Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực (Dị Bản) - Full 825 chap

Advertisement
Nghe thấy giọng nói của Trần Tước Dẫn, Tô Ánh Nguyệt không khỏi khựng bước, sao anh ta lại đến đây?

Tối qua Trần Minh Tân vừa về thăm anh ta, bây giờ anh ta lại đến đây, lẽ nào muốn kiếm chuyện với bọn họ à?

Tô Ánh Nguyệt thầm nghĩ trong lòng, bèn nhấc chân đi vào trong.

“Ồ, Ánh Nguyệt đến rồi.” Vừa nhìn thấy Tô Ánh Nguyệt, gương mặt Trần Tước Dẫn đã ánh lên nụ cười rạng rỡ.

Cô và anh ta thân thiết với nhau lắm ư? Ánh Nguyệt?

Người này sẽ không vì té gãy tay, mà bị ngu luôn đâu nhỉ?

Chỉ có điều, một cánh tay của anh ta còn bó thạch cao vắt vẻo trên cổ, trông hơi buồn cười.

Tô Ánh Nguyệt nhìn thoáng qua anh ta, rồi nhanh chóng đảo mắt sang phía Trần Minh Tân, anh ngồi bất động như ngọn núi ở kế bên.

Cô bước đến ngồi bên cạnh Trần Minh Tân, hỏi khe khẽ: “Sao anh ta lại đến đây?”

Trần Minh Tân nghe thấy thế, không khỏi ngẩng đầu nhìn Trần Tước Dẫn, thấy anh ta nhìn Nam Kha với vẻ mặt thèm thuồng, ánh mắt anh thoáng có vẻ khinh thường: “Anh ta rảnh quá mà.”

“Cô gì đó ơi...”

Trần Tước Dẫn mới mở miệng, Nam Kha đã coi anh ta như không khí, cô ta quay đầu nói với Trần Minh Tân: “Sếp, tôi vẫn chưa xử lý, tôi về phòng làm việc trước đây.”

Nam Kha làm việc cho Trần Minh Tân, ngoại trừ chuyện công, có một số chuyện tư cũng sẽ giúp anh xử lý nốt.

Cô ấy cũng sẽ giúp Trần Minh Tân điều tra những người trong gia tộc Mogwynn, nhất là Trần Tước Dẫn.

Mọi người đều đánh giá anh ta rất tệ.

Trần Tước Dẫn thấy Nam Kha bỏ đi thẳng một nước chứ không buồn quan tâm đến mình, anh ta tức giận đến trừng mắt: “Haiz...”

“Nếu không có việc gì thì anh về nghỉ ngơi đi, sau này nếu không cần thiết thì đừng qua đây thường xuyên.” Trần Minh Tân nào quan tâm đến chuyện của anh ta kia chứ, bèn dứt khoát ra lệnh đuổi khách.

“Minh Tân...đừng thế chứ, tối qua cậu lặng lẽ dọn đi, chẳng phải vì lo lắng nên tôi mới đến thăm cậu à...” Trần Minh Tân dịch người về phía Trần Minh Tân, trông như thể đang nịnh nọt lấy lòng anh.

Tô Ánh Nguyệt thấy hơi khó hiểu, vì cô mà Trần Tước Dẫn mới té gãy tay, anh ta không để bụng ư?

Mặc dù lúc ấy cô đã vu cáo một người hầu, nhưng Trần Tước Dẫn không phải là con nít, chắc chắn anh ta cũng nhìn thấu vở kịch này.

Tối hôm qua sau khi Trần Minh Tân đi tìm Trần Tước Dẫn, Tô Ánh Nguyệt đã nghĩ chắc chắn Trần Tước Dẫn sẽ trở mặt với Trần Minh Tân, nhưng không ngờ, hôm nay Trần Tước Dẫn lại tìm đến tận cửa, còn làm ra vẻ không có chuyện gì vậy.

Khiến cô không tài nào liên tưởng nổi Trần Tước Dẫn trong ngày hôm qua và Trần Tước Dẫn của ngày hôm nay.

“Người cũng đã nhìn thấy, anh có thể đi được rồi.”

Trần Minh Tân nói dứt lời bèn đứng dậy, lúc định nói chuyện, điện thoại lại đổ chuông.

Anh lạnh lùng nhìn Trần Tước Dẫn, Trần Tước Dẫn không khỏi rụt vai, vội vàng đứng dậy: “Bây giờ tôi sẽ đi ngay,”

Đến lúc này Trần Minh Tân mới hài lòng đi ra chỗ gần đó bắt máy.

Chỉ có điều, Trần Tước Dẫn không về ngay, anh ta hơi khom người nhìn Tô Ánh Nguyệt với ánh mắt săm soi, khác hẳn với dáng vẻ nịnh nọt khi nói chuyện với Trần Minh Tân.

Anh ta thăm dò: “Có phải cô đã từng học võ không?

Tô Ánh Nguyệt không phủ định ngay, chỉ hỏi anh ta: “Anh có ý gì?”

“Hôm qua cô làm vướng chân tôi, đến tôi cũng không ngờ mình sẽ bị té gãy chân.” Gương mặt Trần Tước Dẫn lộ ra vẻ hơi hơi sợ hãi.

Tô Ánh Nguyệt hồi tưởng về tối ngày hôm qua, sau khi Trần Tước Dẫn bị té, bèn không cho cô đến gần nữa.

Làm rộn cả buổi, là vì anh ta nghĩ cô học võ nên sợ cô à?

Tô Ánh Nguyệt dở khóc dở cười, tại sao người nước ngoài luôn nghĩ dân nước Z, ai ai cũng biết võ công, hơn nữa còn là cao thủ võ công kia chứ?

Được rồi, thực chất cô nghĩ rằng, có thể để Trần Tước Dẫn hiẻu lầm, cho anh ta sợ mình cũng là chuyện tốt.

Tô Ánh Nguyệt cố ý híp mắt, vờ ra vẻ cao thâm, gương mặt lạnh lùng: “Vì anh tự rước khổ vào người.”

Quả nhiên, cô thấy gương mặt Trần Tước Dẫn cứng đờ.

Trong lòng Tô Ánh Nguyệt sung sướng cực kỳ, cảm giác dọa người khác thích ghê.

Hai người họ đã nói đến nước này rồi, vốn dĩ Trần Tước Dẫn muốn đi về, nhưng không biết anh ta nghĩ đến chuyện gì, bèn vòng ngược lại.

Tô Ánh Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn anh ta, lại có chuyện gì nữa đây?

“Cô có biết Trần Vu không? Là cô bác sĩ trong phòng y tế hồi tối hôm qua đấy, cô cũng nhìn thấy cô ấy rồi, cô ấy luôn kề cận chăm sóc ông cụ.” Trần Tước Dẫn không hề biết đến ân oán giữa phía Tô Ánh Nguyệt và Trần Vu.

Tô Ánh Nguyệt hỏi với gương mặt bình tĩnh: “Sao thế?” Bạn đang đọc truyện tại: Tamlinh247.com

“Tối qua cô ấy bị rắn cắn, bây giờ còn đang nằm mê man trong bệnh viện, nghe nói, cho dù có tỉnh dậy thì cũng sẽ trở thành người tàn phế, độc tính của con rắn đó mạnh lắm, độc xâm nhập vào não, có tỉnh lại hay không cũng chẳng khác nhau gì cả.”

Trần Tước Dẫn vừa nói vừa quan sát sắc mặt Tô Ánh Nguyệt, giống như muốn tìm tòi thứ gì từ gương mặt của cô vậy.

Mặc dù bình thường anh ta hay ăn chơi lêu lổng, nhưng trước khi được Trần Úc Xuyên trước về gia tộc Mogwynn, anh ta lang thang khắp nơi, đầu óc hết sức nhanh nhạy.

Trần Vu là bác sĩ chăm sóc Trần Úc Xuyên nhiều năm, cũng không hề đắc tội ai trong lâu đài Mogwynn, lại có Trần Úc Xuyên che chở, vốn chẳng có ai dám đụng đến cô ta.

Lâu đài Mogwynn canh gác nghiêm ngặt, đến một con ruồi cũng khó mà lọt qua được, đừng nói đến rắn có độc tính mạnh.

Nếu như nói không có người cố tình bỏ rắn vào phòng Trần Vu, có đánh chết anh ta cũng không tin.

Mà người dám đụng đến Trần Vu là ai, không cần phải đoán.

“Rắn độc?” Gương mặt Tô Ánh Nguyệt toát ra vẻ ngạc nhiên.

Tối hôm qua vừa mới gặp Trần Vu, không ngờ tối qua cô ta đã gặp nạn.

“Sao anh còn chưa đi?”

Vào lúc này, giọng nói của Trần Minh Tân vang lên từ sau lưng.

Vừa nghe thấy giọng nói của Trần Minh Tân, anh ta lập tức nhảy phóc lên như chuột nhìn thấy mèo vậy, chạy ra ngoài một cách nhanh lẹ: “Tôi đi ngay, tôi lập tức đi liền.”

“Sao anh ta sợ anh thế?” Tô Ánh Nguyệt ngạc nhiên nhìn Trần Minh Tân, nhưng trong lòng lại thấy cân bằng.

Xem ra không chỉ có mình cô sợ Trần Minh Tân, có cảm giác an ủi vì ‘chúng sinh đều bình đẳng’

“Bại tướng dưới tay anh ấy, tất nhiên phải giả vờ ngoan ngoãn.” Giọng nói của Nam Kha vang lên.

Hai anh em Nam Sơn Nam Kha luôn đi theo Trần Minh Tân, bởi vậy bọn họ nói tiếng quốc ngữ rất lưu loát.

Tô Ánh Nguyệt nghĩ ngợi, cũng đúng.

Trần Tước Dẫn vốn không phải người kiên cường, có ra dáng ngoan ngoãn trước mặt Trần Minh Tân cũng là chuyện bình thường mà thôi.

Cô thấy Nam Kha chợt nháy mắt với mình,

Đến lúc này Tô Ánh Nguyệt mới nhớ ra, buổi sáng cô đã hứa với Nam Kha là sẽ giúp cô ấy hỏi thăm tin tức của Mạc Tây Du.

Cô giơ dấu ‘ok’ với Nam Kha, rồi đến bên cạnh Trần Minh Tân, hỏi anh: “Bác sĩ Mạc không về chung với anh à?”

“Sao đột nhiên lại nhắc đến cậu ta?” Trần Minh Tân nhíu mày nhìn cô.

“Em tùy tiện hỏi thôi mà, nhân tài như thế mà anh không xem trọng ư?” Tô Ánh Nguyệt khoác cánh tay của anh, giọng nói nhẹ nhàng, giống như đang làm nũng.

Trần Minh Tân nhìn cô chăm chú vài giây, nói với vẻ như cười như không: “Cũng đúng, anh nên gọi cậu ta về nước J.”

“Thật à?”

Hai mắt Tô Ánh Nguyệt bừng sáng, không ngờ ngoài cô ra, Trần Minh Tân còn hiểu lòng người khác như vậy.

Trần Minh Tân gật đầu: “Đương nhiên là thật rồi, anh tìm cậu ta có chuyện.”

Được rồi, hiểu lòng người khác cái khỉ gì, quả nhiên chỉ là trùng hợp mà thôi.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement