Thuốc? Phải, anh còn có thuốc mà.
Bạch Tinh Nhiên lúc này mới nhớ chị Hà từng dặn dò cô, nếu như gặp lúc Nam Cung Thiên Ân phát bệnh, thì cô phải lập tức đưa thuốc cho anh uống.
Cô cuống cuồng bò từ góc phòng dậy, rồi lấy trong ngăn kéo ra một hộp thuốc, nhét một viên vào miệng anh.
Thuốc rất nhanh có tác dụng, Nam Cung Thiên Ân sau khi uống thuốc thì nhanh chóng bình tĩnh trở lại, ôm lấy cánh tay nằm im bất động, giống như đang ngủ đứng vậy.
Thấy anh không động đậy, Bạch Tinh Nhiên lui trở về góc phòng thở phào một hơi, nhưng vẫn không đặt bình hoa trong tay xuống.
Cô cứ thế ngồi trong góc phòng, tay ôm bình hoa, nhìn chăm chăm bóng dáng trêи giường không chớp mắt.
Hai mươi phút sau, cô thấy bóng dáng trêи giường động đậy rồi, thế là tinh thần khó khăn lắm mới thả lỏng được lại căng thẳng lần nữa.
Nam Cung Thiên Ân bước xuống giường, đi nhanh ra trước mặt cô, nhìn cô được màn đêm bao phủ cười lạnh: “Sợ à?”
Bạch Tinh Nhiên há hốc miệng, nói không sợ thì là nói dối!
Cô nhìn Nam Cung Thiên Ân, nhưng không rõ biểu cảm trêи mặt anh, cũng không đoán được rốt cuộc anh đang nghĩ gì.
“Anh…”. Bạch Tinh Nhiên đặt bình hoa trong tay xuống, khó khăn đứng dậy từ trong góc phòng, đôi chân ngồi cả một đêm tê đến mức gần như không đứng thẳng được. Cơ thể cô nghiêng về phía trước, hô một tiếng nhỏ rồi ngã vào người Nam Cung Thiên Ân.
Nam Cung Thiên Ân thuận tay giữ lấy cánh tay cô, cắn vào thùy tai của cô thì thầm: “Tôi còn tưởng cô không giống bọn họ, hóa ra cũng bị dọa cho chân mềm nhũn”.
“Chẳng phải nói bình thường anh sẽ không phát bệnh sao? Lừa tôi à?”, Bạch Tinh Nhiên toàn thân tinh thần căng thẳng, cau mày lại.
Khóe miệng Nam Cung Thiên Ân động đậy, ánh mắt hơi tối sầm lại: “Tối qua… là ngoài ý muốn”.
Cảm nhận được cơ thể hơi run rẩy của cô, anh cười giễu cợt, anh cố ý ôm chặt lấy cơ thể cô.
Bạch Tinh Nhiên vừa xấu hổ vừa sợ hãi, anh rốt cuộc có biết… anh đang khỏa thân không, không thể mặc quần áo vào trước sao…
“Anh… không lạnh à? Có cần mặc quần áo vào không?”, cô có ý tốt nhắc nhở.
Ý trong lời nói rất rõ ràng, bảo anh mặc đồ vào rồi trở về phòng của mình đi.
“Không lạnh, ôm cô là sẽ không lạnh”. Nam Cung Thiên Ân tiếp tục đặt môi lên môi cô, nhẹ nhàng hôn, cô càng sợ anh, thì anh lại càng thích lại gần cô.
Sau đó xoay người một cái, lại đè cô xuống giường.
“Đừng như thế…”, trong lời nói của cô có chút kháng cự.
“Tại sao không thể như thế? Cô là vợ tôi mà”.
“Đủ rồi!”, Bạch Tinh Nhiên đột nhiên nổi nóng đẩy cơ thể anh một cái, từ trêи giường ngồi dậy nhìn anh: “Anh cứ luôn mồm nói tôi là vợ anh, vậy anh đã làm tròn nghĩa vụ của một người chồng chưa? Tôi đã gả cho anh nửa tháng rồi, anh có nhu cầu thì đến, lúc không cần thì vứt tôi một mình ở cái nhà này mặc kệ tôi sống hay chết, thậm chí đến cả mặt cũng không cho tôi nhìn, anh…”
Bạch Tinh Nhiên không nói tiếp được nữa, tức tới nỗi nước mắt ứa ra.
“Tôi mặc kệ cô sống hay chết?”, Nam Cung Thiên Ân không nhìn thấy nước mắt trong mắt cô, nhưng có thể nghe thấy tiếng khóc nghẹn ngào của cô.
“Lẽ nào không phải sao? Tối hôm đó tôi ở từ đường suýt chút nữa thì bị dọa chết, anh đến một câu hỏi thăm cũng không có”. Bạch Tinh Nhiên lau nước mắt rồi tiếp tục lên án nói: “Cho dù là bố tôi bán tôi cho anh, nhưng dù gì cũng là vợ anh, tại sao không thể cho tôi thấy bộ dạng của anh chứ?”
“Cô muốn thấy vậy sao? Không sợ bị tôi dọa à?”, Nam Cung Thiên Ân cười, nghĩ tới chuyện ở quán cà phê, anh biết người con gái này đã bị Thẩm Khác nói cho nổi tính tò mò, càng muốn xem bộ dạng của anh.
Sau khi trải qua chuyện ở quán cà phê, anh đột nhiên cảm thấy chuyện này rất thú vị.
Bạch Tinh Nhiên há hốc miệng, đúng là cô có chút lo lắng bị anh dọa, nhưng trong lòng thực sự rất hiếu kỳ, đặc biệt là sau khi nghe Thẩm Khác nói vậy, cô thật sự rất muốn xem xem Nam Cung Thiên Ân xấu cỡ nào.
“Thật ra… chỉ cần anh đối tốt với tôi, tôi sẽ không để tâm chuyện anh xấu thế nào đâu”, cô đột nhiên an ủi anh.
Lâm An Nam đẹp trai là thế, nhưng kết quả thì sao? Chẳng phải vẫn chạy đến bên Bạch Ánh An đó sao?
“Cho nên anh không cần phải cứ trốn tránh không gặp, dù gì cũng là vợ chồng, sớm muộn cũng phải thấy thôi”.
Thấy anh mãi không nói gì, Bạch Tinh Nhiên ngập ngừng đưa bàn tay nhỏ lên, lò dò xoa lên gương mặt của anh: “Nếu như không muốn tôi nhìn thấy bộ dạng của anh cũng không sao, để tôi sờ là được rồi”.
Ngón tay thon nhỏ của cô lướt qua khuôn mặt của anh từng chút một, rõ ràng là một gương mặt đường nét rõ rệt, sao có thể xấu được? Hơn nữa còn xấu đến mức không dám gặp ai?
“Sờ được gì rồi?”, đột nhiên anh hỏi một câu.
Bạch Tinh Nhiên lắc đầu: “Không sờ ra được”.
“Thế thì đừng sờ nữa”, Nam Cung Thiên Ân gạt bàn tay nhỏ của cô ra, lật người đi xuống giường.
Anh không muốn tiếp xúc quá nhiều với cô, càng không muốn khiến cô ghi nhớ anh, dù sao cô cũng không phải người tình định mệnh đời này của anh, anh và cô sớm muộn cũng phải xa nhau thôi.
Anh không thể vì việc ở quán cà phê mà đồng cảm với cô, để cô ở trước mặt anh tùy ý làm càn được.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |