Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực (Dị Bản) - Full 825 chap

Advertisement
Tô Ánh Nguyệt quay về phòng, vui vẻ gọi điện thoại cho An Hạ, muốn nói cho cô ấy biết chuyện này.

Điện thoại kết nối, An Hạ mở miệng trước: "Ánh Nguyệt, mình đang muốn gọi điện cho cậu."

"Có chuyện gì?"

Tô Ánh Nguyệt nghe thấy sự vui vẻ trong giọng nói của cô ấy, có chút tò mò.

An Hạ kêu to: "Mình lại tìm được công việc rồi!"

"Nhanh...nhanh như vậy?" Tô Ánh Nguyệt đáy lòng có chút kinh ngạc.

Lập tức lại hỏi cô ấy: "Công ty nào, làm gì vậy?"

"Là công ty của Bùi Chính Thành, anh ấy trả lương cho mình còn cao hơn ở Tô thị..."

An Hạ sau đó còn nói gì đó, Tô Ánh Nguyệt đã không còn chú ý nghe nữa, cô cảm thấy, đây có lẽ là ý trời đi.

Hai người lại nói vài câu, Tô Ánh Nguyệt bèn cúp điện thoại.

Quay người nhìn thấy Trần Minh Tân mở cửa đi vào, không nhịn được cong cong môi.

Trần Minh Tân đại khái đã đoán được là chuyện gì, trên mặt duy trì bình tĩnh, biết rõ còn hỏi:"Sao vậy?"

"An Hạ tìm được công việc rồi, nhưng mà..." Sao sẽ tìm được công ty của Bùi Chính Thành đây?

"Nhưng mà cái gì?"

"Không có gì." Tô Ánh Nguyệt lắc lắc đầu, không muốn tiếp tục đề tài này.

Cô đang muốn nhấc chân đi ra ngoài, đột nhiên như nhớ tới gì đó, quay phắt đầu nhìn Trần Minh Tân, ánh mắt có chút kỳ quái.

Hừ! An Hạ đã đến công ty của Bùi Chính Thành làm việc rồi, vậy cô trước đó không phải bị Trần Minh Tân chèn ép oan uổng sao?

Có thể nhẫn nhưng không thể nhục!

Tô Ánh Nguyệt chăm chú nhìn Trần Minh Tân vài giây, trước lúc Trần Minh Tân mở miệng, hừ lạnh một tiếng.

...

Buổi tối, Trần Minh Tân biết ánh mắt kỳ quái của Tô Ánh Nguyệt trước đó là có ý gì.

Anh xử lý văn kiện trong thư phòng, về phòng ngủ, mới phát hiện bên trong trống rỗng không có ai.

Anh không vui nhíu mày, đi tới trước cửa phòng ngủ cách vách, nắm tay nắm muốn mở cửa, mới phát hiện không mở được.

Khóa trái?

Quyết tâm tối nay muốn chia phòng ngủ với anh.

"Tô Ánh Nguyệt."

Trần Minh Tân đặt tay xuống, gọi tên Tô Ánh Nguyệt, giọng nói âm trầm.

Tô Ánh Nguyệt trong phòng vừa tắm xong, lười sấy tóc, nằm trên giường, xõa tóc, nghịch điện thoại.

Nghe thấy tiếng Trần Minh Tân bên ngoài, cô xoay người ngồi dậy.

Nhìn thấy cửa vẫn còn khóa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lại nằm xuống, lười biếng trả lời một câu: "Em ngủ rồi, mai gặp."

Nói xong, Tô Ánh Nguyệt không nhịn được cười.

Cô khóa cửa, anh không thể vào được đi!

Bên ngoài yên tĩnh, cách một cánh cửa, cũng không biết Trần Minh Tân có còn ở đó hay không...

Hẳn là quay về phòng ngủ chính rồi đi.

Tô Ánh Nguyệt mệt mỏi nằm xuống, tóc còn chưa khô, không thể ngủ.

Cô bắt đầu có chút hối hận, sớm biết thì không làm vậy rồi, bây giờ ngay cả một người sấy tóc cho cô cũng không có.

Cô ôm điện thoại chơi một lúc thì buồn ngủ, ngay lúc cô mơ màng muốn ngủ thì nghe thấy giọng Trần Minh Tân vang lên: "Đầu không sấy khô đã muốn ngủ?"

"Lười sấy."

Tô Ánh Nguyệt vừa ngáp, vừa nói.

Hai giây sau, cô mở to đôi mắt buồn ngủ.

Xoay người dậy, thì nhìn thấy cửa phòng mở to, Trần Minh Tân đang đi tới phía giường.

Cửa phòng mở to? Đi tới?

"Anh... Sao anh vào được, em rõ ràng khóa cửa rồi, anh..."

Tô Ánh Nguyệt nhìn bóng dáng cao lớn của Trần Minh Tân ngày càng tới gần, sợ hãi không dám nói nữa.

"Em quá khinh thường anh rồi." Trần Minh Tân nhướn mày, cúi đầu nhìn thanh kẽm trong tay một cái, nhẹ vung một cái, vứt thanh kẽm vào thùng rác.

Sau đó, anh lại ngẩng đầu nhìn Tô Ánh Nguyệt, trong mắt lạnh lùng: "Anh giúp em, hay là em tự mình quay về phòng ngủ?"

Tô Ánh Nguyệt sực tỉnh khỏi sự chấn động về việc Trần Minh Tân dùng một sợi kẽm để mở cửa, vội nói: "Tự em về!"

Trần Minh Tân nhướn mày nhìn cô.

Tô Ánh Nguyệt yếu ớt nói: "Anh đi phía trước...A!"

Lời cô còn chưa nói xong, Trần Minh Tân lười phí thời gian với cô, trực tiếp xách cô về phòng cách vách.

Thật sự là...xách!

Giống như xách gà con...

Trần Minh Tân mặt không biểu cảm vứt cô lên giường, cầm máy sấy sấy tóc giúp cô.

Mặc dù Tô Ánh Nguyệt có chút bất mãn vì anh lúc nãy xách cô như gà con, nhưng thấy anh sấy tóc cô mình, nên không tính toán nữa.

Mà sự thực là, Trần Minh Tân sấy tóc xong cho cô, thì vứt cô sang một bên, cũng không ôm cô ngủ nữa.

Giường rất lớn, hai người cách nhau rất xa.

...

Sáng hôm sau, lúc cô tỉnh lại, Trần Minh Tân đã không ở bên cạnh.

Cô nằm trên giường oán hận bừng bừng xem group bạn bè, like status "Ngày đầu tiên đi làm" của An Hạ.

Rất nhanh, An Hạ đã gửi tin nhắn cho cô: "Dậy sớm như vậy?"

Tô Ánh Nguyệt nhanh chóng trả lời: "Ừa, cậu hôm nay đi làm ở Việt Phong?"

"Đang trên tàu điện ngầm, còn hai mươi phút nữa mới tới." An Hạ cũng trả lời rất nhanh, mặc dù không nhìn thấy cô ấy, nhưng Tô Ánh Nguyệt biết, tâm trạng An Hạ rất tốt.

Hai người tám vài câu trên trời dưới đất, An Hạ vô ý hỏi một câu: "Boss Trần có phải đã làm bữa sáng cho cậu không?"

Tô Ánh Nguyệt buồn bực trả lời một cậu: "Mình cảm thấy hôm nay không có bữa sáng."

Sau đó cô bèn nói chuyện tối qua với An Hạ.

An Hạ liên tục gửi ba tin nhắn tới.

"Boss Trần thực sự toàn năng! Còn biết mở khóa!"

"Cậu làm đi!"

"Ha ha ah!"

Sau đó là "ha ha ha" liên tục vô cùng khoa trương!

Tô Ánh Nguyệt gửi biểu cảm "tức giận" cho cô ấy, sau khi chúc cô ấy đi làm thuận lợi, thì rời giường.

...

Lúc cô xuống lầu, giống như kẻ trộm, đi lại rất khẽ.

Vừa đi, vừa chồm người nhìn đại sảnh.

Không có ai.

Đi tới nhà bếp, cô liền nghe thấy tiếng chiên đồ "xèo xèo".

Cô hóp bụng lại, cẩn thận đi tới cửa nhà bếp, nghiêng đầu nhìn Trần Minh Tân đang giơ tay bày dĩa thức ăn.

Xem ra rất bình tĩnh, không giống tức giận.

Tô Ánh Nguyệt đang chuẩn bị xoay người đi, giả bộ không lén tới, thì nghe thấy Trần Minh Tân nói: "Đi vào bưng bữa sáng."

"..." Sau lưng anh cũng có mắt sao!

"Chào buổi sáng!" Tô Ánh Nguyệt trưng ra nụ cười đi vào, nhìn bữa sáng trong dĩa, cười ha hả nói: "Trứng chiên hôm nay, chiên thật đẹp."

"Ừ." Trần Minh Tân lãnh đạm đáp một tiếng, cho trái trứng chiên còn lại vào dĩa.

Tô Ánh Nguyệt cắn môi, vội bưng bữa sáng đi.

Trần Minh Tân đi theo sau lưng cô, thấy bộ dạng chuẩn bị ăn, híp mắt nhìn cô: "Tô Ánh Nguyệt, em không thấy anh đang tức giận sao?"

"A?"

"Ăn sáng, hôm nay đừng nói chuyện với anh." Trần Minh Tân hừ lạnh một tiếng, cúi đầu bắt đầu ăn sáng.

Tô Ánh Nguyệt còn có chút mê mang, Trần Minh Tân đang tức giận, cô biết, nhưng mà "hôm nay đừng nói chuyện với anh" là có ý gì?

Trần Minh Tân chậm rãi ăn sáng, cả người tản ra hơi thở cao quý người lạ chớ tới gần.

Tô Ánh Nguyệt chỉ đành im lặng ăn, nhưng vừa ăn một miếng, dạ dày đột nhiên cuồn cuộn, cô để dao nĩa xuống liền chạy vào nhà vệ sinh.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement