Người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma – Bạch Tinh Nhiên – Truyện full tác giả: Quang Vũ

Advertisement

Chương 272: Nổ cửa kính (4)

 

Ngủ một giấc đến sáng hôm sau, Bạch Tinh Nhiên bị tiếng chim hót ngoài cửa sổ làm cô tỉnh giấc, cô khẽ khàng mở mát, sự lạ lẫm của căn phòng khiến cô ngạc nhiên.

 

Cô cảm nhận được mình đang bị một cánh tay của một người đàn ông vạm vỡ ôm lấy, cô đột nhiên có một ảo giác, người đàn ông nằm bên cạnh đang ôm cô chính là Nam Cung Thiên Ân. Vì Nam Cung Thiên Ân thường thích ôm cô từ phía sau để ngủ, cũng vì ngoài Nam Cung Thiên Ân ra cô chưa từng được người đàn ông thứ hai nào ôm cô ngủ như vậy cả.

 

Nhưng cô đã nhanh chóng tỉnh táo lại, vội vàng ngồi dậy khỏi giường, sau khi quay đầu thấy Lâm An Nam năm bên cạnh, lại cúi người nhìn cơ thể mình một cái.

 

May mà hai người vẫn mặc quần áo trên người, xem ra tối qua không xảy ra chuyện gì cả.

 

Tối qua sau khi về giường ngủ, một mình Lâm An Nam dọn dẹp ban công, sau đó xảy ra chuyện gì thì cô cũng không biết nữa vì đã ngủ say rồi.

 

Động tác mạnh của cô khiến Lâm An Nam bừng tỉnh trong giấc mộng, mở mắt đã nhìn thấy bộ dạng lúng túng của cô, anh ta không nhịn được cười: “Sao thế? Sợ mình bị tôi làm gì rồi sao?”.

 

“Tôi…”, Bạch Tỉnh Nhiên nói với vẻ ái ngại: “Tôi xin lỗi, đã làm anh tỉnh giấc”.

 

Lâm An Nam nhìn đồng hồ trên tường, ngồi dậy khỏi giường theo cô: “Không phải, là tôi đã dậy muộn rồi”.

 

Lúc Lâm An Nam chuẩn bị bước xuống giường, đột nhiên đưa tay nâng cảm cô lên rồi hôn vào má cô một cái: “Tấm kính bị nổ vỡ tối qua đã cứu em đấy, nếu không em đã bị tôi chén sạch rồi”.

 

Bạch Tinh Nhiên bất giác nhìn ra phía cửa sổ kính, dưới lớp lưới cửa sổ, tấm kính bị nổ tung một lỗ to vẫn còn đó. Đúng thế, tối qua nếu không phải vì nó thì cô đã bị Lâm An Nam chén sạch rồi.

 

Nói đến mới thấy đúng là cần phải cảm ơn cái cửa sổ kính kial “Đừng ngây ra đó nữa, mau đi thay đồ rồi xuống dưới ăn sáng thôi, lát nữa còn phải đi leo núi Thất Tinh đấy”, Lâm An Nam đưa tay lên võ vai cô: “Để người khác đợi không hay đâu”.

 

Bạch Tỉnh Nhiên nghe thấy anh ta nói vậy liền nghĩ ngay đến bộ mặt nghiêm khắc của lão phu nhân, lập tức xuống giường, bắt đầu đi thay quần áo rồi đánh răng rửa mặt.

 

Hôm nay sẽ đi leo núi Thất Tinh, nghe nói địa hình ở đó không được tốt lắm, Bạch Tinh Nhiên đi giày thể thao và mặc quần áo thể thao mà cô đã chuẩn bị sẵn lên người.

 

Bộ quần áo thể thao này vẫn là theo phong cách của Bạch Ánh An, áo hở hang quần ngắn cũn, không mất đi vẻ sexy vốn có.

 

Hai người còn chưa xuống tâng dưới, mọi người đã đang ăn sáng rồi, lão phu nhân đưa mắt nhìn hai ghế trống đối diện hỏi: “Hai đứa nó đâu? Vẫn chưa dậy à?”.

 

Sợ lão phu nhân không vui, Lâm phu nhân vội vàng cười nói: “Mẹ, hai đứa nó đang trong giai đoạn sắp cưới, khó tránh khỏi quấn quýt nhau, hai đứa sẽ xuống nhanh thôi mẹ ạ”.

 

Lâm phu nhân vừa nói dứt, Lâm An Nam và Bạch Tinh Nhiên liền dắt tay đi tới, Lâm phu nhân lườm hai người quở trách: “Sao lâu thế, mọi người đều đang chờ hai đứa đấy”.

 

Bạch Tinh Nhiên bị trách cảm thấy ngại ngùng, cô hơi cúi đầu đi vào.

 

Sau khi chào người lớn xong, Lâm An Nam dắt Bạch Tinh Nhiên ngồi vào hai ghế trống cuối cùng.

 

Kế hoạch tối qua thất bại khiến tâm trạng của Bạch Ánh An không được tốt lãm, ngồi bên cạnh Nam Cung Thiên Ân nhưng gần như không lên tiếng gì. Phác Luyến Dao thì lại nhìn hai người với †âm trạng vô cùng tốt, cô ta trêu đùa nói: “Anh họ, chị dâu họ, hai anh chị đang muốn người khác phải ghen tị tình cảm của hai người sao?”

 

Lâm An Nam mỉm cười nhìn cô ta và Thẩm Khác: “Hai đứa cũng tình cảm mà, tối qua vừa hát vừa nhảy phiêu thế còn gì”.

 

“Khụ, ăn nói kiểu gì thế? Người lớn đang ở đây mà”, Thẩm Khác ho khan một tiếng.

 

Mọi người đều cười ồ lên.

 

Bạch Ánh An nhếch miệng cười gượng, sau đó lại cúi đầu ăn đồ ăn sáng của mình, nghĩ đến tối qua là cô ta lại chán không tả được, cơ hội tốt như vậy thế lại bị lỡ mất.

 

Cô ta rõ ràng đã rất cố gắng đợi Nam Cung Thiên Ân đi ra, kết quả vẫn không cầm cự được mà ngủ mất, chỉ trách cô ta quá vô dụng thôi.

 

“Chị dâu, tay chị bị sao thế?”, Phác Luyến Dao tỉnh mắt phát hiện ra ngón tay Bạch Tinh Nhiên có dán miếng dán cầm máu, thế là tò mò hỏi.

 

Bạch Tỉnh Nhiên nhìn vào ngón tay mình mỉm cười nói: “Không có gì, tối qua không cẩn thận bị mảnh kính cứa vào thôi”.

 

Không biết vì sao khi nói câu này, cô cảm thấy hình như tất cả con mắt của mọi người đều đổ dồn về phía cô. Là lão phu nhân? Nam Cung Thiên Ân hay là Bạch Ánh An? Cô không biết, cũng không dám ngẩng mặt lên nhìn thẳng, đành cúi đầu ăn đồ ăn sáng.

 

“Sao lại bị mảnh kính cứa vào?”, Thẩm phu nhân ngạc nhiên mở lời: “Tối qua bác nghe thấy có tiếng nổ của kính, lẽ nào là phát ra từ phòng hai đứa?”.

 

“Đúng thế, bác ạ”, Lâm An Nam nói: “Không biết làm sao mà cửa sổ kính đột nhiên bị nổ, Bạch Tỉnh Nhiên lúc dọn dẹp không cẩn thận nên đã bị cứa vào tay”.

 

“Hả, bị cứa sâu không?”.

 

“Không sâu, chỉ bị sứt da chút thôi ạ”, Bạch Tỉnh Nhiên vội vàng lắc đầu: “Là An Nam cứ làm to chuyện lên, bắt cháu phải dán miếng dán vào đấy chứ”.

 

“Vết thương nhỏ thì cũng là vết thương, đương nhiên phải dán lại rồi”, Phác Luyến Dao nói: “Hơn nữa chiều nay chúng ta còn phải leo núi Thất Tinh, vết thương sẽ để bị vi khuẩn thâm nhập”.

 

Nam Cung Thiền Ân đột nhiên đứng dậy khỏi ghế nói: “Mọi người ăn từ từ nhé, cháu ăn xong rồi ạ”.

 

“Nhanh thế à?”, lão phu nhân nhìn anh nói: “Sao lại ăn ít thế? Có phải trong người không được khỏe không?”.

 

“Không ạ… hắt xì…”, Nam Cung Thiên Ân vừa rời khỏi chỗ ngồi đã hắt xì hơi.

 

“Trông kìa, còn nói không nữa, nhất định là hôm qua bị rơi xuống nước nên dính cảm rồi”, lão phu nhân thương xót nói.

 

Bạch Ánh An cũng đứng dậy khỏi bàn ăn, rút ra tờ giấy ăn đưa cho Nam Cung Thiên Ân rồi nhìn anh quan tâm hỏi: “Tối qua chẳng phải em đã pha cho anh một cốc thuốc chống cảm rồi sao? Anh uống chưa thế?”.

 

Nam Cung Thiên Ân không trả lời thẳng câu hỏi của cô ta, chỉ nói: “Chỉ là bị nghẹt mũi thôi, chứ không phải bị cảm”.

 

“Bị nghẹt mũi chẳng phải là dấu hiệu của bị cảm sao? Hay là em đi khám cùng anh nhé”.

 

“Không cần đâu, anh vẫn khỏe mà”, Nam Cung Thiên Ân vỗ vai cô ta, nhẹ nhàng đẩy cô ta ngồi lại vào ghế: “Đừng lo cho anh, mau ăn sáng đi rồi còn xuất phát”.

 

Nói xong, anh quay người đi ra khỏi nhà ăn.

 

Vì sao anh lại bị cảm, chắc chỉ có Lâm An Nam và Bạch Tinh Nhiên là biết rõ nhất, nhưng lúc này bọn họ không ai dám lên tiếng mà chỉ cúi đầu ăn sáng.

 

Lâm An Nam gắp cho Bạch Tinh Nhiên một miếng thịt xông khói, dịu dàng nói: “Ăn nhiều chút, chiều nay leo núi sẽ mệt lăm đấy”.

 

“Cảm ơn anh”, Bạch Tỉnh Nhiên thâm thở phào, chỉ cần Lâm An Nam không để bụng là được.

 

Buổi sáng cả nhà cùng đến một hòn đảo nhỏ gần đó chơi một vòng, buổi trưa ăn hải sản trên đảo sau đó ngồi tàu về khách sạn nghỉ ngơi.

 

Núi Thất Tinh là nơi tuyệt vời để ngắm mặt trời mọc và mặt trời lặn, khi mặt trời mọc thì sớm quá không ai muốn đi, đành chọn buổi chiều xem mặt trời lặn.

 

Bạch Ánh An chọn núi Thất Tỉnh và chọn thời gian leo núi vào buổi chiều, đương nhiên là có mục đích của cô ta, còn Phác Luyến Dao xưa nay không thích leo núi nhưng lại đồng ý leo núi ngắm mặt trời lặn, mục đích của cô ta cũng không hề đơn giản Núi Thất Tỉnh cách khu nghỉ dưỡng hơn mười cây số đường núi, là một địa điểm du lịch mới được khai thác, cho nên khách du lịch hiện tại chưa nhiều lắm.

 

Những người lớn tuổi đương nhiên sẽ không mạo hiểm leo núi Thất Tinh, chỉ có thể ở lại khu nghỉ dưỡng ngắm biển thôi, Thẩm Tâm thấy mọi người ai cũng có đôi có cặp chỉ mình cô ta lẻ loi một mình, cảm thấy chẳng thú vị gì nên cũng ở lại khu nghỉ dưỡng.

 

Sau khi nghỉ trưa, một đám người ba chiếc xe chuẩn bị xuất phát đến núi Thất Tinh.

 

Lúc lên xe, Bạch Ánh An nói với Nam Cung Thiên Ân: “Đại thiếu gia, buổi trưa anh chưa ngủ được nhiều, anh lên xe chợp mắt một lát, đường ngắn như vậy để em lái là được rồi”.

 

Nam Cung Thiên Ân nhìn cô ta rồi gật đầu mỉm cười nói: “Được”, nói xong đi vòng sang cửa bên kia mở cửa xe ra rồi ngồi vào.

 

Tuy quãng đường chỉ hơn mười cây số, nhưng đi ra khỏi khu nghỉ dưỡng được một đoạn là bắt đầu toàn đường dốc, may mà đường cũng đẹp, mới đổ bê tông, khúc rẽ cũng không quá hẹp.

 

Đỗ xe ở lưng chừng núi trước cửa núi Thất Tinh, xung quanh người và xe đều không nhiều, sau khi Bạch Ánh An đến cổng bán vé mua vé xong vẫy tay về phía mọi người: “Mọi người ơi, bây giờ chúng †a vừa leo núi vừa ngắm cảnh lên đến đỉnh núi ngăm mặt trời lặn là vừa”.

 

Từ cửa chính xuất phát phải đi qua hai ngọn núi, mọi người vừa đi vừa nghỉ, ăn tào phớ đặt biệt và uống nước đường chống say năng. Nhưng tuy cả quãng đường có nghỉ ngơi, Bạch Ánh An được nuông chiều từ bé mấy lần suýt nữa thì không kiên trì nổi định bỏ cuộc.

 

Để đạt được mục đích của mình, cô ta không thể không căn răng đi tiếp.

 

Cô ta vô tình nhìn thấy Bạch Tỉnh Nhiên và Phác Luyến Dao cười nói với nhau, không có chút gì là mệt mỏi, trong lòng đột nhiên tức tối, vì sao chỉ có mình cô ta thấy mệt không tả nổi chứ?

 

Nam Cung Thiền Ân thấy cô ta mệt đến mức không đi nổi, đưa cho cô ta một chai nước suối và mỉm cười nói: “Không đi tiếp được nữa à? Hay là bỏ cuộc thôi?”

 

“Hả?”, Bạch Ánh An sửng sốt, bỏ cuộc á?

 

Không, cô ta đương nhiên không thể bỏ cuộc được!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement