Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)

Advertisement

Trong sân, mọi người tiến hành ký hợp đồng. Mạc Phong dứt khoát ký ba mươi năm vì sợ có người nhìn thấy tiềm năng của ngọn núi sẽ cướp mất cơ hội.

Ba mươi năm, dù làm kiểu gì thì anh cũng sẽ không bị lỗ vốn mà ngược lại, trên núi nhiều dược liệu như vậy, hơn nữa còn có những dược liệu cao cấp, dù sau này không có nhà họ Diệp thì vẫn có thể tự cung tự cấp được, coi như là dành một con đường cho mình rút lui.

Sau khi ký hợp đồng, Châu Thụ Minh cùng với một vài lãnh đạo trong huyện không giấu được niềm vui bèn mỉm cười. Hơn hai triệu tệ trong chốc lát đã giải quyết được vấn đề tài chính của huyện.

“Người anh em, sau này cần giúp đỡ thì cứ nói với tôi, đây là danh thiếp của tôi!", Châu Thụ Minh cung kính đưa danh thiếp của mình ra.

Còn ít tuổi mà vừa đề cập đã bỏ ra ngay hơn hai triệu tệ, chắc chắn đây là cậu ấm của một gia tộc nào đó nên nhất định phải tạo mối quan hệ tốt!

Mạc Phong nhận lấy danh thiếp khẽ gật đầu: “Vậy lúc tôi không có ở đây, việc kiến thiết thôn Thập Lý phải phiền tới các vị rồi! Còn nữa không ai được lên núi phía sau cho tới khi nó được khởi công!”

“Yên tâm đi, cứ giao cho tôi!”

Đúng lúc này, có tiếng xôn xào từ cổng thôn vọng vào.

“Mẹ kiếp! Bao vây lại cho tôi! Tôi muốn xem xem, đứa nào dám đánh con trai tôi!”

Tiếng quát thô bạo từ xa vọng tới. Bởi vì vùng nông thôn ít nhà cửa nên âm thanh vang vọng khắp cả vùng.

Tầm hơn chục người chạy tới, họ ăn mặc có phần gọn gàng với áo gile màu đen.

Đứng giữa là một người đàn ông hói đầu, bên cạnh là Vương Thiết Trụ - người bị đánh lúc trưa, trên người vẫn còn đầy vết băng bó.

Đám người này khí thế hừng hực, bước về phía trước. Người dân thôn thấy vậy thì đồng loạt nhường đường.

“Thằng nhãi! Mẹ kiếp, không phải mày ngông lắm sao? Hôm nay không đánh mày phải quỳ xuống xin tha thì tao không phải họ Vương!”, Vương Thiết Trụ tức giận gầm lên với Mạc Phong.

Không phải họ Vương sao?

Mạc Phong phụt cười “ Không phải họ Vương thì hóa ra không phải con của bố cậu à?”

Anh đang định tiến lên thì Châu Thụ Minh đã ngăn lại: “Người anh em, đây là huyện An Dương, sự việc để chúng tôi xử lý là được!”

Nghĩ ra cũng đúng thật. Châu Thụ Minh là chủ tịch huyện. Vậy nên Mạc Phong lùi lại khoanh tay xem hội vui.

Lúc này đám đông tránh ra, người đàn ông đầu hói bước tới, nhưng khi ông ta đang định lớn tiếng phách lối thì hai con ngươi như muốn lồi ra.

“Hả? Ông Châu, sao ông lại ở đây? Không phải nói có ông sếp lớn bao thầu cả vùng núi sao?”

Châu Thụ Minh hừ giọng, tức giận nói: “Ông sếp đó ở đây đấy. Người ta thầu ba mươi năm, tạo thu nhập hơn hai triệu tệ cho huyện chúng ta, ông đưa nhiều người đến đây như vậy làm gì!”

Câu quát của ông Châu khiến người trung niên hói đầu tái mặt. Ông ta quay qua nhìn Mạc Phong rồi lại cúi đầu nhìn con trai mình.

Nếu vì sự lỗ mãng của mình khiến cả huyện mất đi cơ hội ngàn vàng này thì chức phó chủ tịch huyện của ông ta cũng khó mà giữ được. Châu Thụ Minh vốn đã muốn nắm thóp ông ta tìm cơ hội lôi xuống rồi.

Nếu mà ra tay thì khác gì để lộ sơ hở chứ?

“Tôi...tôi đưa thằng con tới xin lỗi cậu! Thằng nhóc này từ nhỏ tới lớn được tôi chiều đâm hư, nghe nói hôm nay còn đưa người tới thôn gây sự. Tôi đã phê phán nó rồi, người anh em...cậu…không bị thương chứ?”, người đàn ông trung niên hói đầu thay đổi thái độ, bộ dạng khoa trương, phách lối trước đó không còn, giờ ông ta trở nên thận trọng, khúm núm hơn.

Vương Thiết Trụ sững sờ: “Bố, nó đánh con gãy tay đấy!”

“Câm miệng! Cái đồ không được tích sự gì chỉ gây sự là giỏi, còn không mau xin lỗi người ta!”

“Xin lỗi?”

Số người hóng hớt mỗi lúc một đông. Phó chủ tịch huyện đưa con trai tới xin lỗi sao?

Lúc trước ông ta bước vào thôn bộ dạng như muốn dùng máu rửa thù cơ mà, giờ sao lại trở nên nhút nhát thế kia?

Mạc Phong phất tay cười thản nhiên: “Xin lỗi thì không cần, chỉ hi vọng sau này tránh xa Tiểu Âm ra! Cậu ta không xứng!”

Với thiên phú của Tống Giai Âm, đợi tốt nghiệp xong tìm đại một doanh nghiệp ở Giang Hải là có thể lên như diều gặp gió. Con gái có cả năng lực và hình thức thì ở đâu cũng giỏi giang.

Còn Vương Thiết Trụ, dựa vào mấy đồng tiền của gia đình mà ngông cuồng, phách lối, sau này cùng lắm là thành kẻ ăn bám. Không chừng vài năm nữa khi bố hắn nghỉ hưu thì tiền ăn bám cũng chẳng còn.

“Yên tâm, yên tâm! Sau này chắc chắn tôi sẽ không để nó tới làm phiền nữa! Tôi sẽ dạy dỗ cẩn thận, để nó nghiêm túc kiểm điểm!”, người đàn ông trung niên hói đầu gật đầu nói với vẻ cung kính.

Mạc Phong co giật khóe miệng. Bản thân anh đầu tư có ít tiền thôi mà, có nhất thiết phải cung phụng như vậy không?

Xem ra kinh tế của huyện An Dương còn nghèo khó hơn cả anh tưởng tượng!

Đám người rời đi, những người trong sân cũng tản đi dần, nhưng cũng có không ít người nhân cơ hội bước đến tạo quan hệ với bố mẹ Tống Giai Âm.

Người mà chủ tịch và phó chủ tịch huyện phải tiếp đón ân cần lại là con rể của của họ, vậy sau này ai dám gây sự với họ nữa?

Thành thị và nông thôn giống nhau. Anh mạnh thì người ta sợ anh, còn anh yếu thì họ sẽ giẫm đạp anh!

Chạng vạng.

Mạc Phong đứng ở cổng thôn nhìn bốn phía, không hề phát hiện ra cái gọi là ánh sáng Phật. Đừng nói là phát hiện, ngay cả một chút hiện tượng cũng không có.

Chỉ thấy ánh hoàng hôn nhuốm đỏ cả khoảng không, ngày mai lại là một ngày nắng chói chang!

“Lẽ nào mình tìm sai chỗ rồi sao?”, anh cúi đầu ngẫm nghĩ.

Lúc trước ông cụ nói, tìm ánh sáng Phật quan trọng ở chữ duyên! Lẽ nào mình không có duyên với Phật?

Đang ngồi ngây người ở cổng thôn thì Tống Giai Âm lẳng lặng tới từ sau lưng anh.

“Anh tới thôn Thập Lý du lịch thật sao?”

Mạc Phong hơi quay đầu, khẽ ừ: “Có thể hiểu như vậy!”

“Vậy anh định khi nào rời đi?”, đôi mắt Tống Giai Âm lấp láy.

Trước khi tới đây, ông cụ nói ánh sáng Phật có thể sẽ xuất hiện vào khoảng thời gian giữa hôm nay và ngày mai. Nếu qua thời khắc đó thì chứng tỏ là đã bỏ lỡ.

Giang Hải còn một đống việc đang đợi anh giải quyết. Anh cũng muốn ở thôn này thêm một vài ngày nhưng điều kiện không cho phép.

“Có thể là ngày mai hoặc ngày kia!", Mạc Phong cười thản nhiên. Nếu không thể tìm thấy rắn bay thì anh phải nhanh chóng quay về Giang Hải.

Nghe thấy vậy, Tống Giai Âm cúi đầu: “Vậy…sau này có thể gặp lại không?”

“Đương nhiên là có thể! Giang Hải không nhỏ bé, có duyên đương nhiên sẽ gặp lại!”

“Có duyên mới gặp lại được sao?”

“Đúng vậy!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement