 là hai người đàn ông, 017 là bệnh nhân nam từng đánh nhau với Thẩm Thanh Thu, 036 là người đàn ông đeo kính lịch sự nho nhã ngoài 50 tuổi.
Thẩm Thanh Thu thất vọng nhưng đồng thời cũng nắm bắt rõ được biểu cảm của năm người, ngoại trừ 017 rất thản nhiên, những người còn lại đều đờ ra, thậm chí không khống chế được đứng dậy, đánh giá xung quanh.
Biểu cảm của họ không hề khác so với biểu hiện trong phó bản, phẫn nộ, bi thương, máy móc hóa, nhưng trực giác nói với Thẩm Thanh Thu, những người này cũng đang thất vọng.


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement