Người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma – Bạch Tinh Nhiên – Truyện full tác giả: Quang Vũ

Advertisement

Chương 307: Anh muốn đưa tôi đi đâu (3)

Theo như thủ đoạn mà Nam Cung Thiên Ân dùng đế đối phó với nhà họ Bạch, cô có thế tưởng tượng ra kết cục của Lâm An Nam chắc chắn cũng sẽ không khá hơn là mấy.

Thật ra cô cũng khá là lo cho Lâm An Nam, mặc dù trước đó hận anh ta thấu xương, nhưng dù sao lần trước chính anh ta là người đã cứu cô ra khỏi móng vuốt của Hứa Nhã Dung, gần đây anh ta lại thay đổi hoàn toàn, quan tâm chăm sóc cô chu đáo.

Chỉ hi vọng anh sẽ nể tình Lâm phu nhân là cô ruột của mình mà nhẹ tay với Lâm An Nam! Trong lúc cô đang mải mê suy nghĩ, chiếc xe đã dừng lại từ lúc nào không biết.

Bạch Tinh Nhiên sững người, sau đó lại áp mặt vào cửa sổ kính nhìn cảnh quan bên ngoài.

Nơi đây nhìn có vẻ quen thuộc, nhưng hình như chưa đến bao giờ, lại nhìn ra cảnh vật phía xa, Bạch Tinh Nhiên cuối cùng cũng nhận ra đây là sân sau của nhà Nam Cung.

Ban nãy Nam Cung Thiên Ân không đi cửa trước, mà cứ thế đưa thẳng cô vào từ một bên của sân sau.

Sân sau nhà Nam Cung vốn dĩ to đến mức đi không hết, hơn nữa trước đây người nhà Nam Cung không cho cô chạy lung tung, cho nên cô mới cảm thấy lạ lẫm.

Chỉ là cô không hiểu Nam Cung Thiên Ân tại sao đột nhiên lại đưa cô đến đây, lẽ nào thật sự muốn nhốt cô ở đây chờ chết? Tâm nhìn bỗng tối sầm lại, cửa được người ta mở từ bên ngoài, Bạch Tinh Nhiên không kịp trở tay cứ thế lao đầu ngã ra ngoài.

Cũng may bên ngoài toàn là cỏ, ngã xuống không đau lắm.

Ngay lập tức, lại bị Nam Cung lôi từ dưới đất lên, kéo cổ tay cô bước nhanh về phía trước bên phải.

Cả quãng đường Bạch Tinh Nhiên bị anh lôi xềnh xệch, không vui hỏi: “Nam Cung Thiên Ân, rốt cuộc anh định làm gì? Bỏ tôi ra … .”

Nam Cung Thiên Ân bỏ cô ra thật, có điều lại đẩy cô ra đất, Bạch Tinh Nhiên ngã sõng soài, trán suýt thì đập vào một hòn đá bên cạnh.

Cô vội vàng bò dậy, chống cơ thế vào tảng đá đằng sau, trừng mắt nhìn anh vẻ lo sợ.

Nếu như lúc này Nam Cung Thiên Ân rút ra một khấu súng, bắn chết cô ở cái nơi núi rừng thu nhỏ không một bóng người này, cô cũng không hề cảm thấy lạ.

Với cơn giận của Nam Cung Thiên Ân bây giờ, có chuyện gì mà không làm ra được? “Biết hôm nay là ngày gì không?”

Nam Cung Thiên Ân nhìn cô chằm chằm với vẻ trịch thượng, ánh mắt lạnh như băng.

Bạch Tinh Nhiên nghĩ một lúc, cuối cùng lắc đầu.

Cô không biết, cô thực sự không biết! Nam Cung Thiên Ân nổi trận lôi đình, kéo cô ra khỏi tảng đá trước mắt, mặc kệ sự đau đớn kêu gào của cô chỉ vào một bia đá nhỏ: “Không biết à? Cô nhìn cho rõ đi”.

Bạch Tinh Nhiên bị ép đối diện với tấm bia mộ nhỏ đó, tấm bia mộ nhìn có vẻ như mới được dựng lên, trên bia mộ dán tấm ảnh của một em bé.

Vừa nhìn thấy tấm bia mộ mới dựng này và tấm ảnh em bé trên đó, Bạch Tinh nhiên lập tức hiếu ra.

Cô đưa tay lên bịt miệng, nước mắt trào ra từ khóe mắt.

Đứa bé này ….đến giờ cô vẫn không biết rốt cuộc có phải là cốt nhục của mình không, thậm chí đây là lần đầu tiên cô được nhìn thấy mặt nó, trắng trẻo nõn nà.

Bất luận nó có phải là con đẻ của mình hay không, là một người mẹ, nhìn thấy một đứa bé còn nhỏ như vậy đã phải khắc tên trên bia mộ, cô vẫn cảm thấy đau lòng.

Cô quỳ xuống trước bia mộ, bàn tay nhỏ bịt miệng khẽ nức nở, cuối cùng cũng biết tại sao hôm nay Nam Cung Thiên Ân lại đùng đùng bắt cô mặc váy đen, rồi lôi cô đến đây rồi.

Cô ngẩng mặt lên, nước mắt lưng tròng nhìn Nam Cung Thiên Ân một hồi lâu mới thốt ra ba chữ: “Tôi xin Nam Cung Thiên Ân quỳ một gối xuống, hai tay nắm chặt vai ép cô quay người lại, trừng mắt nghiến rang nói: Cô còn có mặt mũi nói xin lôi à? Lúc đầu cô ra vẻ yêu nó lắm, bất luận có phải bệnh tật bấm sinh không cũng sống chết đòi sinh nó ra.

Nhưng sự thật thì sao? Sự thật là cô lại lợi dụng nó, lợi dụng nó đế đưa Bạch Ánh An vào nhà Nam Cung, cuối cùng kế hoạch của các cô thành công rồi, thì tàn nhẫn bóp chết nó.

Thân là mẹ, sao cô có thế đối xử với con trai ruột của mình máu lạnh vô tình như thế? Cô không sợ nó ở nơi chín suối hận cô cả đời sao? Cô … .”

“Không …!”, Bạch Tinh Nhiên òa khóc ngắt lời anh, lắc dầu: “Tôi không có, tôi thật sự yêu nó, tôi không lợi dụng nó … trước giờ tôi chưa bao giờ có ý định lợi dụng nó … .”

“Những lời dối trá đó cô đi mà nói với thằng bé, xem nó có đồng ý tha thứ cho cô không!”, Nam Cung Thiên Ân dùng sức đẩy một cái, khiến cô lại quay ra đối diện với tấm bia mộ nhỏ.

Bạch Tinh Nhiên dùng cả tay cả chân bò lên trước một bước, sờ vào tấm bia bật khóc đau khổ: “Xin lỗi con, mẹ không cố ý đâu, mẹ cũng là bị ép thôi, xin con hãy tha thứ cho mẹ, mẹ xin lỗi … .” Cô dùng mu bàn tay quệt lau nước mắt trên mặt, khóc như đứt từng khúc ruột.

Mặc dù bản thân cô bị ép bất đắc dĩ, nhưng đứa bé đúng là vì bọn họ mà chết, cô cũng có một phần tội nghiệt! Nước mắt và những lời xin lỗi của cô, Nam Cung Thiên Ân nghe lại cảm thấy vô cùng khó chịu, anh tức giận ngắt lời cô: “Đủ rồi! Đừng có mà giả vờ giả vịt ở đây! Như vậy cũng không thế nào xóa bỏ được tội nghiệt của cô đâu!”.

“Đại thiếu gia”, Bạch Tinh Nhiên bỗng quay sang anh, nắm chặt lấy ống quần anh mà khóc: “Tôi thật sự là bị ép, tại sao anh không chịu tin tôi, tha cho tôi? Anh thông minh như vậy, tất cả đều xảy ra trong lòng bàn tay anh, anh phải biết là tôi vì bị ép mà bất đắc dĩ chứ”.

“Không phải tôi không tin cô, mà là … .”, Nam Cung Thiên Ân cúi người, kéo tay cô ra khỏi chân anh: “Tôi nói rồi, bất kế là vì lý do gì, cho dù là bị người ta lấy dao kề vào cổ uy hiếp, thì lừa gạt vẫn là lừa gạt, tổn thương vẫn là tổn thương, lý do gì cũng không thể thay đổi được sự thật”.

Bạch Tinh Nhiên ngơ ngấn nhìn anh, biết ngay là anh sẽ nghĩ như vậy mà.

Một người đàn ông cố chấp như anh, sao có thế quan tâm cô có phải bị mẹ con Hứa Nhã Dung uy hiếp hay không chứ, cho dù có cho cô thời gian ba ngày ba đêm đế giải thích, thì cũng chẳng có tác dụng gì cả.

“Vậy anh muốn tôi phải làm sao mới tha cho người nhà tôi?”, cô lắc đầu: “Anh đã hại chết bố tôi, chiếm luôn cả công ty của ông ấy, lẽ nào vẫn chưa hả giận sao? Phải hại cả Tiếu Ý vô tội mới vừa lòng à?”

“Cô đừng nhầm”, Nam Cung Thiên Ân vẫn từ trên cao liếc nhìn xuống cô: “Hành vi trốn thuế của bố cô không phải do tôi bảo ông ta làm, khách hàng của ông ta cũng có quyền được lựa chọn doanh nghiệp mình sẽ tiếp tục hợp tác, dù cho tôi không mua lại công ty của ông ta thì cũng sẽ có người khác làm.

Cuối cùng, đối diện với tai họa ngồi tù 20 năm, ông ta lo lắng sợ hãi, cho nên mới nhảy lầu tự sát”.

Anh cười khẩy một tiếng: “Nếu không cô nghĩ tại sao ông ta lại nhảy lầu, với tính cách ích kỷ tư lợi đó, ông ta sẽ nhảy lầu vì cô chắc?”

“Nếu như không phải anh, bên thuế cũng đâu có sờ đến ông ấy?” Bạch Tinh Nhiên tức giận nói.

Nếu như không phải anh mua phần lớn cổ phiếu của Tập đoàn Bạch Thị, Bạch Thị có trở thành của anh không?

“Đúng thế, là tôi bảo người của bên thuế để ý hơn đến tình hình thu thuế của Bạch Thị, nếu như không phải ông ta trốn thuế lậu thuế, thì sợ gì người ta kiếm tra chứ?”

Nam Cung Thiên Ân đột nhiên thu lại câu cuối, lấy ngón tay bóp vào ấn đường: “Thật là … sao tôi lại phải nói những điều này với cô nhí? Bạch Thị chính là bị tôi phá hoại đấy, Bạch cảnh Bình là do tôi ép chết, Hứa Nhã Dung là bị tôi cho vào tù, vậy thì đã sao? Đây lẽ nào không phải là có đi có lại sao?”

Hứa Nhã Dung là tự chuốc lấy, đương nhiên Bạch Tinh Nhiên biết, cô cũng chẳng quan tâm bà ta bây giờ rơi vào kết cục gì, cô bây giờ chí cần Tiếu Ý khỏe mạnh, chí muốn được tự do.

“Vậy anh nói cho tôi biết, Tiểu Ý giờ đang ở đâu? Nó có khỏe không?” trầm lặng một lúc, cô mới nức nở hỏi một câu.

Nam Cung Thiên Ân không trả lời cô, mà đi đến trước bia mộ quỳ xuống, thắp ba nén hương.

“Hôm nay là tròn một tháng ngày mất của con chúng ta, trong lòng cô lại chí có Tiếu Ý, đúng không?” giọng nói lạnh lùng của anh xen lẫn sự thất vọng.

“Tôi … .” Bạch Tinh Nhiên cứng họng.

Cô chỉ là cảm thấy người chết rồi không thể sống lại, giờ cô cần phải Cô chỉ là cảm thấy người chết rồi không thế sống lại, giờ cô cần phải quan tâm đến người vẫn đang sống.

“Được rồi, nếu như cô khóc lóc ỉ ôi với mộ thằng bé như vừa nãy, mới khiến người ta cảm thấy giả tạo và nực cười”, Nam Cung Thiên Ân quay đầu, cười cô chế giễu: “Đây mới là cô, Bạch nhị tiếu thư tàn nhẫn vô tình!”.

Nói xong, anh cất bước đi ra xe.

Bạch Tinh Nhiên nhìn bóng lưng anh rời đi, mắt đẫm lệ, mãi đến khi Nam Cung Thiên Ân quay lại quẳng cho cô hai chữ: “Lên xe”.

Cô nhìn mộ đứa bé một lần cuối, rồi bò từ dưới đất dậy đi về phía chiếc xe.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement