Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực (Dị Bản) - Full 825 chap

Advertisement

CHƯƠNG 697: ANH CŨNG MUỐN NGHIÊM CHỈNH MỘT CHÚT

Cho dù Tô Ánh Nguyệt không nói gì nữa, nhưng Bùi Dục Ngôn vẫn hiểu ý của cô, cô cũng nghĩ y như anh.

Điều này đã làm anh vô cùng kinh ngạc.

Anh ở trong quân đội nhiều năm tất nhiên rất có năng lực, ánh mắt cũng rất sắc bén, càng tự tin hơn người thường.

Nên anh không hề nghĩ rằng, bên cạnh mình có nội gián, như vậy chẳng khác nào thừa nhận mình không có mắt nhìn nên nhìn nhầm người cả.

Rất nhiều lúc, đàn ông coi trọng lòng tự tôn và sĩ diện hơn bất kỳ thứ gì khác.

Tô Ánh Nguyệt cũng hiểu rõ điều này nên cô mới không vạch trần.

Bùi Dục Ngôn ngước mắt nhìn Tô Ánh Nguyệt đang từ tốn ăn, vẻ mặt thay đổi mấy lần, cuối cùng lúng túng nói: “Tôi còn việc phải làm, đi trước nhé.”

Tô Ánh Nguyệt cũng không ngẩng đầu lên: “Tạm biệt, đi thong thả, không tiễn.”

Bùi Dục Ngôn ngừng một lát, rồi đứng dậy gọi phục vụ tới tính tiền.

Phục vụ thầm liếc nhìn Tô Ánh Nguyệt, rồi mới nói với Bùi Dục Ngôn: “Chuyện này… mỗi lần mợ Tần tới đây, chúng tôi đều trừ thẳng vào thẻ hội viên của cô ấy.”

“…”

Bùi Dục Ngôn cảm thấy, có lẽ người phụ nữ Tô Ánh Nguyệt này sinh ra là để khắc anh.

Trước mặt cô, anh không có sức hút nào.

Trong lòng anh buồn bực khó chịu, nhưng không thể phát tiết nó lên người Tô Ánh Nguyệt được.

Cuối cùng, anh đành phải rời đi với khuôn mặt tái mét.

Bùi Dục Ngôn rời đi rồi, Tô Ánh Nguyệt mới ăn uống ngon miệng hơn, cô ăn hết mấy món mình gọi, lúc này tâm trạng mới vui vẻ quay về công ty làm việc.

Cô vừa bước chân vào văn phòng đã thấy Nam Kha đứng yên trong đó từ bao giờ, cô cũng không biết cô ta đang làm gì nữa.

“Có chuyện…” Tô Ánh Nguyệt đi vào, vừa xoay tay đóng cửa lại, đã thấy Trần Minh Tân ngồi sau bàn làm việc, cô chậm nửa nhịp nói ra hai chữ sau: “Gì thế?”

Trần Minh Tân mặc bộ đồ vest màu đen, áo sơ mi bên trong cũng là màu đen tuyền, hai nút cổ áo mở ra, lộ ra cần cổ gợi cảm, sắc mặt trắng đến mức hơi khác thường, nhưng đôi mắt vẫn sâu thẳm khó dò như cũ.

Anh đang ngồi trên ghế sếp, thái độ vẫn như khi anh còn làm ở công ty, hỏi Tô Ánh Nguyệt giọng hờ hững: “Em ăn trưa rất vui nhỉ?”

Tô Ánh Nguyệt gật đầu: “Cũng tạm.”

Thật ra trong đầu cô vẫn còn chút chuyện chưa nghĩ ra. Ví dụ như tại sao Trần Minh Tân lại tới đây? Hơn nữa còn là ban ngày.

Cô không biết rằng hai chữ này đã chạm đến giới hạn của Trần Minh Tân, mặt anh trầm xuống ngay, ánh mắt cũng trở nên lạnh lùng, nhưng miệng lại nói với Nam Kha: “Cô đi pha cho tôi một tách cà phê.”

Giờ Tô Ánh Nguyệt mới phản ứng lại, nghe anh nói vậy thì nói ngay: “Cô đừng pha cà phê cho anh ấy, cứ rót cho anh ấy một ly nước lọc là được.”

Nam Kha cũng định thần lại từ sự kinh ngạc, hết nhìn Trần Minh Tân rồi lại nhìn Tô Ánh Nguyệt, cuối cùng lặng lẽ bưng một ly nước lọc vào rồi chạy ra ngoài trước khi anh nổi giận.

Cuối cùng cũng nhìn thấy ông chủ còn sống, nhưng khí chất và tính khí này thì không hề thay đổi.

Trần Minh Tân nhìn ly nước lọc nóng hổi trong tay mình, rồi mím môi, nhướng mày nói: “Rất tốt, giờ người trong công ty đều nghe lời em rồi.”

Tô Ánh Nguyệt liếc nhìn anh, rồi vòng qua bàn làm việc, đi tới bên cạnh anh, một tay chống lên bàn, một tay chống lên ghế, tư thế này nhìn có vẻ như đang nhốt Trần Minh Tân vào lòng mình.

Ngày trước, lúc nói chuyện với cô, Trần Minh Tân cũng thường dùng mấy tư thế này.

Trần Minh Tân mà ngồi, tất nhiên sẽ không cho cô đứng.

Cô nhìn Trần Minh Tân từ trên cao xuống, cảm thấy khí thế của mình đã cao tới 1m8.

“Đúng đó, người trong công ty đều nghe lời em, dù gì thì giờ em mới là pháp nhân của công ty, là cổ đông lớn nhất, những thứ này đều là anh chuyển qua cho em đó.” Giọng Tô Ánh Nguyệt có vẻ hơi khiêu khích.

Trần Minh Tân càng thêm hứng thú ngẩng đầu nhìn cô, khóe miệng còn khẽ cong lên, cười hờ hững nói: “Nên một ly cà phê em cũng không cho anh uống à?”

Giọng điệu và dáng vẻ của anh tự nhiên như đang nói chuyện thời tiết với cô vậy, nhưng không hiểu sao, Tô Ánh Nguyệt lại nghe ra chút tủi thân ở trong đó, như thể cô thật sự bạc đãi anh vậy.

Tô Ánh Nguyệt cảm thấy mất hứng, định thu tay đứng thẳng dậy, thì đúng lúc này, có người bên ngoài đẩy mở cửa văn phòng ra.

Nam Kha có tài liệu quan trọng phải đưa cho Tô Ánh Nguyệt, kết quả vừa bước vào đã thấy tư thế như nhốt Trần Minh Tân vào trong lòng đầy ngang ngược của tổng giám đốc Tô Ánh Nguyệt.

“… À không có gì nữa đâu, hai người cứ tiếp tục đi…”

Nam Kha vội vàng đóng cửa đi ra ngoài.

Tô Ánh Nguyệt hơi lúng túng thu tay về, ở trong phòng, cô và Trần Minh Tân có làm thế nào cũng không quan trọng, nhưng bị người khác nhìn thấy rồi, cô không khỏi xấu hổ.

Trần Minh Tân thấy vẻ mặt ảo não của cô thì vươn tay kéo cô vào lòng: “Sao em lại thu tay thế? Không nghe thấy Nam Kha bảo chúng ta tiếp tục à?”

Tô Ánh Nguyệt khẽ hừ một tiếng: “Tiếp tục gì chứ?”

“Ai biết lúc nãy em muốn làm gì anh?” Trần Minh Tân nhướng mày, nhìn cô cười dịu dàng, trong đôi mắt đen như có một vòng xoáy, muốn hút cả người cô vào trong đó.

Tô Ánh Nguyệt bỗng tỉnh táo lại, vươn tay nhéo vào eo anh: “Anh có thể nghiêm chỉnh hơn được không, hôm nay anh tới đây làm gì?”

Trần Minh Tân nắm chặt tay cô, giọng điệu lạnh nhạt như đang nói chuyện công việc: “Anh cũng muốn nghiêm chỉnh hơn, nhưng giờ em là người động tay động chân với anh đó.”

Tô Ánh Nguyệt thật sự không hiểu con người Trần Minh Tân, sao anh có thể bình tĩnh nói ra những lời này chứ.

Mặc dù cô cũng không định làm gì Trần Minh Tân, nhưng cô vẫn hơi đỏ mặt.

Cô hất tay anh ra định đứng dậy, không ngờ lại bị Trần Minh Tân nhanh tay kéo ngược cô về, cô vững vàng rơi vào lòng anh.

Tô Ánh Nguyệt thấy anh không nghiêm chỉnh như vậy thì nổi giận giãy giụa.

Trần Minh Tân ăn chay lâu rồi, anh cũng không phải thầy chùa, đâu thể chịu được thử thách mùi hương nồng nàn trong ngực mình chứ?

Mặc dù Tô Ánh Nguyệt mặc đồ công sở, nhưng tay anh vẫn dễ dàng luồn vào vạt áo cô, bàn tay to lớn thô ráp cứ thế dán lên vòng eo thon gọn của cô rồi khẽ vuốt ve.

Giọng điệu anh nhẹ nhàng nhưng lại mang theo sự uy hiếp khó hiểu: “Anh không thể tới tìm em khi em đi ăn cùng người đàn ông khác à?”

Giọng điệu anh nhẹ nhàng như thể nếu câu trả lời của Tô Ánh Nguyệt không đúng ý anh, anh sẽ làm gì đó với cô vậy.

Eo Tô Ánh Nguyệt vốn hơi mẫn cảm, nên người cô khẽ run lên.

Sau đó cô tỉnh táo lại ngay, ngửi được mùi ghen tuông nồng đậm từ trong giọng nói của Trần Minh Tân.

Cô vươn tay ngăn cản anh: “Chính anh không về nhà còn trách em à? Huống hồ, Bùi Dục Ngôn tìm em là có chuyện, anh đừng ghen tuông vớ vẩn được không?”

Anh thật sự chưa từng thay đổi tật xấu, đã hẹp hòi lại còn thích ghen tuông.

Không ngờ lời nói của cô không chỉ không an ủi Trần Minh Tân mà ngược lại còn kích thích anh.

Bàn tay đang dán lên eo Tô Ánh Nguyệt bỗng siết chặt, giọng trầm thấp: “Chẳng lẽ em định nói với anh rằng, em không biết Bùi Dục Ngôn có ý gì với em à?”

Tô Ánh Nguyệt nghe vậy thì sắc mặt cũng ảm đạm: “Trần Minh Tân, anh có ý gì?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement