Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực (Dị Bản) - Full 825 chap

Advertisement

CHƯƠNG 651: CHỈ ĐÊM NAY THÔI

Ý cười trên mặt của Trần Minh Tân không có giảm, anh nói rất rõ ràng: “Ngồi vững vào.”

Tô Ánh Nguyệt chỉ đành đưa tay ra chống trên thân xe, ổn định cơ thể mình.

Thấy cô ngồi vững rồi, Trần Minh Tân mới buông tay ra.

Anh vào trong xe, tắt đèn xe lại, rồi lại lấy áo khoác vest của mình ra, đóng cửa xe lại, đi đến trước xe, nhảy một cái, ngồi ở bên cạnh của Tô Ánh Nguyệt.

Anh vừa khoác áo khoác cho Tô Ánh Nguyệt, vừa nói: “Tối nay chắc chắn sẽ có ngôi sao.”

Vừa ngồi xuống, Tô Ánh Nguyệt lại có chút buồn ngủ.

Cô ngáp một cái, dựa trên vai của Trần Minh Tân, thanh âm có chút lờ mờ: “Tại sao lại nằng nặc đòi ngắm sao chứ, hôm nay thật sự không có mà…trước đó em có xem dự báo thời tiết, ngày mai sẽ mưa đó…”

Ngày mai sẽ mưa, cho nên tối nay không thể có sao được.

Tuy rằng biết tối nay sẽ không thể có ngôi sao được, nhưng cô vẫn chở Trần Minh Tân đến đây, hiếm khi anh ‘quậy phá’ thế này, tâm trạng cũng không tệ, Tô Ánh Nguyệt không nỡ từ chối nên chở anh đến đây.

Những chuyện mà cô có thể làm vì anh quá ít ỏi, cho nên anh hiếm khi mượn rượu ‘tuỳ hứng’ không có hại gì như thế này, cô có lý do gì mà không thành toàn cho anh chứ?

Ngọn núi này thỉnh thoảng cũng sẽ có những cặp tình nhân trẻ đến đây ngắm sao, có thể là bởi vì thời tiết, hôm nay tuy là thứ 6 nhưng cũng không có người.

Ngay cả tiếng côn trùng kêu cũng không có, xung quanh yên tĩnh cực kỳ, chỉ có làn gió đêm thỉnh thoảng thoáng qua.

Tô Ánh Nguyệt lờ lờ mờ mờ mà dựa vào, đến khi sắp ngủ thiếp đi luôn rồi, mới nghe thấy thanh âm chắc nịch của Trần Minh Tân: “Sẽ có.”

“Được thôi…” Tô Ánh Nguyệt chống mí mắt lên, qua một hồi thật sự có chút không chống nổi nữa rồi: “Em buồn ngủ quá.”

“Không được ngủ.” Trong thanh âm của Trần Minh Tân có mang theo một tia bá đạo.

Tô Ánh Nguyệt hơi tỉnh táo một chút, trong màn đêm, cô không nhìn rõ được thần sắc của Trần Minh Tân, nhưng cô biết là Trần Minh Tân đang nhìn cô.

“Tại sao lại không cho người ta ngủ luôn rồi….”

“Ngắm sao.”

Tô Ánh Nguyệt cũng lười giải thích là tối nay không có ngôi sao nữa rồi.

Cô rất buồn ngủ, vừa ngủ là Trần Minh Tân sẽ kêu cô tỉnh.

Cuối cùng, cô nhảy xuống xe, đi qua đi lại một hồi mới xua tan đi được một chút buồn ngủ.

Xung quanh đều tối đen, Tô Ánh Nguyệt lò lò mà nắm lấy tay của Trần Minh Tân, cô cảm giác Trần Minh Tân bây giờ đang rất tỉnh táo, nhưng cô lại không hiểu, tại sao anh lại đòi ngắm sao ở đây, còn không cho cô ngủ nữa.

“Trần Minh Tân.” Cô kêu anh một tiếng.

Một tiếng nhỏ nhẹ, nhưng được phóng to trong màn đêm tĩnh mịch này.

Trần Minh Tân cúi đầu xuống, nhìn không rõ thần sắc, trong thanh âm cũng không có cảm xúc nào khác, nghe vô cùng tỉnh táo: “Ở với anh một đêm, chỉ một đêm nay thôi, tối nay không muốn ngủ.”

Nghe thấy lời này của anh, Tô Ánh Nguyệt có chút nhạy cảm mà cảnh giác lên, Trần Minh Tân từ khi bắt đầu không có say, anh cũng không phải là muốn ngắm sao gì đó, anh chỉ là không muốn ngủ.

Cô nghĩ nghĩ rồi hỏi anh: “Sao lại không muốn ngủ?”

Trong ký ức, Trần Minh Tân đã từng có một khoảng thời gian mất ngủ, nhưng là bởi vì biết cô năm đó nhảy cửa sổ ‘sảy thai’, nên mới lo nghĩ mà mất ngủ.

Thời gian gần đây, cô dám tin, buổi tối Trần Minh Tân không có mất ngủ.

Cô có thói quen tỉnh dậy uống nước vào nửa đêm, nhưng mỗi lần tỉnh dậy, Trần Minh Tân đều nằm ở bên cạnh cô ngủ rất say.

Càng huống hồ, tâm trạng của Trần Minh Tân hôm nay còn rất tốt nữa.

Đáy lòng cô đang làm phép loại trừ, thì nghe Trần Minh Tân nói: “Vui.”

“Được thôi, nếu đã như vậy, chúng ta tuỳ tiện trò chuyện chút gì đó đi.” Tô Ánh Nguyệt nhảy nhảy ở trước chiếc xe hai cái, nhưng phát hiện là mình không lên được.

Lúc này thì có chút ngượng ngịu rồi.

Trong đêm tối, cô nghe thấy Trần Minh Tân thấp giọng cười một tiếng, sau đó cô nghe thấy một loạt tiếng loạt soạt, ngay sau đó, cô đã bị Trần Minh Tân nhấc lên xe rồi.

Trần Minh Tân sau đó cũng ngồi lên theo.

Lần này, bọn họ leo lên nóc xe.

Trần Minh Tân gập chân lại nằm xuống, mượn ánh sáng yếu ớt của bầu trời, Tô Ánh Nguyệt có thể nhìn thấy đường nét có thể của anh.

Rất nhanh, thanh âm của anh lại truyền tới: “Anh đã từng nói với em, vào lần đầu tiên gặp em, anh có cảm giác gì chưa?”

Tô Ánh Nguyệt lắc lắc đầu, sau đó lại nghĩ ra, Trần Minh Tân có thể là không nhìn rõ được, thế là cô lại nói: “Không có.”

Trần Minh Tân lại nói: “Một cô gái rất ngoan, rất đẹp, rất đáng yêu.”

Đột nhiên được Trần Minh Tân khen, Tô Ánh Nguyệt có chút ngại ngùng.

“Cũng…được.” Lúc cô còn nhỏ, đích thực là ai nhìn cũng khen.

Nhưng mà, Trần Minh Tân lúc đó mới bao lớn a?

Tô Ánh Nguyệt bẻ ngón tay tính toán một hồi, năm 9 tuổi, ba Tô Chí đã vào tù rồi, trước đó, Tô Chí và Trần Lê đã ở cùng với nhau, Trần Minh Tân cũng đã nhìn thấy cô vào tình huống mà cô không biết.

Cũng chính là nói, có thể là Trần Minh Tân đã nhìn thấy cô vào lúc cô 7-8 tuổi.

Trần Minh Tân lớn hơn cô 5 tuổi, lúc đó nhiều nhất cũng chỉ 13-14 tuổi thôi.

Nghĩ đến đây, Tô Ánh Nguyệt hừ một tiếng: “Anh nhỏ như vậy mà đã biết nhìn xem con gái có đẹp hay không rồi hả?”

Trần Minh Tân nói cứ như thật: “Đương nhiên, trong đó cũng có một nửa nguyên nhân là bởi vì, lúc đó mẹ của anh rất thích em.”

Tô Ánh Nguyệt trợn trắng mắt một cái, đưa tay véo mặt của anh: “Ồ, trong mắt của anh, vì mẹ của anh thích em nên em mới đẹp mới đáng yêu thôi.”

Thanh âm của Trần Minh Tân vẫn như thường: “Lúc em ở trên giường, cũng rất đẹp rất đáng yêu.”

“…” Đột nhiên bẻ lái như vậy, Tô Ánh Nguyệt nhất thời không đáp lại được.

Một hồi sau, cô phản ứng lại, giận dỗi nói một câu: “Vậy thì thật trùng hợp, lúc anh ở trên giường không có đáng yêu gì hết, mặt người dạ thú!”

Bốn chữ cuối cùng, cô nghiến răng nghiến lợi mà nói.

Đêm nay, Tô Ánh Nguyệt vô tri vô giác mà trải qua.

Nói là thức cả đêm, đến sau cùng thì cô vẫn ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau khi cô tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong xe, còn Trần Minh Tân thì đang ngồi ở bên cạnh lái xe.

Trên người cô đang đắp chiếc áo khoác vest của Trần Minh Tân, ghế ngồi được hạ thấp xuống, để cô nằm ngủ.

Cô vừa động đậy, Trần Minh Tân liền quay đầu qua nhìn cô một cái, nói: “Dậy rồi thì khoan động đậy đã, anh dừng lại ở bên đường một lát, em ngủ tư thế như vậy có hơi lâu, cơ thể chắc chắn là nhức mỏi.”

Tô Ánh Nguyệt nghe vậy thì động đậy cơ thể, quả nhiên là cảm thấy toàn thân đều đau nhức.

Trần Minh Tân dừng xe ở bên đường, Tô Ánh Nguyệt nhìn ra ngoài cửa sổ xe một cái, mới phát hiện là đã sắp đến nội thành rồi, sắc trời cũng vừa hửng sáng.

Trần Minh Tân đỡ cô dậy, rồi lại nắn nắn cánh tay và đùi cho cô, qua một hồi rồi mới tiếp tục lái xe.

“Em về nghỉ ngơi một chút trước đi, Nam Sơn sẽ đến đón em, sau đó hai người cùng nhau đến sân bay.”

Tô Ánh Nguyệt sững sờ một hồi rồi mới nhớ ra, hôm qua Trần Minh Tân đã nói là bảo cô đi sân bay đón một đại nhân vật giúp anh vào hôm nay.

Tô Ánh Nguyệt không có dị nghị gì, theo thói quen mà hỏi một câu: “Còn anh thì sao?”

Cơ thể Trần Minh Tân hơi cứng đờ một chút không phát giác ra được, sau đó nói chuyện như bình thường: “Anh còn có việc khác.”

“Ò.”

Tô Ánh Nguyệt lại nhớ ra, hôm nay là ngày đầu tiên của đại hội tuyển cử Tổng thống, tâm trạng có chút nặng nề: “Hôm nay…”

Trần Minh Tân cất giọng nhàn nhạt nói: “Không sao.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement